Bốn câu thơ sau là lời của ai?
“-Mình về mình có nhớ ta
Mười lăm năm ấy thiết tha mặn nồng.
Mình về mình có nhớ không
Nhìn cây nhớ núi, nhìn sông nhớ nguồn?”
Bốn câu thơ đầu là lời hỏi của người ở lại
Việc sử dụng cặp đại từ xưng hô mình – ta có tác dụng:
Cách xưng hô mình – ta:
- Gợi nghĩa tình thân thiết, gắn bó
- Là cách gọi quen thuộc trong ca dao, dân ca
=> Tạo không khí trữ tình, cảm xúc
“ - Mình về mình có nhớ ta
Mười lăm năm ấy thiết tha mặn nồng”
Em hiểu như thế nào về thời gian “mười lăm năm ấy” được sử dụng trong câu thơ trên?
“Mười lăm năm”: tính từ thời kháng Nhật (khởi nghĩa Bắc Sơn năm 1940) đến khi những người kháng chiến trở về Thủ đô (10/1954)
Biện pháp nghệ thuật được sử dụng ở bốn câu thơ đầu bài thơ Việt Bắc là:
Biện pháp nghệ thuật :
- Điệp từ ‘nhớ’ : nhấn mạnh nỗi nhớ sâu sắc, thường trực, da diết
- Câu hỏi tu từ : Kỉ niệm thời gian gắn bó lâu dài, keo sơn, bền chặt
Bốn câu thơ sau đây là lời của ai ?
“ – Tiếng ai tha thiết bên cồn
Bâng khuâng trong dạ, bồn chồn bước đi
Áo chàm đưa buổi phân li
Cầm tay nhau biết nói gì hôm nay”
Bốn câu thơ trên là lời đáp của người ra đi
Câu thơ sau sử dụng biện pháp nghệ thuật gì?
“Aó chàm đưa buổi phân li
Cầm tay nhau biết nói gì hôm nay”
Nghệ thuật:
- Hình ảnh hoán dụ “áo chàm”: gợi hình ảnh giản dị, thân thương của những người dân Việt Bắc.
Hành động “cầm tay” trong câu thơ “Cầm tay nhau biết nói gì hôm nay” thể hiện:
Hành động “cầm tay”: sự luyến tiếc và nghĩa tình keo sơn gắn bó giữa cách mạng và Việt Bắc, gợi nhớ những cuộc chia tay trong văn học trung đại (nhưng đây là cuộc chia tay trong niềm vui chiến thắng)
Câu thơ nào sau đây diễn tả cảm giác trống vắng, gợi nhớ quá khứ sâu nặng. Tác giả mượn cái thừa để nói cái thiếu?
Câu thơ:
“Mình về, rừng núi nhớ ai
Trám bùi để rụng, măng mai để già”
=> Diễn tả cảm giác trống vắng, gợi nhớ quá khứ sâu nặng. Tác giả mượn cái thừa để nói cái thiếu.
Hai câu thơ sau sử dụng biện pháp nghệ thuật gì?
“Mình đi có nhớ những nhà
Hắt hiu lau xám đậm đà lòng son”
Nghệ thuật:
- Phép đối
- Đảo ngữ
=> Gợi nhớ đến mái nhà tranh nghèo. Họ là những người nghèo nhưng giàu tình nghĩa, son sắt, thủy chung với cách mạng.
Từ “mình” trong hai câu thơ sau được hiểu như thế nào?
“Mình đi, mình có nhớ mình
Tân Trào, Hồng Thái, mái đình, cây đa?
“Mình đi, mình có nhớ mình
Tân Trào, Hồng Thái, mái đình, cây đa?
- Ý thơ đa nghĩa một cách thú vị. Cả kẻ ở, người đi đều gói gọn trong chữ “mình” tha thiết. Mình là một mà cũng là hai, là hai nhưng cũng là một bởi sự gắn kết của cách mạng, của kháng chiến.
Nội dung chính của 4 câu thơ sau là gì?
" – Ta với mình, mình với ta
Lòng ta sau trước, mặn mà đinh ninh
Mình đi, mình lại nhớ mình
Nguồn bao nhiêu nước, nghĩa tình bấy nhiêu"
‘ – Ta với mình, mình với ta
Lòng ta sau trước, mặn mà đinh ninh
Mình đi, mình lại nhớ mình
Nguồn bao nhiêu nước, nghĩa tình bấy nhiêu’
=> Khẳng định tình nghĩa thủy chung, son sắt
- Đại từ mình – ta: được sử dụng linh hoạt, tạo sự gắn bó máu thịt
- Giọng điệu : tha thiết như một lời thề thủy chung son sắt.
- Từ láy mặn mà, đinh ninh : Khẳng định nghĩa tình đậm đà, bền chặt, trước sau như một của cách mạng đối với Việt Bắc.
So sánh bao nhiêu…bấy nhiêu: Gợi tình cảm bao la, chan chứa giữa cách mạng và Việt Bắc.
Câu thơ nào dưới đây sử dụng biện pháp so sánh?
Câu thơ sử dụng biện pháp so sánh :
“Mình đi, mình lại nhớ mình
Nguồn bao nhiêu nước, nghĩa tình bấy nhiêu”
=> Gợi tình cảm bao la, chan chứa giữa cách mạng và Việt Bắc
Trong bài thơ Việt Bắc của Tố Hữu, nỗi nhớ Việt Bắc được so sánh với:
Biện pháp so sánh “Nhớ gì như nhớ người yêu”
=> So sánh nỗi nhớ Việt Bắc với nỗi nhớ người yêu, sắc thái cao nhất của nỗi nhớ.
Đáp án nào không thể hiện nội dung của 18 câu thơ tiếp theo trong phần II của đoạn trích?
18 câu tiếp theo:
- Những kỉ niệm về tình quân dân gắn bó như một gia đình
- Con người và cuộc sống Việt Bắc: khổ cực, lam lũ mà thủy chung, son sắt.
- Thiên nhiên, núi rừng, cuộc sống và con người Việt Bắc luôn in đậm trong tâm trí những người về xuôi tình cảm chân thành, tha thiết của người cán bộ kháng chiến
Bốn mùa trong bức tranh tứ bình về cảnh và người ở Việt Bắc được sắp xếp theo trình tự nào sau đây?
Mùa đông : hình ảnh hoa chuối đỏ tươi, người lao động trên đèo cao
Mùa xuân: mơ nở trắng rừng, người đan nón
Mùa hạ: hình ảnh rừng phách đổ vàng, em gái hái măng
Mùa thu: hình ảnh ánh trăng
=> Mỗi mùa mỗi cảnh, đều mang vẻ đẹp riêng trong vẻ đẹp chung: đó là sự hài hòa giữa màu sắc và âm thanh, giữa người và cảnh, cảnh và người cùng làm cho nhau thêm đẹp, làm cho bức tranh thêm sinh động.
=> Thiên nhiên cảnh vật quen thuộc, bình dị, gần gũi nhưng rất thơ mộng, trữ tình và nỗi nhớ sâu sắc của người cán bộ cách mạng Việt Bắc.
Tích vào những nghệ thuật được sử dụng trong 10 câu thơ về bức tranh tứ bình.
Phép điệp
Đại từ xưng hô “mình – ta”
Nhịp điệu đều đặn, cân xứng, nhịp nhàng
Giọng điệu tâm tình, ngọt ngào, lời thơ giàu nhạc điệu
Phép điệp
Đại từ xưng hô “mình – ta”
Nhịp điệu đều đặn, cân xứng, nhịp nhàng
Giọng điệu tâm tình, ngọt ngào, lời thơ giàu nhạc điệu
Phép điệp
Đại từ xưng hô “mình – ta”
Nhịp điệu đều đặn, cân xứng, nhịp nhàng
Giọng điệu tâm tình, ngọt ngào, lời thơ giàu nhạc điệu
Nghệ thuật:
Phép điệp
Đại từ xưng hô “mình – ta”
Nhịp điệu đều đặn, cân xứng, nhịp nhàng
Giọng điệu tâm tình, ngọt ngào, lời thơ giàu nhạc điệu
Những biện pháp nghệ thuật được sử dụng trong đoạn thơ dưới đây:
“Nhớ khi giặc đến giặc lùng
Rừng cây núi đá ta cùng đánh Tây
Núi giăng thành luỹ sắt dày
Rừng che bộ đội rừng vây quân thù
Mênh mông bốn mặt sương mù
Ðất trời ta cả chiến khu một lòng.
Ai về ai có nhớ không?
Ta về ta nhớ Phủ Thông, đèo Giàng
Nhớ sông Lô, nhớ phố Ràng
Nhớ từ Cao-Lạng nhớ sang Nhị Hà...”
Nghệ thuật:
- Phép điệp: nhớ…=> Gắn với những kỉ niệm trong những ngày Việt Bắc kề vai sát cánh cùng với cách mạng trong chiến đấu
- Nhân hóa: “Rừng che bộ đội, rừng vây quân thù”, biến thiên nhiên thành một lực lượng kháng chiến, thể hiện tình đoàn kết đặc biệt giữa thiên nhiên và con người Việt Bắc đối với cách mạng, khẳng định tính chính nghĩa của cuộc kháng chiến.
- Câu hỏi tu từ: “Ai về ai có nhớ không?”, hỏi để khẳng định nỗi nhớ thường trực, sâu sắc về những địa danh gắn liền với Việt Bắc
Biện pháp nghệ thuật không được sử dụng trong đoạn thơ sau:
“Những đường Việt Bắc của ta
Ðêm đêm rầm rập như là đất rung
Quân đi điệp điệp trùng trùng
Ánh sao đầu súng bạn cùng mũ nan
Dân công đỏ đuốc từng đoàn
Bước chân nát đá, muôn tàn lửa bay.
Nghìn đêm thăm thẳm sương dày
Ðèn pha bật sáng như ngày mai lên”
Nghệ thuật:
- Các động từ mạnh: rầm rập, rung, bật tạo thành những chuyển rung dữ dội, thể hiện sức mạnh của cuộc kháng chiến
- Các từ láy: điệp điệp, trùng trùng thể hiện khí thế mạnh mẽ không có gì ngăn cản nổi
- Biện pháp cường điệu “Bước chân nát đá, muôn tàn lửa bay”, thể hiện sức mạnh của thời đại, của ý chí tiêu diệt giặc, của tinh thần đoàn kết có thể làm nên những điều tưởng chừng như không thể.
Nghệ thuật được sử dụng trong bốn câu thơ sau:
“Tin vui chiến thắng trăm miềm
Hoà Bình, Tây Bắc, Ðiện Biên vui về
Vui từ Ðồng Tháp, An Khê
Vui lên Việt Bắc, đèo De, núi Hồng”
Nghệ thuật:
- Phép điệp: “vui lên”, “vui về”
- Liệt kê các địa danh
- Giọng thơ hồ hởi, vui tươi
=> Niềm vui to lớn, rộng khắp của cuộc kháng chiến.
Nội dung sau đây đúng hay sai?
“16 câu cuối của đoạn trích thể hiện nỗi nhớ Việt Bắc, nỗi nhớ kháng chiến, nhớ quê hương cách mạng của con người Việt Nam"
- Đúng
- 16 câu cuối của đoạn trích thể hiện nỗi nhớ Việt Bắc, nỗi nhớ kháng chiến, nhớ quê hương cách mạng của người Việt Nam