Dàn ý mẫu số 1
1.Giải thích vẻ đẹp sử thi của nhân vật:
Là những vẻ đẹp mang khuynh hướng ngợi ca, gắn với chủ nghĩa lãng mạn, hướng tới những con người anh hùng mang phẩm chất của thời đại, đại diện cho cộng đồng rộng lớn.
2. Vẻ đẹp sử thi của hình tượng nhân vật Tnú
- Khẳng định: Tnú là nhân vật mang đậm tinh thần sử thi, mang tính đại diện cho vẻ đẹp, sức mạnh cộng đồng của cả dân làng Xô Man nói chung, của nhân dân Tây Nguyên nói riêng. Câu chuyện về cuộc đời Tnú đã mang ý nghĩa cuộc đời một dân tộc.
- Phẩm chất, tính cách của Tnú - người anh hùng mang tính sử thi
+ Gan gúc, thông minh táo bạo, dũng cảm, trung thực (khi còn nhỏ cùng Mai học bài, vào rừng tiếp tế cho anh Quyết, làm liên lạc…).
+ Lòng trung thành với cách mạng được bộc lộ qua thử thách (bị giặc bắt, tra tấn, lưng Tnú ngang dọc vết dao chém của kẻ thù nhưng anh vẫn gan góc, trung thành, khi thành người chiến sĩ cách mạng Tnú càng đấu tranh kiên trì, quyết liệt).
- Số phận, cuộc đời của Tnú tiêu biểu cho nỗi đau khổ và sự quật cường của nhân dân.
+ Tnú có tuổi thơ vất vả, lớn lên Tnú không cứu được vợ con, bản thân bị bắt, bị tra tấn.
+ Nhìn lại chặng đường đời của Tnú, có thể thấy hình ảnh một Tnú đại diện cho số phận của cộng đồng, trước và sau khi đúng lên cầm vũ khí. Khi chưa cầm vũ khí, Tnú chỉ có hai bàn tay không thì ngay cả những người thương yêu nhất Tnú cũng không cứu được. Khi chưa cầm vũ khí, làng Xô Man cũng đầy đau thương: Bọn giặc đi lùng như hùm beo, tiếng cười "sằng sặc" của những thằng ác ôn, tiếng gậy sắt nện "hự hự" xuống thân người. Anh Xút bị treo cổ. Bà Nhan bị chặt đầu. Mẹ con Mai bị chết rất thảm…
+ Cuộc sống ngột ngạt dồn nén đau thương, căm thù. Đêm Tnú bị đốt 10 đầu ngón tay, làng Xụ Man đã nổi dậy "ào ào rung động", "xác mười tên giặc ngổn ngang", tiếng cụ Mết như mệnh lệnh chiến đấu: "Thế là bắt đầu rồi, đốt lửa lên!"
- Hình tượng Tnú – tiêu biểu cho các thế hệ người Tây Nguyên nối tiếp nhau vùng lên chống Mĩ.
+ Mồ côi, sống nhờ sự chở che, đùm bọc của dân làng.
+ Thay cho thanh niên, người già, tiếp tế cho cán bộ, gan góc, dũng cảm.
+ Là cán bộ cách mạng, đại diện cho Đảng
Các nhân vật khác trong truyện soi chiếu cho cuộc đời của Tnú chính là tài hiện cuộc đời của Tnú đã trải qua và mang tính biểu tượng cho sự nối tiếp thế hệ
- Hình tượng tiêu biểu mang tính sử thi của nhân vật: hình tượng bàn tay Tnú
+ Lúc còn nhỏ, đôi bàn tay ấy kiên trì học từng nét chữ của anh Quyết, cần cù làm nương phát rẫy. Đôi bàn tay dám lấy đá đập vào đầu mình vì học cái chứ không sáng dạ bằng Mai.Và đôi bàn tay ấy dám chỉ vào bụng mình mà nói với quân giặc “Cộng sản ở đây này” khẳng định lòng trung thành vớ cách mạng.
+ Lớn lên đôi bàn tay xúc động nắm lấy bàn tay người con gái anh yêu thương và cũng đôi bàn tay ấy xé tấm đồ làm nịu cho đứa con thơ dại. Lửa đốt cháy mười đầu ngón tay để rồi mãi mãi chỉ còn hai đốt không bao giờ mọc lại được…..cho nên Tnú muốn dùng đôi bàn tay ấy để giết chết kẻ thù.
+ Kẻ thù tàn ác có thể đốt cháy đôi bàn tay nhưng không thể tiêu diệt được sức mạnh phi thường, tiềm ẩn trong con người Tnú
Như vậy: Xây dựng thành công nhân vật Tnú, nhà văn đã khắc hoạ được hình ảnh tiêu biểu của con người mang đạm dòng máu, tính cách của núi rừng Tây Nguyên. Và qua hình tượng Tnú, Nguyễn Trung Thành còn gợi ra được số phận và phẩm chất của cả cộng đồng trong cuộc chiến đấu bảo vệ buôn làng thân yêu. Đó là tình cảm gắn bó thiết tha sâu nặng với quê hương đất nước, với núi rừng Tây Nguyên, căm thù giặc sâu sắc một lòng một dạ đi theo cách mạng, không ngại khó khăn, gian khổ, hi sinh, tin tưởng tuyệt đối vào sự thắng lợi của cách mạng
Dàn ý mẫu số 2
1.Giới thiệu chung
- Tnú là nhân vật trung tâm trong truyện ngắn “Rừng xà nu” của Nguyễn Trung Thành.Tác phẩm được sáng tác năm 1965, trong hoàn cảnh cuộc kháng chiến chống Mỹ ở vào giai đọan quyết liệt.
- Hình tượng nhân vật Tnu mang đậm dấu ấn của văn học 45-75 đó là vẻ đẹp sử thi. Đó là hình ảnh tiêu biểu cho số phận đau thương và phẩm chất kiên cường , bất khuất của nhân dân làng Xô Man ở Tây Nguyên trong cuộc kháng chiến chống Mỹ.
2. Phân tích
a. Từ nguyên mẫu ngoài đời đến ý đồ nghệ thuật
- Nguyên mẫu hình tượng người anh hùng Tnu qua lời kể của Nguyễn Trung Thành: đó là anh Đề, người Xê-đăng. Theo nhà văn, vì cái tên Đề có vẻ giống tên người Kinh nên khi đưa vào tác phẩm, ông đã đổi thành tên Tnu cho có không khí Tây Nguyên hơn.
- Tnu là nhân vật trung tâm, là linh hồn của truyện ngắn Rừng xà nu được tác giả khắc họa bằng bút pháp sử thi: nghĩa là Nguyễn Trung Thành không quan sát từ góc nhìn đời tư mà xuất phát từ vấn đề cộng đồng để miêu tả cuộc đời Tnu. Điều này khiến bản lí lich của Tnu trở thành bản lí lịch chung của dân tộc Xô-man. Tnu cũng mang trong mình những phẩm chất cao đẹp của con người Xô-man – Tây Nguyên kiên cường, bất khuất, trung thực và giàu lòng yêu thương.
b. Khi còn nhỏ, Tnu là một tiểu anh hùng
- Tnu là một đứa trẻ mồ côi, lớn lên bên ngọn lửa xà nu, trong sự đùm bọc che chở của cộng đồng Xô-man. Nguồn gốc xuất thân của Tnu mang đặc điểm loại hình của nhân vật sử thi – đó là những con người thuộc về cộng đồng, tiêu biểu cho dân tộc và thời đại. Tnu là người anh hùng được hun đúc lên từ tinh thần Xô-man, từ dòng máu thuần khiết của con người Tây Nguyên, bất khuất, được truyền lại từ đời Đăm Săn, Xinh Nhã…
- Tnu được miêu tả như một tiểu anh hùng, tức là không có chuyện đánh quay, thả diều, bắt dế… Tnu không sống tuổi thơ bình thường mà sống tuổi thơ phi thường, đầy ắp chuyện chiến đấu và chiến công. Ngay từ nhỏ, Tnu đã mang trong mình phẩm chất can trường, lanh lợi và sớm giác ngộ cách mạng.
+ Trong thời kì Mĩ Diệm khủng bố cách mạng, người dân Xô-man dưới sự lãnh đạo của cụ Mết đã không quản hi sinh mất mát, đi nuôi giấu cán bộ cách mạng trong rừng. Ban đầu, nhiệm vụ này được giao cho thanh niên, giặc bắt anh Xút treo cổ lên cây vả đầu làng; lại được giao cho ông già bà già, chúng chặt đầu cột tóc treo bắn súng bà Nhan. Trước hành động dã man của giặc, người Xô-man không nản lòng nhụt chí, nhiệm vụ đi nuôi giấu cán bộ tiếp tục được giao cho những đứa trẻ, trong đó Tnu và Mai là những người hăng hái nhất. Có lần anh Quyết hỏi Tnu Các em không sợ bị giặc bắt à? Nó giết như anh Xút, bà Nhan đó. Tnu chỉ nhắc lại lời cụ Mết dạy cho anh Quyết nghe Cán bộ là Đảng, Đảng còn, núi nước này còn.
+ Sự gan góc, trung thực của con người Tây Nguyên biểu hiện rõ nhất qua chi tiết Tnu học chữ. Để trừng trị tội hay quên của mình, Tnu lấy đá đập vào đầu, khiến máu chảy ròng ròng. Đây là chi tiết thể hiện nét riêng trong phong cách nghệ thuật của Nguyễn Trung Thành. Ông luôn đẩy cái bình thường lên mức phi thường để diễn tả vẻ đẹp của chủ nghĩa anh hùng cách mạng, vẻ đẹp mang tính sử thi.
_ Tnu học chữ hay quên nhưng khi đi đường rừng, liên lạc tiếp tế cho cán bộ cách mạng thì cái đầu lại sáng lạ thường. Giặc vây giáp phục kích, Tnu trèo lên cây cao, nhìn quanh một lượt rồi xé rừng mà đi, qua sông không lội chỗ nước êm mà cưỡi lên những con thác băng băng như cá kình. Bằng lòng quả cảm, gan góc phi thường, Tnu đã chế ngự được sự dữ dội, linh thiêng của núi rừng Tây Nguyên bạt ngàn.
_ Một lần vượt sông Đắc Năng, Tnu bị giặc phục kích và bị bắt, anh chỉ kịp nuốt lá thư vào bụng. Giặc tra tấn Tnu và hỏi cộng sản ở đâu, Tni chỉ vào bụng mình mà thách thức “Cộng sản ở đây này”. Hành động này mang sức mạnh và niềm kiêu hãnh của người anh hùng nhỏ tuổi khi được tham gia vào việc đánh giặc giải phóng quê hương. Dẫu câu trả lời kiên cường ấy làm cho trên lung Tnu xuất hiện những vết dao chém của kẻ thù, tím lại như nhựa xà nu nhưng đã làm sáng tỏ bản chất người anh hùng “uy vũ bất năng khuất, bần tiện bất năng di”.
c. Lúc trưởng thành, Tnu có một tình yêu lớn lao, sâu sắc đối với gia đình, quê hương, xứ sở và lòng căm thù giặc mãnh liệt cùng một khí phách phi thường
* Tnu vượt ngục trở về làng (tình yêu quê hương, xứ sở)
- Chịu đựng trong trại giam của giặc 3 năm, Tnu vượt ngục trở về. Lúc này, Tnu đã trưởng thành. Anh giống một cây xà nu cường tráng, chứa đầy trong lồng ngực Tnu là sức mạnh mênh mông, hoang dại của núi rừng.
- Về làng Xô-man khi anh Quyết đã hi sinh, đi theo đường lối lãnh đạo của Đảng, Tnu và cụ Mết đã lãnh đạo dân làng Xô-man mài giáo mác đứng lên kháng chiến. Anh trở thành chỉ huy trưởng đội du kích làng Xô-man, khiến bọn giặc, nhất là thằng Dục lồng lộn gầm thét Con cọp đó mà không giết được, nay nó làm loạn rừng núi này rồi.
* Mối tình đượm màu bi tráng với Mai (gia đình)
- Tnu vượt ngục trở về làng và gặp lại Mai, từ tình bạn thuở thiếu thời, bây giờ giữa Tnu và Mai có một tình yêu đẹp. Mai là một cô gái Strá xinh đẹp, dịu dàng và dũng cảm. Tình yêu của họ như ánh trăng rằm chiếu rọi trên đỉnh núi Ngọc Linh. Tnu và Mai có một đứa con trai kháu khỉnh, hứa hẹn một tương lai hạnh phúc, tốt đẹp. Khi đứa con chào đời, không đi Kon Tum mua vải được, Tnu đã xé tấm dồ của mình làm địu cho con với tất cả tình yêu thương của một người cha.
- Vậy mà quân giặc tàn ác đã phá vỡ tất cả. Thằng Dục ở đồn Bắc Hà dẫn một tiểu đội lính giặc về đàn áp cách mạng Xô-man. Tnu, cụ Mết và đám thanh niên trốn vào trong rừng. Không bắt được Tnu, chúng bắt Mai và đứa con vì thằng Dục bảo “bắt cọp cái và cọp con, cọp đực sẽ trở về”.
- Một thằng giặc cao lớn dùng gậy sắt tra tấn mẹ con Mai. Tiếng gậy sắt nện trên hai thân hình nhỏ bé thật man rợ. Chứng kiến cảnh vợ con bị tra tấn, tâm trạng Tnu được miêu tả xúc động, anh đã bứt đứt hàng chục trái vả mà không hay. Anh chồm dậy, cụ Mết can ngăn nhưng nhìn thấy chỗ hai con mắt anh bây giờ là hai cục lửa lớn. Đó là chi tiết dữ dội mà bi thương. Lòng căm thù đã đốt cháy hai con mắt Tnu. Mặc dù chỉ có hai bàn tay không nhưng bản năng yêu thương đã trỗi dậy, Tnu xông ra cứu vợ con.
* Tnu không cứu được vợ con vì trong tay anh không có một vũ khí
- Anh bị bắt, chúng cuộn giẻ vào mười đầu ngón tay anh, tẩm nhựa xà nu và đốt thành mười ngọn đuốc nhỏ. Đây là hình ảnh sáng tạo, không dễ sinh ra hai lần trong một đời văn:
+ Bàn tay Tnu bốc cháy tố cáo tội ác dã man của quân giặc. Chúng thâm hiểm, độc ác, dùng vật thân thiết nhất với người Xô-man là xà nu để tra tấn anh.
+ Hình ảnh này còn cho thấy sự dũng cảm, can trường và khí phách lẫm liệt của người anh hùng Tnu. Lửa có thể cháy trên mười đầu ngón tay nhưng không thể thiêu đôt được ý chí của anh. Tnu nghe lửa cháy trong lồng ngực, máu mặn chát ở đầu lưỡi. Nhưng anh không thèm kêu văn vì nhớ lời anh Quyết “Người cộng sản không thèm kêu van”.
+ Khi Tnu thét lên một tiếng dữ dội, cũng là lúc nhà ưng ào ào chuyển động, tiếng cụ Mết như ra lệnh “Chém, chém hết!” Nỗi đau trên mười ngọn đuốc nhỏ ở bàn tay Tnu trở thành sức mạnh đồng khởi của làng Xô-man. Xác mười tên giặc ngổn ngang quanh đống lửa.
*Vượt qua bi kịch cá nhân, Tnu trở thành người chiến sĩ có tinh thần kỉ luật cao cùng một tinh thần chiến đấu quả cảm vô song. Trái tim Tnu vừa sục sôi căm giận, vừa giàu lòng yêu thương
- Bị kẻ thù cướp mất gia đình và đôi bàn tay, Tnu rơi vào số phận bi thảm của con người do tội ác chiến tranh. Tuy vậy, anh không đầu hàng số phận, anh đã vươn lên, tình nguyện đi bộ đội, trả thù cho gia đình và bảo vệ quê hương. Anh đã từng xông xuống hầm giặc, không dùng súng, dao, dùng hai bàn tay với mười ngón cụt mất một đốt bóp cổ thằng chỉ huy đến chết. Với Tnu “Chúng nó đứa nào cũng là thằng Dục”. Tnu đi đánh giặc với ý thức “đi trả thù mà không sợ dài lâu” (Nguyễn Khoa Điềm)
- Bên cạnh đó, Tnu còn là người có lòng yêu thương đúng như lời cụ Mết nhận xét “Đời nó khổ nhưng bụng nó sạch như nước suối làng ta”. Lòng yêu thương của nh như rễ cây xà nu ăn sâu bám chặt vào lòng đất rừng Tây Nguyên. Trên quãng đường tham gia chiến đấu, Tnu vẫn ôm ấp hình ảnh quê nhà: anh yêu con suối mát trong đầu làng, nhớ day dứt tiếng chày giã gạo của người phụ nữ Strá, tiếng chày giã gạo gợi bóng dáng tần tảo của mẹ và vợ anh. Vì căm giận mà Tnu đi đánh giặc, vì yêu thương nơi chôn rau cắt rốn mà anh trở về thăm làng chỉ một đêm thôi rồi anh lại ra đi với bao lưu luyến. Tnu vừa phi thường mà lại nhân hậu đời thường.
- Yêu thương càng nồng nàn thì căm thù càng sâu sắc.
Tnu mang trong mình 3 mối thù lớn:
- Mối thù của bản thân: Sau mỗi lần bị giặc tra tấn -> để lại dấu tích trên người anh: + lưng anh vẫn còn những vết sẹo chẳng chịt + mười đầu ngón tay anh ngón nào cũng bị cụt mất một đốt.
- Mối thù của gia đình: anh phải tận mắt chứng kiến cảnh của vợ con bị tra tấn đến chết.
- Mối thù của dân làng: cùng với người Xô Man bị sát hại là cả cánh rừng xà nu bị tàn phá nặng nề…
=>Từ khối thù lớn đã thôi thức tinh thần chiến đấu của T nú
* Hình tượng đôi bàn tay mang tính cách và dấu ấn cuộc đời.
Khi còn nguyên vẹn lành lặn.
- Bàn tay cầm phấn viết chữ ->để mở đường đến với lí tưởng cách mạng -> con đường đến với cán bộ cách mạng.
- Cầm đá đập đầu mình chảy máu để tự chừng phạt mình.
- Chỉ tay vào bụng nói: “Cộng sản ở đây” ->bàn tay chung thành.
- Bàn tay yêu thương: nắm lấy tay Mai.
- Bàn tay chất chứa căm hờn: bíu chặt gốc cây và bứt đứt hàng chục trái vải….
ü Khi bị hủy hoại.
- Bàn tay đau đớn và tật nguyền.
- Bàn tay khơi dậy lòng căm thù và dũng khí giết giặc.
- Bàn tay trừng phạt, quả báo.
=>Qua hình ảnh đôi bàn tay Nguyễn Trung Thành viết lên số phận, tâm hồn, con đường đi của cả cộng đồng Tây Nguyên.
* Hình tượng Tnú điển hình cho con đường đấu tranh cách mạng của người dân Tây Nguyên, làm sáng tỏ chân lí của thời đại chống Mĩ, chúng nó đã cầm súng, mình phải cầm giáo”.
- Bi kịch của Tnú khi chưa cầm vũ khí: Không bảo vệ, cứu được vợ con.
- Khi cầm vũ khí đứng lên -> tâm thế chủ động đi tìm giặc, chủ động nghênh tiếp những đợt tấn công của kẻ thù.
=> Chân lí của thời đại đánh Mĩ: Chúng nó đã cầm súng mình phải cầm giáo -> phải dùng bạo lực cách mạng chống lại bạo lực phản cách mạng ->muốn giành tự do thì chỉ có con đường duy nhất là đấu tranh vũ trang.
d. Nhận xét
Hình tượng nhân vật Tnu mang đậm vẻ đẹp sử thi, vẻ đẹp anh hùng cách mạng của con người Việt Nam thời chống Mĩ:
Số phận của Tnu gắn với những biến cố lớn của làng Xô-man
- Là người con ưu tú của làng Xô-man, khi kẻ thù giày xéo quê hương, Tnu phải chịu nhiều đau thương, mất mát, tiêu biểu cho nỗi đau thương của cộng đồng, dân tộc.
- Khi được giác ngộ cách mạng và vùng lên quật khởi, quá trình trưởng thành của Tnu cũng rất điển hình cho con đường đến với cách mạng của người dân Tây Nguyên. Từ cuộc đời của Tnu và dân làng Xô-man, cụ Mết khẳng định: Phải dùng bạo lực cách mạng để chống lại bạo lực phản cách mạng. Bạo lực cách mạng là con đường duy nhất của người dân miền Nam trước kẻ thù Mĩ – Diệm. “Chúng nó đã cầm súng, mình phải cầm giáo”. Chân lí này được trả bằng máu và nước mắt của một dân tộc, của một người anh hùng chứ không phải giản đơn là một khẩu hiệu vồn vã.
Những nét đẹp tâm hồn mang tầm vóc anh hùng của Tnu tiêu biểu cho con người Việt Nam thời chống Mỹ
- Có niềm tin trong sáng, sắt đá vào chân lí cách mạng.
- Có tình yêu lớn lao, sâu sắc với gia đình, quê hương, xứ sở và lòng căm thù giặc mãnh liệt.
- Có một khí phách phi thường, một tinh thần quả cảm vô song.
ü Nhân vật Tnu được khắc họa bằng nghệ thuật mang đậm chất sử thi
- Không khí truyện được dựng lên giống các cuộc kể khan truyền thống của các già làng thuở trước. Lối viết truyện viết hiện đại đan trộn nhiều yếu tố sử thi dân gian, khiến một nhân vật thời chống Mỹ lại phảng phất hình bóng những anh hùng sửu thi cổ đại.
- Bút pháp nghệ thuật có sự kết hợp giữa tả thực và biểu tượng. Nhan vật Tnu gắn liền với một biểu tượng về sự sống bất diệt của người Tây Nguyên, đó là cây xà nu.
- Đặc biệt hình ảnh đôi bàn tay Tnu được miêu tả như một biểu tượng độc đáo cho cuộc đời , số phận và tính cách nhân vật. Bàn tay nhỏ mà mang ý nghĩa lớn, nó chứa đựng cuộc đời của một người anh hùng. Vẻ đẹp sử thi của hình tượng đôi bàn tay khiến nhân vật Tnu gánh nặng sản phẩm lịch sử, mang trong mình tất cả những bi tráng của thời đại.
- Tạo nên vẻ đẹp sử thi của hình tượng Tnu còn ở giọng điệu trần thuật của truyện ngắn trang trọng, hào hùng, ngôn ngữ đầy chất tạo hình và chất thơ.
Nhân vật Tnu đạt đến vẻ đẹp lí tưởng, kết tinh tâm hồn, số phận cũng như phẩm chất của người Xô-man nói riêng, con người Việt Nam nói chung. Cuộc đời anh trở thành bài ca không quên ca ngợi vẻ đẹp của con người Việt Nam thời chống Mỹ. Tnu, người anh hùng với vẻ đẹp sử thi huyền thoại sẽ còn để lại trong lòng người đọc nhiều bài học nhân sinh sâu sắc.
3. Tổng kết
Nhân vật Tnu đạt đến vẻ đẹp lí tưởng, kết tinh tâm hồn, số phận cũng như phẩm chất của người Xô-man nói riêng, con người Việt Nam nói chung. Cuộc đời anh trở thành bài ca không quên ca ngợi vẻ đẹp của con người Việt Nam thời chống Mỹ. Tnu, người anh hùng với vẻ đẹp sử thi huyền thoại sẽ còn để lại trong lòng người đọc nhiều bài học nhân sinh sâu sắc.
Bài văn mẫu số 1
Tnú là nhân vật trung tâm trong truyện ngắn Rừng xà nu, vẻ đẹp sử thi của nhân vật Tnú là điều đặc biệt mà tác giả muốn gửi gắm. Em có cảm nhận gì về hình tượng nhân vật và chất sử thi trong tác phẩm? hãy xem bài viết do tác giả Nguyễn Hoa biên soạn.
Nguyễn Trung Thành là một trong những nhà thơ tiêu biểu cho nền văn học hiện đại. Văn phong của ông được nuôi dưỡng và xuyên suốt qua hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ của dân tộc. Nguyễn Trung Thành có một tình yêu thương và gắn bó mật thiết với núi rừng Tây Nguyên. Một trong những tác phẩm đặc sắc không thể không kể đến đó là tác phẩm rừng xà nu. Tác phẩm đã khắc tạc nên bức chân dung tuyệt đẹp, mang tầm vóc sử thi tráng lệ của người anh hùng Tây Nguyên Tnú.
Vẻ đẹp sử thi là những vẻ đẹp mang khuynh hướng ngợi ca. Đây là nét đặc sắc của chủ nghĩa lãng mãn. Các nhà văn thường sử dụng ngòi bút đặc sắc này để tô vẽ cho hình tượng vị anh hùng đại diện cho cả một cộng đồng, một dân tộc. Tnú là nhân vật mang đậm tính sử thi. Vẻ đẹp sử thi của người anh hùng Tnú chính là biểu trưng cho nét đẹp cho sức manh của buôn làng Xô man, của núi rừng dân tộc Tây Nguyên. Những thăng trầm nổi trôi trong cuộc đời anh cũng chính là số phận cuộc đời con người Tây Nguyên.
Tnú mang trong mình cái tính cách, khí phác của người anh hùng sử thi. Cái phẩm chất ấy được hun đúc ngay từ khi Tnú còn bé. Khi học chữ cùng Mai vì hay quên nhưng Tnú không nản lòng, quệt nước mắt nhờ Mai chỉ lại cho. Học cái chữ có hơi chậm nhưng đi đường núi thì Tnú thông minh lắm, cứ leo lên cây rồi xe rừng mà,, không đi theo đường mòn để tránh bị địch phát hiện. Tnú và Mai còn trẻ nhưng gan góc vô cùng, dù bọn địch lấy đầu anh Sút, bà Nhan làm gương hăm dọa nhưng Tnú và Mai vẫn hăng hái vào rừng tiếp tế cho bộ đội rồi lại đi làm giao liên cho anh Quyết. Tnú thoăn thoắt chẳng ngại chị, chẳng sợ chi chỉ một lòng hướng về Đảng về cách mạng sáng soi.
Cả cuộc đời Tnú chỉ một lòng sắt song trung thành với lá cờ của Đảng. Khi đi giao liên bị giặt bắt rồi hành hạ dã man, lưng chém ngang dọc chi chít đầy nhưng vết dao sắc nhọn nhưng Tnú vẫn nhất quyết khăng khăng không khai ra cộng sản.
Trang sách cuộc đời của Tnú là biểu tượng cho số phận dân tộc Tây Nguyên. Cuộc đời Tnú cũng giống như cuộc đời buôn làng Xô man vậy. Khi Tnú chưa cầm vũ khí đứng lên anh phải hứng chịu biết bao đau thương, bao mất mát, phải cắn răng nhìn bọn giặc ác hành hạ vợ con mình, giết chết vợ trẻ con thơ, phải đau đớn để chúng giày vò lấy nhựa xà nu đốt hết hai bàn tay mình. Cũng giông như anh khi buôn làng còn cam chịu cúi đầu dưới bọn thực dân, chưa đứng lên cầm vũ khí nổi dậy buôn làng cũng phải chịu biết bao uất ức, biết bao đau khổ: Giặc đi trong rừng như con beo. Lính của nó cầm lưỡi lê dính máu, cũng đỏ như mầu mũ đỏ của nó…bị giặc lùng, bị súng rền vang. Ông Sút và bà Nhan bị giặc giết rồi treo cổ. Mẹ con Mai bị chúng nó hành hạ thê thảm; cả rừng cây xà nu không cây nào không bị thương, bị tàn phá ghê gớm…Rồi cái đêm Tnú bị thiêu đốt 10 đầu ngón tay cái đêm lịch sử ấy sau bao tháng ngày dồn nét tinh thần, cả dân làng Xô Man đã đứng dậy cầm chông cầm giáo cầm mài “ào ào rung động cả rừng cây” giết hết bọn giặc. Và “Thế là bắt đầu rồi! Đốt lửa lên! Tất cả người già, người trẻ, người đàn ông, người đàn bà, mỗi người phải tìm lấy một cây giáo, một cây mác, một cây vụ, một cây rựa. Ai không có thì vót chông, năm trăm cây chông! Đốt lửa lên!”
Cả rừng rực cháy, và ý chí sự vùng dậy của cả buôn làng Xô Man cũng đang rực cháy quyết liệt.
Hình tương Tnú chính là hình ảnh đại diện cho các thế hệ buôn làng Xô Man hùng dũng trong kháng chiến. Khi còn bé Tnú được buôn làng nuôi dưỡng, đùm bọc, được anh Quyết dạy chữ, được cụ Mết dạy cho cách sống cho phải đạo. Lớn len Tnu thay các bác, các chú các thanh niên dũng cảm đi làm giao liên, tiếp tế cho cộng sản ở trong rừng. Sau khi được đồng bào cứu giúp, trưởng thành Tnu trở thành một người cộng sản, một cán bộ cách mạng anh hùng, tận tâm phục vụ cho Đảng cho Nhà nước. Và sau này có lẽ Dít, có lẽ đàn em tiếp theo sẽ tiếp nối chân Tnu làm nên những chiến công cách mạng vang danh dân tộc Tây Nguyên.
Vẻ đẹp sử thi của Tnú được biểu hiện rõ nét nét nhất qua hình tượng đôi bàn tay. Khi còn nhỏ đôi bàn tay Tnú đã biết làm nương làm rẫy phục vụ cho cuộc sống, rồi tự lấy đá đập vào đầu mình vì học hay quên không sáng dạ bằng mai. Đôi bàn tay ấy cũng tỉ mỉ cần cù luyện từng nét chữ anh Quyêt dậy và gan dạ chỉ vào bụng mình cao đầu mà nói rằng ; “Cộng sản ở đây này” khẳng định một tấm lòng sắt son trung thành tuyệt đối với cách mạng.
Đôi bàn tay ấy còn là đôi bàn tay của nghĩa tình. Đôi bàn tay ấy dám nắm lấy tay người mình thương, chăm lo cho vợ con: xé tấm đồ làm nôi cho con. Và phải chăng mỗi ngón tay cháy rực như hiện hữu cho lòng căm thù đau xót của Tnú khi không cứu được mẹ con Mai. Nhưng dù hận đến tận xương tủy, thấu gan Tnú cũng đâu làm gì khác hơn được vì lúc bây giờ Tnú cũng chỉ có “tay không” giữa bầy quân thù.
Đôi bàn tay Tnú là minh chứng cho những dấu vết đau thương, cả bàn tay đều cụt mất một đốt. Đôi bàn tay ấy nhắc cho Tnú nhớ đến những mất mát những đau khổ mà quân giặc đã gây ra cho mình, cho những người mình yêu thương và cho buôn làng mình.Và cuối cùng đôi bàn tay ấy chính là đôi bàn tay lịch sử, đôi bàn tay cầm vũ khí đứng lên chống lại quân thù. Lửa ở đầu ngón tay đang cháy và chính trong tâm can cũng đang cháy, hừng hực một ý chí quật cường, bất khuất. “chúng nó cầm súng, mình cũng phải cầm súng” Cả Tnú cả buôn làng không chịu khuất phục nữa, họ đã đứng lên cầm giáo cầm mác tiêu diệt kẻ thù, trả lại bình yên cho núi rừng xà nu. Chính đôi bàn tay đau thương ấy đã bóp chết kẻ thù của mình. Về sau đôi bàn tay ấy đã cầm súng để trở thành một người cộng sản vĩ đại, trở thành niềm tự hào của bản làng Xô Man.
Xây dựng thành công nhân vật Tnú, nhà văn Nguyễn Trung Thành đã dựng nên một bức tượng đài lý tưởng của cộng đồng núi rừng Tây Nguyên trong cuộc chiến đấu bảo vệ buôn làng thân yêu. Đó là những con người tha thiết tình yêu quê hương, dũng cảm, gan góc, hi sinh quật cường và tràn đầy ý chí, niềm tin chiến thắng vào cách mạng, vào Đảng vào cụ Hồ thân yêu.
Bài văn mẫu số 2
Nhà văn Nguyễn Trung Thành (Nguyên Ngọc) là một trong những nhà văn tiêu biểu trưởng thành qua hai cuộc kháng chiến chống Mỹ và chống Pháp. Vì tình yêu đậm sâu với núi rừng Tây Nguyên, nhà văn đã ưu ái dành cho mảnh đất này những dòng viết đẹp đẽ và tràn đầy hào hùng. Một trong những nhân vật nhà văn xây dựng thành công nhất, có lẽ là nhân vật Tnú.
Tnú là nhân vật được xây dựng dựa trên hình tượng người anh hùng Đề, đứa con của dân tộc Xô – đăng, người đã anh dũng chống lại ách xâm lăng của Mỹ Diệm. Tìm hiểu vẻ đẹp sử thi của nhân vật Tnú giúp người đọc thấm được bản lĩnh anh hùng của nhân vật.
Trong tác phẩm, Tnú là đứa con của làng Xôman. Cha mẹ Tnú mất sớm, anh được nuôi dưỡng bởi tình thương dào dạt của xóm làng thân thương. Chính vì thế mà ngay từ thuở tấm bé, Tnú đã sớm có lòng yêu thương xóm làng, nguồn cội. Tnú hội tụ đầy đủ nét đẹp của người làng Xôman: chân chất, yêu nước và trung thành với cách mạng.
Phân tích vẻ đẹp sử thi của nhân vật Tnú – Qua lời kể của của nhân vật trong truyện
Như cách cụ Mết đã từng nói: “Đời nó khổ nhưng bụng nó sạch như nước suối làng ta”, nhân vật Tnú hiện lên với nét đẹp chân chất và đầy hiên ngang, anh dũng. Chính vì sự gắn bó thiêng liêng với bản làng ấy, mà sau ba năm đi lực lượng trở về, Tnú lại bồi hồi xúc động trước những hình ảnh quen thuộc của quê hương.
Phân tích vẻ đẹp sử thi của nhân vật Tnú giúp chúng tua hiểu được một tấm lòng thiết tha sâu nặng với quê hương, nguồn cội mới có thể cảm nhận được vẻ đẹp từ những điều tưởng chừng như bé nhỏ ấy.
Phân tích nhân vật Tnú sẽ thấy được sự ngoan cường và gan dạ của nhân vật này từ thuở bé thông qua những công việc như: làm liên lạc, tiếp tế lương thực cho cán bộ. Không những thế, Tnú còn có trí tuệ hơn người.
Với những điểm đặc biệt như “không thích lội nước chỗ êm cứ lựa chỗ thác mạnh mà bơi, vượt lên mặt nước, cưỡi lên thác băng băng như con cá kình” bởi vì “Qua chỗ nước êm thằng Mĩ – Diệm hay phục, qua chỗ nước mạnh nó không ngờ”.
Dù cho giặc vây bốn bề, Tnú vẫn có cách băng rừng mà đi, xé núi mà đến, luôn hoàn thành mọi nhiệm vụ được giao. Tnú quyết tâm học chữ theo anh Quyết, vì chỉ có như thế mới có thể phụng sự cách mạng một cách tốt nhất.
Phân tích vẻ đẹp sử thi của nhân vật Tnú – Người chiến sĩ trung kiên của cách mạng
Luôn tâm niệm câu nói của cụ Mết: “Cán bộ là Đảng, Đảng còn, núi nước này còn” nên từ thuở bé, Tnú đã gan dạ hơn người, ý thức cách mạng cũng sớm hơn tất thảy bạn bè cùng trang lứa. Việc tìm hiểu vẻ đẹp sử thi của nhân vật Tnú giúp người đọc cảm nhận được hình ảnh con người trung kiên bất khuất.
Tnú là hiện thân của vẻ đẹp cách mạng, với lồng ngực vạm vỡ, với thân hình vững chãi như cây lim cùng ý chí kiên cường bất khuất. Trong suốt những năm theo cách mạng ấy, biết bao vết thương đã chồng chất trên da thịt, thế nhưng vẫn không thể làm chùn bước ý chí khát vọng hòa bình.
Nhân vật Tnú từng có lần giao liên bị địch bắt, bị súng dí vào đầu, thế nhưng Tnú vẫn không hề nao núng mà kịp nuốt đi bức thư mật quan trọng. Dù cho vô số những vết dao tra tấn chém trên lưng, Tnú vẫn không hé răng khai một lời. Tnú bị địch bắt giam nhưng vẫn tìm được cách vượt ngục để trở về với cách mạng. Không hề e dè trước bao sự tra tấn đáng sợ ấy, Tnú trở về để tiếp tục chiến đấu. Trải qua càng nhiều những đớn đau, ý chí càng được hun đúc thêm vững vàng.
Do đó, việc tìm hiểu vẻ đẹp sử thi của nhân vật Tnú, chính là đi sâu phân tích những khía cạnh tâm hồn đẹp đẽ như vậy.
Phân tích vẻ đẹp sử thi của nhân vật Tnú trong những mối bi kịch của gia đình
Mối bi kịch gia đình chính là chi tiết bạn không thể bỏ qua khi tìm hiểu vẻ đẹp sử thi của nhân vật Tnú. Trở về từ ngục tù của kẻ thù, những tưởng Tnú sẽ có được hạnh phúc bên Mai cùng đứa con nhỏ – động lực để anh hoạt động cách mạng hăng say và quyết liệt hơn bao giờ hết.
Thế nhưng, tội ác chiến tranh nào có tha cho một ai. Tnú mạnh mẽ là thế, oai hùng là thế vậy mà vẫn không cứu được mẹ con Mai trước lưỡi hái cay nghiệt của kẻ thù. Tnú không những không cứu được vợ, không cứu được con, đau đớn đến chết lặng khi chứng kiến họ bị giết hại trước mắt mình mà chính bản thân anh cũng trở thành nạn nhân của sự bạo tàn ấy.
Chúng đã dùng chính nhựa xà nu – loài cây quen thuộc của bản – để đốt đi những đầu ngón tay Tnú. Ngọn lửa ấy bốc lên như một minh chứng tàn bạo của tội ác chiến tranh, của cái gọi là “nhân đạo” đầy mỉa mai và phù phiếm. Phân tích vẻ đẹp sử thi của nhân vật Tnú chỉ cần với hình ảnh đắt giá này, thật đáng cho người đọc thấy xót xa mà đầy ngưỡng mộ.
Ngọn lửa ấy cũng làm rõ một chân lý rằng: Có ý chí, có lòng căm thù, có quyết tâm nhưng tay không thì vẫn không thể nào có một một kháng chiến thắng lợi. Chúng ta đoàn kết nhưng chúng ta vẫn phải cần vũ khí.
Qua vẻ đẹp sử thi của nhân vật Tnú, chúng ta có thể thấy được bút pháp lãng mạn và giàu tính lý tưởng của nhà văn Nguyễn Trung Thành. Hình tượng nhân vật Tnú là biểu tượng cho những phận người ở làng Xô-man nói riêng, của tất cả những ai sống dưới ách nô lệ ngày ấy nói chung.
Có thể nói, nỗi đau của Tnú là nỗi đau chung của những con người mất nước, ý chí của Tnú chính là ý chí trung kiên của cả một buôn làng, một dân tộc. Thông qua tác phẩm, nhà văn đã làm rõ một chân lý rằng: Phải dùng bạo lực cách mạng để chống lại bạo lực phản cách mạng.
Bài văn mẫu số 3
Rừng xà nu là truyện ngắn đặc sắc của Nguyễn Trung Thành viết về con người và mảnh đất Tây Nguyên anh hùng. Tác phẩm không chỉ tái hiện chân thực không khí dữ dội mà không kém phần hào hùng của con người dân Tây Nguyên đại ngàn trong kháng chiến chống Mĩ mà còn xây dựng thành công hình tượng cây xà nu và nhân vật anh hùng đậm chất sử thi.
Tnú là nhân vật trung tâm của truyện ngắn Rừng xà nu, những diễn biến về cuộc đời và số phận của T nú không chỉ đơn giản là cuộc đời của một nhân vật mà còn biểu tượng cho quá trình đấu tranh và trưởng thành của cả một cộng đồng người Tây Nguyên. Xây dựng nhân vật T nú, nhà văn Nguyễn Trung Thành không chỉ xây dựng theo nguyên mẫu sử thi với những phẩm chất anh hùng thông thường mà còn xây dựng thêm những nét tính cách đời thường riêng biệt, độc đáo.
Nhân vật Tnú hội tụ đầy đủ những phẩm chất của người anh hùng sử thi. Tnú là người gan dạ, kiên cường, ngay từ khi còn nhỏ, Tnú đã nhận nhiệm vụ đưa cơm cho anh Quyết, đây là một công việc hiểm nguy, bất trắc mà không phải ai cũng dám đảm nhận. Tinh thần trách nhiệm và sự gan dạ của T nú còn được thể hiện thông qua việc vụ đưa thông tin liên lạc cho cán bộ. T nú không chọn những con đường mòn có sẵn mà xé rừng đi để tránh địch phát hiện, ngay cả khi bị địch bắt giữ, T nú đã nhai và nuốt thông tin mật vào bụng chứ quyết không để địch lấy được.
T nú có niềm tin mãnh liệt và trung thành tuyệt đối với cách mạng, Từ khi còn nhỏ, khi chưa đủ nhận thức để hiểu rõ thế nào là cách mạng nhưng T nú vẫn ghi nhớ lời dạy của cụ Mết “Cách mạng là Đảng. Đảng còn sông núi này còn”.
Cuộc đời T nú đã trải qua nhiều đau thương, mất mát khi tận mắt chứng kiến cảnh bà con làng Xô Man bị địch giết, chứng kiến cảnh thằng Dục giết chết vợ và con mình, bản thân T nú cũng bị chúng tẩm rừng xà nu mà đốt cháy như những ngọn đuốc. Những đau thương trong cuộc đời Tnú cũng là những mất mát mà nhân dân Tây Nguyên phải trải qua khi quân giặc dáo diết khủng bố. Tuy trải qua nhiều đau thương, mất mát nhưng T nú không để những mất mát ấy làm gục ngã mà đã kiên cường đứng lên từ đau thương để chiến đấu.
T nú đã cùng dân làng Xô man hoạt động cách mạng, khi đã trở thành người đội trưởng gan dạ T nú đã lãnh đạo bà con đấu tranh. Đôi bàn tay bị nhựa xà nu đốt cháy của T nú cũng chính là gọng kìm mạnh mẽ xiết cổ tên chỉ huy giặc.
Những phẩm chất tốt đẹp của T nú cũng là những nét tính cách điển hình cho cộng đồng con người Tây Nguyên nói riêng, cho con người Việt Nam nói riêng. Sự trưởng thành của T nú cũng chính là sự trưởng thành của cách mạng từ thế bị động sang chủ động đấu tranh.
Bên cạnh những phẩm chất sử thi đậm nét, ở T nú còn có những nét tính cách riêng biệt, độc đáo, đó là những nét tính cách đời thường. Không chỉ gan dạ mà T nú còn là người ngang bướng, hiếu thắng, khi còn nhỏ học chữ thua Mai, T nú đã dùng đá tự đập vào đầu mình như một hình phạt cho bản thân. Niềm tin mãnh liệt đối với Đảng, với Bác Hồ không chỉ làm bật lên phẩm chất sử thi của T nú mà còn là nét mới mẻ trong tính cách T nú so với những người sử thi khác.
Như vậy, không chỉ xây dựng T nú ở những phương diện sử thi anh hùng thường gặp mà Nguyễn Trung Thành còn tập trung miêu tả những nét tính cách đời thường. Chính sự sáng tạo này đã kéo gần hình tượng sử thi với cuộc sống của con người. Cũng có thể thấy nhân vật T nú mang đậm dấu ấn của thời đại, đó là người anh hùng sử thi song cũng là người chiến sĩ cách mạng kiên trung, quả cảm.