Trả lời câu 1 (trang 124, SGK Ngữ văn 7, tập 1):
Trong bài thơ này, hai câu đầu thiên về tả cảnh, hai câu sau thiên về tả tình.
+ Ở hai câu thơ đầu, dù không trực tiếp tả người, câu thơ vẫn gợi lên trạng thái và tình cảm của con người.
+ Hai câu thơ sau chỉ có ba chữ trực tiếp tả tình “tư cố hương” còn lại đều tả cảnh, tả người.
=> Như vậy tình và cảnh gắn bó: tả cảnh có ngụ tình, tả tình hàm chứa tả cảnh.
Trả lời câu 2 (trang 124, SGK Ngữ văn 7, tập 1):
a) Tác giả sử dụng phép đối ở hai câu cuối:
“Ngẩng đầu / nhìn / trăng sáng
Cúi đầu / nhớ / cố hương”.
Hai câu đối rất chuẩn về mặt từ loại:
+ động từ / động từ (cử đầu – đê đầu), (vọng – tư)
+ tính từ / tính từ (minh – cố)
+ danh từ / danh từ (nguyệt – hương)
b) Phép đối có tác dụng làm cho người đọc thấy được rõ hơn sự nhớ quê hương, chìm đắm trong nỗi nhớ, trăng thấm đẫm buồn của nhà thơ.
Trả lời câu 3 (trang 124, SGK Ngữ văn 7, tập 1):
Bốn động từ “nghi, cử, đê, tư” có tác dụng liên kết, làm cho mạch cảm xúc thống nhất, liền mạch, diễn tả hành động, tâm trạng của nhân vật trữ tình - nhà thơ.