I. Nội dung biểu đạt Con là...
- Khi con là nỗi buồn:
+ Được miêu tả "to bằng trời".
+ Cũng được "lấp đầy".
→ Dù nỗi buồn có nhiều như thế nào nhưng vì có con cũng sẽ được an ủi, lấp đầy, sẽ biến mất.
- Khi con là niềm vui:
+ So sánh "nhỏ bằng hạt vừng".
+ Không bao giờ hết.
→ Niềm vui con mang lại cho cha không bao giờ có giưới hạn. Với cha, có con luôn là niềm vui bất tận.
- Khi con là sợi dây hạnh phúc:
+ Con là "sợi dây hạnh phúc", sợi dây kết nối.
+ Buộc đời cha với mẹ.
→ Con là sợi dây kết nối giữa cha và mẹ, tạo nên một gia đình đầm ấm, hạnh phúc, hoàn chỉnh.
→ Tình cảm gia đình thiêng liêng.
➩ Đối với người cha, con là những điều vừa to lớn vừa nhỏ bé nhưng lại có ý nghĩa lớn lao trong cuộc đời người cha. Con chính là sợi dây kết nối giúp cho gia đình hạnh phúc.
II. Nghệ thuật Con là...
- Sử dụng điệp từ, điệp cấu trúc "Con là...." để định nghĩa về người con:
+ Là nỗi buồn.
+ Là niềm vui.
+ Là sợi dây hạnh phúc.
- Điệp từ, cấu trúc "Dù cho....", kết hợp nghệ thuật đối "to" - "nhỏ", "niềm vui" - "nỗi buồn", so sánh bằng "bằng" thể hiện ý nghĩa của con đối với cha.
- Sử dụng lối so sánh hơn "Mảnh hơn sợi tóc" thể hiện ý nghĩa của con đối với mối quan hệ của cha mẹ.