Bộ luật nào được Nguyễn Trường Tộ nhắc đến trong tác phẩm?
Bộ luật được nhắc đến đến : Luật Gia Long.
Thời Gia Long, chỉ từ năm 1802 đến 1819. Năm 1802, Nguyễn Ánh lập ra triều Nguyễn, lên ngôi vua, đặt niên hiệu là Gia Long. Luật nước ở đây chỉ “Hoàng Việt luật lệ (vẫn được gọi vắn tắt là luật Gia Long), bộ luật được soạn dưới sự chỉ đạo trực tiếp của Gia Long, hoàn thành năm 1811.
Theo Nguyễn Trường Tộ, luật bao gồm những lĩnh vực nào?
Pháp luật bao gồm nhiều lĩnh vực khác nhau: kỉ cương, uy quyền, chính lệnh, đi từ phạm trù đạo đức đến phạm trù hành chính.
“ Luật bao trùm cả vấn đề đạo đức và trách nhiệm”
- Đúng
- “Kỉ cương, uy quyền, chính lệnh của quốc gia, trong đó tam cương ngũ thường cho đến việc hành chính của sáu bộ đều đầy đủ”
=> Luật bao trùm cả vấn đề đạo đức và trách nhiệm
Theo Nguyễn Trường Tộ, pháp luật có vai trò như thế nào trong xã hội?
Pháp luật đảm bảo cân bằng xã hội
Câu văn nào nhấn mạnh vai trò của luật đối với việc trị dân của vua?
- “Quan dùng luật để trị dân, dân theo luật mà giữ gìn”
=> Nhấn mạnh vai trò của luật đối việc trị dân của vua
Nội dung dưới đây đúng hay sai?
"Theo Nguyễn Trường Tộ, Nho học truyền thống có tôn trọng pháp luật"
- Không
- Nho học truyền thống không tôn trọng pháp luật, đến Khổng Tử cũng không nhận ra điều này.
Chi tiết nào dưới đây thể hiện Nho học không tôn trọng pháp luật?
Nho học không có truyền thống tôn trọng pháp luật:
- Chỉ nói suông trên giấy, ghi chép sách vở, chỉ làm rối trí thêm chẳng được tích sự gì
- Không làm cũng chẳng bị ai phạt, có làm cũng chẳng được ai thưởng
=> Luật có vai trò biến lí thuyết của sách nho trở thành hiện thực
Nguyễn Trường Tộ dùng lập luận để bác bỏ quan điểm nào sau đây?
Ông dùng lập luận để bác bỏ quan điểm “Luật lệ chỉ tốt cho việc cai trị chứ không có đạo đức tinh vi”
=> Ông khẳng định “trái luật là tội, giữ đúng luật là đức”
Tích vào đáp án không thể hiện mối quan hệ giữa luật pháp và đạo đức?
Luật lệ tốt cho việc cai trị, trong luật không có đạo đức thì mới nghiêm minh, công bằng.
Luật lệ tốt cho việc cai trị, trong luật không có đạo đức thì mới nghiêm minh, công bằng.
Luật lệ tốt cho việc cai trị, trong luật không có đạo đức thì mới nghiêm minh, công bằng.
Mối quan hệ giữa pháp luật và đạo đức:
- Trái luật là tội, giữ đúng luật là đức
- Tận dụng cái lẽ công bằng trong luật mà xử sự thì mọi quyền, pháp đều là đạo đức
- Đạo đức lớn nhất là chí công vô tư, trong luật cũng vậy
- Làm đúng luật là đã chọn vẹn đạo làm người.
Việc Nguyễn Trường Tộ nhắc đến Khổng Tử và các khái niệm đạo đức, văn chương có tác dụng gì đối với nghệ thuật biện luận trong đoạn trích?
Tác giả đưa ra quan niệm đạo luật của đạo Nho: “Từ tam cường ngũ thường cho đến việc hành chính của sáu bộ đều đầy đủ”:
- Tam cương ngũ thường là luật bao trùm xã hội và gia đình dưới chế độ phong kiến, đó là trụ cột giữ kỉ cương của chế độ phong kiến
- Tác giả phê phán đạo Nho ở tính chất vô tích sự, nói suông không có tác dụng
- Vì vậy cần có luật và luật phải gắn với thực tiễn hành động của con người, là làm theo luật
=> Tác giả trích dẫn lời nói của Khổng Tử bởi chính Khổng Tử cũng nhận ra hạn chế của giáo lý, đạo đức Nho giáo
Đây chính là biện pháp lập luận “gậy ông đập lưng ông” để tác động trực tiếp lên tâm lý của người nghe