Trong cuộc sống của mỗi con người, ai ai cũng sẽ có cho mình một kỷ niệm nào đó, có thể đó là những kỷ niệm vui, có thể đó là những kỷ niệm buồn nhưng dù sau đó là một phần ký ức của tâm hồn, chúng ta nên gìn giữ và trân trọng nó. Khi con người ta lớn lên, khi nhìn lại những kỷ niệm đó thì đó như một món quà vô giá mà thượng đế đã ban tặng cho chúng ta. Tôi còn nhớ một lần tôi được giải Ba môn Toán trong kỳ thi học sinh giỏi trường năm lớp 6, trong lần đó, tôi đã khiến cho gia đình tôi rất tự hào về tôi.
Tôi là một cậu bé nghịch ngợm, suốt ngày đi chơi với bạn bè mà không để ý đến việc học, điều đó đã làm cho gia đình tôi hết sức thất vọng và lo lắng về tôi. Ba tôi đã nhiều lần đánh đập, quát mắng nhưng hồi đó tôi chẳng suy nghĩ gì, tôi vẫn cứ bỏ học và đi chơi với đám bạn.
Lên lớp sáu, tôi đã nhận ra những việc làm của mình là không tốt, khiến bố mẹ phải phiền lòng. Tôi đã trượt trong kì thi vào lớp chất lượng cao của trường. Qua vụ việc đó, đã làm tôi thức tỉnh, từ đó tôi quyết tâm học tập thật giỏi để cho bố mẹ phải tự hào về đứa con trai của họ.
Tôi đã chủ động trong việc học hơn, trên lớp tôi chăm chú nghe thầy cô giáo giảng bài, về nhà phụ giúp bố mẹ, ăn cơm xong là xin phép bố mẹ vào bàn học. Thời gian cứ thế trôi đi, cậu bé ngày xưa nghịch ngợm, bỏ học đi chơi đã không còn như trước nữa, tôi đã chăm học hơn, nghe lời bố mẹ hơn.
Năm đó, trường tôi tổ chức kỳ thi học sinh giỏi cấp trường, tôi đã tự tin đăng ký đi thi. Trong kì thì đó, tôi đã khẳng định được bản thân của mình cho mọi người thấy. Tôi đã giành được giải Ba trong kỳ thi đó. Tuy nó không phải quá cao nhưng đó là một sự nỗ lực rất lớn từ tôi. Không có ai có thể nghĩ rằng, tôi có thể giành được giải trong kỳ thi học sinh giỏi Toán, ngay cả cô giáo dạy Toán của tôi. Nhận được kết quả, tôi đã nhanh chóng về khoe với gia đình. Bố mẹ tôi ban đầu không tin đó là sự thật và gọi điện hỏi ngay cô giáo chủ nhiệm của tôi. Qua lời nói của cô giáo trong điện thoại, mẹ tôi đã khóc, mẹ khóc vì vui sướng khi đứa con trai của mình đã tập trung vào việc học vì chỉ có con đường học vấn mới giúp tôi thành người, thành công trong công việc cũng như trong cuộc sống. Cả gia đình từ ngạc nhiên đến tự hào, từ xúc động đến hãnh diện vì có một người con như tôi.
Không dừng lại ở đó, càng lớn lên, tôi càng chứng tỏ sự quyết tâm cao độ của mình khi ngày đêm học tập. Tôi đã được chọn vào đội tuyển Toán của trường tham gia kỳ thi học sinh giỏi cấp thành phố. Đó là một sự nỗ lực không ngừng nghỉ của tôi. Gia đình tôi đã đi hết ngạc nhiên này hết ngạc nhiên khác, ba mẹ tôi thực sự rất tự hào về tôi.
Vậy đấy, những kỷ niệm sẽ đi theo bạn suốt năm tháng, ký ức ấy chỉ lắng đọng là vào góc sâu của tâm hồn, có dịp nó sẽ vỡ vụn ra thành từng mảnh để mang bạn về với nó. Câu chuyện của tôi có thể không là gì với bạn, nhưng đó là một sự đổi thay lớn trong cuộc đời tôi, bố mẹ, gia đình thực sự tự hào về tôi, đứa con trai duy nhất của họ.
Không có một giới hạn nào cho sự thành công và bạn có thể làm được điều đó, hãy thể hiện rằng bạn là người đặc biệt trong mắt bố mẹ của các bạn, chỉ là bạn có dám vượt qua nỗi sợ của bản thân mà thôi. Thành tích không quan trọng nhưng bạn hãy chứng tỏ rằng bạn đã làm được những gì. Thái độ của những người xung quanh đối với bạn sẽ hoàn toàn khác. Hãy lưu giữ những kỷ niệm của bản thân một cách cẩn thận bạn nhé!