Gợi ý trình bày sự chuyển biến trong tình cảm của cái tôi trữ tình trong bài thơ Từ ấy
- Khổ thơ thứ nhất là niềm vui sướng,hân hoan của Tố Hữu khi đón nhận ánh sáng của Đảng,của lý tưởng soi rọi vào tận cả con tim khối óc làm bừng sáng một sức sống mới.Tác giả gọi Đảng là “Mặt Trời chân lý”,so sánh “hồn tôi là một vườn hoa lá”… để diễn tả phút giây từ ấy là một mốc thời gian không bao giờ phai nhòa trong trái tim của người CM trẻ tuổi.
- Khổ thơ thứ hai là nhận thức mới về lẽ sống: khi được giác ngộ lí tưởng CM, Tố Hữu khẳng định quan niệm mới về lẽ sống là sự gắn bó,hài hòa giữa “cái tôi” cái nhân và “cái ta” chung của mọi người. “Tôi buộc lòng tôi với mọi người…mạnh khối đời.”
- Khổ cuối là sự chuyển biến sâu sắc về mặt tình cảm:vượt qua giới hạn cái tôi để đến với cái ta chung.Nhà thơ tự nguyện là đứa con của nhân dân,vì nhân dân phục vụ.
Sự chuyển biến trong tình cảm của cái tôi trữ tình trong bài thơ Từ ấy
Ánh sáng kì diệu của Đảng đã soi sáng bước đường cách mạng của dân tộc. Cũng từ khi có lý tưởng Đảng mà đất nước ta bước sang một trang mới, nhân dân có thêm niềm tin, ánh sáng và nghị lực trong cuộc chiến đấu chống kẻ thù. Bởi vậy, khi được là thành viên của Đảng, được giác ngộ lý tưởng của Đảng thì trong tâm hồn mỗi người đều sáng bừng niềm vinh dự và tự hào mãnh liệt. Tố Hữu đã viết nên "Từ ấy" trong những cảm xúc dâng trào như thế. Bài thơ thật đẹp bởi tấm lòng thiết tha, rạo rực của một người chiến sĩ cách mạng chân chính. Những chuyển biến tình cảm thật đẹp đẽ và chân thành trong giây phút đứng vào hàng ngũ thân yêu của Đảng.
"Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lý chói qua tim
Hồn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim..."
Kể từ giây phút thiêng liêng, trong thời khắc trịnh trọng ấy, tâm hồn ông trở nên tươi vui và bừng sáng hơn bao giờ hết, đó là ánh nắng rực rỡ nhất tươi mới nhất của lý tưởng cách mạng. Ông đã tìm được con đường đi, đích đến đúng đắn cho cuộc đời mình, ánh nắng chính là biểu trưng cho lý tưởng. Ánh nắng hạ cũng là những rực rỡ nhất trong cảm xúc, trong tình thần của người chiến sĩ lúc này, tất cả đều tươi sáng, tâm hồn ông như được soi sáng và tin yêu. Tư tưởng Mác-Lênin, lý tưởng của chủ nghĩa cộng sản như ánh mặt trời xua tan đi những mây mù tối tăm của kiếp nô lệ, những lạc lối trên con đường giải phóng đất nước của những thế hệ trẻ nhiệt huyết, bản lĩnh, kiên cường. Mang đến niềm hy vọng về tương lai tươi đẹp hơn cho nhân dân cho dân tộc. Lý tưởng cộng sản như mặt trời chân lý, sáng chói thôi thúc trái tim người chiến sĩ đứng lên và hành động. Đường lối của Đảng sáng soi vào tâm hồn, khiến trái tim khát khao cống hiến, khát khao chiến đấu ấy sung sướng, rạng rỡ vô cùng. Nó làm thay đổi hẳn những cảm xúc lo lắng ưu tư trước đây mà thay vào đó là sự phấn khích, hào hứng, tin yêu vào Đảng. Tâm hồn như một "vườn hoa lá" ngập tràn hương sắc, ngập tràn niềm vui. Lí tưởng Đảng thật tuyệt vời khiến tâm hồn trở nên sống động và ngào ngạt như hương thơm của muôn sắc hoa, như tiếng hót yêu đời của những chú chim tự do. Đó là một niềm vui vô cùng to lớn khi gặp được chân lý, lý tưởng thỏa mãn những mộng ước bấy lâu.
"Tôi buộc lòng tôi với mọi người
Để tình trang trải với trăm nơi
Để hồn tôi với bao hồn khổ
Gần gũi nhau thêm mạnh khối đời"
Từ niềm vui của riêng tôi tác giả đã hoà niềm vui ấy vào trong cái ta chung của nhân dân, của nhân loại. Đó là khi trái tim ta gắn chặt với mọi người, khi cả ta và mọi người cùng chung một nhịp đập, cùng chung sống dưới một lí tưởng sáng soi. Để nơi nơi được ngập tràn ánh sáng của Đảng soi rọi. Đó là tinh thần tự nguyện gắn bó với những kiếp người cần lao, với nhân dân lao động cơ cực, một tinh thần cao đẹp, đoàn kết gắn bó keo sơn. Đó là những sự đồng cảm xót xa, cưu mang đùm bọc nhau, tôi và mọi người cùng chung một tin yêu, cùng nhau sẻ chia như gia đình thân thiết, như anh em ruột thịt, như một khối đại đoàn kết, yêu thương nhau.