Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi
Nghệ thuật được sử dụng trong đoạn thơ trên:
Cả hai đáp án trên
Cả hai đáp án trên
Cả hai đáp án trên
- Điệp cấu trúc: Tôi muốn, cho
- Điệp từ: đừng
=> Tác dụng: Nhấn mạnh khao khát cháy bỏng, tha thiết được “tắt nắng”, “buộc gió” để giữ màu cho cuộc sống, giữ hương cho đời, lưu giữ mãi khoảnh khắc đẹp nhất của thiên nhiên.
Nghệ thuật không được sử dụng trong hai câu thơ sau:
“Này đây hoa của đồng nội xanh rì
Này đây lá của cành tơ phơ phất”
Hoán dụ
Hoán dụ
Hoán dụ
Nghệ thuật: điệp cấu trúc “Này đây”, đảo ngữ
Qua 13 câu thơ đầu bài Vội vàng, Xuân Diệu tha thiết giục mọi người hãy yêu mến cuộc sống ở:
Quan niệm mới mẻ của Xuân Diệu: Vẻ đẹp không ở đâu xa mà ở ngay cõi trần thế, xung quanh mình.
Câu thơ dưới đây sử dụng nghệ thuật gì?
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần
- Tháng giêng: tháng đầu tiên của mùa xuân, căng mọng, tươi đẹp nhất
- Cặp môi gần: căng mọng, tươi đẹp nhất của tuổi trẻ.
- Ngon: Nghệ thuật chuyển đổi cảm giác
- Từ so sánh: như
Quan điểm thẫm mĩ mới mẻ của Xuân Diệu trong 13 câu thơ đầu bài thơ Vội vàng là:
Quan điểm thẩm mĩ, tiến bộ của Xuân Diệu: Trong văn học xưa coi thiên nhiên là chuẩn mực của cái đẹp thì trong thơ Xuân Diệu, con người là chuẩn mực của cái đẹp, tôn vinh vẻ đẹp của con người.
Câu thơ thể nào quan điểm mới mẻ, tiến bộ của Xuân Diệu trong 13 câu thơ đầu?
Thánh giêng ngon như một cặp môi gần: Trong văn học xưa coi thiên nhiên là chuẩn mực của cái đẹp thì trong thơ Xuân Diệu, con người là chuẩn mực của cái đẹp, tôn vinh vẻ đẹp của con người
=> Quan điểm mới mẻ, tiến bộ của Xuân Diệu.
Nội dung sau đúng hay sai?
“Trong câu thơ Tôi sung sướng nhưng vội vàng một nửa, dấu chấm ngắt đôi câu thơ diễn tả hai cảm xúc của Xuân Diệu, chuyển từ cảm giác sung sướng sang hoài niệm. Tiếc xuân ngay cả trong lúc xuân đang đẹp nhất”
- Đúng
Tôi sung sướng nhưng vội vàng một nửa
=> Trong câu thơ Tôi sung sướng nhưng vội vàng một nửa, dấu chấm ngắt đôi câu thơ diễn tả hai cảm xúc của Xuân Diệu, chuyển từ cảm giác sung sướng sang hoài niệm. Tiếc xuân ngay cả trong lúc xuân đang đẹp nhất mới có ý thức đón nhận, cảm nhận, căng mở tất cả các giác quan để đón nhận tất cả vẻ đẹp của cuộc đời.
Nghệ thuật được sử dụng trong đoạn thơ dưới đây:
Của ong bướm này đây tuần tháng mật;
Này đây hoa của đồng nội xanh rì;
Này đây lá của cành tơ phơ phất;
Của yến anh này đây khúc tình si.
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi,
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;
Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nữa
Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.
- Nghệ thuật: điệp cấu trúc, đảo ngữ, liệt kê
- Tác dụng: Phơi bày vẻ đẹp không kể hết, không tả xiết của cõi trần gian.
Xuân đương tới, nghĩa là xuân đương qua
Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già
Thời gian trong hai câu thơ trên là thời gian như thế nào?
Thời gian tuyến tính, không trở lại
Thời gian tuyến tính, không trở lại
Thời gian tuyến tính, không trở lại
Xuân đương tới, nghĩa là xuân đương qua
Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già
=> Thời gian tuyến tính, một đi không trở lại.
Xuân đương tới, nghĩa là xuân đương qua
Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già
Nghệ thuật được sử dụng trong câu hai câu thơ trên:
Cả hai đáp án trên
Cả hai đáp án trên
Cả hai đáp án trên
Nghệ thuật:
- Điệp cấu trúc
- Cặp từ đối lập: tới – qua, già – non
=> Tác giả muốn nhấn mạnh quy luật bước đi, sự vận hành của thời gian, tuần tự, không trở lại.
Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất
Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật
Không cho dài thời trẻ của nhân gian
Cảm xúc của nhà thơ trong những câu thơ trên:
Cảm xúc của nhà thơ trong những câu thơ trên: Bâng khuâng, tiếc nuối.
Mùi tháng năm đều rớm vị chia phôi
Tác giả cảm nhận tháng năm bằng giác quan nào?
- Tác giả cảm nhận tháng năm trôi qua bằng khứu giác “mùi vị”, vị giác “chia phôi”, thị giác “rớm”
=> Hữu hình hóa tháng năm vốn trừu tượng.
Mùi tháng năm đều rớm vị chia phôi
Câu thơ trên sử dụng nghệ thuật:
Nghệ thuật chuyển đổi cảm giác: tháng năm có mùi vị, tháng năm được cảm nhận bằng giác quan khức giác, vị giác, thị giác
=> Hữu hình hóa tháng năm vốn vô hình, trừu tượng.
Sự đối lập trong mùa xuân của đất trời với mùa xuân của con người được thể hiện qua hai câu thơ nào?
Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất
Lòng tôi rụng, nhưng lượng trời cứ chật
=> Sự vô cùng, vô hạn của trời đất nhưng đời người thì hữu hạn
Nghệ thuật được sử dụng trong đoạn thơ dưới đây:
Ta muốn ôm
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Nghệ thuật:
- Điêp cấu trúc câu: Ta muốn…
- Sử dụng nhiều động từ mạnh: ôm, riết, say, thâu
Câu thơ “Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi” sử dụng nghệ thuật chuyển đổi cảm giác. Đúng hay sai?
- Đúng
- Nghệ thuật chuyển đổi cảm giác: mùa xuân không còn vô hình, trừu tượng, tác giả hình dung mùa xuân như trái chín ửng hồng.
=> Mong muốn được hưởng thụ.