Đề bài: Loài cây em yêu.
Bài làm
Cây cối có vai trò quan trọng trong đời sống của chúng ta, chúng không có tiếng nói, suy nghĩ nhưng dường như luôn âm thầm song hành và bảo vệ con người chúng ta. Bởi vậy mà mỗi người sẽ có hình ảnh một loài cây trong trái tim mình và với riêng em, loài cây mà em yêu quý nhất là cây gạo.
Cây gạo mọc sừng sững giữa làng em như nhân chứng cho bao đổi thay của quê hương, cây gạo chứng kiến bao sự lớn lên, ra đi, trở về của người dân làng bởi vậy với em, cây gạo như một người già làng đáng kính.
Cây gạo đã nhiều tuổi nên rễ cây nổi lên mặt đất thành những hình thù kì lạ. Gốc cây cổ kính từ bao đời như gốc của một cây đa đứng tuổi. Vỏ cây thì xù xì, màu nâu sẫm như màu đất mẹ. Tán cây như chiếc ô xanh mát che bóng giữa cánh đồng và mang lại bóng râm cho các bác nông dân giữa mùa hè nóng bức. Lá cây: như những bàn tay xòe rộng, vẫy chào trong gió đôi khi phát ra những âm thanh hiền hòa. Hoa gạo: đỏ rực như lửa cháy, nở vào tháng 3, gọi đến biết bao loài chim hiền lành.
Cây gạo già mỗi năm lại trở lại tuổi xuân, cành nặng trĩu những hoa đỏ mọng và đầy tiếng chim hót. Lũ chim no mồi chạm vào đầu cũng chiếm được những con sâu sám béo nhũn hoặc những anh chị bọ gạo mình cũng đỏ như hoa. Chỉ cần một làn gió nhẹ hay một đôi chim mới đến, là có ngay mấy bông gạo lìa cành. Những bông hoa rơi từ trên cao, đài hoa nặng chúi xuống, những cánh hoa đỏ rực quay tít như chong chóng nom thật đẹp.
Hết mùa hoa, chim chóc cũng vãn. Cây gạo chấm dứt những ngày tưng bừng ồn ã, lại trở về với dáng vẻ xanh mát, trầm tư; cây đứng im cao lớn, hiền lành, làm tiêu cho những con đò cập bến và cho những đứa con về thăm quê mẹ.
Cây gạo rất thạo, rất hiền, điềm tĩnh như người bảo vệ già, đứng hiên ngang canh cho đất trời quê hương. Cây gạo quê em nói riêng và của những nơi khác nói chung là loài cây gắn bó mật thiết với làng quê và người nông dân. Là bóng mát cho những buổi trưa hè, xua tan bao mệt nhọc trong lao động. Là nơi để những người con xa quê khi trở về sẽ thấy ấm lòng khi được bóng cây hiền từ ôm lấy. Cây gạo còn được biết tới như biểu tượng cho ý chí vượt khó, sức sống bền bỉ và sự hi sinh thầm lặng để làm đẹp cho đời.
Cơn giông tan. Gió lặng. Cây gạo sơ xác hẳn đi, nom thương nắm. Nhưng chẳng có điều gì đáng lo cả; cây gạo bền bỉ và làm việc đêm ngày, chuyên cần lấy từ đất, nước và ánh sáng nguồn sinh lực và sức trẻ vô tận. Mùa đông, cây chỉ còn những cành trơ trọi, nom như cằn cỗi. Nhưng không, dòng nhựa trẻ đang rạo rực khắp thân cây. Xuân đến lập tức cây gạo già lại trổ lộc nảy hoa, lại gọi chim chóc tới, cành đầy tiếng hót và mầu đỏ thắm rồi đến ngày, đến tháng, cây lại nhờ gió phân phát đi khắp chốn những múi bông trắng nuột nà.
Em yêu cây gạo bởi nó gắn liền với làng quê yêu dấu của em, mang lại bao nhiêu ký ức về xóm thôn yên bình, mang lại bao kỉ niệm trong lòng người dân xa xứ. Có lẽ mai này lớn lên, khi tung bay đó đây ra ngoài đường đời rộng lớn, em vẫn sẽ ghi mãi trong tim hình bóng cây gạo quê mình.