Tập làm văn: Thế nào là kể chuyện? Nhân vật trong văn kể chuyện

I. Thế nào là kể chuyện?

- Kể chuyện là kể lại một chuỗi sự việc có đầu có cuối, liên quan đến một hay  một số nhân vật.

- Mỗi câu chuyện cần nói lên được một điều có ý nghĩa

II. Nhân vật trong văn kể chuyện?

- Nhân vật trong truyện có thể là người, là con vật, đồ vật, cây cối,… được nhân hóa.

- Hành động, lời nói, suy nghĩ,… nói lên tính cách của nhân vật ấy

III. Một ví dụ về bài văn kể chuyện

Ba anh em

Nghỉ hè, Ni-ki-ta, Gô-sa và Chi-ôm-ca về thăm bà ngoại.

Ăn com xong, Ni-ki-ta chạy vội ra ngõ, hoà vào đám trẻ láng giềng đang nô đùa. Gô-sa thấy nhiều mẩu bánh mì vụn rơi trên bàn, liếc nhìn bà rồi nhanh tay phủi xuống đất, hối hả chạy theo anh. Còn Chi-ôm-ca ở lại giúp bà lau bàn, nhặt hết mẩu bánh vụn đem cho bầy chim đang gù bên cửa sổ.

Buổi tối, ba anh em quây quần bên bà. Bà nói :

- Ba cháu là anh em ruột mà chẳng giống nhau.

Ni-ki-ta thắc mắc :

- Bà ơi, ai cũng bảo anh em cháu giống nhau như những giọt nước cơ mà ?

Bà mỉm cười :

- Bà nói về tính nết các cháu cơ. Ni-ki-ta thì chỉ nghĩ đến ham thích riêng của mình, ăn xong là chạy tót đi chơi. Gô-sa hơi láu, lén hắt những mẩu bánh vụn xuống đất. Chi-ôm-ca bé nhất lại biết giúp bà. Em nó còn biết nghĩ đến cả nhũng con chim bồ câu nữa. Những con bồ câu cũng cần ăn chứ nhỉ ?

Theo GIÉT-XTÉP

Câu hỏi trong bài
Câu 3:

Đọc câu chuyện sau và xét xem các nhận định dưới đây là đúng hay sai?

Trưa thứ bảy hôm ấy bởi vì có sinh hoạt lớp nên em về  muộn hơn thường lệ. Đi trên đường làng, cái nắng oi ả khiến mọi vật như đang bị nung chảy, em cũng cố gắng rảo bước đi thật nhanh để về nhà rồi nghỉ ngơi.

Bỗng em nhìn thấy từ phía xa xa có một cô khoảng ngoài ba mươi tuổi, tay phải cô bế một cậu bé trai kháu khỉnh, tay trái khoác một chiếc túi, trên tay lại cầm chiếc nón che cho cậu bé. Mặt cô nhễ nhại mồ hôi, ánh mắt thì nhìn xung quanh dường như đang tìm đường. Em vội chạy lại rồi nói:

- Cháu chào cô, cô đang cần tìm nhà ai trong làng đúng không ạ? Cháu là người ở đây, cháu có thể giúp gì cho cô không ạ?

Người  phụ nữ bèn nở nụ cười rồi nói với em:

- Cảm ơn cháu, thật tốt quá, cô đang định tìm nhà cụ Long mà lâu rồi chưa về làng nên có chút chưa nhớ ra đường đi.

Thật may nhà cụ Long với nhà em là hàng xóm bấy lâu nay. Em đỡ lấy chiếc túi cho cô rồi nói:

- Cô để cháu cầm giúp cô chiếc túi cho đỡ nặng, nhà cụ Long là hàng xóm của nhà cháu, để cháu dẫn cô.

Thế là hai cô cháu cùng nhau rảo bước. Đường làng dường như chẳng còn xa, cũng không còn cảm thấy nắng nóng nữa. Suốt dọc đường hai cô cháu vui vẻ trò chuyện, cười nói không ngớt. Thì ra cô ấy là người ở thành phố, bắt xe khách về quê để cảm ơn cụ Long là ân nhân cứu mạng cậu con trai của cô ấy, nay cô mới tìm được địa chỉ để tới thăm.

Về tới nhà, em sà vào lòng mẹ và kể cho mẹ nghe câu chuyện vừa rồi.Mẹ mỉm cười xoa đầu và khen em đã biết cách giúp đỡ những người xung quanh mình.

Câu chuyện trên có bốn nhân vật là: nhân vật em, mẹ của nhân vật em, người phụ nữ, con trai của người phụ nữ.

Câu chuyện em vừa kể có ba nhân vật: em, người phụ nữ, người mẹ.

Ý nghĩa của câu chuyện: Quan tâm, giúp đỡ những người xung quanh mình là một nếp sống đẹp.

Ý nghĩa của câu chuyện: Chỉ có những người cần cù, chăm chỉ, có ý chí quyết tâm mới đạt được thành công trong cuộc sống.

Câu 5:

Đọc câu chuyện sau và cho biết các nhận định phía dưới nhận định nào đúng, nhận định nào sai?

Đêm. Trời mưa tầm tã. Chớp thỉnh thoảng lại lóe sáng, tách đôi bầu trời khiến người ta phải giật mình, hoảng hốt. Trên cái cây cao cao, trong tổ chim be bé diễn ra cảnh tượng khiến không ít người phải cảm động. Chim mẹ xòe rộng đôi cánh chở che cho chú chim con. Người chim mẹ run lên bần bật vì rét nhưng ánh mắt nó lại vô cùng kiên định, đôi cánh ướt đẫm vân duỗi ra che cho chim con khỏi ướt. Chú chim nhỏ cũng lập run rẩy, thỉnh thoảng lại cất tiếng kêu, đôi khi cảm giác sắp lăn khỏi ổ đến nơi rồi. Chim mẹ vội vàng chạy lại, dịu dàng lăn con vào nơi chú ẩn, xòe cánh, dùng chiếc đầu bé xinh dịu dàng vỗ về con, để con yên tâm nép trong vòng tay mình. Chú chim non cũng vì thế mà thiêm thiếp đi và ngủ lúc nào không hay. Sáng ra khi ánh mặt trời ló rạng, chim lớn bắt đầu giũ giũ bộ cánh ướt, chim nhỏ cũng bắt đầu mở mắt sau một giấc ngủ dài. Mưa tan nắng lại về, mẹ con nhà chim lại hăng hái đón một ngày mới.

Tùng quan sát thấy chim mẹ bộ lông thì ướt đẫm trong khi chim con thì lại khô ráo, em chạy lại thắc mắc với mẹ.Mẹ xoa đầu con rồi nói:

- Đêm qua chim mẹ đã thức cả đêm để bảo bọc chú chim con khỏi cơn mưa rét, đó là trách nhiệm cũng là niềm hạnh phúc của người làm cha là mẹ. Cha mẹ có thể đói rét, vất vả, hi sinh vô điều kiện để con cái mình được hưởng trọn vẹn những điều tốt nhất đấy con.

Tùng bỗng cảm thấy mắt như mờ đi, em ôm trầm lấy mẹ chẳng thốt lên câu. Một cái ôm đôi khi còn quý trọng hơn rất nhiều những lời nói khác.

Nhân vật: chim non, chim mẹ, Tùng và mẹ Tùng.

Nhân vật: chim non,chim mẹ, chim bố, Tùng, mẹ Tùng, bố Tùng.

Sự việc: Cơn bão ùa về trong đêm, chim mẹ đập cửa mong nhận được sự giúp đỡ. Sự vô tâm ích kỉ khiến Tùng nhắm mắt ngủ yên cho đến sáng. Chim mẹ chết, những chú chim non không thể chào đời, Tùng ngồi trong nỗi ân hận day dứt.

Sự việc: Chim mẹ bảo bọc chim con khỏi cơn mưa, chuyện Tùng thắc mắc về mẹ con nhà chim với mẹ.

Ý nghĩa: Cha mẹ có thể đói rét, vất vả, hi sinh vô điều kiện để con cái mình được hưởng trọn vẹn những điều tốt nhất.