Nhận xét nào sau đây đúng về kĩ thuật sản xuất trong lãnh địa phong kiến?
Kĩ thuật sản xuất trong lãnh địa có những tiến bộ đáng kể: biết dùng phân bón, gieo trồng theo thời vụ, biết dùng cày và bừa cải tiến do hai ngựa kéo…
Người Giéc-man không thực hiện hành động nào sau đây khi vào lãnh thổ Rô-ma?
- Khi vào lãnh thổ của Rô ma, người Giéc-man đã:
+ Thủ tiêu bộ máy nhà nước Rôma, lập nhiều vương quốc mới như vương quốc Ăng - glô- Xắc- xông, Phơ - răng, Tây Gốt, Đông Gốt.
+ Chiếm đất của chủ nô được chia cho quý tộc và tướng lĩnh quân sự.
+ Các thủ lĩnh bộ lạc, các quý tộc thị tộc người Giéc – man tự phong các tước vị (công tước, bá tước, nam tước, …), hình thành tầng lớp quý tộc vũ sĩ.
+ Ki tô giáo dần dần có vai trò và có ưu thế trong đời sống nhân dân (Họ xây dựng nhà thờ và tìm cách chiếm ruộng đất của nông dân. Đồng thời, nhà vua cũng phong tặng đất đai theo tước vị cho các quý tộc và nhà thờ).
Đáp án D: thành thị trung đại được thành lập không thuộc hành động của người Giéc-man giai đoạn này mà thành thị xuất hiện từ thế kỉ XI, kết quả của sự phát triển nền kinh tế hàng hóa.
Quan hệ sản xuất phong kiến ở châu Âu được hình thành khi xuất hiện quan hệ bóc lột giữa
Quan hệ sản xuất phong kiến ở châu Âu được hình thành khi xuất hiện quan hệ bóc lột giữa lãnh chúa và nông nô:
- Lãnh chúa: tầng lớp quý tộc vũ sĩ, quan lại và quý tộc tăng lữ được trao nhiều đặc quyền và rất giàu có.
- Nông nô: nô lệ và nông dân phụ thuộc vào lãnh chúa.
=> Quan hệ sản xuất phong kiến châu Âu hình thành biểu hiện rõ nét nhất ở vương quốc Phrăng.
Ý nào sau đây không phản ánh đúng đặc điểm của lãnh địa phong kiến?
Các đáp án B, C, D: đều là đặc điểm của lãnh địa phong kiến.
Đáp án A: là đặc điểm của thành thị trung đại.
Đặc điểm nổi bật nhất về kinh tế của lãnh địa phong kiến là gì?
Đặc điểm nổi bật nhất về kinh tế của lãnh địa phong kiến là dựa trên cơ sở nền kinh tế tự nhiên, đóng kín, mang tính chất tự cấp, tự túc. Bằng chứng là mọi thứ cần dùng trong lãnh địa từ lương thực, thực phẩm cho đến quần áo, giày dép, … đều do nông nô sản xuất. Người ta chỉ mua muối và sắt, hai thứ mà họ chưa tự làm ra được; ngoài ra không có sự trao đổi, buôn bán với bên ngoài.
Ý nào sau đây không phản ánh đúng thân phận của nông nô trong xã hội?
Người nông nô trong lãnh địa phong kiến:
- Là người sản xuất chính trong lãnh địa.
- Gắn chặt với ruộng đất và lệ thuộc vào lãnh chúa.
- Bỏ trốn bị trừng phạt nặng.
- Nhận ruộng đất của lãnh chúa để cày cấy và phải nộp tô rất nặng.
- Tự do trong quá trình sản xuất, có gia đình riêng, có túp lều để ở, có nông cụ và gia súc => quan tâm đến sản xuất.
Nông nô trong lãnh địa phong kiến vẫn có sự tự do trong quá trinh sản xuất và gia đình, nơi ở riêng nên không phải là công cụ biết nói giống như nô lệ của thời kì chiếm hữu nô lệ.
Biểu hiện nào không phải của chế độ phong kiến phân quyền ở Tây Âu thời trung đại?
Đặc điểm của lãnh địa phong kiến minh chứng cho chế độ phong kiến phân quyền ở Tây Âu bao gồm:
- Mỗi lãnh địa là một đơn vị độc lập (lãnh chúa cai trị lãnh địa như một ông vua, có quân đội, tòa án, luật pháp riêng, chế độ thuế khóa cân đong đo lường riêng).
- Mỗi lãnh chúa lớn còn buộc nhà vua ban cho mình quyền “miễn trừ” không can thiệp vào lãnh địa của lãnh chúa => Nhà vua thực chất là một lãnh chúa lớn.
=> Vua không phải là tổng tư lệnh tối cao về quân sự vì mỗi lãnh địa đã có quân đội riêng, nhà vua đóng vai trò là lãnh chúa lớn mà thôi.
Tại sao nói: “Các lãnh chúa phong kiến mặc dù rất giàu có, song số đông rất thô lỗ, dốt nát, thậm chí không biết chữ”?
Các lãnh chúa phong kiến có công việc chủ yếu là chiến đấu nên việc huấn luyện quân sự là chủ yếu, họ không quan tâm đến học văn hóa để mở mang trí tuệ. Vì thế các lãnh chúa phong kiến dù rất giàu có nhưng số đông lại thô lỗ, dốt nát, thậm chí không biết chữ.
Thân phận của nông nô so với nô lệ có điểm gì khác?
- Nô lệ: không có bất cứ quyền hành gì, quyền làm người cũng không có, nô lệ được coi như một món hàng để buôn bán.
- Nông nô: dù làm việc cho lãnh chúa và là lực lượng sản xuất chính trong lãnh địa nhưng vẫn được tự do trong quá trình sản xuất, có gia đình riêng, có túp lều để ở, có nông cụ và gia súc, … nên xét thấy số phận của nông nô có nhiều điểm khác so với nô lệ.
Vương quốc Phrăng chính là tiền thân của các quốc gia nào hiện nay?
Vương quốc Phrăng là tiền thân của của các quốc gia: Pháp, Đức, Italia hiện nay.
Trong xã hội phong kiến Tây Âu, quan hệ phụ thuộc phong quân – bồi thần có ý nghĩa là
- Trong thời kì tồn tại các vương quốc phong kiến châu Âu, lãnh chúa phong kiến được nhà vua ban cấp cho quyền “miễn trừ”, không can thiệp vào lãnh địa của lãnh chúa- mỗi lãnh địa trở thành một quốc gia riêng, có chính quyền, bộ máy trị an, tổ chức quân đội và một chế độ kinh tế tài chính riêng. Tuy nhiên mỗi lãnh chúa lại có mối quan hệ nhất định với nhau hình thành nên bậc thang đẳng cấp: công- hầu- bá – tử- nam.
- Bồi thần của phong quân nào chỉ phục tùng phong quân đó=> dưới chế độ phong kiến phân quyền, quyền lực của nhà vua rất yêu ớt, tuy nhiên bộ phận này cũng tạo thành một hệ thống hàng ngũ quý tộc có đặc quyền, chiếm đoạt ruộng đất của nông nô và bóc lột họ bằng hình thức cưỡng bức siêu kinh tế.
=> Quan hệ phong quân – bồi thần có ý nghĩa là lãnh chúa chỉ phục tùng một lãnh chúa cao hơn đã phong cấp đất cho mình.