Em hãy tả thầy hiệu trưởng trường em 1
Thầy hiệu trưởng trường em còn khá trẻ, thầy khoảng trên ba mươi tuổi. Dáng thầy cao, gầy. Mái tóc đen nhánh, cắt gọn gàng khiến gương mặt thầy có vẻ nghiêm nghị với khuôn mặt chữ điền: cằm vuông, nở nang cân đối, sống mũi thẳng và đôi mắt to, tia mắt thẳng thắn, độ lượng. Thầy hiệu trưởng trường em là một người gốc Huế. Giọng nói của thầy êm ái du dương, dịu dàng, rất lôi cuốn người nghe. Thầy dặn dò một tuần học tập thi đua mới rất rành mạch, rõ ràng. Hết giờ chào cờ, thầy đi về phòng hiệu trưởng của mình, dáng đi khoan thai, nhẹ nhàng. Gót giày của thầy đi êm, tiếng đế giày gõ lên hành lang vang lên khe khẽ.
Thầy thường mặc áo sơ-mi trắng dài tay, quần âu màu đen ủi li thẳng cứng. Vào những ngày lễ lớn, thầy đeo cà-vạt sẫm màu rất lịch sự, trang trọng. Với chất giọng đặc thù của xứ Huế, thầy đọc lịch sử của các ngày lễ lớn một cách truyền cảm, hùng tráng. Lắng nghe thầy đọc lịch sử ngày lễ Hai Bà Trưng, em nghe như đâu đây vang lên tiếng voi ra trận của Hai Bà hoà với tiếng sóng nước âm vang của dòng sông Hát.
Thầy rất yêu học sinh nên dù thầy có vẻ mặt nghiêm nghị, tình yêu nghề, yêu học sinh của thầy vẫn toát lên trong cái nhìn ấm áp, trong sự ân cần hỏi han chúng em. Trong suốt những năm học đã qua, em chưa thấy thầy hiệu trưởng phạt học sinh bao giờ. Trái lại, khi nhà bạn Khanh lớp 5B bị hoả hoạn, thầy đích thân đến lớp hỏi han tỉ mỉ. Thầy đã ưu ái tặng bạn Khanh phần thưởng cuối năm với rất nhiều sách vở, dụng cụ học tập và cả một phần quà cứu trợ cho gia đình Khanh. Trong những năm qua, thầy hiệu trưởng đã lãnh đạo trường em đi lên vững vàng, đạt nhiều thành tích trong phong trào học tập, văn nghệ, thể thao. Tất cả các thầy cô giáo trong trường đều kính trọng thầy hiệu trưởng.
Thầy hiệu trưởng trường em là một người thầy khả ái và đáng kính. Em yêu ngôi trường Tiểu học của mình và rất kính mến thầy hiệu trưởng. Mai này lên Trung học, chắc chắn hình ảnh của thầy trong tim em sẽ luôn ấm áp, khắc sâu không phai mờ. Hình ảnh ấy là tấm gương sáng để học sinh chúng em noi theo.
Em hãy tả thầy hiệu trưởng trường em 2
Đối với tôi tất cả các thầy cô giáo tôi đều yêu mến nhưng người mà tôi yêu thương nhất đó là thầy hiệu trưởng .
Thầy có dáng hơi mập, mái tóc đen nhưng cũng có vài sợi tóc bạc, mặt thầy tôi tròn trịa với cái sóng mũi không cao lắm, dáng người khoảng một mét sáu mươi lăm.
Thầy tôi đã được bốn mươi tám tuổi, suốt hai mươi hai năm trời thầy là hiệu trưởng của trường Phú Chánh ngày xưa và Hòa Phú hôm nay.
Thầy rất tận tâm chỉ bảo các thầy cô giáo: “Các đồng chí làm sao cho các em học sinh ngoan ngoãn, học giỏi để sau này là một người công dân có ít cho xã hội”. Đối với nhà trường thầy luôn cởi mở, hoạt bát thân thiện với các em học sinh.
Người ta nói cha mẹ cho ta một thân thể thầy cô cho ta một tri thức. Với tôi một thân thể lành lặn cũng quan trọng nhưng khi tôi lớn lên thành người, tri thức rất quan trọng. Vì tri thức giúp con người trưởng thành hơn. Vì vậy thầy đã cho tôi một tri thức để thành người, thầy giống người như người lái đò thầm lặng để đưa chúng tôi đến bờ tri thức.
Buổi chiều thỉnh thoảng đi học về tôi lại gặp thầy, tôi ngả mũ chào thầy, thầy vui vẻ gật đầu chào lại. Thầy tôi đã cố gắng làm việc không mệt nhọc để trường Hòa Phú có thể xứng tầm với các trường khác, và cách đây khoảng một năm trường Hòa Phú vinh hạnh được công nhận trường chuẩn quốc gia đó là công lao không nhỏ của các thầy cô và của thầy hiệu trưởng nữa.
Em rất yêu quý thầy hiệu trưởng em hứa sẽ học tập thật giỏi để không phụ lòng của các thầy cô giáo và thầy hiệu trưởng nữa!
Em hãy tả thầy hiệu trưởng trường em 3
Thầy hiệu trưởng mới chuyển về trường con được một năm. Tuy thời gian chưa nhiều nhưng thầy đã để lại trong lòng chúng con ấn tượng sâu sắc. Hôn nay, con sẽ tả thầy cho ba má nghe nhé.
Thầy hiệu trưởng trường con tên là Nguyễn Chí Trung. Năm nay thầy khoảng năm mươi tuổi. Thầy cao khoảng một mét bảy mươi. Thầy có khuôn mặt hơi vuông, nước da màu bánh mật, mũi thẳng. Mắt thầy to, đen. Lông mày đậm. Khi đến trường, thầy mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen. Thầy đi giày đen được đánh bóng cẩn thận. Hôm nào trời mưa con thấy thầy đi dép, thầy không đeo đồng hồ mạ bạc hay mạ vàng như những thầy giáo khác. Thầy đeo một cái đồng hồ điện tử màu đen.
Thầy thường đến trường rất sớm. Có hôm, con phải đi thật sớm để làm trực nhật. Vậy mà thầy đã có mặt ở trường. Vào ngày thứ hai đầu tuần, thầy lên nhận xét về thành tích cũng như những điểm còn hạn chế của từng khối lớp. Thầy nói rất ngắn gọn, rõ ràng và dễ hiểu. Trong đêm liên hoan văn nghệ chào mừng ngày Nhà Giáo Việt Nam 20-11, thầy đã hát một bài. Con không ngờ thầy con lại hát hay như thế. Lời bài hát vừa kết thúc, một tràng pháo tay vang lên không dứt.
Con yêu quý và kính trọng thầy hiệu trưởng trường con nhiều lắm. Trước đây con mới lớn lên con sẽ làm bác sĩ. Nhưng nhìn thầy, con lại muốn sau này con sẽ làm thầy giáo. Con muốn được như thầy hiệu trưởng ba má ạ.
Em hãy tả thầy hiệu trưởng trường em 4
Ở trường em, thầy hiệu trưởng là người mà mọi người đều kính trọng.
Thầy đã ngoài năm mươi tuổi, mái tóc điểm bạc, tuổi nghề của thầy cũng khá cao. Tuy vậy, thầy là người năng động nhất ở trường. Với dáng đi nhanh nhẹn cùng với vóc người tầm thước và làn da ngăm ngăm nên trông thầy thật chắc, thật khỏe.
Thầy thường mặc những bộ âu phục màu nhạt. Em thích nhất là chiếc áo sơ mi trắng mà thầy thường mặc vào mỗi buổi sáng thứ hai. Màu áo ấy cũng là màu áo mà bao lớp học trò của thầy đã mặc. Những ngày lễ, hội thầy thường mặc bộ vest màu xám, chân đi giày đen. Bộ trang phục ấy lại tôn thêm vẻ nghiêm nghị của thầy hiệu trưởng.
Tuy tuổi cao nhưng khuôn mặt của thầy vẫn vuông vức luôn thể hiện sự vui tươi, trìu mến với chúng em. Thầy thường mang kính trắng nhưng khi trò chuyện với chúng em, thầy thường không đeo kính. Những lúc ấy chúng em nhìn thật rõ đôi mắt sâu và sáng của thầy, đôi mắt luôn biểu lộ sự nhanh nhẹn và giàu lòng nhân ái.
Thầy gương mẫu về mọi mặt, tận tụy với công việc ở trường. Có lần cô giáo chủ nhiệm lớp em bị ốm đột xuất, thầy đã trực tiếp đến dạy lớp chúng em. Thầy giảng bài thật rõ ràng, khúc chiết, ai cũng thích. Thầy luôn quan tâm đến học sinh, lo lắng cho từng hoàn cảnh của học sinh nghèo. Đối với những học sinh chưa ngoan, thầy tận tình uốn nắn. Nhờ sự tận tâm với học sinh và sự tận tụy với công việc của thầy nên trường em luôn dẫn đầu về mọi mặt. Trường lớp mỗi ngày một khang trang, các học sinh yếu kém mỗi ngày một tiến bộ hơn. Thầy mong từng học sinh chăm ngoan, học giỏi và thành đạt.
Ở ngôi trường tiểu học này, thầy hiệu trưởng là người lo toan nhiều nhất, thầy lo cho trường, lo cho chúng em và chúng em hầu như ai cũng nghĩ rằng: mình có một người cha thứ hai luôn quan tâm lo lắng cho mình.