Kể lại chuyện Sơn Tinh Thủy Tinh bằng lời văn của em (10 mẫu)

Dàn ý kể chuyện sơn tinh thủy tinh bằng lời văn của em 1

MỞ BÀI

•        Vua Hùng Vương thứ mười tám kén rể.

•        Thần Núi tên là Sơn Tinh và Thần Nước tên là Thuỷ Tinh cùng đến cầu hôn, nhà vua không biết gả con cho ai.

THÂN BÀI

•        Hai thần thi. tài nhưng bất phân thắng bại.

•        Vua đành ra điều kiện, sáng hôm sau ai mang sính lễ đến trước, thì vua sẽ gả Mị Nương cho.

•        Sơn Tinh mang đủ lễ vật đến trước được rước Mị Nương về núi. Thuỷ Tinh đến sau, không lấy được MỊ Nương, đùng đùng nổi giận, hô gió, gọi mưa, dâng nước đánh Sơn Tinh nhằm cướp Mị Nương. Sơn Tinh không hề nao núng, bình tĩnh chống trả.

•        Thuỷ Tinh kiệt sức đành rút quân về.

KẾT BÀI

•        Thù sâu, oán nặng, Thuỷ Tinh hằng năm vẫn làm mưa, gió, bão lụt, dâng nước đánh Sơn Tinh.

•        Nhưng năm nào cũng vậy, Thần Nước vẫn không thắng nổi Thần Núi, đành mỏi mệt, chán nản rút quân về.

Dàn ý kể chuyện sơn tinh thủy tinh bằng lời văn của em 2

1. Mở bài:

•        Sức hấp dẫn của truyện Sơn Tinh, Thủy Tinh đối với tuổi thơ (câu chuyện lý thú, ly kì; cuộc đọ sức tranh tài giữa hai vị thần…).

2. Thân bài:

•        Vua Hùng kén rể

o        Vua Hùng thứ mười tám có người con gái tên là Mị Nương sắc đẹp tuyệt trần, hiền thục, nết na. Nhà vua muốn kén cho nàng một người chồng thật xứng đáng.

•        Vua Hùng định lễ

o        Hai chàng trai đến cầu hôn

       Sơn Tinh: Chúa miền non cao (Núi Tản Viên), có tài lạ: Chỉ vẫy tay về hướng nào, hướng ấy có thể nổi cồn bãi, hoặc mọc lên từng dãy núi đồi.

       Thủy Tinh: Chúa vùng nước thẳm (Miền Biển), có tài lạ: Gọi gió, gió đến, hô mưa, mưa về.

o        Tình huống khó chọn

       Hai thần đều tài giỏi, phép thuật cao cường.

       Vua Hùng băn khoăn, khó chọn bèn cho mời các Lạc hầu vào bàn bạc.

       Vua Hùng định lễ

       Ngày mai, ai đem sính lễ đến trước sẽ được cưới công chúa.

       Hai chàng hỏi sính lễ gồm những gì. Vua đáp: Một trăm ván cơm nếp, một trăm nẹp bánh chưng và vui chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao; mỗi thứ một đôi.

       Chàng rể quý của Vua Hùng

       Sơn Tinh đã đến trước (tờ mờ sáng hôm sau) đem đầy đủ lễ vật đến rước Mị Nương về núi.

•        Cuộc giao tranh giữa hai vị thần

o        Thủy Tinh đến sau, không lấy được vợ, nổi giận đem quân đòi cướp Mị Nương. Thủy Tinh hóa phép trời giông đất bão, thủy thần thủy tộc ra bao vây núi Tản đánh Sơn Tinh (lũ lụt khắp nơi).

o        Sơn Tinh bình tĩnh, dùng phép lạ dời đồi, chuyển núi, dựng thành đất ngăn chặn Thủy Tinh (dòng lũ lụt), nước sông dâng cao, đồi núi cũng cao lên.

o        Hai bên đánh nhau mấy tháng ròng, Sơn Tinh chiến thắng, Thủy Tinh kiệt sức đành rút quân.

o        Cuộc trả thù hàng năm của Thủy Tinh

o        Oán nặng, thù sâu, hàng năm Thủy Tinh làm mưa gió, bảo lụt đánh Sơn Tinh, nhưng năm nào cũng thất bại, đành rút quân về.

3. Kết bài:

•        Thủy Tinh sẽ mãi mãi thất bại vì chúng ta luôn bên cạnh Sơn Tinh, với một ước mơ chinh phục thiên nhiên táo bạo hơn.

Dàn ý kể chuyện sơn tinh thủy tinh bằng lời văn của em 3

1. Mở bài:

Giới thiệu chung về sự việc và nhân vật. Thời vua Hùng Vương thứ mười tám có con gái tên là Mị Nương, vua truyền lệnh kén rể.

2. Thân bài:

•        Kể lại diễn biến của sự việc, theo trình tự:

•        Có hai chàng trai đến cầu hôn Mị Nương: Một người ở vùng núi Tản Viên, tên gọi là Sơn Tinh. Một người ở vùng biển, tên gọi là Thủy Tinh. cả hai đều tài giỏi hơn người. Vua phân vân không biết chọn ai nên ra điều kiện: Ai đem lễ vật đến trước thì người đó là chồng Mị Nương.

•        Sơn Tinh đến trước lấy được Mị Nương.

•        Thủy Tinh đến sau không lấy được Mị Nương nên nổi giận.

•        Thủy Tinh và Sơn Tinh giao chiến với nhau.

3. Kết bài:

Hằng năm, Thủy Tinh làm mưa gió đánh Sơn Tinh. Đây là chi tiết mà người xưa muốn giải thích về hiện tượng lũ lụt thường xảy ra trong năm.

Dàn ý kể chuyện sơn tinh thủy tinh bằng lời văn của em 4

A. Mở bài

Giới thiệu truyền thuyết “Sơn Tinh, Thủy Tinh”.

B. Thân bài (diễn biến sự việc)

+ Mở đầu:

– Vua Hùng Vương có con gái tên Mị Nương.

+ Thắt nút

– Vua tìm gả chồng cho con.

+ Phát triển

– Sơn Tinh, Thủy Tinh đến tranh tài.

+ Mở nút

– Sơn Tinh đến trước lấy được Mị Nương.

+ Kết thúc

– Thủy Tinh đánh Sơn Tinh.

C. Kết bài.

– Ý nghĩa câu chuyện: hiện tượng lũ lụt.

Dàn ý kể chuyện sơn tinh thủy tinh bằng lời văn của em 5

1. MỞ BÀI

Trong những câu chuyện truyền thuyết, câu chuyện mà em thích nhất là “Sơn Tinh Thủy Tinh”, đây là câu chuyện lí giải hiện tượng lũ lụt xảy ra hàng năm ở nước ta và là một câu chuyện hay, hấp dẫn.

2. THÂN BÀI

- Vua Hùng kén rể

- Sự xuất hiện cử Sơn Tinh, Thủy Tinh và sính lễ

- Sơn Tinh cưới được Mị Nương

- Thủy Tinh đem nước đánh Sơn Tinh

- Kết quả

- Giải thích hiện tượng lũ lụt hàng năm

3. KẾT BÀI

Câu chuyện đã theo nhân dân ta cả nghìn đời nay, là sự chứng minh cho chiến thắng của nhân dân hàng năm, cho dù lũ lụt xảy ra nhưng vẫn phải rút, giống như Thủy Tinh có đem nước đánh Sơn Tinh bao nhiêu lần vẫn không thể đánh thắng.

Dàn ý kể chuyện sơn tinh thủy tinh bằng lời văn của em 6

I. Mở bài

- Vua Hùng Vương thứ 18 có con gái là Mị Nương.

- Vua muốn kén rể xứng đáng.

II. Thân bài

1. Hai người tài cùng đến cầu hôn

a. Sơn Tinh

- Người vùng Tản Viên.

- Có tài lại: Làm nổi lên cồn bãi, núi đồi.

b. Thủy Tinh

- Người ở miền biển.

- Tài năng: Gọi gió, hô mưa.

c. Hùng Vương băn khoăn

- Vua Hùng thấy hai người đều tài giỏi.

- Quyết định: Ai đưa lễ vật đến sớm thì cưới Mị Nương làm vợ.

- Lễ vật: Voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao.

2. Cuộc giao tranh dữ dội.

a. Nguyên nhân

- Sơn Tinh đến sớm, đón dâu về núi.

- Thủy Tinh đến trễ, tức giận, quyết cướp lại Mị Nương.

b. Diễn biến cuộc giao tranh.

- Thủy Tinh tấn công: Làm dông bão, dâng nước sông.

- Sơn Tinh phản công: Dời núi, dựng thành lũy, nước cao bao nhiêu, thì núi cao bấy nhiêu.

- Đánh nhau mấy tháng. Thủy Tinh đành rút quân.

III. Kết bài

Hàng năm, Thủy Tinh nhớ mối hờn cũ, dâng nước đánh Sơn Tinh. Nhưng năm nào cũng vậy, vẫn không thắng nổi, đành phải rút quân.

Kể lại câu chuyện Sơn Tinh Thủy Tinh bằng lời văn của em 1

Trong những câu chuyện truyền thuyết, câu chuyện mà em thích nhất là “Sơn Tinh Thủy Tinh”, đây là câu chuyện lí giải hiện tượng lũ lụt xảy ra hàng năm ở nước ta và là một câu chuyện hay, hấp dẫn.

Hùng Vương thứ mười tám có một người con gái tên là Mị Nương, người đẹp như hoa, tính nết dịu hiền. Tương truyền rằng, công chúa có làn da trắng như tuyết, mái tóc dài mượt thướt tha như nước suối chảy, đôi mắt sáng long lanh như những vì tinh tú trên bầu trời cao. Vua cha yêu thương nàng hết mực, muốn kén cho con một người chồng xứng đáng. Khi công chúa đến tuổi gả chồng, nhà vua truyền lệnh đi khắp nơi mở hội kén chồng cho công chúa. Những anh hùng từ khắp nơi đổ về, toàn là người tài hoa tuấn tú mong được kết duyên cùng công chúa nhưng đã mấy tháng trời mà chẳng có lấy một người lọt vào mắt xanh của nhà vua.

Một hôm, có hai chàng trai đến cầu hôn. Một người cao to, vạm vỡ, giọng nói như sấm vang rừng xanh, đôi mắt như cái nhìn của chim ưng, tự xưng là Sơn Tinh, người cai quản vùng núi Tản Viên. Một người mình toát lên khí thế của vạn con sóng tràn, vai năm tấc rộng, thân mười tấc cao, tự xưng là Thủy Tinh, là người cai quản cả đại dương rộng lớn. Hai chàng xin phép trước mặt vua Hùng để thi tài cao thấp. Sơn Tinh thì tài dời non chuyển núi, chàng vẫy tay về phía đông, phía đông nổi cồn bãi, vẫy tay về phía tây, phía tây mọc lên từng dãy núi đồi. Thủy Tinh cũng không chịu thua kém, chàng hô một tiếng, muốn mưa có mưa, muốn gió có gió, chàng vung tay một cái, dù đang có bão cũng phải mưa tạnh mây tan. Hai chàng ai ai cũng tài năng, ai ai cũng thân phận cao quý, cũng đều xứng đáng làm rể nhà vua, không biết phải xử trí thế nào, vua Hùng suy nghĩ một lúc rồi phán:

- Hai chàng đều vừa ý ta, nhưng ta chỉ có một người con gái,biết gả cho người nào? Thôi thì mai ai mang sính lễ đến trước ta sẽ gả con gái cho.

Hai chàng tâu hỏi đồ sính lễ sắm những gì thì vua Hùng bảo: “Một trăm ván cơm nếp, một trăm tệp bánh trưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi không thể thiếu thứ gì.”

Hôm sau, tới tờ mờ sáng, Sơn Tinh đem lễ vật tới trước nên được rước Mị Nương về, Thủy Tinh đến sau, không cưới được Mị Nương bèn đem quân đánh Sơn Tinh hòng đòi lại Mị Nương.

Thần hô những tiếng vang trời làm mưa gió ùn ùn kéo đến mỗi lúc một lớn làm rung chuyển cả đất trời. Nước sông dâng lên cuồn cuộn chảy làm ngập ruộng đồng, nhà cửa, nhấm chìm mọi đất đai, dâng lên lưng chừng đồi. Cả thành Phong Châu ngập trong biển nước. Từ dưới mặt nước, những con thủy quái, bạch tuộc, thuồng luồng, cá sấu,… bắt đầu hiện lên trực chờ, chúng va vào chân núi, phun nước trắng xóa như khiêu khích đối thủ. Sơn TInh không hề nao núng, chàng bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi, sơ tán nhân dân. Nước của Thủy Tinh dâng cao đến đâu, núi của Sơn Tinh lại dâng cao đến đấy. Chàng đưa tay ngang miệng huýt một hồi sáo dài, từ trong rừng thẳm, nào là voi, hươu, hổ, báo, gấu,… nườm nượp kéo tới, chúng kéo những hòn đá nặng tảng một ném xuống đè chết lũ thủy quân bên dưới. Hai bên đánh nhau lâu mà sức Sơn Tinh vẫn vững, trong lúc sức Thủy Tinh đã kiệt. Thần Nước đành rút quân, phần thắng thuộc về Sơn Tinh và nhân dân lại được ấm no như trước. Từ đó, oán nặng, thù sâu, hằng năm, Thủy Tinh vẫn dâng nước đánh Sơn Tinh, nhưng năm nào cũng vậy, Thủy Tinh lại phải thất bại quay về.

Câu chuyện đã theo nhân dân ta cả nghìn đời nay, là sự chứng minh cho chiến thắng của nhân dân hàng năm, cho dù lũ lụt xảy ra nhưng vẫn phải rút, giống như Thủy Tinh có đem nước đánh Sơn Tinh bao nhiêu lần vẫn không thể đánh thắng.

Kể lại câu chuyện Sơn Tinh Thủy Tinh bằng lời văn của em 2

Vua Hùng thứ mười tám có một người con gái xinh đẹp tuyệt trần tên là Mị Nương. Vua rất thương con và muốn tìm cho Mị Nương một người chồng xứng đáng.

Mị Nương càng lớn càng đẹp. Đến tuổi trăng rằm, không biết bao nhiêu chàng trai dòng dõi mong được lấy nàng làm vợ. Tiếng tăm về người con gái đẹp người đẹp nết vang xa tới tận núi Tản Viên, nơi Sơn Tinh – vị thần của núi và đất sinh sống. Một buổi sáng, Sơn Tinh quyết định cưỡi hổ trắng oai phong lẫm liệt đến cầu hôn Mị Nương. Cũng ngày hôm đó, một chàng trai cưỡi rồng nước uy nghi to lớn, tự xưng là Thuỷ Tinh cũng đến cầu hôn Mị Nương. Vua Hùng băn khoăn, ai cũng tài giỏi, biết gả con gái yêu cho ai bây giờ? Cuối cùng, vua quyết định, hai người so tài, ai thắng sẽ được lấy Mị Nương. Lập tức, Thuỷ Tinh hô mưa gọi gió, sấm chớp nổ đùng đùng, cả thành Phong Châu như muốn nổ tung vì lũ quét, khiến cho không chỉ các lạc hầu lạc tướng kinh hãi mà đến ngay cả vua Hùng cũng phải run sợ. Sơn Tinh cũng chẳng thua kém, chàng chỉ tay vể phía Đông, phía Đông mọc núi đồi, chàng chỉ tay về phía Tây, phía Tây nổi cồn bãi. Ai ai cũng đều thán phục. Vua Hùng muốn gả Mị Nương cho Sơn Tinh nhưng lại sợ Thuỷ Tinh nổi giận. Sau một hồi bàn bạc với các lạc hầu lạc tướng, vua phán: "Cả hai chàng đều tài giỏi nhưng ta chỉ có một mụn con, vì vậy, ngày mai, ai đến sớm, mang được đầy đủ một trăm ván cơm nếp, một trăm tệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao sẽ được đón Mị Nương về làm vợ".

Sáng hôm sau, khi tia nắng đầu tiên của ngày mới chưa xuất hiện, khi bầu trời còn đang đắm chìm trong màn sương đêm thì Sơn Tinh cùng đoàn tuỳ tùng đã đến rước Mị Nương về núi Tản. Thuỷ Tinh đến sau, không lấy được vợ liền đùng đùng nổi giận, sai đoàn thuỷ quái đánh đuổi Sơn Tinh. Sơn Tinh gọi một đoàn quân hùng dũng gồm hùm, beo, gấu, rắn.., lên đánh lại Thuỷ Tinh. Trời đất tối sầm, những tia sét ngang dọc lượn trên bầu trời như những con rắn khổng lồ đang uốn lượn như muốn xé tan bầu trời. Sơn Tinh cùng quân lính liên tục ném đá vào lũ thuỷ quái. Sau một hồi giao chiến, Thuỷ Tinh bèn dâng nước lên cao, nhấn chìm mọi nhà cửa ruộng đồng cây cối,… chẳng bao lâu, cả thành Phong Châu ngập chìm trong biển nước. Nhân dân cùng muông thú vội chạy lên núi cao trú ẩn. Sơn Tinh hoá phép cho đồi núi luôn cao hơn nước của Thuỷ Tinh. Thủy Tinh dâng nước cao bao nhiêu, Sơn Tinh lại dâng núi cao bấy nhiêu. Trận chiến diễn ra hết ngày này sang ngày khác. Thuỷ Tinh dần kiệt sức, đành phải rút quân về. Mọi người xuống núi dựng lại nhà cửa, vỡ ruộng khai hoang.

Từ đó, năm nào Thuỷ Tinh cũng dâng nước đánh Sơn Tinh, nhưng đều thua trận. Ngày nay, nhân dân ta vẫn đắp đê, trồng rừng, hằng năm vẫn chung sức chống lại lũ lụt, như xưa kia, ông cha ta và Sơn Tinh đã chống lại Thuỷ Tinh.

Ngày nay, nhân dân ta vẫn đắp đê, trồng rừng, hằng năm vẫn chung sức chống lại lũ lụt

Thế mới biết, nếu đồng sức đồng lòng, không có việc gì chúng ta không làm được.

Kể lại câu chuyện Sơn Tinh Thủy Tinh bằng lời văn của em 3

Trong các truyền thuyết đã được học ở đầu lớp 6, em thích nhất truyện Sơn Tinh, Thuỷ Tinh. Câu chuyện có nhiều chi tiết tưởng tượng kì ảo đã góp phần thêm sinh động cho cuộc cầu hôn đầy gay cấn để tranh giành nàng Mị Nương xinh đẹp giữa hai vị thần Sơn Tinh và Thuỷ Tinh. Em xin kể lại câu chuyện:

Hồi đó, vua Hùng Vương thứ mười tám có duy nhất một nàng công chúa xinh đẹp tuyệt trần tên là Mị Nương. Năm ấy, Mị Nương đã đến tuổi lấy chồng, nhà vua muốn kén cho con gái mình một chàng rể thật tài ba, xứng đáng với sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành của công chúa.

Hay tin nhà vua kén rể, thần núi Tản Viên là Sơn Tinh và thần nước Thuỷ Tinh đều đến thành Phong Châu để cầu hôn. Sơn Tinh có phép lạ: vẫy tay về phía Đông, phía Đông nổi cồn bãi, vẫy tay về phía Tây, nơi đó mọc lên từng dãy núi đồi. Thuỷ Tinh cũng không kém phần thần thông, chàng ta có thể hô mưa gọi gió. Hùng Vương phân vân vì hai người đều vừa lòng vua, liền mời các Lạc hầu vào bàn chuyện. Xong, vua phán:

– Hai chàng đều xứng đáng làm con rể ta, nhưng ta chỉ có một người con gái không thể lấy cả hai được. Thôi thì ngày mai ai đem sính lễ tới trước, ta sẽ gả con gái cho. Sính lễ gồm có: một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.

Sáng hôm sau, đã thấy Sơn Tinh đến, đem đầy đủ lễ vật và rước được Mị Nương về.

Mãi đến gần trưa Thuỷ Tinh mới đến, không lấy được vợ, đùng đùng nổi giận, thần hoá phép đuổi đánh Sơn Tinh. Thuỷ Tinh hô mưa gọi gió, làm thành dông bão, nước từ biển cuồn cuộn chảy ngược về đất liền. Nước mỗi lúc một cao, làm ngập cả ruộng đồng, nhà cửa, nước ngang lưng đồi, thành Phong Châu như nổi lềnh bềnh trên một biển nước. Sơn Tinh không hề nao núng. Chàng dùng phép bốc từng dãy núi, ngọn đồi đắp thành một con đê khổng lồ, vững chắc ngăn dòng nước lũ.

Cuộc chiến kéo dài mấy tháng trời, Sơn Tinh vẫn vững vàng mà sức Thuý Tinh đã đuối, thần liền rút quân về.

Từ đó, oán nặng thù sâu, hằng năm, Thuỷ Tinh vẫn thường dâng nước đánh Sơn Tinh hòng cướp được Mị Nương. Nhưng năm nào cũng vậy, Thuỷ Tinh chán chê cũng không thắng nổi Sơn Tinh, đành rút quân về.

Em rất yêu thích câu chuyện này – câu chuyện đầy cao trào của cuộc chiến. Truyện phần nào giúp em hiểu rõ hơn về hiện tượng bão lũ hằng năm, ước mơ chế ngự thiên tai của người Việt cổ.

Kể lại câu chuyện Sơn Tinh Thủy Tinh bằng lời văn của em 4

Đời Hùng Vương thứ 18 có một người con gái xinh đẹp tuyệt trần, công dung ngôn hạnh, tài sắc vẹn toàn tên là Mị Nương. Nàng có một khuân mặt rất xinh xắn, làn da trắng mịn, dáng người cao ráo. Khi Mị Nương mười tám tuổi, cái tuổi cập kê cần tìm một vị phu quân xứng đáng vưới người con gái vẹn toàn đó. Vua Hùng với vai trò một người cha lo cho con gái muốn tìm một người con rể xứng đáng với nàng, chính vì vậy, vua Hùng tổ chức cuộc thi kén rể tìm chồng cho Mị Nương.

Cuộc thi kén rể được loan tin khắp nơi trên mọi vùng miền xứ sở. Vì danh tiếng công chúa xinh đẹp tài sắc mà rất nhiều chàng trai đến cầu hôn công chúa. Nổi bật trong số đó, có hai người con trai là cường tráng, có tài và chí khí ngút trời hơn cả.

Một người là Sơn Tinh – chúa tể vùng non cao, có khả năng dời non lấp bể, hô mây gọi gió. Một người là Thủy Tinh – chúa tể vùng biển, người này cũng có tài hô mưa gọi gió, hô phong hoán vũ, điều khiển được biển trời.

Vua truyền cho hai người con trai này cùng nhau trổ tài, ai tài hơn sẽ được Vua gả Mị Nương cho. Sơn Tinh ra phép chỉ tay đến đâu thì rừng núi mọc lên tới đó, chim muông đầy đàn. Thủy Tinh vẫy tay ra phép thì nước ào ào dâng lên cao, thuồng luồng, ba ba, nổi lên đầy trên mặt nước. Giữa hai con người tài năng khí chất như vậy, vua Hùng và Mị Nương không biết phải chọn ai là xứng đáng trở thành rể vua Hùng.

Băn khoăn mãi, cuối cùng Hùng Vương đưa ra thử thách cho cả hai chàng trai. Hùng Vương nói: “Hai người đều là những người tài giỏi, việc chọn lựa ai trở thành chồng của con gái ta là một điều rất khó khăn. Vì vậy để công bằng cho cả hai, ta sẽ đưa ra thử thách cho hai người bằng cách tìm lễ vật. Ai là người đem lễ vật đến trước sẽ là người chiến thắng và lấy được Mị Nương”.

Lễ vật bao gồm 100 ván cơm nếp, 100 tệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ 1 đôi thì ta sẽ gả con cái cho người đấy.". Sơn Tinh và Thủy Tinh nhận lệnh, cùng trổ tài một phen đi tìm lễ vật để lấy được Mị Nương.

Sơn Tinh vốn là người cai quản vùng non cao nên việc tìm được lễ vật không khó khăn với chàng. Sơn Tinh sai người nhanh chóng tìm được đầy đủ lễ vật. Thủy Tinh là người ở vùng non nước nên việc tìm lễ vật có phần khó khăn hơn. Nhưng cuối cùng Thủy Tinh cũng đã sai người tìm đủ lễ vật để hỏi vợ.

Sơn Tình vì có sự thuận lợi hơn nên đã mang được lễ vật đến cầu hôn Mị Nương trước Thủy Tinh. Chàng rước Mị Nương về cưới. Thủy Tinh đến muộn hơn Sơn Tinh, không lấy được vợ phẫn nộ nổi giận đùng đùng. Thủy Tinh quay trở về, không kìm được cơn tức giận đến tìm Sơn Tinh gây chiến đòi lại Mị Nương.

Thủy Tinh mang theo một đoàn quân tinh nhuệ đến đòi vợ, gây chiến với Sơn Tinh. Thủy Tinh ngay tức khắc đuổi theo và kêu gọi binh tướng để đánh Sơn Tinh quyết chiếm lại công chúa Mỵ Nương. Cuộc chiến giữa Sơn Tinh và Thủy Tinh diễn ra.

Thủy Tinh nổi giận đùng đùng, hô phong hoán vũ gọi mưa gọi gió để nước tràn vào bờ, ngập lụt khắp nơi, người dân khốn khổ không kể đâu cho hết, muôn nơi sợ hãi Thủy Tinh. Sơn Tinh cũng không kém phần tài năng, Thủy Tinh hô mưa gọi gió đến đâu, Sơn Tinh bốc từng quả đồi, dời từng ngọn núi chắn dòng nước cuồng nộ của Thủy Tinh.

Cuộc chiến gay go diễn ra suốt nhiều ngày nhiều đêm, cuối cùng với sự đoàn kết của người dân và tài năng phép thuật của Sơn Tinh, Sơn Tinh và nhân dân đã chiến thắng Thủy Tinh, đẩy lùi dòng nước. Thủy Tinh thua trận đành rút quân về.

Sơn Tinh bảo vệ được vợ và sự bình yên cho người dân. Tuy nhiên không chấm dứt ở đó, mỗi năm sự giận dữ của Thủy Tinh lại nổi lên, cuộc chiến vẫn không kết thúc. Nhưng nhờ sự đoàn kết của nhân dân, nhờ tài năng của Sơn Tinh mà luôn đẩy lùi được được cơn phẫn nộ sông nước của Thủy Tinh.

Tuy nhiên vì trong lòng vẫn ngậm một nỗi tức giận nên hàng năm cứ đến tháng bảy âm lịch, Thủy Tinh lại trỗi dậy trả thù xưa dâng nước lên cao đánh Sơn Tinh.Chính vì vậy mà hàng năm cứ đến thời gian này, nước ta lại xảy ra lũ lụt và người dân phải ra sức chống bão lũ.

Kể lại câu chuyện Sơn Tinh Thủy Tinh bằng lời văn của em 5

Câu chuyện xảy ra từ rất lâu rồi, từ thời Hùng Vương thứ mười Tám. Đời ấy vua Hùng không có con trai. Người chỉ sinh được một người con gái tên gọi Mỵ Nương, người đẹp như hoa, tính nết hiền dịu. Vua cha rất yêu thương con, mong kén cho con một tấm chồng ưng ý.

Một ngày kia có hai chàng trai đến cầu hôn. Một người ở vùng núi Tản Viên, tên gọi Sơn Tinh. Chàng có tài: vẫy tay về phía đông, phía đông nổi cồn bãi; vẫy tay về phía tây, phía tây mọc lên những dãy núi đồi. Chàng trai còn lại tên gọi là Thủy Tinh đến từ miền biển. Chàng cũng có tài năng không kém: gọi gió, gió đến, hô mưa, mưa về. Hai chàng đều tài giỏi, đều xứng làm rể của vua Hùng, làm chồng của Mỵ Nương. Vua Hùng rất băn khoăn, vua cho mời các Lạc hầu vào bàn bạc, xong rồi nói:

– Hai chàng trai đều hợp ý ta nhưng ngặt ta chỉ có một người con gái nên ngày mai, ai đem sính lễ đến trước, ta sẽ gả con gái cho.

Rồi Hùng Vương phán tiếp, sính lễ phải có đủ: một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao mỗi thứ một đôi".

Hôm sau, Sơn Tinh đem đầy đủ lễ vật đến trước rồi rước Mỵ Nương về núi. Thủy Tinh đến sau không lấy được vợ bèn hô mưa gọi gió làm thành dông bão đánh Sơn Tinh. Nước tràn ngập ruộng đồng, nhà cửa, ngập cả thành Phong Châu.

Sơn Tinh không nao núng, thần dùng phép bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi ngăn dòng nước lũ. Hai bên đánh nhau ròng rã mấy tháng trời. Cuối cùng Thủy Tinh sức yếu bèn chịu thua. Nhưng oán thù sâu nặng, hàng năm Thủy Tinh lại dâng nước lũ đánh Sơn Tinh. Nhưng thương thay cho Thần nước, năm nào cũng bị thần núi đánh cho thất bại, phải ngậm ngùi nhục nhã rút quân về.

Kể lại câu chuyện Sơn Tinh Thủy Tinh bằng lời văn của em 6

Năm học lớp 6, chúng em được học rất nhiều truyện truyền thuyết và cổ tích. Trong những câu chuyện đã được học, em thích nhất là truyền thuyết Sơn Tinh, Thủy Tinh.

Hùng Vương thứ mười tám có một người con gái tên là Mị Nương, đẹp người đẹp nết. Vua cha yêu thương nàng hết mực, muốn kén cho nàng một người chồng thật xứng đáng. Sơn Tinh và Thủy Tinh đến cầu hôn cùng một lúc. Sơn Tinh là người ở vùng núi Tản Viên, có tài vẫy tay về phía đông, phía đông nổi cồn bãi, vẫy tay về phía tây, phía tây mọc núi đồi. Thủy Tinh cũng chẳng kém tài: gọi gió, gió đến, hô mưa, mưa về. Trước hai chàng trai đều tài giỏi, vua Hùng không biết nên chọn ai. Cuối cùng, vua phán: "Hai chàng đều vừa ý ta, nếu ai mang sính lễ đến trước, ta sẽ gả con gái cho. Sính lễ sẽ gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi".

Sáng sớm hôm sau, Sơn Tinh đã đem đầy đủ lễ vật đến nên rước được Mị Nương về. Thủy Tinh đến sau, biết mình đã lỡ dịp, vô cùng tức giận. Chàng cho quân đuổi theo đánh Sơn Tinh, định cướp Mị Nương về. Thủy Tinh hô mưa, gọi gió, dâng nước lên cuồn cuộn đánh Sơn Tinh. Nước sông dâng ngập hết ruộng đồng, nhà cửa. Tất cả chìm trong bể nước mênh mông. Nhưng Sơn Tinh không hề nao núng, chàng bình tĩnh bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi, ngăn chặn dòng nước lũ. Hai bên đánh nhau ròng rã mấy tháng trời mà Sơn Tinh vẫn vững vàng, còn Thủy Tinh thì đã kiệt sức, đành phải rút quân về.

Nhưng Thủy Tinh vẫn ngoan cố, không bao giờ chịu thua. Năm nào cũng vậy, Thủy Tinh đều dùng nước đánh Sơn Tinh. Nhưng càng đánh càng thua. Đến khi đánh mỏi mệt, thần nước lại phải rút lui.

Kể lại câu chuyện Sơn Tinh Thủy Tinh bằng lời văn của em 7

  SơnTinh, Thủy Tinh là truyền thuyết mang nhiều yếu tố kì ảo, câu chuyện được thêu dệt bằng trí tưởng tưởng phong phú của ông cha ta, thể hiện ước mơ hoài bão chinh phục thiên nhiên, bảo vệ cuộc sống của người dân Lạc Việt trong buổi đầu dựng nước. Chúng ta hãy lắng nghe lại  câu chuyện Sơn Tinh, Thủy Tinh để có thể hiểu rõ hơn về thời đại các vua Hùng nhé.

Chuyện kể rằng, vào thời đời Hùng Vương thứ 18, vua có người con gái tên là Mị Nương nàng xinh đẹp tuyệt trần, tính tình hiền dịu. Nàng được cha hết mực yêu thương. Năm ấy, Mị Nương đã đến tuổi lấy chồng, nhà vua muốn tìn cho con gái mình một người chồng tài giỏi xứng đáng với sắc đẹp của Mị Nương.Biết tin nhà vua muốn kén rể, thần núi Tản Viên là Sơn Tinh và thần nước Thủy Tinh đã đến thành Phong Châu để cầu hôn. Cả hai chàng trai đều có tài năng đặc biệt. Sơn Tinh có phép lạ: vẫy tay về phía Đông, phía Đông nổi cồn bãi, vẫy tay về phía Tây, nơi đó mọc lên từng dãy núi đồi. Thuỷ Tinh cũng không kém phần thần thông, chàng ta có thể hô mưa gọi gió. Vua Hùng lấy làm băn khoăn vì cả hai chàng trai đều tài giỏi, bây giờ người không biết chọn ai. Sau một hồi suy nghĩ, nhà vua bèn mời các Lạc hầu vào để  bàn bạc, vua đã có quyết định và nói với hai chàng: “Hai chàng trai đều hợp ý ta nhưng ngặt ta chỉ có một người con gái nên ngày mai, ai đem sính lễ đến trước, ta sẽ gả con gái cho”

Hai chàng tâu hỏi, đồ sính lễ gồm những lễ vật gì nhà vua bèn phán: “một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao mỗi thứ một đôi”. Hai chàng vâng lệnh nhà vua, về chuẩn bị lễ vật để có thể sớm đến rước nàng Mị Nương về làm vợ.Tờ mờ sáng hôm sau, khi thành Phong Châu còn chìm đắm trong mờ sương. Sơn Tinh đã dẫn đoàn rước dâu nhà trai đến cổng thành cùng đầy đủ lễ vật yết kiến trước vua Hùng cùng quan lại triều đình. Vua Hùng giữ đúng lời hẹn ước, ai mang đầy đủ lễ vật và đến trước ngài sẽ gả con gái cho. Lấy đượccon gái vua, Sơn Tinh cảm tạ vua Hùng chàng cùng Mị Nương tiễn biệt vua cha rồi quay lại vùng núi Tản Viên.

Sơn Tinh rời đi chẳng bao lâu, thì Thủy Tinh đùng đùng tức giận chỉ vì đến sau mà  không lấy được vợ. Chàng tức tốc đem quân đuổi theo để cướp Mị Nương trở lại. Thủy Tinh hô mưa, gọi gió, làm sấm sét, bão giông rung chuyển cả đất trời, dâng nước sông lên cuồn cuộn chặn đường Sơn Tinh. Chẳng mấy chốc, nước đã lênh láng ruộng đồng, ngập tràn nhà cửa, dâng lên lưng đồi, sườn núi. Thành Phong Châu mỗi lúc mỗi chìm dần trong nước. Trước tình hình đó, Sơn Tinh lệnh cho người dân muông thú chạy lên núi cao ẩn trốn còn chàng cùng quân lính liên tục ném đá vào lũ thủy quái. Sơn Tinh hóa phép chàng bốc từng quả đồi, ngọn núi dặng dòng chảy của những con nước cuồn cuộn. Nước sông dân lên bao nhiêu thì đồi núi cao lên bấy nhiêu. Trận chiến diễn ra hết ngày này đến ngày khác. Cuối cùng, Thủy Tinh thấy mìn đuối sức, đành ôm hận rút quân về. Người dân thành Phong Châu, lại xuống núi dựng nhà cửa, cấy cày ổn định cuộc sống.Tuy đã rút quân về, nhưng mối thù của Sơn Tinh cũng chẳng nguôi ngoai, Thủy Tinh vẫn ôm hận trong lòng. Năm nào Thủy Tinh cũng dâng nước đánh Sơn Tinh nhưng đều thua trận.

Trải qua hàng ngàn năm lịch sử, câu chuyện Sơn Tinh, Thủy Tinh vẫn còn nguyên giá trị về bài học ứng phó với thiên nhiên. Khi hằng năm vào mùa mưa tháng 7, tháng 8 âm lịch thường có mưa, lũ lớn chúng ta phải bảo vệ nhà cửa, mùa màng bằng cách đắp  đê, trồng rừng ngăn lũ để có thể ứng phó với thời tiết khắc nghiệt.

Lên lớp 6, em được cô giáo giảng dạy nhiều thể loại truyện khác nhau như: cổ tích, truyền thuyết,…Thể loại truyện nào cũng hay cũng hấp dẫn và để lại ấn tuợng sâu sắc trong em. Một trong những câu truyện truyền thuyết làm em nhớ mãi đó là truyền thuyết Sơn Tinh, Thủy Tinh.

Tương truyền rằng vào đời Hùng Vương thứ 18,Vua Hùng có một người con gái tên là Mị Nương. Nàng công chúa này không những đẹp về ngoại hình mà còn rất nết na, thùy mị. Mị Nương đã đến tuổi lấy chồng. Vì yêu thương con nên vua cha đã tổ chức cuộc thi kén rể, mong chọn được một chàng rể xứng đáng với Mị Nương. Có rất nhiều người tài giỏi từ mọi miền đổ về thành Phong Châu để tham gia cuộc thi.

Trong số đó, nổi bật hơn cả là Sơn Tinh và Thủy Tinh. Sơn Tinh sống ở núi Tản Viên, cao to lực lượng lưỡng, sức mạnh siêu phàm. Chàng có thể bốc từng dãy núi, chuyển từng quả đồi hay khiến cho những dãy núi quả đồi mọc lên theo điều khiển của chàng. Thủy Tinh đến từ vùng nước sâu thẳm,tài năng cũng không thua kém gì Sơn Tinh, chàng có thể hô mưa, gọi gió.Việc chọn lựa một trong hai chàng trai này không phải là điều dễ dàng đối với vua trong trường hợp này. Sau một hồi bàn bạc với các lạc hầu lạc tướng, vua phán: “ Hai chàng đều vừa ý ta, nhưng ta chỉ có một người con gái, biết gả cho người nào? Thôi thì ngày mai ai đem sính lễ đến trước , ta sẽ cho cưới con gái ta”. Hai chàng trai tâu hỏi lễ vật bao gồm những gì, vua bảo: “ Lễ vật bao gồm: 100 ván cơm nếp, 200 nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao”.

Với tài năng  đặc biệt của mình,Sơn Tinh dễ dàng chuẩn bị đầy đủ lễ vật  cùng với đoàn tùy tùng  đem sính lễ đến trước rước Mị Nương. Thủy Tinh đến sau, không rước được Mị Nương đồng thời nhận thấy sính lễ yêu cầu có phần dễ kiếm ở vùng núi nơi Sơn Tinh đang cư trú hơn là vùng biển nơi mình đang ở nên nổi giận đùng đùng. Thủy Tinh hô mưa gọi sấm, kêu cả rồng nước lên để đánh với Sơn Tinh. Nước ngập cả ruộng đồng nhà cửa, xóm làng và làm cả thành Phong Châu như đang nổi lềnh bềnh trên nước. Thế nhưng Sơn Tinh không hề sợ hãi hay nao núng, chàng bốc từng dãy đồi, chuyển từng quả núi và cùng nhân dân chống lại Thủy Tinh. Cả hai vị thần đều ngang tài ngang sức, không phân thắng bại, chỉ có thời gian là thử  thách lớn nhất của hai người.  Sau mấy tháng trời, Thủy Tinh đã kiệt sức nhưng Sơn Tinh sức vẫn vững vàng nên Thủy Tinh đành phải rút lui.

Từ đó, hằng năm vì muốn cướp lại Mị Nương và trả thù Sơn Tinh nên Thủy Tinh dâng nước đánh Sơn Tinh. Nhưng kết cục năm nào cũng như nhau, Sơn Tinh đánh nhau kiệt sức nhưng vẫn thắng không nổi Sơn Tinh  

Em rất thích đọc câu truyện nàyvì nó thể hiện ý chí kiên cường của người Việt Nam chống chọi với lũ lụt hằng năm. Truyện còn giải thích vì sao hằng năm lại có hiện tượng lũ lụt ở nước ta, đồng thời ca ngợi 18 đời các Vua Hùng dựng nước và giữ nước

Kể lại câu chuyện Sơn Tinh Thủy Tinh bằng lời văn của em 8

“Âm… ầm…ầm”. Từng đợt sóng biển đập vào vách đá gợi cho em nhớ đến cuộc giao tranh ác liệt giữa Sơn Tinh và Thủy Tinh. Đây là một truyện rất hay mà em luôn nhớ từ thuở ấu thơ. Câu chuyện này đã được bà ngoại em kể vào những đêm trăng sáng khi mọi người ngồi xúm xít trước sân nhà.

Bà ke rằng vào thuở xa xưa, thời vua Hùng Vương thứ mười tám, vua có một người con gái tên là Mị Nương sắc đẹp như tiên giáng trần. Nhà vua rấtl thương con nên muốn tìm gả cho nàng một người chồng tài ba, tuấn tú

Lệnh vua vừa ban ra, các chàng trai từ khắp nơi đều đổ về cầu hôn. Trong số đó, nổi bật nhất là hai chàng trai Sơn Tinh và Thủy Tinh. Sơn Tinh dời núi Ba Vì. Chàng vừa tuấn tú lại vừa tài giỏi khác thường: chỉ tay về phía đông, phía đông biến thành đồng lúa xanh; chỉ tay về phía tây, phía tây mọc lên hàng dãy núi. Còn Thủy Tinh ở tận miền biển Đông, tài giỏi cũng không kém: gọi gió, gió đến; hô mưa, mưa về. Cả hai cùng ngang sức ngang tài và đều xứng đáng với Mị Nương.

Vua Hùng rất băn khoăn không biết chọn ai, bỏ ai. Vua liền triệu tập các quan vào bàn bạc nhưng cũng chẳng có ai nghĩ ra một kế gì hay. Cuối cùng, vua nghĩ ra được một cách và cho vời hai chàng trai vào mà phán rằng:

– Ta đều vừa ý cả hai người nhưng ta chỉ có một người con gái. Vậy vào rạng sáng ngày mai ai mang lễ vật đến trước thì ta gả con gái cho. Lễ cưới phải có đủ: một trăm ván cơm nếp, hai trăm tệp bánh chưng voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao.

Mới sáng sớm tinh mơ, Sơn Tinh đã đem đầy đủ lễ vật đến trước. Vua Hùng giữ đúng lời hứa liền gả Mị Nương cho Sơn Tinh và hai vợ chồng đưa nhau về núi.

Thủy Tinh mang lễ vật đến sau nên không cưới được vợ. Tức giận vô cùng, Thủy Tinh liền đùng đùng mang quân đuổi theo quyết cướp dược Mị Nương. Khi thây vợ chồng Sơn Tinh lên núi, Thủy Tinh hô mưa, gọi gió, làm thành giông bão, sấm sét rung chuyển cả đất trời, dâng nưởc sông lên cuồn cuộn. Nước ngập lúa ngập đồng, ngập nhà, ngập cửa..

Sơn Tinh không nao núng một chút nào. Một mặt, chàng dùng phép bốc cao từng quả đồi, dời từng dẫy núi để ngăn chặn dòng nước lũ. Nước dâng cao bao nhiêu, Sơn Tinh lại làm cho đồi núi mọc cao lên bấy nhiêu. Mặt khác, chàng tung ra đội quân sư tử, voi, cọp báo… để chống lại đoàn quân thuồng luồng, cá, tôm, cua… của Thủy Tinh. Hai bên đánh nhau ác liệt hết ngày này qua ngày khác ròng rã suốt mấy tháng liền. Thiệt hại người và của vô số kể. Cuối cùng, Thủy Tinh cũng đành thua trận rút quân về biển.

Với lòng hận thù triền miên nên từ đó về sau không năm nào Thủy Tinh không làm mưa bão, dâng nước lên để đánh Sơn Tinh, gây nên cảnh lụt lội, phá hoại nhà cửa, mùa màng của nước ta. Song, lần nào cũng vậy, Thủy Tinh lua thua trận và đành phải rút lui.

Kể xong câu chuyện, bà âu yếm xoa đầu em và nói: “Cuộc chiến giữa Sơn Tinh và Thủy Tinh thật ác liệt phải không các cháu? Hình ảnh này đã giải thích hiện tượng bão lụt xảy ra hằng năm suốt mùa mưa ở khăp vùng đồng bằng Bắc Bộ. Ngoài ra, truyện còn nói lên ước mơ của ngươi dân muốn chiến thắng bão lụt để bảo vệ cuộc sống lao dộng của mình. Các cháu có hiểu không?”

Kể lại câu chuyện Sơn Tinh Thủy Tinh bằng lời văn của em 9

Vua Hùng Vương thứ mười tám có một nàng công chúa xinh đẹp như hoa, tính nết hiền dịu, tên là Mị Nương. Nhà vua yêu thương con hết mực và muốn kén cho công chúa một người chồng xứng đáng.

Một hôm, có hai vị thần tài giỏi ngang nhau cùng đến cầu hôn. Một người ở vùng núi Tản Viên tên là Sơn Tinh có tài lạ : vẫy tay về phía đông, phía đông nổi cồn bãi, vẫy tay về phía tây, phía tây mọc lên từng dãy núi đồi. Một người ở vùng biển tên là Thuỷ Tinh, tài năng cũng không kém : gọi gió, gió đến, hô mưa, mưa về. Một người là chúa của vùng non cao, một người là chúa của vùng nước thẳm, cả hai đều xứng đáng làm rể vua Hùng. Vua không biết chọn ai, đành ra điều kiện : sớm hôm sau, ai mang sính lễ đến trước gồm : voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao và một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, thì vua sẽ gả Mị Nương cho.

Tờ mờ sáng hôm sau, Sơn Tinh đã mang đủ sính lễ đến và đươc rước Mị Nương về núi. Thuỷ Tinh đến muộn, mất Mị Nương, liền đùng đùng nổi giận, đem quân đuổi đánh Sơn Tinh hòng cướp lại Mị Nương. Vị Thần Nước hô gió, gọi mưa làm thành dông bão rung chuyển cả đất trời. Nước sông dâng lên cuồn cuộn, sóng réo ầm ầm. Nước ngập ruộng đồng, ngập nhà cửa. Nước dâng lên lưng đồi, sườn núi, thành Phong Châu như hòn đảo nổi trên biển nước. Thần Núi không hề nao núng. Thần bốc từng quả đồi, vạt từng sườn núi ngăn dòng nước lũ. Nước sông dâng lên bao nhiêu, đồi núi cao lên bấy nhiêu. Thần quyết không cho Thuỷ Tinh sát hại mọi sinh linh, giành lại Mị Nương. Diễu võ, giương oai suốt mấy tháng trời không đánh bại được Sơn Tinh, cuối cùng Thuỷ Tinh hao binh, tổn tướng và kiệt sức đành lui quân.

Nhưng từ đó, oán nặng, thù sâu, hằng năm Thuỷ Tinh vẫn làm mưa, làm gió, làm bão, dâng nước sông lên đánh Sơn Tinh. Nhưng năm nào cũng vậy, Thần Nước vẫn không thắng nổi Thần Núi.

Kể lại câu chuyện Sơn Tinh Thủy Tinh bằng lời văn của em 10

Tuổi thơ của tôi thật may mắn khi bắt đầu bằng những câu chuyện ngày xửa,ngày xưa mà bà thường hay kể. Tôi lớn lên trong những điều kì diệu của ca dao, cổ tích và nhắm mắt lại tưởng tưởng mình đang gặp những vị thần được suy tôn trong tâm thức của người Việt Cổ. Trước khi được học trên lớp, chẳng đứa trẻ nào lại không biết đến hai nhân vật quen thuộc: Sơn Tinh,Thủy Tinh trong truyện cổ tích Sơn Tinh, Thủy Tinh.

Chuyện kể rằng ngày xưa, từ thuở hồng hoang, vị vua đầu tiên của Lạc Việt đã chăm lo cho đời sống của nhân dân. Năm nào ngày cũng cùng quần thần lập đàn cầu cho mưa thuận, gió hòa vì thế đối với ngài, thần núi non, thần đất đai, thần nông nghiệp là những vị thần đáng kính. Đến đời Hùng Vương thứ 18, một vị vua anh minh và nổi tiếng là thương yêu con gái của mình. Vì thế, nhà vua quyết định không thể chọn một chàng rể bình thường, phải là một chàng rễ tài đức vẹn toàn thì mới sánh duyên với Mị Nương. Vua Hùng mở đại hội chiêu quân cho con gái. Đại hội diễn ra suốt 7 ngày 7đêm khiến cho cả một kinh đô trở nên náo nhiệt. Tất cả các con quan đại thần, đến những chàng trai tuấn tú đều cầu mong sao mình lọt được vào mắt xanh của nàng công chúa và sự khó tính của nhà vua. Các bộ lạc chư hầu cũng đến với rất nhiều sín lễ mà vua vẫn chưa hài lòng. Đêm trước ngày thứ 7, vua Hùng nằm mộng thấy một con rồng lớn đang trong cơn bão. Sáng hôm sau, có hai người rất đặcbiệt ra mắt vua, một chàng đến từ miền núi cao vút với bạt ngàn rừng cây xanh thẳm,một chàng đến từ đại dương mênh mông với sóng nước muôn trùng. Người chưa vào chánh điện thì khí thế đã lan đến vườn sau. Ánh hào quang sáng lấp lánh làm hai quần thần đứng chầu chói mắt. Chàng trai thứ nhất mặc tấm áo chéo hình da thú ,đầu chàng ta búi cao, xung quanh búi tóc là hoa lá của rừng già. Cổ chàng đeo 7 chiếc răng nanh của các con vật dữ trên núi. Khi chàng cúi chào nhà vua, người ta thấy những bắp thịt trên cánh tay nổi lên cuồn cuộn dưới làn da nâu rắn chắc. Chàng trai thứ hai bước vào với gương mặt tự hào của vị thần biển cả. Trên mình người thứ hai khoác một tấm áo hình rồng với hàng vạn vảy bạc óng ánh, cổ đeo vòng ngọc hình thù các loại rắn, kì đà sống ở đáy sông. Cả triều đình đang xôn xao bỗng im lặng lạ thường, chỉ có tiếng của vua Hùng:

•        Hai chàng trai trẻ tuổi, hãy cho ta biết các khanh là ai?

Hai người lần lượt trả lời:

•        Ta là Sơn Tinh, là vua của núi rừng, nơi của ta ở có mây phủ quanh năm, thần dân của ta là muôn loài thú quý.

•        Còn ta là Thủy Tinh, ta ngự trị một vùng biển rộng đến nổi dù chiếc thuyền to đến mấy đi mấy năm trời vẫn không thể vào bờ. Thần dân của ta là hàng triệu loài thủy quái dưới nước.

Để cho mọi người thấy tài nghệ của mình, hai chàng thi nhau hóa phép thì bao nhiêu cảnh lạ đột nhiên hiện ra trước mắt. Sơn Tinh chỉ tay về hướng đông, hướng đông mọc lên từng đồi bãi, chỉ tay về hướng tây, hướng tây mọc lên những cánh rừng xanh. Mọi người chưa hết ngạc nhiên thì Thần nước đã vung tay về hướng bắc, nơi đây đang nắng cháy thì bỗng nổi trận mưa dông, vung tay về hướng nam thình lình một cơn bão lớn làm rung chuyển đất trời.

Nhà vua vừa mừng vì tìm được rễ quý nhưng lại vừa lo vì ngày lại chỉ có một người con gái. Hùng Vương thoáng chút suy nghĩ “chẳng biết đây là phúc của ta hay là họa của toàn dân, chuyện đến nước này thì chỉ có thể dựa vào ý trời vậy”. Nghĩ đến đây, Hùng Vương ra lệnh:

•        Thôi được rồi, ta khen cho hai chàng đều tài giỏi, xứng đáng là vua của núi rừng, biển cả, xứng đáng là con rễ của ta. Nhưng…ta chỉ có một cô gái chưa chồng là Mị Nương, cũng chỉ có mình nó xứng đang với hai người…

Nói đến đây, vua thở dài rồi tuyên bố:

•        Ta sẽ thuận theo ý trời để chọn một người phù hợp, ngày mai, ai đem sín lễ đến sớm nhất sẽ được rước Mị Nương. Sín lễ bao gồm: Một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng. Voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao.

Hai chàng trai cúi đầu chào Hùng Vương rồi nhanh chóng cưỡi gió, đạp mây về tìm sín lễ. Sơn Tinh nhận ra ý tứ của vua Hùng khi chọn những món lễ vật thuộc quyền ngự trị của chàng. Vì thế mà dù có hiếm gặp chàng cũng tìm ra nhanh chóng và đầy đủ mọi thứ. Còn về phần Thủy Tinh, chàng thầm trách vua Hùng đã không chọn bàu ngư, vi cá hay kể cả thuồng luồng thì chàng cũng dễ dàng tìm thấy. Sáng sớm hôm sau, khi người canh cổng thành vừa thức dậy đã thấy một đoàn tùy tùng của Sơn Tinh đứng trước điện với những món sín lễ xin rước Mị Nương. Thế là người đẹp về với chồng ở vùng sơn cước trong sự hài lòng của vua cha. Thủy Tinh đến sau, không cưới được vợ lại còn mất mặt với thần dân nên càng tức giận hơn. Sự ghen tức của loài thủy quái khiến nhân dân  một phen khổ cực. Thủy Tinh gọi mưa đến. Một trận cuồng phong bắt đầu xuất hiện, đất trời tối mịt, sấm chớp vạch những đường hun hãn trên bầu trời và khiến người khác phải run sợ.Mưa mỗi lúc to hơn, giông mạnh hơn và nước từ đâu dâng lên cuồn cuộn. Sơn Tinh vừa đưa vợ về kịp non cao đã quay trở lại kinh đô đấu cùng cơn giông bão. Chàng chẳng hề nao núng, Chàng dời từng ngọn núi cao đến những vùng thấp, lấy đất xây thành lũy thành vững chắc để chặn nước lũ. Nước dâng đến đâu, núi mọc đến đấy, cây rừng cũng chen nhau chắn dòng nước xoáy. Thành Phong Châu bấy giờ như mặt biển, Sơn Tinh cho voi, ngựa xuống để đưa người dân di dời lên vùng cao. Ròng rã như thế suốt cả tháng trời thì cuối cùng thần nước cũng mỏi mệt đành rút quân về. Tuy vậy, oán thù sâu đậm chưa thể thắng được Sơn Tinh nên Thủy Tinh năm nào cũng đợi chờ thời cơ đến trả thù.

Từ đấy mãi đến bây giờ câu chuyện về hai chàng Sơn Tinh, Thủy Tinh vẫn tiếp tục diễn ra và có lẽ chẳng đời nào kết thúc. Cuộc đọ sức giữa thần núi và thần nước chính là câu chuyện của nhân dân chống lại thiên tai, bão lũ đến hàng năm. Câu chuyện nhắc nhở con người đừng xem thường tác hại của thiên tai mà hãy cùng nhau chung tay bảo vệ môi trường, xây dựng hệ thống đê điều, kiên cố nhà cửa để đối phó với những cơn thịnh nộ của đất trời.