Phân tích bài thơ Mùa xuân nho nhỏ

Sách kết nối tri thức với cuộc sống

Đổi lựa chọn

I. Mùa xuân của đất trời

-   Bức tranh mùa xuân của thiên nhiên với những hình ảnh gần gũi, bình dị nhất

+ Màu xanh của dòng sông

+ Màu tím của hoa

+ Màu tím của hoa như điểm tô thêm vẻ đẹp của ông

+ Sắc tím mang đậm chất Huế

+ “mọc” sức sống, trỗi dậy tươi mới của mùa xuân

-   Âm thanh của mùa xuân

+ Tiếng chim chiền chiện hót

+ “giọt long lanh rơi” có thể là mưa hoặc sương

+ đưa tay hứng

-   Tâm trạng say đắm của tác giả trước vẻ đẹp mùa xuân

Bức tranh mùa xuân thiên nhiên của xứ Huế đầy chất thi vị, thơ mọng làm đắm say lòng người.

II. Mùa xuân của đất nước

-   Mùa xuân gắn liền với những hoạt động thường ngày:

+ “Cầm súng” bảo vệ tổ quốc

+ “Ra đồng” lao động xây dựng đất nước

-   Hai hình ảnh gắn liền với nhau, song hành với nhau là 2 nhiệm vụ quan trọng của đất nước

+   “lộc", “mùa xuân” , “người" trải rộng trong không gian gắn liền với cuộc sống nhân dân

+  “hối hả”, “xôn xao” không khí lao động nhộn nhịp, đầy phấn khởi

-   Hình ảnh mùa xuân còn gắn liền với hình ảnh đát nước trải qua bốn ngàn năm lịch sử

+   Ý chí kiên cường, không chịu khuất  phục của dân tộc

Mùa xuân của đất nước gắn liền với hoạt động thường nhật, không khí lao động hăng say.

III. Khát vọng cống hiến của tuổi trẻ

-   Tác giả muốn là “một mùa xuân nho nhỏ" để hiến dâng cho cuộc đời bằng những gì đẹp nhất, bình dị nhất

-   Mùa xuân của thiên nhiên, đất trời là vô hạn của con người là hữu hạn

-   Những nguyện ước của tác giả hóa thân thành những vật thân thuộc nhất để điẻm tô cho đời:

+ “con chim hót” góp tiếng ca cho đời thêm vui tươi

+ “ nhành hoa” khoe sắc, góp hương cho đời

+ “nốt trầm” để tạo điểm nhấn cho đời

Tác giả không ước mơ lớn lao, mà muốn hóa thân thành những điều gần gũi, chân thật nhất để làm đẹp cho đời bằng tất cả lòng chân thành, nhiệt huyết nhất.

IV. Ca ngợi vẻ đẹp đất nước qua những điệu dân ca Huế

- Những điệu hát thân thương của xứ Huế

+ “ta xin hát” giọng đầy tự hào, về lối sống nghĩa tình của cha ông

+ “Nam ai, Nam bình” là 2 điệu hát truyền thống đầy ngọt ngào của Huế

+ Dụng cụ dân tộc "phách tiền”

Bài thơ thể hiện lòng yêu thiên nhiên, đất nước con người, sự cống hiến thầm lặng, mối quan hệ cá nhân và cộng đồng.