Bài văn mẫu số 1
Có một quy luật “bất di bất dịch” của cuộc sống, đó là “sinh, lão, bệnh, tử”. Cho dù bạn là ai, bạn sinh ra trong hoàn cảnh nào, bạn giàu có hay không, bạn là tổng thống hay chỉ là một người đánh giày thì bạn cũng không thể nào sống ngoài quy luật này. Riêng với tôi, là một người đàn ông đã bước sang tuổi 48, tôi cảm nhận rất rõ quy luật đó.
Tôi rất thích một câu chuyện, chuyện kể rằng:
Có một chàng trai bị đuổi việc. Anh rất hoang mang và tìm đến một nhà thông thái. Anh trình bày: “Thưa ông, con vừa bị mất việc. Vậy theo ông con nên làm thế nào?”. Nhà thông thái liền hỏi “Con còn đi được không?”, “Dạ, được”. Nhà thông thái lại hỏi tiếp “Con còn nhìn thấy gì không?”, “Dạ, có”. “Con còn nghe được không?”, “Dạ, chắc chắn rồi”. “Vậy, con còn nói được không?”, “Dạ, ông thấy rồi còn gì”. Cho đến lúc này thì nhà thông thái chỉ vỗ vai chàng trai và kết luận “Vậy thì con chỉ mất việc mà thôi, có gì mà con phải lo sợ vậy!”.
Từ câu chuyện này, tôi mới nhận ra rằng những gì chúng ta đang có, chúng ta không hề biết quý trọng. Có rất nhiều thứ chúng ta đang có chúng ta cảm thấy bình thường thì đó lại đang là niềm khao khát của biết bao người khác. Một trong số những thứ quý giá nhất mà cuộc đời đã ban tặng cho ta, đó chính là sức khỏe.
Cứ mỗi lần phải đi thăm người ốm trong bệnh viện là tôi lại sờ lên đầu, lên chân, lên tay để xem mọi thứ của mình có còn nguyên vẹn hay không. Cứ mỗi lần đi viếng đám ma, tôi lại sờ lên ngực mình để xem tìm mình còn đập mạnh hay không. Nếu bạn có dịp vào phòng cấp cứu của bệnh viện Việt Đức (Hà Nội) hay bệnh viện Chợ Rẫy (TP.Hồ Chí Minh), bạn sẽ có cảm nhận xem việc mình đang khỏe mạnh thực sự là có giá trị như thế nào.
Vào buổi sáng hay buổi chiều, mời bạn vào các công viên, bạn sẽ thấy “tắc đường”. Hàng ngàn người đang chen chúc trong những khoảng không nhỏ bé để luyện tập sức khỏe và hít thở những phân tử không khí trong lành và ít ỏi của thành phố đông đúc, nhộn nhịp và đầy khói bụi.
Nếu có dịp, mời các bạn hãy vào thăm những trại dưỡng lão, bạn sẽ hình dung ra tương lai của mình. Bạn có bao giờ tưởng tượng ra con người mình sau 20 năm nữa, 30 năm nữa. Chúng ta sẽ là những cụ già còng lưng, đang bước những bước đi cực kỳ chậm rãi, có khi đang ngồi trên xe đẩy, ngước những ánh mắt nặng nề cùng với những tiếng thở nặng nề.
Giờ đây, khi ngồi viết những dòng chữ này, tôi đang tưởng tượng lại những năm tháng khi tôi mới chập chững bước vào đời khi mới mười tám đôi mươi. Ngày ấy chỉ với chiếc xe đạp lọc cọc, với những đồng lương bèo bọt của thời bao cấp nhưng lại với một sức trẻ, ước mơ và những tình cảm trong sáng trẻ trung. Đó chính là sức trẻ.
Giờ đây, điều tôi mong ước nhất là cứ mỗi ngày chiều đến để được về nhà quây quần bên gia đình và chơi đùa với các con của mình. Nhà tôi ở trong một ngõ nhỏ của thành phố Hà Nội, bên cạnh của một trường tiểu học lâu đời. Cứ buổi chiều mấy bố con lại chạy sang sân trường, tôi lại được hòa mình trong tiếng nô đùa, tiếng hét của trẻ thơ, trong khi đó mình thì đi dạo, hít thở không khí trong lành của một không gian tuyệt diệu.
Cậu con trai đầu của tôi đã 12 tuổi nên có vẻ bắt đầu “người lớn”, nhưng tôi lại có thêm cậu con trai thứ hai mới hơn 3 tuổi. Rất nhiều niềm vui, hạnh phúc và cảm nhận của cuộc sống, vợ chồng tôi được hưởng từ tiếng cười và nô đùa của cậu con thứ hai. Nếu ai đó bước vào nhà tôi, họ có thể rất ngạc nhiên khi thấy những đứa con của tôi cứ liên tục lên tiếng “bố hâm điên”, bởi vì đó là những lúc tôi được nói những thứ linh tinh vô nghĩa, đó là lúc tôi bắt chước chính con của mình. Bởi vì tôi biết, cái mà tôi muốn nhất lúc này chính là tuổi trẻ, chính là sức trẻ thì tôi lại không thể nào có được, vậy thì tại sao mình lại không tìm cách “lừa” mình, cách tốt nhất chính là làm bạn của con thôi.
Một trong những quà tặng “thiên phú” dành cho con người đó chính là sức mạnh thể chất. Bạn không thể nào dùng thái độ hay ước muốn nào đó để thay cho quy luật giới hạn của cơ bắp. Bạn có thể có những sức mạnh của tinh thần nhưng cũng có lúc tinh thần không thể điều khiển được cơ bắp hay những hệ thống đang vận hành cơ thể của chúng ta.
Tôi nghĩ rằng để thực sự khỏe mạnh, tinh thần ảnh hưởng rất nhiều đến sức khỏe của chúng ta. Nếu bạn thường xuyên lo lắng hoặc suy nghĩ tiêu cực, đó là cách hủy hoại sức khỏe của mình nhanh nhất. Nếu bạn quá lạm dụng sức khỏe của mình để thức đêm nhiều hơn, thỏa mãn thú vui trước mắt nhiều hơn bạn sẽ tự hủy hoại chính mình.
Để thực sự sống khỏe mạnh, điều trước tiên bạn phải trả lời xem đối với bạn điều gì là quan trọng nhất? Nếu là “sức khỏe” thì thật tuyệt! Bạn hãy dành nhiều thời gian hơn cho việc “sống khỏe mỗi ngày”. Bí quyết để sống khỏe mạnh đó là bạn hãy sống chậm lại. Đi chậm lại. Nhìn ngắm nhiều hơn. Ăn chậm lại, nói chậm lại. Thở chậm lại và cảm nhận cuộc sống càng chậm càng tốt.
Có ai đó khuyên bạn “hãy nhanh lên, không thì mất cơ hội đấy”, bạn hãy mặc kệ. Bản thân cuộc sống của chúng ta đã vội vã lắm rồi, đừng nghe họ. Bạn hãy dành nhiều thời gian hơn nữa cho chính mình, bên trẻ thơ, hãy vào công viên nhiều hơn nữa và gần với thiên nhiên nhiều hơn nữa. Cứ mỗi lần ra khỏi nội thành, tôi lại nghĩ “không chắc mình đã sống lâu hơn hay hạnh phúc hơn bác nông dân đang cày ruộng ngoài kia”, đó chính là nơi có “tiếng gọi hoang dã”, gần gũi với bản chất của con người nhất. Có rất nhiều thứ bạn có thể khỏe mạnh mà không cần mất tiền, có rất nhiều thứ mất tiền, bạn lại mất đi sức khỏe!
Bài văn mẫu số 2
Sức khỏe là một trạng thái về thể chất của một con người khóe mạnh, không bị đau yếu. Khi có nó, ta không cảm thấy nó là quý giá nhưng khi ta mất nó, tức là khi ta bị bệnh tật dày vò, ta không còn lành mạnh như trước, ta mới nhận thấy một cách thấm thía và đủ đầy rằng sức khỏe còn hơn tiền bạc, danh vọng mà không có thể lực vật chất, tinh thần nào bằng nó được và chỉ khi đó, ta mới hối tiếc rằng tại sao mình lại có thể đánh mất hoặc bằng lí do này, lý do khác một cửa cái to lớn nhất trên đời.
Hãy trông chàng trai trẻ kia bên hàng xóm, thân hình vạm vỡ, thể xác căng tràn nhựa sống, chân tay tưởng chừng như của một lực sĩ sắp ra đấu trường; quả thực là một pho tượng sống. Nhưng sau một thời gian ngắn, mải vui chơi với bạn bè, thức trắng những đêm dài để đắm say theo chén rượu, cuộc bài, chàng trai trở thành một cái xác không hồn, thân hình tiều tụy, mắt hốc hác, chân tay biến đi các bắp thịt tròn mà chỉ còn một lớp da bọc một mớ thịt tong teo. Chàng ta nằm lừ đừ suốt ngày để mà nghiền ngẫm về của cải quý giá của mình vừa đánh mất: sức khỏe. Chàng ta hối tiếc thời kỳ đẹp đẽ nào mà mình còn là một bức tượng đồng với niềm vui sống lành mạnh vô biên! Và khi ngồi ủ rũ với tâm thần mệt mỏi, với thể xác yếu đuối của mình, chính lúc đó chàng ta mới cảm thấy mình đã quá dại khờ.
Những điều nói trên nêu tỏ rõ sự quan trọng lớn lao của sức khỏe trong cuộc đời của chúng ta. Khi chúng ta mạnh khỏe, cuộc đời thực vô cùng tươi vui và mọi công cuộc dù to lớn đến đâu ta cũng sẽ dễ dàng thực hiện. Khi đau yếu, cuộc sống sẽ đen tối và buồn nản, một công việc dù nhẹ nhàng đến đâu đối với ta cũng trở nên khó khăn, đầy mệt nhọc. Có điều mỉa mai hơn nữa, là khi mình còn có sức khỏe, mình không cảm thấy nó quý giá và khi đánh mất nó, mới tiếc nhớ nhưng đã muộn màng rồi! Lời nói trên không chút nào văn hoa, bóng bẩy mà chứa đầy một sự thật hiển nhiên.
Đối với mọi người sống trong xã hội hiện tại, thì giờ là vàng bạc, tốc độ là quyết định, sức mạnh vật chất giúp chúng ta có một cuộc sống sung túc hơn và giúp ta vượt qua những sương gió, nắng mưa, đầy bất trắc của cuộc đời, những tai ương có thể xảy đến bất thình lình cho bất cứ một ai. Sự nghèo khổ do thiên tai, hạn hán, lụt lội là những bất ngờ trong đời sống. Có sức khỏe ta sẽ đối phó đầy hiệu quả với những khó khăn đó. Ta hãy xem một người luôn luôn vui vẻ, lịch thiệp, ưa kết giao với mọi người dễ gây cảm tình với tất cả chỉ vì họ tràn đầy sức khỏe và tự tin. Về phương diện tinh thần và đạo đức, người có sức khỏe có thể có nhiều thuận lợi quyết định sự thành công của mọi việc. Trí thông minh của họ dễ dàng phát triển, trí óc sáng suốt thêm, sự suy luận mau lẹ và đúng đắn.
Tây phương có câu: “Khi thân hình ta yếu đuối, thì nó điều khiển ta những khi ta khỏe mạnh, nó sẵn sàng vâng lời ta”. Tâm hồn của một con người tráng kiện trở nên cao thượng vì ta sẵn sàng tiêu diệt những tư tưởng đen tối, những ác ý. Lòng yêu thương đồng loại, khả năng lương thiện sẽ phát triển đủ đầy. Bao nhiêu đức tính, tưởng chừng không có gì tương quan với sức lực thể chất của ta nhưng phân tích kĩ, chúng ta thấy kết quả tất nhiên của một sức mạnh tốt đẹp. Chẳng thế mà người ta đã nói: “Một tâm hồn lành mạnh trong một thể chất tráng kiện” đó sao. Sức khỏe làm phát sinh ở ta chí khí hào hùng, sự tự tin, sự can trường, lòng dũng khí, hăng say làm việc và chiến đấu.
Đúng vậy, lúc ta còn có sức khỏe tràn đầy, ta không thấy rõ tác dụng của nó và ta dễ dàng phung phí, như tiền bạc cầm trên tay. Thức trọn đêm, vui chơi với bạn bè, mải mê ăn nhậu chơi bời từ ngày này sang ngày khác có biết đâu rằng sau cuộc vui chơi vô bổ ấy, là một sự trống rỗng của tâm hồn. Thể xác giày vò, thân hình tiều tụy, đầu óc lừ đừ, tối tăm. Ta vẫn nghe nhiều người than thở: “Nay tôi đau yếu tôi mới biết rằng trước kia, khi mình có đủ sức khỏe là một niềm hạnh phúc vô biên!" Và rồi họ thèm: “Thực không làm sao tìm lại được sự mạnh mẽ vui sống thuở trước!”. Rõ ràng sức khỏe là của cải quý nhất trên đời đối với mỗi người. Do vậy, chúng ta cần coi trọng và giữ gìn nó.
Bài văn mẫu số 3
Mỗi con người trên thế giới này đều có những thứ quý giá cho riêng mình. Đặc biệt đối với những con người đang trong tình trạng phải đối mặt với tử thần, được sống – đối với họ – đã là điều quý giá nhất. Chắc chắn có rất nhiều người khi được hỏi sẽ nói rằng bạn bè, gia đình, tình yêu, hôn nhân, cuộc sống ổn định, lương cao… là những thứ quý giá nhất. Nhưng cũng chắc chắn rằng không nhiều người nhận ra được rằng quý giá nhất đối với một người không phải là những thứ ấy, quý giá nhất đối với một người chính là những thứ giúp họ có được bạn bè, gia đình, tình yêu… Đó là sức khỏe, thời gian và cơ hội.
Vì sao nói sức khỏe, thời gian và cơ hội là quý giá nhất trong cuộc sống?
Bởi con người chỉ cần nắm chắc trong tay ba thứ đó sẽ có thể tạo ra một cuộc sống tốt đẹp, sẽ hoàn thiện được nhân cách và góp phần giúp xã hội đi lên.
Trong ba thứ này, có thể nói, sức khỏe là yếu tố tiên quyết quan trọng đầu tiên. Vì sao?
Sức khỏe chính là khởi nguồn bắt đầu của mọi thứ, là sự bắt đầu của một cuộc sống, một con người. Có sức khỏe, con người mới có khả năng lao động, làm ra những thứ mình cần, phục vụ cho chính bản thân. Chính sự lao động, làm ra những thứ mình cần, phục vụ cho cuộc sống của bản thân, của gia đình, của xã hội sẽ mang lại cho con người niềm vui, từ đó tạo động lực để không ngừng tiến lên phía trước, không ngừng hoàn thiện bản thân, không ngừng lao động. Không ngừng lao động, không ngừng làm ra vật chất, thì xã hội mới không ngừng đi lên, đất nước mới không ngừng phát triển. Chính vì vậy, sức khỏe là sự khởi nguồn của mọi niềm vui, mọi sự phát triển.
Sức khỏe cũng chính là vốn quý nhất của một con người. Không có sức khỏe, cuộc đời một con người cũng xem như không còn ý nghĩa gì. Ngay cả tiền bạc, thứ mà người ta coi là rất quý, có thể giẫm đạp lên nhau vì nó, cũng không thể giúp chúng ta mua được sức khỏe. Thế gian này, quý nhất chính là con người chúng ta. Một cơ thể khỏe mạnh, một tâm hồn không bệnh tật chính là chân hạnh phúc, là khởi nguồn của mọi thứ tốt đẹp. Có sức khỏe, bạn sẽ có cả ngàn ước muốn. Không có sức khỏe, bạn sẽ chỉ có một ước muốn duy nhất, đó là sức khỏe. Khi bạn khỏe mạnh bình thường, cụm từ “quan tâm đến sức khỏe” sẽ chẳng bao giờ xuất hiện trong đầu bạn. Nhưng khi bạn lâm bệnh, lúc này bạn sẽ nhận ra, sức khỏe là quý nhất. Chính vì vậy, sức khỏe là vốn quý nhất của một con người.
Sức khỏe là yếu tố tiên quyết quan trọng đối với một con người. Nhưng có một yếu tố khác, cũng quan trọng không kém sức khỏe, luôn luôn trong mọi tình huống, để chứng minh một điều gì đó, bạn cần có nó. Đó chính là thời gian.
Thời gian chính là yếu tố quan trọng không thể thiếu đối với chúng ta, bởi mọi hoạt động vui chơi, học tập, việc nhà, lao động ngoài cần sức khỏe, thì để gặt hái được thành công chúng ta cần có thời gian. Bạn sẽ chẳng bao giờ có được thành công nếu không có thời gian, bởi thành công chẳng bao giờ vừa lao động đã hiển hiện trước mắt. Ngược lại, để nhìn thấy sự thất bại của bản thân, bạn cũng cần thời gian, đó là những lý do hợp lí để chúng ta tin rằng thời gian chính là yếu tố quan trọng không thể thiếu đối với mỗi con người.
Thời gian cũng chính là yếu tố tất yếu chứng minh con người bạn, cuộc đời bạn. Mỗi con người đều có một cuộc đời của bản thân, cũng chính là có một quỹ thời gian cho bản thân. Sử dụng thế nào là tùy ở mỗi người. Sử dụng một khoảng thời gian cho một công việc nào đó mà kết quả không được như ý, đó là chúng ta đã đánh mất một phần trong quỹ thời gian của mình, cũng chính là đánh một phần cuộc đời mình.
Thời gian còn là thứ duy nhất qua đi không lấy lại được. Có biết bao người trên thế giới này đã sống mà hoài phí cuộc đời, cũng có biết bao người trên thế gian đã từng khao khát một mong ước mãnh liệt: “giá như thời gian có thể quay trở lại”. Một học sinh cá biệt suốt thời gian còn đi học đã không tự cố gắng, không tận dụng, để rồi sau này không có kiến thức, không thể làm việc, không thể tự đi lên, càng không thể giúp xã hội, chính là ví dụ điển hình cho sự hoài phí cuộc đời. Một thanh niên thay vì phấn đấu cho việc hoàn thiện bản thân thì lại sa vào các tệ nạn xã hội, hoài phí những năm tháng cuộc đời và còn tự tàn phá sức khỏe, cũng chính là tấm gương cho sự hoài phí, không biết quý trọng thời gian.
Karl Marx đã từng nói: “Mọi tiết kiệm, suy cho cùng là tiết kiệm thời gian”. Bởi thời gian chính là thứ quan trọng không thể thiếu, là yếu tố chứng minh cuộc đời cũng chính là thứ qua đi sẽ mãi không quay lại; vì vậy, câu nói của K. Marx đã góp phần thức tỉnh biết bao thế hệ con người rằng hãy quý trọng thời gian, “thì giờ là vàng bạc”, có thời gian sẽ có tất cả, không có thời gian thì không có gì cả.
Một con người đều có cuộc đời riêng của mình, là thành công hay thất bại đều tùy ở bản thân mỗi người. Nhưng chúng ta phải biết nên làm gì, không nên làm gì để cuộc đời mình là cuộc đời của sự thành công, nếu không thành công, thì cũng là sự mãn nguyện, không hoài phí thời gian, và là để đến “khi nhắm mắt xuôi tay, không phải ân hận về những năm tháng đã sống hoài sống phí” (“Thép đã tôi thế đấy” – Otsterropski).
Thời gian là vàng bạc, sức khỏe là vốn quý. Khi bạn có cả hai thứ này, bạn chính là người hạnh phúc, nhưng bạn không phải là người thành công. Để thành công, bạn cần nắm bắt thứ mà thời gian mang lại cho bạn, nếu biết cách tận dụng thứ ấy, bạn sẽ thành công trong mọi công việc. Thứ ấy, chính là cơ hội.
Cơ hội, chính là thứ mà mỗi người ai cũng từng có ít nhất một lần trong đời. Thậm chí, cơ hội là thứ chúng ta có tự tạo ra cho bản thân. Cơ hội chính là nhà đại diện của sự thành công, nếu bạn biết nắm bắt, gây ấn tượng tốt với “nhà đại diện”, bạn sẽ nhanh chóng tiếp cận được với “chủ của nhà đại diện”. Từ đó bạn sẽ dễ dàng tiếp cận với thành công của mình.
Cơ hội có những đặc trưng của thời gian. Nếu là cùng một việc, sẽ rất khó nếu bạn muốn nó đến với bạn lần thứ hai. Tin chắc rằng mỗi bản thân chúng ta, ai cũng từng một lần hoài phí cơ hội, từng một lần hoài phí thành công. Thời gian thì sẽ chẳng quay trở lại, còn cơ hội thì có khi chờ cũng mãi chẳng đến lần thứ hai, vì vậy, cơ hội giống như thời gian, chúng ta phải biết quý trọng.
Có được cơ hội thì không khó, vuột mất nó thì còn dễ hơn, nhưng biết nắm bắt, tận dụng thì sẽ là điều khó khăn, bởi không phải ai cũng dễ dàng nhìn ra được cơ hội để bản thân thành công. Kẻ thành công là kẻ biết nắm bắt cơ hội. Christina Amanpour – nữ phóng viên nổi tiếng trên thế giới – đã từng biết nắm bắt cơ hội, tạo bước ngoặt cho cuộc đời mình bằng việc đi học thay chị gái trong một khóa học đào tạo nghiệp vụ thông tin, chính việc này đã thay đổi cuộc đời cô. Cô đã từng nói: “Cơ hội giống như cuộc hẹn hò không có chủ đích sống lại diễn tiến thành cuộc hôn nhân bền vững, hoàn toàn là sự bất ngờ”. Và đích thật, thành công của cô đến từ sự ngẫu nhiên, nếu không có bước ngoặt bất ngờ như thế, không chừng nước Mỹ sẽ chẳng có được một nữ phóng viên tài năng như thế. Thành công của Amanpour đã chỉ ra cho chúng ta biết rằng : cái gọi là bất ngờ thực chất là Tạo hóa đã cho chúng ta cơ hội, mấu chốt chính là nếu biết nắm bắt cơ hội, nắm thật chắc là đằng khác, rồi gắng sức, nỗ lực, cuối cùng sẽ đi đến thành công.
Con người khi được sinh ra đã có được một cuộc đời, cũng chính là có được thời gian, có được sức khỏe, và chắc chắn cũng sẽ có được cơ hội. Nếu biết quý trọng sức khỏe, tiết kiệm thời gian, và nắm bắt cơ hội, một cuộc sống mãn nhãn, thành công, hạnh phúc sẽ đến với chúng ta. Có được hai thứ và biết tận dụng thứ thứ ba, chúng ta sẽ có tất cả những gì mình muốn.
Thời gian, sức khỏe và cơ hội. Đó là những yếu tố quan trọng có quyền năng thay đổi cả cuộc đời một con người chỉ trong khoảnh khắc, là thứ để những ai không có được phải thèm muốn, những ai có được thì ra sức giữ gìn, những ai đã để vuột đi phải tiếc nuối, hối hận. Và đã không phải ân hận, để không phải “sống hoài sống phí”, để mọi thứ “hoàn toàn là sự bất ngờ” đến với cuộc đời, hãy chào mời thành công bằng cách trân trọng những gì mình đang có, thời gian và sức khỏe, biết trân trọng thời gian và sức khỏe, cơ hội sẽ tự nhiên đến, thành công sẽ tự nhiên đến. Vậy còn gì hạnh phúc và thành công bằng việc có được cả thời gian, sức khỏe và cơ hội? Chúng chính là những điều quý giá nhất trong cuộc sống này rồi.