Bài viết về ngày phụ nữ việt nam 20/10 1
Mỗi chúng ta khi sinh ra trên Trái đất này đều được đón nhận một tình yêu thương vô bờ bến, đó là tình mẹ. Khi ta còn đang ngơ ngác trước thế giới này thì một vòng tay ấm áp đã ủ ấm ta, cho ta một cảm giác thân thương đến lạ.
“Mẹ” – tiếng gọi đơn sơ nhưng sao thiêng liêng quá. Từ khi con cất tiếng khóc chào đời tới khi con khôn lớn và trưởng thành, mẹ luôn là người động viên, chia sẻ, dõi theo từng bước con đi. Mẹ tảo tần sớm hôm để nuôi con khôn lớn, mẹ nhìn con – cái nhìn thật trìu mến làm sao. Mẹ nhìn con lớn lên từng ngày và rồi mẹ thực sự hạnh phúc khi lần đầu tiên con biết nói là hai tiếng gọi “mẹ ơi”. Ẩn sâu trong đôi mắt mẹ, con hiểu rằng bao tình thương yêu, sự tin tưởng mẹ đều dành tất cả cho con.
Rồi con dần lớn lên dưới bàn tay bảo bọc của mẹ. Mỗi ngày thức dậy, con đều nhận được tình thương từ mẹ, những gì mẹ làm cho con thật nhiều, công ơn của mẹ con chẳng thể nào kể hết. Từng bữa cơm con ăn đến những điều gì nhỏ nhất đều từ tay mẹ. Những bữa cơm tuy đạm bạc nhưng con hiểu gửi gắm trong đó là cả tấm lòng của mẹ. Ánh mắt của mẹ gửi trao cho con niềm tin, niềm hi vọng lớn lao để con hiểu được con thật sự quan trọng với mẹ. Chỉ một cử chỉ nhỏ của mẹ, một cái nắm tay, một cái ôm của mẹ cũng đủ làm con cảm thấy ấm lòng, đủ để con có nghị lực, có ý chí vươn lên, bước tiếp vào con đường tương lai. Từng ngày, từng giờ mẹ dõi theo con. Mẹ là một giáo viên, ngày ngày lên lớp, mẹ dành cả tâm huyết của mình để truyền đạt nguồn tri thức cho những em thơ. Khi ở nhà mẹ cũng như một người thầy của con vậy. Để con được như ngày hôm nay, một phần lớn là công lao của mẹ. Mẹ dạy con thật nhiều điều, dạy con có trái tim yêu, dạy con những điều hay lẽ phải. Mẹ bên con thật dịu dàng như một bà tiên và những lời dạy của mẹ cũng thế, nó thấm sâu vào tận đáy lòng con.
Trong cuộc sống không tránh khỏi những lần bị vấp ngã, và con cũng vậy. Nhưng mẹ biết không, mỗi lần con vấp ngã và biết đứng lên, cứ mỗi lần như vậy luôn có bóng dáng của mẹ. Đôi cánh ước mơ của con, niềm tin của con đều có được từ tình thương của mẹ; với con, mẹ như một chỗ dựa tinh thần vững chắc. Mẹ biết không, nhìn mẹ tận tụy bên trang giáo án khi trời đã về khuya con thương mẹ lắm. Mỗi lần nghĩ về những gì mẹ đã cho con, lòng con lại dâng lên một cảm xúc khó tả, con chỉ muốn bật khóc, muốn ôm lấy mẹ mà nói rằng: “Con yêu mẹ nhiều lắm”.
Với những công ơn trời biển của mẹ, ấy vậy mà có lúc con đã có lỗi với mẹ, để mẹ phải buồn. Những khi con cãi lời mẹ hay lúc chỉ vì những chuyện vô cớ mà con bực tức, giận dỗi mẹ, bây giờ nghĩ lại con biết mẹ thực sự rất buồn. Con muốn xin lỗi mẹ thật nhiều, muốn làm tất cả những gì có thể để bù đắp những lỗi lầm của con, để mẹ có thể cảm thấy hạnh phúc, yên lòng vì con.
Mẹ ơi, con biết rằng dù có dùng lời lẽ nào đi chăng nữa, con cũng không thể nào nói hết tấm lòng, tình cảm thiêng liêng, cao đẹp mà mẹ dành cho con. Hôm nay, ngày 20-10, ngày của những người mẹ - người thân yêu nhất trong cuộc đời, con muốn nói với mẹ rằng “Con yêu mẹ thật nhiều, con thật hạnh phúc khi có mẹ”. Mẹ à, con sẽ cố gắng hết mình để đạt được những kết quả tốt nhất để đáp lại một phần lo lắng của mẹ với con. Một lần nữa con muốn nói với mẹ “Mẹ là một phần trong trái tim con”.
Bài viết về ngày phụ nữ việt nam 20/10 2
Các bà, các mẹ kính mến!
Hôm nay là ngày 20-10 – ngày Phụ nữ Việt Nam, cho phép con được gửi lời tri ân sâu sắc tới những người làm nên “Nửa thế giới” một ngày hạnh phúc ngập tràn.
Từ lâu, con luôn tâm đắc với câu nói của một triết gia nào đó: “Dù là một anh hùng, một vĩ nhân hay là ai đi nữa cũng đều là con của một người mẹ”. Câu nói giản dị mà thiêng liêng biết mấy, nó luôn vang lên trong tâm khảm của con. Có là mẹ mới thấu hiểu sự vất vả của quá trình mang thai 9 tháng 10 ngày; có là mẹ mới hiểu những nhọc nhằn, lo toan để đảm bảo cuộc sống tốt đẹp cho những đứa con yêu. Dù con còn ở trong nôi hay khi con đã khôn lớn, trưởng thành thì tình mẹ luôn theo con trong suốt cuộc đời. Vì con mà mẹ có thể hi sinh tất cả, thậm chí cả tính mạng của mình. Tuy nhiên sự hi sinh thầm lặng ấy không phải đứa con nào cũng hiểu hết được. Trong văn học, các nhà văn đã tốn khá nhiều giấy mực cho đề tài này, họ ca ngợi những tấm gương hiếu thảo với mẹ cha như truyện “Sự tích hoa cúc trắng”, “Truyện Kiều” … Nhưng cũng thật buồn vì trong cuộc sống còn có những đứa con đối xử tàn tệ với cha mẹ mình. Để có tiền hút, chích, họ sẵn sàng làm hại bố mẹ. Vì muốn chiếm đất đai của cha mẹ mà họ lừa gạt, hắt hủi cha mẹ. Những việc làm đó sẽ bị trả giá, họ sẽ phải chịu sự trừng phạt của pháp luật nhưng còn sự trừng phạt mạnh mẽ hơn là sự trừng phạt của tòa án lương tâm của chính họ. Cuộc sống cần có tình yêu thương, cần có sự xẻ chia, hãy học cách yêu thương chính những người thân của mình, hãy làm tròn bổn phận của một người con và luôn nhớ rằng “Đừng bao giờ để buồn lên mắt mẹ” bạn nhé!
Bài viết về ngày phụ nữ việt nam 20/10 3
“Con sinh ra là một món quà của mẹ”. Ngay khi chào đời, con đã được mẹ yêu thương và chăm bẵm. Làm sao con có thể nhớ hết lại được những lời hát ru ngọt ngào của mẹ nhỉ? Nhưng con biết rằng, chắc chắn lúc ấy con hạnh phúc lắm. Con được mẹ bế bồng, và được làm một thiên thần giữa tình thương. Rồi khi con tập đi, mẹ vẫn yêu thương. Mẹ thân mến, con không thể nhớ hết được những hồi ức khi con còn nhỏ, nhưng trái tim con mách bảo: “Con được mẹ yêu”. Con còn nhớ mãi lần học lớp 7, con đã trốn mẹ đi chơi mà không làm bài tập. Về nhà, khi mẹ hỏi, con lại còn hỗn với mẹ nữa. Mẹ đã đánh con một trận đòn thật đau, và con đã khóc thật nhiều. Con khóc vì đau, và con khóc vì nghĩ rằng: “Mẹ không thương mình nữa”. Nhưng thưa mẹ, mỗi lần con nhìn vào ánh mắt mẹ, con không thể giận mẹ được nữa, đôi mắt mẹ như là một mặt trời với muôn vàn tia nắng ấm, soi sáng cho chú chim non bay thẳng tìm lối về. Dù có gặp mưa gió, có thể chú chim ấy sẽ bị ngừng lại giữa đường, nhưng con chắc rằng, chú chim ấy không bao giờ nghỉ hẳn đâu, nó vẫn luôn tin tưởng sau những đám mây mịt mù ấy là cả một trời nắng. Mẹ của con không đẹp, nhưng con luôn thầm cảm ơn mẹ đã cho con một cuộc sống đầy tình thương, và cả một tâm hồn biết yêu thương. Với tính cách bướng bỉnh và nghịch ngợm như con, nếu không là mẹ, thì có lẽ bây giờ con rất hư đốn. Con thầm cảm ơn Thượng đế đã cho con là con mẹ, và mẹ ơi, mẹ chính là món quà của cuộc đời con.
Chị gái thân yêu của em, em nhớ mãi những lần chơi cùng chị, bao nhiêu điều bổ ích và những trò hay, chị đã bày ra cho em. Em rất yêu quý chị, em cũng chẳng hiểu sao nữa, ngay lần đầu được mẹ dẫn sang nhà chị chơi, chị em mình đã như là một “cạ”. Chị biết không, những trò vui chị bày ra khiến em vô cùng vui sướng. Tuổi thơ em đầy màu sắc cũng nhờ chị vẽ nên đấy!
Cô giáo mến thương của em, cô cũng là phụ nữ, cũng là một người mẹ, nhưng cô mang trên mình một nhiệm vụ cao cả: làm người thầy dạy bảo những kiến thức và là người mẹ thứ hai yêu thương và hướng dẫn chúng em. Có biết bao đêm cô thức bên ánh đèn soạn bài, cho chúng em có những tiết học thật tốt.
Cảm ơn mẹ, cảm ơn chị và cả cô giáo nữa. Tất cả đều là những người phụ nữ mà em yêu mến nhất. Tất cả đều đang làm việc, đang sống một cách có ý nghĩa nhất để làm nên cuộc sống tươi đẹp. Thật vậy, một nửa thế giới là những bàn tay dịu hiền, một nửa thế giới là những trái tim đầy tình yêu thương, cần sự che chở và quan tâm. Thế nhưng, cùng là những người phụ nữ nhưng hiện tại trên thế giới này, rất nhiều người đang phải gặp đau khổ: chia ly gia đình, nghèo khổ, bệnh tật … chúng ta có nghĩ đến họ chăng? Những người phụ nữ ấy, ở họ có một sức mạnh phi thường vượt lên số phận, làm chủ hoàn cảnh và luôn có một trái tim nhân ái. Chính họ cũng luôn cần yêu thương.
Thưa mẹ của con, mẹ đã dạy con phải biết yêu thương. Con xin chọn được yêu mẹ, yêu thầy cô, yêu bè bạn và yêu tất cả mọi người. Ngày 20-10 sắp tới rồi, từ tim con dạt dào một tình yêu tha thiết. Với mẹ, có thể con còn tiếp tục được yêu mẹ. Nhưng những cô giáo cũ của con, con chẳng biết phải tỏ lòng biết ơn thế nào. Vậy con xin chúc mẹ, chị gái, các cô giáo và một nửa thế giới hoa hồng luôn tràn đầy yêu thương, mạnh khỏe và hạnh phúc!
Bài viết về ngày phụ nữ việt nam 20/10 4
Mẹ kính yêu!
Hôm nay là một ngày trọng đại. Mẹ có nhớ không? Ngày 20-10 – Ngày Phụ nữ Việt Nam- Ngày chúng con bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đến các bà, các mẹ, các chị. Nhưng mẹ ơi, hơn ai hết, con mong muốn đến mẹ kính yêu của con lòng biết ơn và những lời chúc tốt đẹp nhất.
“Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời”
Mỗi lần nghĩ về mẹ, trong tâm trí con như lại vang lên đâu đây những giai điệu ấy, giai điệu chất chứa bao tình yêu thương và lòng biết ơn của người con với mẹ của mình. Mẹ ơi, mẹ ấm áp và thiêng liêng quá! Mẹ là vầng thái dương soi sáng cho cuộc đời con. Con biết mẹ đã phải chịu những đau đớn thật nhiều để đưa con đến với cuộc đời này. Mẹ đã rơi nước mắt hạnh phúc và thầm cảm ơn Thượng đế đã ban cho mẹ một niềm hi vọng lớn, là con. Mẹ ơi, mẹ có biết rằng, con cũng vậy. Trong suốt cuộc đời mình, con sẽ không khi nào quên cảm ơn vì được làm con của mẹ. Được có mẹ, yêu mẹ và được mẹ yêu là món quà quý giá nhất mà con nhận được trên đời.
Bởi vì mẹ của con là một người mẹ tuyệt vời. Từ khi sinh ra, và lớn lên mỗi ngày, qua bao buồn vui, khó khăn, thành công và thất bại, mẹ đã luôn ở bên con, yêu thương, chở che, cảm thông, chia sẻ và động viên con tiến lên phía trước. Ngày thơ bé, con được thiếp đi trong vòng tay mẹ, được nuôi dưỡng bằng dòng sữa ngọt ngào, và cả tâm hồn con cũng lớn lên trong những giấc mơ “Con cò bay lả bay la …” từ lời ru của mẹ. Khi con chập chững biết đi, luôn có mẹ ở bên động viên, cổ vũ, dỗ dành khi con vấp ngã. Con đã quên đau ngay vì mẹ ôm con vào lòng cưng nựng, và mẹ đã cười thật tươi khi cuối cùng con cũng đi hết quãng đường, hét thật to mà sà vào vòng tay mẹ. Mẹ có nhớ không? Lần bi bô tập nói, từ đầu tiên mà con thốt ra chính là “mẹ ơi!”. Có lẽ từ giây phút ấy, trời đã định mẹ là người quan trọng nhất trong cuộc đời con rồi. Đến tuổi nhận thức được, con lại có mẹ ở bên, chỉ cho con đây là hoa, kia là mặt trời, xa nữa kia là những ngọn núi … Con là một cô bé rất tò mò, thường quấn lấy mẹ hỏi vô vàn những câu hỏi “tại sao”. Mẹ lại cười hiền, kiên nhẫn vô hạn mà giải thích cho con tất cả. Mẹ nói: “Ông mặt trời tỏa ánh nắng rực rỡ xuống thế gian, sưởi ấm vạn vật, khiến hoa lá tốt tươi, chim chóc ríu rít. Lúc ấy, con đã thầm nghĩ mẹ chính là mặt trời, còn con, con là những bông hoa trong vườn, vươn lên trong ánh nắng, không có mặt trời những đóa hoa làm sao khoe sắc được? Vậy là từ khi biết suy nghĩ, con đã hiểu mẹ đối với con quan trọng biết bao nhiêu.
Ngày đầu tiên đến trường, con hồi hộp, rụt rè nép sau lưng mẹ như chú chim non ngập ngừng không muốn bay. Mẹ đã nắm tay con thật chặt, dịu dàng an ủi và khích lệ con. Lúc cổng trường đóng lại, con vẫn còn nhìn thấy bóng dáng mẹ đang dõi theo con, ánh mắt yêu thương và lo lắng. Con biết, mẹ lo lắng vì con đã bước bước chân đầu tiên rời khỏi vòng tay mẹ, bước ra một thế giới rộng lớn hơn rất nhiều. Con biết vậy, nên con đã luôn cố gắng học thật giỏi để mẹ vui lòng. Những buổi tối đi học về, con lại rúc đầu vào lòng mẹ mà kể cho mẹ nghe: hôm nay con đã học gì, được mấy điểm, các bạn ở trường như thế nào … Rồi mẹ lại ngồi bên cùng con học, mẹ nắm tay con viết từng chữ. Mẹ trở thành cô giáo của con, luôn thức với con đến tận khi con học xong bài và đi ngủ mới thôi. Lần đầu tiên được điểm 10, người đầu tiên con nghĩ đến là mẹ, con đã sà vào lòng mẹ mà khoe. Ánh mắt mẹ như sáng lên niềm vui, khiến sự vui sướng của con như được nhân lên gấp bội. Lần bị điểm kém, con vẫn sà vào lòng mẹ, mẹ dịu dàng xoa đầu con và ôm con vào lòng. Mẹ ơi! Chính tình yêu thương và dịu dàng của mẹ đã che chở cuộc đời con, sưởi ấm trái tim con. Những khi con bị ốm, mẹ thức cả đêm để trông cho con ngủ. Khi nhìn vào đôi mắt quầng thâm vì mệt mỏi nhưng vẫn ánh lên tia ấm áp, con biết, mẹ yêu con rất nhiều.
Lớn lên, khi đã hiểu về những ấm, lạnh cuộc đời, con biết cuộc đời mẹ đã hy sinh vì con, nhiều biết bao nhiêu. Lúc con vui vẻ đến trường, xúng xính trong chiếc váy mới, mẹ đã phải làm việc rất vất vả để con được bằng bạn, bằng bè. Con lớn lên mỗi ngày là mỗi ngày vầng trán mẹ lại hằn thêm những nếp nhăn. Ấy vậy mà, nhiều lần con đã khiến mẹ phải buồn phiền. Nhớ có hôm, con phạm lỗi, mẹ trách con, trong lúc tức giận con đã vô tình nói những lời vô lễ với mẹ. Lời nói vừa thốt ra khỏi miệng là con đã hối hận ngay. Nhưng vì xấu hổ và cố chấp, con không thể thốt lên lời xin lỗi. Tối hôm ấy, đi qua phòng mẹ, con bỗng nghe thấy tiếng nức nở nghẹn ngào. Con hối hận biết bao nhiêu, con đã gục đầu vào lòng mẹ mà nức nở: “Con xin lỗi mẹ, xin lỗi mẹ rất nhiều. Xin mẹ hãy tha thứ cho con”. Con cảm thấy mẹ đang xoa đầu con thở dài khe khẽ. Ôi mẹ ơi! Lòng bao dung của mẹ đã khiến con ý thức được lỗi lầm của mình. Con thầm hứa sẽ không bao giờ khiến mẹ phải rơi nước mắt nữa. Từ mẹ, con đã học được thật nhiều điều. Con biết yêu thương, sẻ chia, thông cảm với mọi người xung quanh. Con biết giữ lòng tự trọng, quý trọng thời gian, cố gắng hết mình trong mọi hoàn cảnh, không bao giờ bỏ cuộc. Con học được lòng bao dung, vị tha và một trái tim yêu thương con người. Mẹ ơi, những bài học ấy sẽ là những hành trang quý giá để con bước vào tương lai.
Mẹ yêu của con! Tình yêu mẹ dành cho con mênh mông như biển cả. Và không gì có thể nói hết được lòng biết ơn của con. Xin cảm ơn mẹ vì đã mang con đến với cuộc sống này! Cảm ơn công lao dạy dỗ, cảm ơn những đêm không ngủ, những vất vả khó nhọc để nuôi con khôn lớn. Xin cảm ơn mẹ vì những cái ôm ấm áp, những ánh mắt trìu mến, quan tâm và những bài học quý giá, để con trưởng thành mỗi ngày. Mẹ ơi, ngay giờ phút này đây, xin cho con được hôn lên vầng trán mẹ, được sà vào lòng mẹ mà thốt lên rằng: “Con yêu mẹ rất nhiều!”
Bài viết về ngày phụ nữ việt nam 20/10 5
Khi nghĩ đến mùa thu, chắc hẳn các bạn sẽ nghĩ đến nắng vàng trải khắp nơi cùng với ngày khai trường, nhưng tôi thì lại nhớ tới ngày cả nước ta tôn vinh người phụ nữ Việt Nam, ngày 20 tháng 10.
Ngày 20 tháng 10 là ngày để cho mỗi con người Việt Nam nhớ tới những người phụ nữ quan trọng trong cuộc đời họ. Đó có thể là những người mẹ tàn tảo sớm hôm nuôi con, người vợ dịu hiền, người bà kính yêu hay cô giáo dạy mình. Phụ nữ Việt Nam không giống một hình ảnh người phụ nữ nào khác trên thế giới, họ không nhẹ nhàng như phụ nữ Nhật, không chất phác như phụ nữ Nam Phi, không hiện đại như phụ nữ phương Tây mà người phụ nữ Việt Nam tự hào với tám chữ: Anh hùng, bất khuất, trung hậu, đảm đang.
Trải hàng nghìn năm, người phụ nữ Việt Nam đã in dấu chân mình trên những trang lịch sử. Từ thời những vị tướng nữ như Trưng Trắc, Trưng Nhị, Bà Triệu chi huy vạn quân, cưỡi voi, khiến quân thù sợ khiếp. Cho đến những năm của cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mĩ để mang lại hòa bình cho dân tộc ta. Từ những cô gái mười tám, đôi mươi mang cả tuổi thanh xuân của mình ra ngoài chiến trường như Võ Thị Sáu, Trần Thị Minh Khai hay nữ bác sĩ Đặng Thùy Trâm, những bà mẹ già yếu hy sinh những người con của mình đến cả những nữ công nhân, nông dân chăm chỉ làm việc, tham gia sản xuất đê chi viện cho tiền tuyến. Chính nhờ họ mà cả nước ta mới dành được độc lập vào đại thắng mùa xuân năm 1975 .Còn ngày nay, khi hòa bình đã lập lại, xã hội phát triến thì họ lại mang sức lực, mang trí tuệ của mình đóng góp vào công cuộc phát triển đất nước. Họ là những giáo viên mang cái chữ đến mọi miền tổ quốc, là bác sĩ cứu sống bệnh nhân, hay họ cũng chỉ là một người công nhân đang sản xuất những mặt hàng chất lượng cao.
Trong cuộc đời mỗi chúng ta cũng vậy. Người phụ nữ ấy có thể là người mẹ yêu quý của bạn. Người mà đã dành cả cuộc đời hy sinh cho bạn, sinh ra bạn, nuôi bạn khôn lớn, lo cho bạn mỗi khi bạn ốm, luôn ở bên bạn trong những lúc gặp khó khăn. Dù có đôi lúc mẹ mắng nhiếc bạn, nhưng đó là làm cho bạn hiểu ra, là tốt cho bạn. Hay người mà bạn yêu quý có thể là bà của bạn. Người gắn bó với tuổi thơ bạn. Người luôn cho bạn những gói bỏng, cái bánh mỗi khi đi chợ về, luôn kể những câu chuyện ngày xửa ngày xưa cho bạn nghe, hay đưa chúng ta đi học khi chúng ta còn bé. Đó cũng có thể là cô giáo ở trường, là người đã dạy bạn những chữ cái đầu tiên, dạy những con số, dạy những kiến thức nhân loại và dạy cho bạn cả cách làm người. Và đó cũng có thể là một người phụ nữ lao công bạn gặp bên đường, một người bán hàng rong mà bạn mỉm cười với họ để chia sẻ.
Có thể nói rằng, mỗi người phụ nữ là một món quà của tạo hóa với cuộc đời của chúng ta. Họ là những người khiến tôi trở thành tôi của ngày hôm nay, hiểu được một điều rằng, yêu thương, được nói bằng ngôn ngữ nào đi nữa, cũng đều quý giá. Vì vậy bạn hãy trân trọng từng khoảnh khắc khi được ở bên họ. Nhân ngày phụ nữ Việt Nam, tôi xin chúc mỗi người phụ nữ trên đất nước này luôn hạnh phúc và mãi được yêu thương.
Bài viết về ngày phụ nữ việt nam 20/10 6
Khi nghĩ đến mùa thu, chắc hẳn các bạn sẽ nghĩ đến nắng vàng trải khắp nơi cùng với ngày khai trường, nhưng tôi thì lại nhớ tới ngày cả nước ta tôn vinh người phụ nữ Việt Nam, ngày 20 tháng 10.
Ngày 20 tháng 10 là ngày để cho mỗi con người Việt Nam nhớ tới những người phụ nữ quan trọng trong cuộc đời họ. Đó có thể là những người mẹ tàn tảo sớm hôm nuôi con, người vợ dịu hiền, người bà kính yêu hay cô giáo dạy mình. Phụ nữ Việt Nam không giống một hình ảnh người phụ nữ nào khác trên thế giới, họ không nhẹ nhàng như phụ nữ Nhật, không chất phác như phụ nữ Nam Phi, không hiện đại như phụ nữ phương Tây mà người phụ nữ Việt Nam tự hào với tám chữ: Anh hùng, bất khuất, trung hậu, đảm đang.
Trải hàng nghìn năm, người phụ nữ Việt Nam đã in dấu chân mình trên những trang lịch sử. Từ thời những vị tướng nữ như Trưng Trắc, Trưng Nhị, Bà Triệu chi huy vạn quân, cưỡi voi, khiến quân thù sợ khiếp. Cho đến những năm của cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mĩ để mang lại hòa bình cho dân tộc ta. Từ những cô gái mười tám, đôi mươi mang cả tuổi thanh xuân của mình ra ngoài chiến trường như Võ Thị Sáu, Trần Thị Minh Khai hay nữ bác sĩ Đặng Thùy Trâm, những bà mẹ già yếu hy sinh những người con của mình đến cả những nữ công nhân, nông dân chăm chỉ làm việc, tham gia sản xuất đê chi viện cho tiền tuyến. Chính nhờ họ mà cả nước ta mới dành được độc lạp vào đại thắng mùa xuân năm 1975 .Còn ngày nay, khi hòa bình đã lập lại, xã hội phát triến thì họ lại mang sức lực, mang trí tuệ của mình đóng góp vào công cuộc phát triển đất nước. Họ là những giáo viên mang cái chữ đến nọi miền tổ quốc, là bác sĩ cứu sống bệnh nhân, hay họ cũng chỉ là một người công nhân đang sản xuất những mặt hàng chất lượng cao.
Trong cuộc đời mỗi chúng ta cũng vậy. Người phụ nữ ấy có thể là người mẹ yêu quý của bạn. Người mà đã dành cả cuộc đời hy sinh cho bạn, sinh ra bạn, nuôi bạn khôn lớn, lo cho bạn mỗi khi bạn ốm, luôn ở bên bạn trong những lúc gặp khó khăn. Dù có đôi lúc mẹ mắng nhiếc bạn, nhưng đó là làm cho bạn hiểu ra, là tốt cho bạn. Tôi đã từng được nghe một câu rằng trong trận động đất ở Nhật Bản tháng 3.2011, có một người mẹ đã lấy thân mình che chở cho đứa con mới vài tháng tuổi. Cô xoay người để trần nhà đổ sập trên lưng mình và ôm trọn em bé trong lòng. Khi đội cứu hộ đến, người mẹ đã chết. Còn em bé, kì diệu thay vẫn sống. Đó là một câu chuyện thật sự xúc động. Hay người mà bạn yêu quý có thể là bà của bạn. Người gắn bó với tuổi thơ bạn. Người luôn cho bạn những gói bỏng, cái bánh mỗi khi đi chợ về, luôn kể những câu chuyện ngày xửa ngày xưa cho bạn nghe, hay đưa chúng ta đi học khi chúng ta còn bé. Đó cũng có thể là cô giáo ở trường, là người đã dạy bạn những chữ cái đầu tiên, dạy những con số, dạy những kiến thức nhân loại và dạy cho bạn cả cách làm người. Và đó cũng có thể là một người phụ nữ lao công bạn gặp bên đường, một người bán hàng rong mà bạn mỉm cười với họ để chia sẻ.
Có thể nói rằng, mỗi người phụ nữ là một món quà của tạo hóa với cuộc đời của chúng ta. Họ là những người khiến tôi trở thành tôi của ngày hôm nay, hiểu được một điều rằng, yêu thương, được nói bằng ngôn ngữ nào đi nữa, cũng đều quý giá. Vì vậy bạn hãy trân trọng từng khoảnh khắc khi được ở bên họ. Nhân ngày phụ nữ Việt Nam, tôi xin chúc mỗi người phụ nữ trên đất nước này luôn hạnh phúc và mãi được yêu thương.