Em hãy ghi lại những cảm xúc chân thực về thời khắc chuyển giao mùa
Không khí mùa đang dần thay đổi đất trời đang phút chuyển giao từ hạ sang thu. Tôi tự hỏi: con người ta có thể nào đồng thời xuất hiện hai luồng cảm xúc trái ngược: vừa luyến tiếc, vương vấn mùa hè mới qua, lại vừa háo hức, mong chờ thu đương tới? Nhưng có lẽ, tôi háo hức nhiều hơn tiếc nuối, tôi mong chờ vui sướng hơn là buồn. Tôi yêu mùa thu với tất cả những gì mà thu đem đến.
Mùa thu có gì nhỉ? Mùa thu trong tôi chính là những ngày trong và nhẹ. Trời sẽ lên cao và xanh. Nắng mùa thu thì chẳng còn gay gắt như lúc đang hè hay yếu ớt như khi đã qua đông. Nó là cái nắng vàng, dịu dàng quyện vào với cái gió heo may rồi để mà trải rộng ra trùm lên tất thảy. Đó là cái không gian mà hoặc là lòng người sẽ nhẹ biết bao nhiêu hoặc sẽ rất lắng đọng, hoặc sẽ rất bay bổng…..
Thu còn gì nữa nhỉ? Không gian sẽ vắng đi cái nhộn nhịp, ồn ã, náo động, rực rỡ của mùa hè. Thu vốn nhẹ nhàng và dịu dàng lắm. Đồng quê sẽ ngập một màu lúa chín và đầy hương của cỏ của rơm. Những dòng sông sẽ "bình tĩnh" mà trôi. Sắc hoa rực đỏ của phượng vĩ, tím ngắt của bằng lăng sẽ mất đi nhường lại một màu lá xanh, lá vàng. Tất cả làm lên cái riêng mà chỉ có thể thấy ở thu: lặng lẽ, yên bình và tĩnh lặng.
Tôi chưa đủ một tình yêu dành cho thu cuồng nhiệt đến như Xuân Diệu dành cho mùa xuân, hay yêu thu đến độ ghét luôn xuân như Chế Lan Viên:
Ai đây trở lại mùa thu trước
Nhặt lấy cho tôi những lá vàng?
Với của hoa tươi muôn cánh rã
Về đây, đem chắn nẻo xuân sang!
Tình yêu trong tôi nhẹ nhàng thôi. Nhẹ như bầu trời thu. Nó là tất cả những gì mà tôi muốn hòa vào với thu. Thu đến làm người ta nổi những thú chơi khá là lãng mạn. Ai đó muốn sách cần đi câu, thả hồn mình với sông nước. Có nhiều người lại thích lắm mỗi chiều thu được đi bộ hay đạp xe dưới những hàng cây lá đã ngả vàng để mà đôi khi thấm thía cái buồn một thứ đó xa xôi…..
Tôi thì khác. Với tôi, thu đẹp nhất vào những buổi sớm, những buổi sớm đầy sương mai. Sương tràn ngập hết không gian. Để đâu đó, mái nhà, hàng cây thấy thoáng mờ mờ ảo ảo. Để mọi vật như được gột rửa về cái đầu tiên tinh khôi nhất. Để bản thân được chạy quàng vào sương sớm và hòa mình đón nhận cái ôm của cả đất trời…..
Tất cả, tất cả gom lại trong tôi một tình yêu nho nhỏ đối với mùa thu. Đủ lớn mà mỗi lần thu sang sẽ vui sướng, sẽ cuống quýt tận hưởng. Đủ nhỏ để không quá buồn khi thu đi, rồi đón nhận những mùa khác như những người bạn vậy.
Đã bao lần thu đến rồi đi. Nhưng lần nào cũng thế, thu chưa bao giờ quên dành tặng cho tôi, cho mọi người, cho thiên nhiên những điều đẹp đẽ. Những cảm xúc trong lúc đất trời giao hòa, quẫy mình chuyển đổi bồng chốc cũng trở lên thiêng liêng và đáng quý. Mùa thu ơi! Hãy mãi đẹp như vậy nhé!