Dàn ý phân tích quá trình tha hóa của Chí Phèo 1
I. Mở bài
Giới thiệu về Chí Phèo và Quá trình tha hóa của Chí Phèo.
Ví dụ:
Chí Phèo là một nhân vật chính trong truyện của Nam Cao, một nhân vật thể hiện cho công lý, cho sự tha hóa của con người. Chí Phèo từ một con người tốt đã trở nên xấu xa, bỉ ổi, lí do đó là vì đâu. Nhân vật này đã khiến cho người đọc có những cảm nhận sâu sắc về con người, về cuộc sống của con người lúc bấy giờ. Chúng ta cùng đi tìm hiểu tác phẩm Chí Phèo để hiểu rõ hơn về quá trình tha hóa của Chí Phèo.
II. Thân bài
Nghị luận về quá trình tha hóa của Chí Phèo.
1. Chí Phèo, một người nông dân lương thiện
Là một đứa trẻ mồ côi, bị bỏ rơi bên đường.
+ Từ nhỏ sống với Bá Kiến, Chí phèo rất hiền lành và chịu khó.
+ Con người có lòng tự trọng.
+ Ước mơ nhỏ nhoi, một hạnh phúc đơn giản.
2. Chí Phèo, một tên lưu manh, một con quỹ dữ của làng Vũ Đại
+ Chí Phèo bị Bá Kiến đẩy vào tù của thực dân.
+ Nhà tù đã làm cho sự hiền lành, chịu khó trong Chí Phèo trở nên thoái hóa, trở thành một con người khác.
3. Chí Phèo sinh ra là người nhưng số phận không thể làm người
+ Chí Phèo gặp Thị Nở, người làm thay đổi suy nghĩ trong cuộc đời hắn.
+ Chí Phèo muốn có một cuộc sống bình dị, một hạnh phúc nhỏ nhoi nhưng giờ đã quá muộn.
+ Chí Phèo đã bị những lời của cô Thị Nở làm tổn thương.
4. Đánh giá quá trình tha hoá của Chí Phèo
+ Có nguyên nhân rõ ràng.
+ Có sự logic và diễn ra đúng hiện thực.
III. Kết bài
Nêu cảm nhận của em về Quá trình tha hóa của Chí Phèo.
Ví dụ:
Quá trình tha hóa của Chí Phèo thể hiện sự phẫn nộ sâu sắc của tác giả với chế độ xã hội cũ xưa, một xã hội mục nát, tha hóa,.
Dàn ý phân tích Quá trình tha hóa của Chí Phèo 2
I. Mở bài
- Đôi nét về tác giả Nam Cao và tác phẩm Chí Phèo.
- Trong tác phẩm, quá trình bị tha hóa của Chí Phèo từ một nông dân hiền lành, chất phác thành con người tha hóa cả tâm hồn lẫn ngoại hình, mặc dù vậy anh vẫn còn nhân tính được ngòi bút Nam Cao tập trung khắc họa một cách chân thực và rõ nét.
II. Thân bài
1. Sơ lược về nhân vật Chí Phèo - một nông dân hiền lành, chất phác
- Hoàn cảnh xuất thân: không cha, không mẹ, không nhà, không cửa, không một tấc đất cắm dúi cũng không có.
- Tuy vậy, Chí vẫn giữ những phẩm chất tốt đẹp:
+ Là một con người lương thiện: đi ở hết nhà này đến nhà khác, cày thuê cuốc mướn để kiếm sống làm ăn chân chính.
+ Từng mơ ước giản dị về cuộc sống gia đình: có một ngôi nhà nho nhỏ, cày thuê cuốc mướn Chí Phèo là một người lương thiện.
+ Có lòng tự trọng: Bà ba Bá Kiến gọi lên đấm lưng, bóp chân, Chí cảm thấy nhục. Là người có ý thức về nhân phẩm.
2. Quá trình bị tha hóa về cả tâm hồn lẫn ngoại hình
- Sự kiện Chí Phèo bị bắt vào tù:
+ Vì Bá Kiến ghen với vợ hắn.
+ Chế độ nhà tù thực dân đã biến Chí trở thành “con quỷ dữ của làng Vũ Đại”.
- Hậu quả của những ngày ở tù:
+ Hình dạng: “Cái đầu trọc lốc, hàm răng cạo trắng hớn, cái mặt thì câng câng đầy những vết sứt sẹo, hai con mắt gườm gườm”.
⇒ Sự tha hóa về nhân hình.
+ Nhân tính: du côn, du đãng, triền miên trong cơn say, đập đầu, chửi bới, phá phách và làm công cụ cho Bá Kiến.
⇒ Sự tha hóa về nhân tính.
- Quá trình tha hóa của Chi Phèo: Đến nhà Bá Kiến trả thù ⇒ Chí mắc mưu, trở thành tay sai cho Bá Kiến.
⇒ Chí đã bị cướp đi cả nhân hình lẫn nhân tính, là điển hình cho hình ảnh người nông dân bị đè nén đến cùng cực.
3. Tuy vậy Chí Phèo vẫn còn nhân tính.
- Nhân tính: Tính người.
- Chí Phèo vẫn còn tình người, tính người sau cuộc gặp gỡ và mấy ngày chung sống ngắn ngủi với Thị Nở.
- Sau cuộc gặp gỡ với Thị Nở, nhân tính của Chí Phèo quay trở lại.
+ Bâng khuâng như tỉnh dậy sau một cơn say rất dài.
+ Tỉnh để cảm thấy miệng đắng và “lòng mơ hồ buồn”.
+ Cảm thấy “sợ rượu” ⇒ dấu hiệu của sự thức tỉnh rõ ràng nhất.
+ Cảm nhận những thanh âm của cuộc sống: âm thanh của tiếng chim hót, tiếng người cười nói…
+ Hắn đủ tình để nhận thức hoàn cảnh của mình, để thấy mình cô độc.
⇒ Cuộc gặp với Thị đã làm Chí Phèo thực sự tỉnh táo sau những cơn say triền miên.
- Niềm hi vọng của thời trẻ quay trở lại: mong muốn một gia đình nho nhỏ, chồng cuốc mướn, cày thuê, vợ dệt vải; nuôi lợn, khá giả thì mua dăm ba sào ruộng.
- Tình yêu với Thị Nở khiến hắn đủ hi vọng và mong ước có một gia đình: “Hay là mình sang ở với tớ một nhà cho vui”.
⇒ Gặp Thị Nở, Chí Phèo đã trải qua những cảm xúc chưa hề có trong đời, đã thực sự “tỉnh” để yêu, để hi vọng, để mong ước.
- Ngay cả khi bị từ chối, chính bởi Chí Phèo còn nhân tính, còn nhân tính để đau đớn, tuyệt vọng cho số phận mình:
+ Tình yêu bị ngăn cấm bởi bà cô thị Nở, nói vậy, khi Thị Nở từ chối, Chí Phèo thất vọng và đau đớn: Hắn tìm đến rượu rồi “ôm mặt khóc rưng rức”.
⇒ Mong muốn trở về làm người lương thiện không còn nữa, Chí đau đớn, tuyệt vọng.
+ Hắn quyết định đến nhà thị Nở “để đâm chết cả nhà nó, đâm chết cái con khọm già nhà nó”.
+ Nhưng “hắn không rẽ vào nhà thị Nở mà thẳng đường đến nhà Bá Kiến và nói thẳng với Bá Kiến: Chí Phèo xác định đúng kẻ thù của mình.
+ Câu hỏi: “Ai cho tao lương thiện”: thể hiện sự ý thức trỗi dậy mạnh mẽ nhất của nhân tính nhưng cũng là đau đớn nhất, Chí Phèo nhận ra rằng mình mong muốn trở về thành người lương thiện nhưng không thể nào được nữa.
III. Kết bài
- Khái quát những nét đặc sắc nghệ thuật góp phần thể hiện quá trình bị tha hóa và nhưng nhân tính vẫn còn của Chí Phèo: nghệ thuật khắc họa tâm lí, bút pháp hiện thực…
- Liên hệ trình bày cảm nhận bản thân.
Dàn ý phân tích quá trình tha hóa của chí phèo 3
1. Mở bài
- Tác phẩm, tác giả
- Nhân vật Chí Phèo và quá trình tha hóa của Chí Phèo
2. Thân bài
a) Khái quát
- Hoàn cảnh sáng tác: viết năm 1941, đầu tiên có tên là "Cái lò gạch cũ" sau được nhà xuất bản đổi thành "Đôi lứa xứng đôi", rồi sau đó tác giả mới quyết định lấy tên "Chí Phèo".
- Tài năng của Nam Cao: "không nói cái người ta đã nói, tả cái người ta đã tả"
- Quá trình tha hóa: lương thiên => lưu manh => quỷ dữ
b) Phân tích
- Từ lương thiện trở thành lưu manh
+) Chí không cha không mẹ, lớn lên trong sự đùm bọc và cưu mang của những người dân thiện lành ở làng Vũ Đại.
+) Trở thành thanh niên "khỏe mạnh", có tự trọng, biết khinh những cái đáng khinh và có ước mơ bình dị đến lạ thường.
+) 20 tuổi Chí đi làm canh điền cho nhà Lí Kiến. Vì thói lẳng lơ của bà Ba và cơn ghen vô cớ của Bá Kiến mà Chí phải đi tù oan.
+) Ra tù, Chí biến dạng về nhân hình, thoa hóa về nhân tính:
Nhân hình: trông như thằng sắng cá, đầu trọc lốc, răng cạo trắng hớn, cái mặt cơng cơng, hai mắt gườm gườm, mặc cái quần nái đen với cái áo tây vàng. cái ngực đầy nét chạm trổ rồng => Diện mạo của một tên lưu manh, quái nhân.
Nhân tính: uống rượu với ăn thịt chó từ trưa đến xế chiều, say khướt, đến nhà Bá Khiến ăn vạ mà chửi, ăn vạ để có tiền uống rượu.
- Quá trình lưu mạnh thành quỷ dữ
+) Xách dao đến nhà Bá Kiến trả thù, ý thức được người gây khổ đau cho cuộc sống của mình nhưng lại dễ dàng để Bá Kiến biến thành công cụ, tay sai.
+) Trở thành công cụ mù quá trong tay kẻ thù ban đầu của mình, Chí đi đòi nợ thuê cho Bá Kiến.
+) Hình dạng: cái mặt không phải là mặt người, biết bao vết sẹo không thự tự dọc ngang
+) Nhân tính: triền miên trong cơn say, trở thành một tay sai phá phách, đâm chém, mưu hại, phá nát cơ nghiệp, đập nát cảnh yên vui và hạnh phúc
+) Chí đã bán linh hồn cho quỷ dữ => mối ghê sợ của làng Vũ Đại
+) Bán rẻ danh dự để lấy dăm ba hào bạc để uống rượu
=> Qua con mặt của Nam Cao "cái đói" trở thành câu chuyện về "nhân cách", diễn tả thấm thía miếng ăn lắm khi là miếng nhục, nếu không thể vượt qua được liều thuốc thử đó sẽ rơi xuống vực sâu của tha hóa.
c) Đánh giá
- Thấy được quá trình tha hóa của chí phèo đã kinh động dữ dội xóm làng.
- Nguyên nhân của sự tha hóa là xã hội thực dân cùng thế lực phong kiến chèn ép, áp bức người dân nghèo khổ, sinh ra là người lương thiện nhưng không được sống là người lương thiện
- Nghệ thuật kể chuyện:
+) Ngòi bút lách sâu vào những ngõ ngách tối tăm của tâm hồn => biểu hiện trạng thái nửa tỉnh nửa say của Chí
+) Kết hợp độc thoại với độc thoại nội tâm
+) Ngôn ngữ: nửa trực tiếp
+) Xây dựng nhân vật trong hoàn cảnh điển hình => nhân vật điển hình
- Lời bình của bản thân
3) Kết bài
- Tác giả, tác phẩm
- Nêu suy nghĩ của bản thân về quá trình tha hóa của chí phèo.