Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê (36 mẫu)

Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê hay nhất   1

Truyện ngắn Cuộc chia tay của những con búp bê của tác giả Khánh Hoài được trao giải Nhì cuộc thi viết về thiếu nhi do Viện khoa học giáo dục và Tổ chức cứu trợ trẻ em Thụy Điển tổ chức năm 1992. Nội dung truyện đề cập đến những vấn đề bức xúc của gia đình và xã hội, cụ thể là nạn li hôn dẫn tới sự tan vỡ gia đình và nỗi bất hạnh của trẻ thơ.

Sau đêm được mẹ thông báo hai anh em sẽ phải chia xa nhau vì cha mẹ hai em đã quyết định không sống chung với nhau nữa.

Mờ sáng, Thành “rón rén” đi ra vườn, đau khố ngồi xuống gốc cây hồng xiêm, thì chỉ một lát sau, em gái cũng đi ra vườn ngồi cạnh anh trai. Em gái “lặng lẽ” đặt tay lên vai anh trai, còn anh trai thì “kéo em ngồi xuống và khẽ vuốt lên mái tóc” em gái. Khi Thủy nhớ bố, mong gặp bố, chào bố trước khi theo mẹ về quê ngoại, thì Thành “xót xa nhìn em” và nghĩ: “Bao giờ nó cũng chu đáo và hiếu thảo như vậy”. Nghe Thủy nói: “Hay anh dẫn em đến trường một lát” thì Thành lấy chiếc khăn mặt ướt đưa cho em... Thành lại dẫn em gái đến trường như những ngày còn nhỏ...

Thủy là một em bé rất nhân hậu, giàu tình thương, rất quan tâm săn sóc đến anh trai. Mỗi con búp bê đều được Thủy đặt cho một cái tên riêng: con Vệ Sĩ, con Em Nhỏ, và Thủy luôn luôn đặt chúng cạnh nhau, “quàng tay lên vai nhau” thân thiết. Thủy đã mang kim chỉ ra bãi bóng vá áo cho anh trai. Trước khi giã biệt anh còn dặn dò: “Anh ơi! bao giờ áo anh có rách, anh tìm về chỗ em, em vá cho anh nhé...”. Thành nằm mê ngủ thấy ma, Thủy đã có “sáng kiến” bắt con Vệ Sĩ khoác dao díp gác cho anh trai ngủ. Trước lúc theo mẹ về quê ngoại,

Thủy ôm hôn con Vệ Sĩ và ân cần dặn dò: “Vệ Sĩ thân yêu ở lại nhé! ớ lại gác cho anh trai tao ngủ nhé..”.

Cảnh chia đồ chơi đã nói lên một cách tuyệt đẹp tình anh em thắm thiết. Thành bảo với Thủy: “Không phải chia nữa. Anh cho em tất”. Nhưng rồi em gái lại “buồn bã” lắc đầu: “Không, em không lấy. Em để hết lại cho anh”. Trước lời mẹ “quát”, hai anh em bắt buộc phải chia đồ chơi. Con Vệ Sĩ ở lại với anh trai, còn Thủy mang theo con Em Nhỏ. Nhưng trước lúc giã biệt anh, Thủy đã để con Em Nhỏ ở lại với lời dặn dò... Cách ứng xử của Thủy rất nhân hậu và rất quan tâm săn sóc anh trai. Em không bao giờ để hai con búp bê phải chia tay nhau. Và em cũng chỉ mong muốn anh em mình không bao giờ phải xa nhau.

Cảnh giã biệt đau lòng: Thủy “khóc nấc lên” nắm tay anh trai dặn dò; Thành “mếu máo”,... đứng như chôn chân xuống đất nhìn theo cái bóng nhỏ liêu xiêu của em gái... - đã biểu lộ tất cả nỗi đau và tình thương của hai anh em trước bi kịch gia đình.

Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài  2

Mờ sáng, Thành “rón rén” đi ra vườn, đau khổ ngồi xuống gốc cây hồng xiêm, thì chỉ một lát sau, em gái cũng đi ra vườn ngồi cạnh anh trai. Em gái “lặng lể’ đặt tay lên vai anh trai, còn anh trai thì “kéo em ngồi xuống và khẽ vuốt lên mái tóc” em gái. Khi Thủy nhớ bố, mong gặp bố, chào bố trước khi theo mẹ về quê ngoại, thì Thành “xót xa nhìn em” và nghĩ: “Bao giờ nó cũng chu đáo và hiếu thảo như vậy”. Nghe Thủy nói: “Hay anh dẫn em đến trường một lát” thì Thành lấy chiếc khăn mặt ướt đưa cho em… Thành lại dẫn em gái đến trường như những ngày còn nhỏ…

Thủy là một em bé rất nhân hậu, giàu tình thương, rất quan tàm săn sóc đến anh trai. Mỗi con búp bê đều được Thủy đặt cho một cái tên riêng: con Vệ Sĩ, con Em Nhỏ, và Thủy luôn luôn đặt chúng cạnh nhau, “quàng tay lên vai nhau” thân thiết. Thủy đã mang kim chỉ ra bãi bóng vá áo cho anh trai. Trước khi giã biệt anh còn dặn dò: “Anh ơi! bao giờ áo anh có rách, anh tìm về chỗ em, em vá cho anh nhé…”. Thành nằm mê ngủ thấy ma, Thủy đã có “sáng kiến” bắt con Vệ Sĩ khoác dao dip gác cho anh trai ngủ. Trước lúc theo mẹ về quê ngoại, Thủy ôm hôn con Vệ Sĩ và ân cần dặn dò: “Vệ Sĩ thân yêu ở lại nhé! Ớ lại gác cho anh trai tao ngủ nhé..”.

Cảnh chia đồ chơi đã nói lên một cách tuyệt đẹp tình anh em thắm thiết. Thành bảo với Thủy: “Không phải chia nữa. Anh cho em tất”. Nhưng rồi em gái lại “buồn bã” lắc đầu: “Không, em không lấy. Em để hết lại cho anh”. Trước lời mẹ “quát”, hai anh em bắt buộc phải chia đồ chơi. Con Vệ Sĩ ở lại VỚI anh trai, còn Thủy mang theo con Em Nhỏ. Nhưng trước lúc giã biệt anh, Thủy đã để con Em Nhỏ ở lại với lời dặn dò… Cách ứng cử của Thủy rất nhân hậu và rất quan tâm săn sóc anh trai. Em không bao giờ để hai con búp bê phải chia tay nhau. Và em cũng chỉ mong muốn anh em mình không bao giờ phải xa nhau.

Cảnh giã biệt đau lòng: Thủy “khóc nức lên” nắm tay anh trai dạn dò; Thành “mếu máo”,… đứng như chôn chân xuống đất nhìn theo cái bóng nhỏ liêu xiêu của em gái… – đã biểu lộ tất cả nỗi đau và tình thương của hai anh em trước bi kịch gia đình.

Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài  3

    Cuộc chia tay của những con búp bê do Khánh Hoài sáng tác đã để lại những dư âm, xúc động sâu sắc trong lòng người đọc. Đọc tác phẩm hẳn chúng ta sẽ không thể nào quên được hình ảnh của Thành và Thủy hai đứa trẻ tội nghiệp, đáng thương phải chia xa nhau vì những khúc mắc của người lớn.

   Trước hết, Thành là người có tình yêu thương em sâu sắc. Trong những ngay gia đình hòa thuận, êm ấm, cậu luôn yêu thương, chiều chuộng em, chiều nào cũng đón em đi học về, cùng nắm tay nhau đi và trò chuyện. Cho đến những ngay gia đình sắp phải li tán, anh em mỗi người đôi ngả tình cảm cậu dành cho em lại càng sâu đậm hơn. Với tâm hồn của một đứa trẻ nhạy cảm, dù đã gắng gượng nhưng cả đêm Thành vẫn khóc, đến mức ướt đầm cả hai gối. Khi chia đồ chơi, Thành nhường tất cả cho em: “Không phải chia nữa, anh cho em tất”. Rồi cậu mong sao tất cả những điều này chỉ là một giấc mơ, sau giấc mơ này mọi việc sẽ trở lại như cũ. Thành còn là một cậu bé có tâm hồn nhạy cảm, tinh tế. Chi tiết Thành nhận xét sự thay đổi của cảnh vật xung quanh: “cảnh vật vẫn như hôm qua, hôm kia thôi mà sao tai họa giáng xuống đầu anh em tôi nặng nề thế này” hay “Ra khỏi trường tôi kinh ngạc khi thấy mọi người vẫn đi lại bình thường và nắng vẫn vàng ươm trùm lên cảnh vật”. Những suy nghĩ đó càng cho thấy rõ hơn sự nhạy cảm tinh tế của Thành, đồng thời sự đối lập giữa ngoại cảnh và tâm cảnh khiến cho người đọc thêm xót xa và cảm thương hơn cho số phận bất hạnh của hai anh em.
 
   Ta không chỉ ấn tượng với một người anh – Thành yêu thương, chiều chuộng em, mà còn nhớ về một Thủy – người em có tâm hồn, tấm lòng nhân hậu trong sáng và cũng hết sức yêu thương, quan tâm anh.

   Trước hết, Thủy là cô bé chu đáo, luôn quan tâm và yêu thương anh. Bằng đôi bàn tay khéo léo, cô bé đã vá lại chiếc áo rách cho anh thật hoàn hảo; tối tối sau khi học bài xong lại “võ trang” cho con Vệ Sĩ và đem đặt lên đầu giường để canh giấc ngủ cho anh. Cô bé cũng là đứa trẻ có tâm hồn nhạy cảm, trước tình cảnh gia đình phải chia lìa, anh em phải rời xa nhau, Thủy đã khóc cả đêm, đôi mắt em sưng húp lên, như mất hồn, người loạng choạng như sắp ngã khi mẹ yêu cầu chia đồ chơi. Làm sao em có thể sống một cách bình thường khi mà em sắp phải chia tay người em yếu quý nhất. Tác giả đã thật tinh tế và sâu sắc khi nắm bắt chính xác những cung bậc cảm xúc của nhân vật.

  Khi chia đồ chơi trong tâm trạng Thủy xảy ra sự mâu thuẫn: một mặt, Thủy tru tréo giận giữ khi anh để con búp bê ra hai phía, mặt khác lại lo lắng nếu để hai con búp bê theo mình, thì lấy ai gác đêm cho anh ngủ ngon. Rồi cuối cùng em quyết định để hai con búp bê lại cho anh, để chúng không bao giờ phải xa nhau. Những suy nghĩ, hành động của Thủy trong việc chia búp bê cho thấy em là một đứa trẻ hồn nhiên, trong sáng, không chỉ yêu thương anh mà còn có tấm lòng vị tha cao cả. Trong hoàn cảnh này, Thủy là một đứa bé vô cùng đáng thương, em không suy nghĩ cho bản thân, mà chỉ suy nghĩ đến người khác, vì người khác. Trong những giờ phút cuối cùng của cuộc chia li, Thủy đã có hành động vô cùng bất ngờ Thủy tụt xuống xe và chạy về chiếc giường đặt con Em Nhỏ cạnh con Vệ Sĩ. Dù hai anh em phải chia tay nhưng tình cảm của hai em thì mãi không thể chia cắt.

   Số phận của Thủy còn có phần bất hạnh hơn anh trai, có lẽ người anh ở với bố vẫn được tiếp tục học tập, còn với Thủy điều ấy không thể xảy ra. Trong cuộc chia tay với lớp học, khi cô giáo tặng em bút và vở, Thủy đã từ chối không nhận, lí do em đưa ra khiến người đọc ứa nước mắt: “Thưa cô em không dám nhận … em không được đi học nữa” “Nhà bà ngoại em ở xa trường học lắm. Mẹ em bảo sẽ sắm cho em một thúng hoa quả để ra chợ ngồi bán”. Tình cảnh của em thật đáng thương, Thủy không chỉ bị cướp đi cuộc sống gia đình hạnh phúc, cướp đi người anh trai yêu quý mà em còn bị cướp đi quyền học tập, vui chơi – quyền cơ bản nhất của mỗi đứa trẻ. Em sớm phải lao vào đời kiếm sống.

   Để tạo nên thành công của tác phẩm, Khánh Hoài đã kết hợp linh hoạt các thủ pháp nghệ thuật. Trước hết là việc lựa chọn ngôi kể, lấy người anh một người trong cuộc chứng kiến và thấu hiểu nỗi đau chia li, qua đó thể hiện một cách chân thành và cảm động những suy nghĩ, tâm trạng đau đớn, xót xa của nhân vật. Xây dựng tình huống truyện đặc sắc, mượn câu chuyện hai anh em Thành và Thủy phải chia lìa vừa thể hiện tâm hồn trẻ thơ trong sáng, vừa thể hiện được nỗi đau của trẻ em khi tổ ấm gia đình tan vỡ. Nghệ thuật phân tích, miêu tả tâm lí nhân vật đặc sắc, phù hợp với tâm lí trẻ em.

   Thành và Thủy là hình ảnh đại diện của rất nhiều đứa trẻ trong xã hội, sớm phải chịu cảnh gia đình li tán. Qua hai nhân vật này, tác giả Khánh Hoài cũng gửi gắm đến người đọc những thông điệp ý nghĩa: Tổ ấm gia đình mỗi người là điều vô cùng quý giá và đáng trân trọng. Bởi vậy, mỗi thành viên trong gia đình, đặc biệt là các bậc cha mẹ phải cố gắng gìn giữ, không nên vì bất cứ lí do nào mà làm tổn hại những tình cảm tự nhiên, trong sáng ấy.

Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài  4

      Trong cuộc sống, bất cứ cuộc chia tay nào cũng khiến người ta phải đau lòng và thổn thức, đó là sự chia ly bất đắc dĩ của tình yêu, tình thân bởi vì những lý do khác nhau, mà sự chia ly trở thành cách giải quyết hợp lý nhất. Trong đó có lẽ đau đớn nhất là viễn cảnh cuộc chia tay của các bậc làm cha, làm mẹ đã vô tình khiến con cái của họ, những đứa trẻ ngây thơ chưa hiểu thế nào là chia ly phải đau đớn, phải chịu cú sốc lớn trong cuộc đời mà như nhân vật Thành trong truyện ngắn Cuộc chia tay của những con búp bê thổn thức đó là "tai họa".

      Câu chuyện diễn ra trong hoàn cảnh hết sức buồn bã, bố mẹ của hai đứa trẻ là Thành và Thủy ly hôn, người mẹ được quyền nuôi đứa em là Thủy, còn Thành vì lớn hơn nên ở với bố. Hai đứa trẻ đáng thương chẳng có quyền lựa chọn cuộc sống cho riêng mình, phải chia cắt trong nước mắt. Nhan đề "Cuộc chia tay của những con búp bê", chính là sự ẩn dụ cho sự chia tay của hai đứa trẻ, búp bê cũng như hai đứa trẻ ấy, chúng chẳng có lỗi lầm gì, lỗi là ở người lớn nhưng tai họa lại đổ lên đầu trẻ con, búp bê vô tri, nhưng vì Thành và Thủy chia tay nên chúng cũng phải xa nhau. Đó chính là mối quan hệ liên hoàn nối tiếp các sự việc. Đặt nhan đề như thế vừa gây ấn tượng với độc giả, vừa gây nên cho người ta những suy nghĩ thật sâu xa, về hành động của con người, của những bậc làm cha đã gián tiếp để lại những đau khổ cho con em của mình như thế nào.

      Câu chuyện có sự xuất hiện của hai nhân vật chính là người anh tên Thành, đứa em gái tên Thủy, toàn bộ câu chuyện và diễn biến tâm lý nhân vật đều được thể hiện thông qua cái nhìn của người anh với ngôi kể thứ nhất. Điều đó là hoàn toàn hợp lý vì Thành đã lớn, đã hiểu chuyện, dưới sự quan sát của cậu, nhân vật Thủy được bộc lộ rõ hơn cả về nội tâm và hành động, khiến câu chuyện trở nên chân thực và cảm động hơn. Thủy là một cô bé ngoan, khéo tay, lại rất thương anh, cô bé còn nhỏ nên vẫn không thể tin nổi vào chuyện ba mẹ chia tay nhau, mình sắp phải xa anh trai, xa bố. Thế nên tất cả cảm xúc của cô bé đều biểu lộ ra ngoài, Thủy kinh hoàng, tuyệt vọng và bất lực, ở độ tuổi ấy cô bé chỉ biết khóc, tiếng khóc ấy "nức nở, tức tưởi" tức tưởi cả đêm, khóc đến mức "hai bờ mi đã sưng mọng", đôi mắt thường ngày vốn lanh lợi, tinh nghịch, nay chỉ còn một nỗi buồn thăm thẳm. Có lẽ cô bé vẫn chưa thể chấp nhận chuyện đau khổ này, gia đình vốn đang êm ấm lắm cơ mà.

      Cuộc chia tay như cơn ác mộng ập đến khiến Thủy trở nên im lặng hơn, dường như nội tâm cô bé đã thay đổi, đã trưởng thành hơn, cú sốc này đau đớn quá khiến cô bé trở nên đờ đẫn, thẫn thờ. Đến chuyện chia đồ chơi, vốn là những thứ trẻ con quan tâm nhất, nhưng Thủy cũng không màng nữa, Thủy nhường hết cho anh, bởi Thủy thương anh, gia đình tan vỡ, đồ chơi còn có nghĩa lý gì nữa không, đôi mắt cô bé cứ "ráo hoảnh nhìn vào khoảng không, thỉnh thoảng lại nấc lên khe khẽ", một cảnh tượng khiến người ta thắt lòng, thắt ruột. Thế nhưng duy chỉ việc Thành chia đôi con "Vệ Sĩ" với con "Em Nhỏ" thì Thủy lập tức thay đổi thái độ, cô bé "tru tréo lên giận dữ", nói như hét lên "Anh lại chia rẽ con Vệ Sĩ với con Em Nhỏ ra à? Sao anh ác thế?". Có thể nhiều người nghĩ đó là hành động trẻ con của một đứa bé khi thấy chuyện không vừa ý, nhưng không phải vậy đâu. Thủy đã cố kiềm chế cảm xúc của mình từ sau trận khóc hôm qua và đang cố chấp nhận sự thật, nhưng hành động của Thành đã khiến lớp vỏ ngụy trang ấy vỡ vụn, bởi đôi búp bê ấy là tượng trưng cho tình của hai anh em, vốn thân thiết gắn bó bấy lâu, nay Thành với Thủy phải chia tay, nhưng Thủy không muốn nhìn thấy búp bê cũng phải chia tay, bởi chúng chẳng có lỗi gì cả, thật ác độc khi làm như vậy. Câu nói của cô bé dường như cũng như là lời trách móc sâu cay hành động của cha mẹ, vì sao cha mẹ chia tay mà còn bắt anh em Thủy chia tay nữa, thật nhẫn tâm vậy sao. Nhưng Thủy cũng ái ngại vì nếu để con Vệ Sĩ đi theo mình, thì ai sẽ canh giấc ngủ cho anh. Đặc biệt cho sự chu đáo, ân cần, hiếu thảo của Thủy còn thể hiện ở việc cô bé muốn được chào bố trước khi đi, nhưng buồn thay người bố vẫn biệt tăm.

      Hai anh em lại dắt tay nhau đến trường, để cho Thủy chào tạm biệt trường, cô và các bạn. Thủy chẳng hề muốn rời xa nơi cô bé đã gắn bó suốt từ khi sinh ra một chút nào, thế nên suốt quãng đường "mắt em cứ nhìn đau đáu vào một gốc cây hay một mái nhà nào đó", để khắc sâu vào trong tim những hình ảnh rất quen thuộc đó, Thủy sợ mai đi xa, Thủy sẽ quên mất, sẽ không còn nhớ đến nơi này nữa. Bước đến trường, những thứ quen thuộc như ghế đá, sân trường, cảnh cô giáo giảng bài bỗng khiến Thủy bật khóc thút thít. Hóa ra Thủy sẽ không được đi học nữa, mà phải bước vào cuộc sống mưu sinh cùng mẹ ở quê với một thúng hoa quả, cuộc chia tay của cha mẹ đã khiến Thủy rơi vào bế tắc như vậy... Thủy vẫn rất tinh tế, vì sợ ảnh hưởng đến giờ học, câu nói cuối cùng của Thủy dường như đã đánh một dấu mốc quan trọng trong sự thay đổi nơi tâm hồn của cô bé "Thôi, em chào cô ở lại. Chào tất cả các bạn tôi đi", như vậy đây là sự chia đầu tiên trong cuộc đời Thủy, với cô, với bạn bè, với trường lớp.

      Cảnh Thủy chính thức chia tay Thành lại càng khiến người ta thổn thức. Cô bé, sau nhiều đắn đo suy nghĩ, cuối cùng cũng phải chấp nhận chia cắt Vệ Sĩ và Em Nhỏ, bởi quan trọng hơn hết, cô bé lo cho anh trai hơn cả. Còn đặc biệt dặn dò anh trai "Bao giờ áo anh có rách, anh tìm về chỗ em, em vá cho, anh nhé,...". Có thể thấy được tình cảm gắn bó sâu sắc của hai anh em Thành và Thủy, đặc biệt là tấm lòng yêu thương, hiếu thảo với anh trai của cô bé Thủy. Kết truyện, cô bé Thủy vẫn không muốn Vệ Sĩ và Em Nhỏ rời xa nhau, đó là chấp niệm trong lòng cô bé, đó là hình ảnh tượng trưng cho tình cảm của hai anh em. Thủy bắt Thành hứa không để hai con búp bê rời xa nhau, như một lời cam kết về tình cảm vững bền của hai anh em, dù xa nhau nhưng vẫn mãi nhớ đến nhau.

      Trong truyện những chi tiết miêu tả về nội tâm của nhân vật Thành rất ít, vì Thành đóng vai trò là người kể, người quan sát mọi việc. Tuy nhiên qua những lời nói là hành động của Thành ta dễ dàng nhận ra Thành là một đứa trẻ hiểu chuyện, có suy nghĩ trưởng thành. Thành cố tạo ra cho mình lớp vỏ bọc mạnh mẽ, kiềm chế cảm xúc "cắn chặt môi để khỏi bật lên tiếc khóc to", mặc dù lòng rất đau "nước mắt cứ tuôn ra như suối, ướt đầm cả gối và hai cánh tay áo". Thành ví chuyện cha mẹ chia tay, hai anh em Thành phải xa nhau là một "tai họa", chỉ mong đó là giấc mơ chứ không phải sự thực. Chứng tỏ so với Thủy, Thành cũng đau đớn vô cùng, nỗi đau của Thành hiện lên trong cái cười nhếch mép đầy cay đắng, khi Thành nhớ về chuyện Thủy để con Vệ Sĩ gác đêm cho mình ngủ. Thành rất thương em gái, chia đồ chơi cũng dành phần lớn cho em, ánh mắt nhìn em gái đầy xót xa khi thấy em trông bố về. Trong cả câu chuyện thế giới nội tâm của Thủy được miêu tả rất kỹ càng và chi tiết chính là nhờ vào tình cảm yêu thương em gái tha thiết của nhân vật Thành. Nếu như Thủy cố gắng nhìn thật kỹ từng cảnh vật nơi phố phường, để khắc sâu vào tâm trí, thì Thành lại dành phần lớn thời gian để dõi theo em gái, với ánh mắt yêu thương, xót xa, đau đớn. Cũng giống như Thủy, Thành đang cố gắng khắc sâu bóng hình em gái vào tim, Thành sợ khoảng cách sẽ làm tình cảm anh em phai nhạt dần, nên Thành phải nhớ kỹ từng giây phút còn ở bên Thủy. Phút chia tay, sự mạnh mẽ của Thành cuối cùng cũng đổ vỡ, cậu khóc nấc lên, mếu méo hứa không chia cắt cặp búp bê với Thủy, bất lực chôn chân nhìn mẹ và em rời xa. Đoạn kết truyện mãi để lại cho độc giả những cảm xúc không thể nói thành lời, nỗi xót xa, cảm động cho tình cảm của hai anh em trước cuộc chia ly bất đắc dĩ, mà thủ phạm lại là những người lớn trong gia đình.

      Cuộc chia tay của những con búp bê là một truyện ngắn rất sâu sắc và cảm động về tình cảm anh em ruột thịt trong gia đình, về nỗi đau đớn, xót xa khi phải chia lìa nhau. Từ đó mỗi con người chúng ta đều rút ra được bài học sâu sắc về tình cảm gia đình, hãy biết trân trọng những người thân yêu ở bên cạnh bạn. Đồng thời các bậc cha mẹ phải ý thức được việc mình làm, đừng vì sự ích kỷ của bản thân mà khiến con trẻ phải chịu tổn thương sâu sắc như hai nhân vật Thành và Thủy trong câu chuyện.


Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài  5

      Trước bi kịch gia đình, tình cảm của hai anh em Thành và Thủy càng trở nên thiết tha, rất mực gần gũi thương yêu, chia sẻ và quan tâm lẫn nhau. Suốt đêm nghe em gái khóc, Thành cũng đau khổ "nước mắt cứ tuôi ra như suối". Mờ sáng, Thành "rón rén" đi ra vườn, đau khổ ngồi xuống gốc cây hồng xiêm, thì chỉ một lát sau, em gái cũng đi ra vườn ngồi cạnh anh trai. Em gái "lặng lẽ" đặt tay lên vai anh trai, còn anh trai " kéo em ngồi xuống và khẽ vuốt lên tóc" em gai. Khi Thủy nhớ bố, mong gặp bố, chào bố trước khi theo mẹ về quê ngoại thì Thành "xót xa nhìn em" và nghĩ " Bao giờ nó cũng chu đáo và hiếu thảo như vậy". Nghe Thủy nói :" Hay anh dẫn em đến trường một lát" thì Thành lấy chiếc khăn mặt ướt đưa cho em sau đó Thành lại dẫn em gái đến trường như những ngày còn nhỏ.

       Thủy là một em bé rất nhân hậu, giàu tình thương, rất quan tâm săn sóc đến anh trai. Mỗi con búp bê đều được Thủy đặt tên : con Vệ sĩ, con Em Nhỏ và Thủy luôn luôn đặt chúng cạnh nhau, "quàng tay lên vai nhau" thân thiết. Thủy đã mang kim chỉ ra bãi bóng vá áo cho anh trai. Trước khi giã biệt anh còn dặn dò : " Anh ơi ! bao giờ áo anh rách, anh tìm về chỗ em, em vá cho nhé..". Thành nằm mê ngủ thấy ma, Thủy đã có sáng kiến bắt con Vệ sĩ mang dao nhíp gác cho anh trai ngủ. Trước lúc theo mẹ về quê ngoại, Thủy ôm hôn con Vệ Sĩ và ân cần dặn dò " Vệ Sĩ thân yêu ở lại nhé ! Ở lại gác cho anh trao tao ngủ nhé.."

     Cảnh chia đồ chơi đã nói lên một cách cảm động tình anh em thắm thiết. Thành bảo với Thủy " Không phải chia nữa đâu. Anh cho em tất", nhưng rồi em gái lại buồn bã lắc đầu : "không, em không lấy. Em để lại hết cho anh". Trước lời mẹ "quát", hai em bắt buộc phải chia đồ chơi. Con Vệ Sĩ ở lại với anh trai còn Thủy mang theo Nhỏ Em. Nhưng trước lúc giã biệt anh, Thủy đã để lại con Em Nhỏ ở lại với lời dặn dò.... Cách ứng xử của Thủy rất nhân hậu và thể hiện sự quan tâm, chăm sóc anh trai. Em không bao giờ để hai con búp bê phải chia tay nhau. Và em cũng chỉ mong muốn anh em mình không bao giờ phải xa nhau.

     Cảnh giã biệt đau lòng : Thủy " khóc nức lên" nắm tay anh trai dặn dò, Thành "mếu máo" ....đứng như chôn chân xuống đất nhìn theo cái bóng nhỏ liêu xiêu của em gái.... - đã biểu lộ tất cả nỗi đau và tình thương của hai anh em trước bi kich gia đình.

Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài  6

"Cuộc chia tay của những con búp bê" là truyện ngắn của tác giả Khánh Hoài. Tác phẩm viết về cuộc chia ly cảm động giữa hai anh em Thành và Thủy. Nó mang đến cho người đọc nhiều bài học về tình cảm gia đình, tình cảm anh em và tình thầy trò, bạn bè.

Thành và Thủy là hai anh em ruột, vì bố mẹ ly hôn, Thành ở lại với bố còn Thủy chuyển về quê với mẹ. Cuộc chia ly ấy là điều Thành và Thủy không hề mong muốn. Đêm trước hôm chia tay, Thủy không ngăn được những tiếng khóc nấc, Thành dù có kìm nén nhưng nước mắt vẫn tuôn ướt đầm gối. Sáng sớm, Thành và Thủy ngồi dưới gốc hồng xiêm trong vườn ngắm bình minh lên. Cảnh sắc buổi sáng với những bông hoa thược dược, những tia nắng chiếu qua màn sương, tiếng chim hót, tiếng xe cộ vẫn như ngày thường nhưng ngày hôm nay hai anh em Thành và Thủy sẽ phải chia ly.

Trong quá khứ, Thành tự nhận xét rằng: "Gia đình tôi khá giả. Hai anh em tôi rất thương nhau." Thực vậy, hai anh em Thành và Thủy rất yêu thương, đùm bọc cho nhau. Điều đó được thể hiện qua những kỉ niệm của hai anh em. Hồi lớp năm, có lần Thành đá bóng bị rách áo, không dám về nhà vì sợ mẹ mắng, Thủy đã mang kim chỉ ra tận sân bóng để vá áo cho anh. Khi Thành ngủ mơ ác mộng, Thủy đã buộc con dao díp vào lưng con búp bê Vệ Sĩ đặt trên đầu giường anh. Hay chiều nào tan học, Thành cũng đến đón em, vừa nắm tay vừa trò chuyện. "Vậy mà giờ đây, anh em tôi sẽ phải xa nhau... Lạy trời đây chỉ là một giấc mơ. Một giấc mơ thôi."

Vậy nhưng cơn ác mộng ấy lại là hiện thực, theo lời mẹ, hai anh em Thành và Thủy phải đem đồ chơi ra chia. Hai anh em thương nhau nên ai cũng muốn nhường người kia tất cả. Cuối cùng Thành chia em phần nhiều, từ bộ tú lơ khơ, bàn cá ngựa, những con ốc biển và bộ chỉ màu. Nhưng đến khi Thành lấy hai con búp bê Vệ Sĩ và Em Nhỏ từ trong tủ ra đặt sang hai bên phần đồ chơi thì Thủy bỗng giận dữ: "Anh lại chia rẽ con Vệ Sĩ với con Em Nhỏ ra à? Sao anh ác thế!". Thành đặt cả hai con búp bê sang phía em, Thủy vẫn không bằng lòng vì: "Nhưng như vậy lấy ai gác đêm cho anh?". Thủy đặt lại hai con búp bê cạnh nhau, quàng vai thân thiết. Có lẽ trong suy nghĩ của hai anh em, hai con búp bê như vật tượng trưng của chính Thành và Thủy, vậy nên không nỡ chia cắt chúng.

Không chia được búp bê, Thành dẫn em đến trường chào tạm biệt thầy cô, bạn bè. Hai anh em đứng nép vào gốc cây nhìn vào lớp. Cảnh vật thân thuộc khiến Thủy bật khóc thút thít. Cô giáo sửng sốt khi thấy Thủy đứng bên ngoài, cô đưa em vào lớp, chia sẻ với cả lớp về hoàn cảnh của Thủy, em sẽ chuyển đi cùng mẹ. Cuộc chia tay diễn ra xúc động với những tiếng khóc, những cái nắm tay không nỡ buông. Cô Tâm tặng Thủy một quyển sổ cùng chiếc bút máy nhưng Thủy không nhận vì có lẽ em sẽ không được đi học nữa mà phải đi bán hoa quả. Hoàn cảnh đáng thương của Thủy khiến cô giáo và cả lớp bật khóc. Sợ ảnh hưởng đến giờ học, Thủy tạm biệt cô, các bạn và ra về. Cuộc chia tay của hai anh em diễn ra đột ngột khi Thành và Thủy về đến nhà. Cuối cùng, Thủy quyết định để cả hai con búp bê lại cho Thành, bắt anh hứa không bao giờ để chúng ngồi cách xa nhau. Thành hứa với em và nhìn theo chiếc xe chở mẹ và em phóng đi mất hút.

Đọc xong "Cuộc chia tay của những con búp bê", em rất xúc động và thương cảm cho hai anh em Thành, Thủy vì họ dù rất yêu thương nhau nhưng lại phải chia li. Đó là tình cảm thiêng liêng của anh em ruột thịt. Cuộc chia tay của những con búp bê luôn gắn bó với nhau cũng giống như cuộc chia tay của hai anh em, chúng phải xa nhau dù không có tội lỗi gì. Đến cuối cùng, Thủy đã quyết định để cả hai con búp bê lại cho Thành, để con Vệ Sĩ canh giấc ngủ cho anh và vì muốn hai con búp bê không phải tách rời. Giá như bố mẹ không ly hôn thì sẽ không có cuộc chia ly nào phải diễn ra, Thủy vẫn sẽ được đi học cùng thầy cô, bạn bè.

Qua truyện ngắn "Cuộc chia tay của những con búp bê", tác giả đã đặt ra cho chúng ta suy nghĩ về trách nhiệm của người lớn, của bố mẹ đối với hạnh phúc và quyền lợi của con trẻ. Nó cũng nhắc nhở chúng ta phải biết quý trọng và gìn giữ hạnh phúc gia đình.

Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài 7

Chia li, chuyện ấy tưởng chừng như chỉ có ở con người, ở những người đã lớn, đã trưởng thành. Vậy mà tác giả Khánh Hoài đã đem sự chia ly ấy đến với hai con búp bê. Văn bản Cuộc chia tay của những con búp bê, nhà văn Khánh Hoài đề cập đến những tình cảm và tấm lòng vị tha, nhân hậu, trong sáng và cao đẹp của những bạn nhỏ chẳng may rơi vào bất hạnh để khơi dậy trong lòng mỗi chúng ta: Tình cảm anh em trong sáng và biết thông cảm với những bạn có hoàn cảnh không may.
Truyện Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài đạt giải nhì, trích trong tuyển tập thơ văn được giải thưởng cuộc thi viết về quyền trẻ em do Viện Khoa học giáo dục tổ chức cứu trợ trẻ em Thụy Điển – 1992.
Truyện viết về cuộc chia tay đầy xúc động và những tình cảm chân thành của hai anh em ruột khi gia đình tan vỡ. Nhân vật chính là Thành và Thủy. Truyện được kể theo ngôi thứ nhất. Người xưng ”tôi”trong truyện là Thành, là người chứng kiến các việc xảy ra, cũng là người cùng chịu nỗi đau như em gái mình. Cách lựa chọn ngôi kể này giúp tác giả thể hiện được một cách sâu sắc những suy nghĩ, tình cảm và tâm trạng nhân vật. Mặt khác, kể theo ngôi này cũng làm tăng tính chân thực của truyện và do vậy sức thuyết phục của truyện cũng cao hơn.
Nhan đề mang ý nghĩa ẩn dụ và biểu tượng sâu sắc. Búp bê là những thứ vô tri vô giác nhưng lại gắn bó với tuổi thơ của những đứa trẻ. Khi “búp bê” chia tay cũng là lúc những đứa trẻ đó rơi vào nỗi đau đớn không thể thấu. Và đây cũng chính là cuộc chia tay của Thành và Thủy. Trẻ em chính là những nạn nhân đau xót của các cuộc hôn nhân không hạnh phúc, đáng lẽ ra các em phải được sống trong một gia đình đủ đầy thì lại phải chia lì nhau, mỗi người một nẻo.
Thành và Thủy là hai anh em rất mực yêu thương, đùm bọc, chở che cho nhau từ tấm bé. Tình cảm đó được biểu hiện qua nhiều chi tiết như hồi lớp Năm, có lần Thành đi đá bóng bị rách áo, chính Thủy đã đem kim chỉ ra sân để vá cho anh. Một biểu hiện thật bình dị, giản đơn nhưng đượm tình nghĩa. Hai anh em đi học cũng luôn đi cùng nhau “vừa đi vừa trò chuyện”.
Khi bố mẹ bỏ nhau, hai anh em phải mỗi người một nơi, nỗi đau hiện lên từng khuôn mặt đến ngạt thở. Thủy “khóc nức nở, tức tưởi” trong khi Thành thì “cắn chặt môi để khỏi bật lên tiếng khóc to, nhưng nước mắt cứ tuôn ra như suối, ướt đẫm cả gối”. Những giọt nước mắt đó chứa đầy sự đau đớn và tủi nhục khi gia đình tan vỡ. Tác giả đã khiến người đọc không kìm được xúc động khi đọc những câu văn thẫm đẫm nước mắt này.
Yêu thương nhau là vậy, thế mà hai anh em lại phải chia lìa nhau. Khi mẹ bảo hai anh em chia đồ chơi thì Thủy bất giác run lên bần bật, kinh hoàng, cặp mắt buồn thăm thẳm, hai bờ mi sưng mọng lên vì khóc nhiều. Thủy mở to đôi mắt như người mất hồn, loạng choạng bám vào cánh tay anh. Thành buồn bã, không muốn chia đồ chơi, muốn cho em tất cả. Hai anh em cứ thừ ra, chẳng muốn chia bôi, cũng chẳng muốn thu lại. Khi phải chia con Én nhỏ và con Vệ sĩ, hai anh em rất buồn khổ, đau xót, bất lực . Rõ ràng là hai anh em rất buồn bã, đau đớn, không muốn chia nhau búp bê. Người mẹ đã phải giục đến lần thứ ba thì hai anh em mới phải bắt buộc chia nhau. Và khi nghe nói đến phải chia cả hai đều rất lo lắng, sợ hãi, lo âu.
Khi thấy anh chia hai con búp bê ra hai bên, Thủy còn tru lên giận dữ. Tâm trạng của Thủy có sự mâu thuẫn. Mâu thuẫn ở chỗ một mặt Thủy rất giận dữ không muốn chia rẽ hai con búp bê, nhưng mặt khác em lại rất thương anh, sợ đêm đêm không có con vệ sĩ canh giấc ngủ cho anh, nên đã rất bối rối sau khi đã tru tréo lên giận dữ. Đưa ra tình huống này, nhà văn Khánh Hoài muốn gợi lên trong lòng mỗi chúng ta những suy nghĩ lắng sâu và đợi chờ câu trả lời của bạn đọc chúng ta. Có lẽ cách tốt nhất là gia đình Thành – Thủy phải đoàn tụ thì hai anh em sẽ không phải chia tay nhau, hai con búp bê cũng mãi được ở bên nhau.
Những mâu thuẫn và hình ảnh của hai anh em Thành Thủy khi chia đồ chơi gióng lên một hồi chuông cảnh tỉnh cho các bậc làm cha, làm mẹ, haỹ có trách nhiệm hơn với cuộc sống gia đình, hãy gìn giữ và cùng nhau vun đắp hạnh phúc, để trẻ em được hưởng cả tình yêu thương của cha và mẹ.
Đoạn cuối tác giả kể về khoảng khắc Thủy chia tay lớp. Và ở đoạn này, thực sự người đọc không thể kìm được cảm xúc của. Khi cô giáo tặng Thủy quyển sổ và cây bút thì Thủy không dám nhận vì em sẽ không được đi học nữa, vì “mẹ em sẽ sắm cho em một thúng hoa quả để ra chợ ngồi bán”. Bàng hoàng và bất ngờ nhất khiến ai cũng phải giật mình là chi tiết khi Thủy cho biết: Em sẽ không được đi học nữa, do nhà bà ngoại xa trường quá mà em sẽ phải đi bán hoa quả. Điều đó có nghĩa là sau cuộc chia tay thầy và bạn này, cô bé đáng thương ấy sẽ bị ném ra cuộc đời kiến sống, sẽ vĩnh viễn mất niềm vui tuổi học trò Þ thật là xót thương.
Kể lại câu chuyện chia tay đẫm nước mắt ấy, sau khi ra khỏi trường, Thành đã: “kinh ngạc thấy mọi người vẫn đi lại bình thường và nắng vẫn vàng ươm trùm lên cảnh vật”. Đây là tình huống trớ trêu, đối chọi giữa nội tâm và ngoại cảnh. Cũng là diễn biến tâm lí được tác giả miêu tả rất hài hoà. Nghệ thuật miêu tả thiên nhiên, tạo vật đẹp đẽ, vô tư, bình thản trước cảnh ngộ bất hạnh của con người làm tăng thêm nỗi buồn sâu thẳm, trạng thái thất vọng, bơ vơ, lạc lõng của nhân vật trong truyện và như một lời nhắc khẽ: mỗi người hãy lắng nghe và chú ý đến những gì đang diễn ra quanh ta, để san sẻ nỗi đau cùng đồng loại. Không nên sống dửng dưng, vô tình.
Tóm lại, qua văn bản Cuộc chia tay của những con búp bê, Khánh Hoài muốn nhắn nhủ tới bạn đọc rằng tình cảm của gia đình, hạnh phúc của gia đình vô cùng quý giá và quan trọng. Mọi người hãy cố gắng bảo vệ và giữ gìn, không nên vì bất cứ lý do nào để làm tổn hại đến những tình cảm tự nhiên, trong sáng ấy, làm tan vỡ hạnh phúc gia đình.

Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài  8

“Anh em như thể tay chân
Rách lành đùm bọc dở hay đỡ đần”
Tình cảm gia đình, trong đó có tình cảm anh em là một trong những tình cảm thiêng liêng, đẹp đẽ nhất của con người Việt Nam. Đó là tình cảm kéo sơn gắn bó lúc bình yên cũng như lúc hoạn nạn. Thế nhưng có những lúc, vì một số lí do nào đó mà tình cảm anh em bị ngăn cách và chia rẽ. Trong tác phẩm “Cuộc chia tay của những con búp bê”, tác giả Khánh Hoài đã kể lại câu chuyện cảm động về tình cảm anh em trong hoàn cảnh bi kịch gia đình tan vỡ.
Câu chuyện được mở đầu bằng sự việc hai anh em chia đồ chơi. Tình cảm đầy yêu thương, rất mực gần gũi và luôn chia sẻ mọi buồn vui của hai anh em được thể hiện trong từng suy nghĩ, lời nói và hành động của Thành và Thủy. Trong đêm hôm trước ngày chia tay, Thành đã luôn thức giấc bởi nghe thấy “tiếng khóc nức nở, tức tưởi” của em gái mình và rồi nước mắt cứ trào ra, cho thấy sự đồng cảm của hai anh em: “Tôi kéo em ngồi xuống và khẽ vuốt lên mái tóc”.
Tình cảm gắn bó giữa hai anh em còn thể hiện qua những kỉ niệm tuổi thơ đẹp đẽ. “Anh em tôi rất thương nhau. Phải nói em tôi rất ngoan. Nó lại khéo tay nữa”. Vì Thành thường xuyên ngủ mê thấy ma nên Thủy đã buộc con dao díp vào lưng con búp bê lớn và đặt ở đầu giường của Thành. Suy nghĩ thấu đáo của cô bé cho thấy sự quan tâm, săn sóc của người em gái dành cho anh trai của mình. Những kỉ niệm đó đã tạo ra một tuổi thơ êm đềm và tràn ngập tình yêu thương giữa họ Chính vì vậy khi đứng trước bi kịch gia đình, đối với cả hai anh em đều là một tai họa.
Tình cảm yêu thương, gắn bó giữa hai anh em còn được thể hiện rõ nhất qua cảnh chia đồ chơi. Đồ chơi luôn là món quà yêu thích và voo giá đối với trẻ nhỏ, nhưng hai anh em Thành và Thủy không hề tranh giành mà ngược lại còn nhường nhau tất cả đồ chơi: “”Không phải chia nữa. Anh cho em tất”, “Không, em không lấy. Em để hết cho anh”. Hình ảnh hai con búp bê “quàng tay lên vai nhau, ghé đầu vào nhau thân thiết” là ẩn dụ cho mong ước được gắn bó giữa hai anh em.
Tình cảm giữa hai anh em còn được thể hiện qua cảnh chia li. Dù đã được báo trước và chuẩn bị tinh thần nhưng cuộc chia tay đến quá đột ngột khiến Thủy “như người mất hồn, mặt tái xanh như tàu lá”. Còn Thành thì “khóc nấc lên”. Thủy vội vàng mang con Ém Nhỏ đi và để Vệ Sĩ lại bảo vệ giấc ngủ cho anh trai, nhưng thật bất ngờ, sau đó Thủy lại quay lại mếu máo đặt hai con búp bê bên cạnh nhau và bắt anh trai giữ lời hứa không bao giờ được tách rời chúng. Hành động của Thủy không chỉ cho thấy cô bé là người có tấm lòng nhân hậu, không nỡ chia cắt những con búp bề àm còn cho thấy mong ước được ở mãi bên cạnh anh trai của cô bé. Vì thấu hiểu nỗi đau của sự chia lìa tình cảm anh em nên Thủy không nỡ mang Em Nhỏ rời xa Vệ Sĩ. Cuộc chia li thấm đẫm nước mắt này đã cho thấy tình cảm anh em tưởng chừng như bình dị nhưng lại thiêng liêng biết nhường nào.
“Cuộc chia tay của những con búp bê” đã thể hiện một cách cảm động tình anh em của Thành và Thủy. Đó là tình cảm yêu thương, gắn bó sâu sắc, luôn đùm bọc, chở che. Thông qua cuộc chia li thấm đẫm nước mắt, chúng ta còn thấy được những nỗi đau trong tâm hồn trẻ thơ khi sống trong cảnh chia li của gia đình

Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài  9


     Trong xã hội hiện nay, nhiều trẻ em đang bị bạo hành, không có một mái ấm gia đình đúng nghĩa. Không được đảm bảo quyền lợi của mình.

    Chính vì vậy, tác phẩm "Cuộc chia tay của những con búp bê” của Khánh Hoài là một câu chuyện vô cùng cảm động, là tiếng chuông cảnh tỉnh người lớn, khi đối xử với trẻ nhỏ

    Câu chuyện xoay quanh hai nhân vật Thành và Thủy hai em rất yêu thương và che chở cho nhau từ khi còn thơ bé. Họ có nhiều kỷ niệm chung gắn bó với nhau hồi lớp năm khi áo Thành bị rách Thủy đã đem kim chỉ ra sân khâu vá cho Thành. Một biểu hiện giản dị, những thể hiện tình cảm gắn bó của hai anh em.

    Đi học đi chơi hai anh em cũng đều có nhau. Nhưng rồi sóng gió gia đình xảy ra, bố mẹ ly hôn, hai em mỗi người một nơi. Sự đau khổ hằn lên khuôn mặt của hai đứa trẻ vô tội. Thủy thì chỉ biết khóc nức nở, trong khi đó anh trai Thanh thì cắn chặt môi để tiếng khóc nén lại trong lòng không bật lên thành tiếng. Những giọt nước mắt khi cha mẹ chia lìa đôi ngả, anh em ly tán, tan nát

   Tác giả đã dùng những lời lẽ chân thành của mình để miêu tả cuộc chia ly ấy, khiến cho người đọc không khỏi nghẹn ngào, xúc động vì những tình cảm chân thành, mộc mạc mà trẻ thơ dành cho nhau.

    Khi bố mẹ chia tay nhau, mọi thứ trong gia đình cũng đều chia đôi. Đến cả những món đồ chơi của hai anh em cũng được mẹ bảo chia đôi, khiến cho hai anh em vô cùng buồn khổ. Thành muốn “nhường”  lại hai con búp bê Vệ sĩ và Em nhỏ cho cô em gái của mình là Thủy. Nhưng Thủy lại sợ anh chia đôi hai con búp bên nên vội nói ”Sao anh ác thế? Anh định chia rẽ chúng sao?”.

   Nhưng rồi cô bé lại sợ không có vệ sĩ thì không có người canh gác cho anh ngủ. Điều này thể hiện tình cảm của Thủy dành cho anh trai mình vô cùng sâu sắc, một cô em gái nhỏ giàu tình cảm luôn lo lắng cho những người thân yêu của mình.

   Nghĩ thế nên Thủy quyết định để lại hết hai con búp bê lại cho Thành anh trai của mình. Hai con búp bê mãi mãi sẽ không phải rời xa nhau như Thủy và Thành. Hành động này của cô bé khiến người đọc vô cùng cảm động, cảm thấy em dường như lớn hơn tuổi thực của mình biết suy nghĩ vô cùng sâu sắc, thấu tình đạt lý, biết hy sinh chịu thiệt thòi cho người mình yêu thương.

 Cuộc chia tay của Thủy với mái trường, thầy cô, bạn bè thân thiết, cũng khiến cho người đọc không ngăn được dòng lệ của mình, khi cô bé nói “Mẹ em sẽ sắm cho em một thúng hoa quả để ra chợ ngồi bán”. Câu nói của Thủy khiến cô giáo bàng hoàng, mặt tái đi vì đau đớn. Một cô bé đang tuổi ăn tuổi chơi nhưng từ nay không được tới trường, đánh mất tuổi thơ vui vẻ để bước vào cuộc sống, mưu sinh vất vả.

    Tác giả Khánh Hòa với những câu văn đầy nhân văn, giàu cảm xúc của mình đã khiến người đọc cảm nhận được sự mất mát quá lớn của những đứa trẻ khi gia đình tan vỡ, khiến các em phải trưởng thành sớm, và đánh mất đi tuổi thơ vui vẻ, thơ ngây hồn nhiên của mình.

    Qua tác phẩm của mình tác giả muốn gửi gắm tới những người lớn hãy biết sống tích cực hơn đừng để trẻ con phải gánh chịu những hậu quả do gia đình ly tán. Bởi trong bất kỳ cuộc chia ly nào thì trẻ nhỏ luôn là người gánh chịu nhiều thiệt thòi nhất

Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài 10

     Quyền trẻ em là một vấn đề gây nhức nhối trong xã hội hiện nay, bởi các em đều là những đứa trẻ mong manh, dễ tổn thương, cần sự bao bọc và chở che của gia đình. Nhưng hiện nay một thực tế đau lòng là cha mẹ chia xa, gia đình tan vỡ, cuộc đời các em sang trang mới. Truyện ngắn “Cuộc chia tay của những con búp bê” của Khánh Hoài đã khiến người đọc không kìm được xúc động về hai nhân vật có trong truyện.

     Không phải vô cớ tác giả đặt tên truyện là “Cuộc chia tay của những con búp bê”, hẳn là có nguyên do. Bởi rằng búp bê là những thứ vô tri vô giác nhưng lại gắn bó với tuổi thơ của những đứa trẻ. Khi “búp bê” chia tay cũng là lúc những đứa trẻ đó rơi vào nỗi đau đớn không thể thấu. Và cuộc chia tay của Thành và Thủy trong tuyện ngắn “Cuộc chia tay của những con búp bê”. Cách chọn ngôi kể của tác giả cũng tạo nên ấn tượng và xúc động mạnh của truyện ngắn, cứa vào lòng người đọc nhiều nhức nhối về vấn đề quyền trẻ em.

     Thành và Thủy là hai anh em rất mực yêu thương, đùm bọc, chở che cho nhau từ tấm bé. Tình cảm đó được biểu hiện qua nhiều chi tiết như hồi lớp Năm, có lần Thành đi đá bóng bị rách áo, chính Thủy đã đem kim chỉ ra sân để vá cho anh. Một biểu hiện thật bình dị, giản đơn nhưng đượm tình nghĩa. Hai anh em đi học cũng luôn đi cùng nhau “vừa đi vừa trò chuyện”.

      Khi bố mẹ bỏ nhau, hai anh em phải mỗi người một nơi, nỗi đau hiện lên từng khuôn mặt đến ngạt thở. Thủy “khóc nức nở, tức tưởi” trong khi Thành thì “cắn chặt môi để khỏi bật lên tiếng khóc to, nhưng nước mắt cứ tuôn ra như suối, ướt đẫm cả gối”. Những giọt nước mắt đó chứa đầy sự đau đớn và tủi nhục khi gia đình tan vỡ. Tác giả đã khiến người đọc không kìm được xúc động khi đọc những câu văn thẫm đẫm nước mắt này.

     Khi mẹ bảo hai anh em chia đồ chơi thì ai cũng nhường cho người kia, vì dường như những con búp bê và cả hai anh em đều không muốn chia xa. Khi Thành chia đôi hai con búp bê Vệ Sĩ và Em nhỏ cho hai anh em thì Thủy đã có những hành động mâu thuân, trái ngược nhau. Một mặt Thủy nghĩ rằng “anh ác”, nhưng mặt khác lại lo lắng vì sợ không có người “gác đêm cho anh”. Một cô bé giàu tình cảm, yêu thương anh tha thiết và chân thành.

    Điều bất ngờ là ở cách giải quyết của Thủy, để hai con búp bê lại cho anh. Hai con búp bê sẽ mãi mãi không xa nhau, anh trai cũng không sợ thấy ma mỗi đêm. Người đọc xúc động trước cử chỉ và suy nghĩ đầy tình yêu này của Thủy. Có thể nói đây là chi tiết đắt mà tác giả đã xây dựng. Một tình cảm vị tha thật đáng ngưỡng mộ.

     Khi tác giả kể về khoảnh khắc Thủy chia tay lớp, thực sự người đọc không kìm được cảm xúc của mình nữa. Khi cô giáo tặng Thủy quyển sổ và cây bút thì Thủy không dám nhận vì em sẽ không được đi học nữa, vì “mẹ em sẽ sắm cho em một thúng hoa quả để ra chợ ngồi bán”. Chi tiết này khiến cô giáo “tái mặt và nước mắt giàn giụa”. Cũng chi tiết này phản ảnh thực tế đau lòng của những đứa trẻ khi bố mẹ chia tay nhau, cuộc sống của những đứa trẻ rơi vào bế tắc, không lối thoát. Trách nhiệm của bố mẹ đã không hoàn thành khi để những đứa con của mình không được đến trường nữa.

     Khung cảnh chia tay lớp học của Thủy là khung cảnh ám ảnh người đọc, một đứa trẻ đang tuổi ăn tuổi học lại phải lăn lộn kiếm sống. Thật đau lòng.

    Tác giả đã tái hiện lại quang cảnh sau khi hai anh em rời khỏi trường “Thành kinh ngạc khi thấy mọi người đi lại bình thường và nắng vẫn vàng ươm trùm lên cảnh vật”. Mọi thứ vẫn như vậy nhưng gia đình của hai anh em đã không còn vẹn nguyên, mỗi người một nơi. Cuộc sống càng ngày càng khắc nghiệt với những đứa trẻ đáng ra được hưởng hạnh phúc.

     Khánh Hoài với giọng văn nhẹ nhàng, da diết và đầy day dứt đã khiến cho người đọc cảm nhận được nỗi đau, sự mất mát bao trùm lên tác phẩm. Số phận của những đứa trẻ trong một câu chuyện hôn nhân tan vỡ sẽ như thế nào?

Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài 11

    Cuộc chia tay của những con búp bê nằm trong hệ thống văn bản nhật dụng với chủ đề chính về quyền trẻ em. Văn bản làm người đọc vô cùng xúc động trước cuộc chia tay đầy nước mắt của hai anh em hơn thế còn cho thấy vai trò, tầm quan trọng của gia đình đối với trẻ thơ.

    Trong tác phẩm diễn ra ba cuộc chia tay: cuộc chia tay của Vệ Sĩ và Em Nhỏ (hai con búp bê của anh em Thành Thủy), cuộc chia tay của hai anh em Thành Thủy, cuộc chia tay với lớp học. Nguyên nhân của tất cả các cuộc chia tay này đều xuất phát từ sự đổ vỡ trong cuộc hôn nhân của cha mẹ Thành Thủy. Truyện được kể ở ngôi thứ nhất, nhân vật “tôi” – người anh là người trong cuộc chứng kiến và chịu những đau khổ, bất hạnh của cuộc chia li này nên câu chuyện diễn ra vô cùng chân thực, cảm động.

     Trước khi hai anh em chia li là những lời tâm sự thẫm đẫm nước mắt, đọc đến đây có lẽ không ai có thể cầm được nước mắt trước tình cảnh đau lòng của chúng. Thủy khóc cả đêm trước ngày lên xe theo mẹ về quê, “đôi mắt tuyệt vọng”, “buồn thăm thẳm, hai bờ mi đã sưng mọng lên vì khóc nhiều”. Người anh cũng chẳng thể khá hơn, dù đã cố gắng kìm nén sự đau khổ nhưng “nước mắt cứ tuôn ra như suối, ướt đầm cả gối và hai cánh tay áo”. Làm sao có thể không đau đớn, xót xa cho được khi giây phút chia tay của hai anh em mỗi lúc một gần hơn. Việc cha mẹ li hôn như một tai họa nặng nề giáng xuống đầu hai anh em. Thành lo sợ sẽ phải xa em mãi mãi, em không muốn tin điều ấy và chỉ mong đó chỉ là một giấc mơ thôi. Thành kinh ngạc khi thấy cảnh vật, con người vẫn như hôm qua, hôm kia, vẫn diễn ra đông vui tấp nập, nắng vẫn vàng ươm mà cuộc sống của hai em lại tăm tối ảm đảm khôn cùng. Sự đối lập giữa ngoại cảnh và tâm cảnh càng thể hiện rõ hơn tâm trạng bơ vơ, thất vọng của em.

      Nhưng đọng lại trong tâm trí người đọc còn là tình cảm anh em thắm thiết sâu nặng, sự quan tâm, chăm sóc của hai đứa trẻ tội nghiệp với nhau. Thủy quan tâm đến anh từ những việc nhỏ nhất như vá áo cho anh để mẹ khỏi mắng, lấy con Vệ Sĩ đặt lên đầu giường nhằm canh giấc ngủ cho anh, khi chia đồ chơi cũng nhường hết cho anh, và kiên quyết để lại con búp bê để canh cho anh giấc ngủ. Em quả là một đứa trẻ hồn nhiên, trong sáng, có tâm hồn vị tha, tấm lòng yêu thương cao cả. Thủy không những thương anh mà còn thương cả những con búp bê, không muốn chúng bị chia lìa. Thành sau khi nhận ra sự quan tâm, chăm sóc ân cần của em, cậu đã hiểu những sai lầm của mình, mải chơi mà ít quan tâm đến em. Bởi vậy, từ đó chiều nào Thành cũng đón em từ trường về, nhường tất cả đồ chơi cho em,… Những cử chỉ, suy nghĩ của hai anh em đã cho thấy tình cảm yêu thương, sự quan tâm săn sóc nhau của chúng thật đẹp đẽ, nồng ấm.

    Cuộc chia tay của Thủy với lớp và cô giáo cũng khiến người đọc vô cùng xúc động. Trong lần chia tay này có lẽ chi tiết xúc động nhất chính là khi cô giáo tặng Thủy quyển sổ và cây bút nhưng em không dám nhận vì: “em không được đi học nữa” “nhà bà ngoại em ở xa trường học lắm. Mẹ em bảo sẽ sắm cho em một thúng hoa quả để ra chợ ngồi bán”, đọc đến đây có lẽ chúng ta không thể cầm được nước mắt về lời chia sẻ chân thật mà cũng hết sức đau lòng của em. Thủy không chỉ bị tước đi quyền được sống trong một gia đình yên ấm, hạnh phúc mà còn bị tước đi quyền học tập, vui chơi. Em buộc phải lao mình vào vòng xoáy cuộc sống kiếm tiền ngay từ khi còn nhỏ.

    Sau những giờ phút chia tay bạn bè, lớp học thời khắc đau đớn nhất của Thành và Thủy cũng đến. Thủy như ngươi mất hồn, leo lên xe, theo mẹ về quê. Những lời em dặn dò thật xúc động biết bao “bao giờ áo anh có rách, anh tìm về chỗ em, em vá cho, anh nhé…” và hành động đầy lòng vị tha: Thủy tụt xuống xe, chạy về chiếc giường đặt con Em Nhỏ cạnh con Vệ Sĩ. Chi tiết làm người đọc thắt lòng. Dù hai anh em phải chia tay nhưng tình cảm của họ thì mãi không thể chia cắt, để hai con búp bê cạnh nhau cũng thể hiện mơ ước mãi mãi không chia lìa của Thủy.

     Tác phẩm không chỉ hay về nội dung mà con hấp dẫn ở nghệ thuật. Trước hết văn bản xây dựng tình huống truyện độc đáo, mượn cuộc chia tay của hai con búp bê để nói về cuộc chia tay đầy cảm động, xót xa của hai anh em Thành, Thủy. Ngôn ngữ nhân vật đặc sắc, lối kể chuyện giản dị, tự nhiên, chân thành, giọng kể tự nhiên nên có sức lay động lớn. Nghệ thuật phân tích tâm lí nhân vật của nhà văn khá sâu sắc, khai thác tâm trạng của hai anh em qua những tình huống khác nhau.

     Bằng những nét đặc sắc về nghệ thuật tác giả đã cho thấy tình cảm anh em thắm thiết, sâu nặng. Đồng thời qua câu chuyện éo le, đầy xúc động này Khánh Hoài cũng gửi gắm đến người đọc thông điệp sâu sắc: gia đình có vai trò vô cùng quan trọng trong cuộc sống của mỗi người, đặc biệt là với trẻ em. Mọi người cần có ý thức, trách nhiệm giữ gìn và vun đắp tổ ấm gia đình để trẻ em được sống và phát triển trong môi trường tốt nhất.

Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài 12

Trong truyện “Cuộc chia tay của những con búp bê” của nhà văn Khánh Hoài, nhân vật Thủy được xây dựng rất thành công, là một đứa con hiếu thảo, ngoan hiền và thương anh nhưng số phận của Thủy cũng như số phận của hai anh em lại vô cùng éo le, bất hạnh.

Trước hết ta có thể thấy Thủy là một người em rất ngoan ngoãn, hiếu thảo, rất yêu thương anh của mình và có tấm lòng chan chứa sự vị tha, nhân hậu. Từng cử chỉ, việc làm của Thủy đều thể hiện sự quan tâm tới anh, trong một lần Thành chơi đá bóng bị rách áo, Thủy đã ra sân vận động vá áo cho anh để anh không bị mẹ mắng. Thật là một cô bé vừa thương anh, thông minh lại còn khéo tay.

Chúng ta thường thấy trong gia đình, người em hay được chiều hơn nên đâm ra luôn tranh giành đòi phần hơn với người anh, người chị. Nhưng không, Thủy lại là một người rất biết nhường nhịn, khi hai anh em bắt buộc phải xa nhau, phải chia đồ chơi, nhưng Thủy muốn giành tất cả cho anh, hai anh em cứ đẩy qua đẩy lại cho nhau. Hai con búp bê Vệ Sĩ và Em Nhỏ như là hai anh em Thành và Thủy, cả hai anh em đều yêu quý chúng và hàng ngày cho chúng quàng tay nhau, ghé đầu vào nhau thân thiết. Để chúng không phải xa nhau Thủy đã hi sinh con búp bê yêu quý của mình vì lo cho anh, em đã vì người khác mà quên đi những niềm vui của riêng mình. Và mặc dù đau lòng trước cảnh bố mẹ chia tay, hai anh em phải chia tay nhưng Thủy chỉ khóc và vâng lời mẹ, em không hề cãi lại khi bị mẹ mắng, em vẫn mong chờ bố về để chào bố trước khi chia tay, một cô bé thật ngoan ngoãn và rất hiếu thảo.

Ngỡ tưởng một cô bé ngoan ngoãn, hiền thảo như vậy sẽ cùng anh của mình lớn lên trong yêu thương và che chở, nhưng thật đáng tiếc khi số phận của Thủy lại éo le và bất hạnh đến vậy. Hai anh em Thành và Thủy vốn có cuộc sống rất đầm ấm và vô cùng thân thiết, quấn quýt “chiều nào tôi cũng đi đón em. Chúng tôi nắm tay nhau vừa đi vừa trò chuyện”. Thủy chỉ biết khóc và người đọc cũng cảm thấy xót xa trước hoàn cảnh chia lìa, mất mát của em. Rồi em có mỗi một con búp bê yêu quý cũng phải xa lìa, em chọn để lại cho anh  mặc dù em có thể buồn và cô đơn, giờ đây, ta thấy nhân vật Thủy trong hoàn cảnh thật đáng thương.

Đã phải chia tay bố, chia tay anh trai, Thủy còn phải chia tay cô giáo, bạn bè và trường lớp, em phải tới một nơi xa, nơi đó không còn mái trường gắn bó với em hàng ngày. Đây cũng là đoạn truyện gây xúc cảm nhất, thấm đẫm nước mắt của các nhân vật cũng như người đọc. Thủy khóc, cô giáo khóc, các bạn cũng đều khóc, khóc vì Thủy sẽ mãi mãi phải xa trường lớp, thay vào đó là phải đi bán ổi ở chợ, đọc tới đây chúng ta mới cảm thấy xót xa biết bao, sẽ không biết rằng với cuộc sống như vậy rồi cuộc đời và tương lai của em sẽ đi về đâu.

Nhân vật Thủy được dựng lên quá đỗi chân thật và tự nhiên, có sức truyền cảm và khơi gợi nhiều suy ngẫm cho người đọc về giá trị và vai trò của mái ấm gia đình. Chúng ta cần phải trân trọng những tình cảm trong gia đình, coi gia đình là thứ thiêng liêng vô giá, và hãy luôn cùng nhau gìn giữ, bảo vệ tổ ấm của mình.

Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài  13

   “Cuộc chia tay của những con búp bê” của tác giả Khánh Hoài, truyện ngắn đặc sắc kêu gọi tình thương của xã hội đối với những số phận tuổi thơ bất hạnh đã để lại trong lòng người đọc nhiều cảm xúc. Nhân vật chính trong tác phẩm, hai anh em Thành và Thủy, đều yêu thương và quan tâm đến nhau rất mực nhưng quyết định phũ phàng của bố mẹ khiến hai em phải rời xa nhau. Tình cảm anh em của hai nhân vật khiến độc giả không khỏi đau xót.

            Vì bố mẹ chia tay nhau, hai anh em Thành và Thuỷ cũng phải mỗi người một ngả: Thuỷ về quê với mẹ còn Thành ở lại với bố. Hai anh em nhường đồ chơi cho nhau, Thuỷ đau đớn chia tay thầy cô, khi chia tay còn quyến luyến anh không muốn rời,… Những cuộc chia tay gợi lên trong bạn đọc những xúc cảm mạnh mẽ cùng nỗi xót thương cho cảnh ngộ mà lẽ ra những người bạn nhỏ không phải gánh chịu. Tình cảm mà hai anh em dành cho nhau càng khiến ta thấy ngậm ngùi, đau xót.

Sống trong gia đình tuy bố mẹ không còn yêu thương nhau nhưng hai em Thành và Thủy lại biết quan tâm đến nhau rất mực. Khi Thành đi đá bóng bị rách áo không dám về nhà. Thuỷ thương anh mang kim ra tận sân vận động để vá áo cho anh. Đến lượt Thành, trước sự quan tâm của cô em gái ngoan ngoãn, cậu cảm động vô cùng và từ đó thường giúp em mình học, Sáng Thành đưa em đến lớp rồi chiều chiều lại đón em về.

Ngày chia tay, khi người mẹ nhắc nhở hai đứa con chia đồ chơi, với Thủy, em coi anh trai mình như điểm tựa duy nhất “run lên bần bật, kinh hoàng đưa cặp mắt tuyệt vọng nhìn tôi (anh trai mình)”. Suốt đêm qua, Thành cũng lắng nghe từng tiếng khóc “nức nở, tức tưởi” của em mà lòng đau xót, “cắn chặt môi để khỏi bật lên tiếng khóc to nhưng nước mắt cứ tuôn ra như suối”. Trong cuộc chia tay đau đớn này, hai anh em luôn hướng về nhau để sẻ chia nỗi lòng.

            Tình yêu thương cảm động của hại nhân vật này được thể hiện rõ nhất qua việc chia búp bê. Hai con búp bê Em Nhỏ và Vệ Sĩ vốn là đồ chơi chung của hai anh em, được hai anh em rất yêu thích. Lúc chia đồ chơi, Thành nhường em hết: “Anh cho em tất”. Thủy buồn bãi “Em để hết lại cho anh”. Với trẻ nhỏ, đồ chơi là những thứ các em rất thích, thậm chí còn thích hơn cả quà bánh. Nhưng ở đây, hai anh em nhường nhau tất cả, không nhận cho mình dù chỉ một món đồ vật nào. Sự vị tha cảm động ấy chỉ có thể có ở tình anh em thắm thiết, cảm động. Bị mẹ bắt chia đôi đồ chơi, Thành cay đắng tách hai con búp bê. Thủy vừa giận dữ trách anh chia rẽ hai người “bạn” nhỏ vừa lo sợ anh không có con Vệ Sĩ canh giấc ngủ… Ngay giờ phút chia tay anh để đi đến một nơi xa xôi, một nơi mà cô bé cũng không thể lo được cho số phận của mình, phải bỏ học đi bán hàng, Thủy vẫn thương, vẫn lo cho anh trai yêu quý của mình. Trước những giọt nước mắt của cô em gái, Thành chỉ còn biết lấy khăn cho em lau mặt, đưa em đến trường chào cô giáo và bạn bè. Hai đứa trẻ đi trên đường nắm sát tay nhau chỉ sợ một trong hai người vuột mất…

            Câu chuyện kết lại bằng những chi tiết vô cùng cảm động: Thủy để lại con búp bê, bắt anh trai hứa “không bao giờ để chúng nó ngồi cách xa nhau”. Thành mếu máo hứa với em và đứng như chôn chân xuống đất nhìn theo bóng cô em gái bé nhỏ liêu xiêu. Trong hành động của hai anh em khi ấy hàm chứa một mong ước lớn lao: hai anh em luôn được ở bên nhau để cùng chia sẻ cuộc sống.

            Tình yêu thương mà hai anh em Thành và Thủy dành cho nhau thật lớn lao, sâu sắc và thiêng liêng. Tình cảm ấy của hai em cùng hoàn cảnh bất hạnh mà hai em gặp phải là lời thức tỉnh những người làm cha, làm mẹ phải biết giữ gìn hạnh phúc gia đình và vun đắp những tình cảm hồn nhiên trong sáng của tuổi thơ.

Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài  14

“Cuộc chia tay của những con búp bê” của Khánh Hoài là một tác phẩm hay và đầy ý nghĩa. Nó khiến cho em xúc động không chỉ bởi vì tình cảm hồn nhiên và dễ thương của hai anh em Thành và Thủy mà còn bởi vì cuộc chia ly đột ngột giữa hai anh em, hai tâm hồn nhạy cảm và trong sáng.

Người ta thường nói búp bê thì không biết khóc bao giờ. Búp bê chỉ là một đồ vật vô tri vô giác mà thôi. Nhưng con người bằng xương bằng thịt thì khác. Họ có thể vui, buồn, giận dỗi và khóc khi mình gặp phải những biến cố hay mất mát nào đó trong đời, cũng có thể khóc khi vui sướng. Thành và Thủy cũng chính là những con người như vậy. Hai anh em không chỉ rất yêu thương nhau mà còn muốn ba mẹ hai em không chia tay để trong hai trái tim bé nhỏ ấy không biết bao lần thổn thức. Thành là một người anh trai yêu thương em gái hết mực, dù cho đồ chơi của chúng chẳng có gì nhiều nhưng anh vẫn dành hết đồ chơi cho đứa em gái ngây thơ của mình. Thủy tuy còn nhỏ và khá trẻ con, nhưng hành động “võ trang cho con Vệ Sĩ”, đem đặt đầu giường để gác đêm cho anh để anh không chiêm bao thấy ma nữa xuất phát từ tình anh em. Thủy không thể chịu đựng nổi khi thấy Thành đem chia hai con búp bê, con Vệ Sĩ và con Em nhỏ ra, em càng không thể cầm lòng khi em biết chỉ trong một thời gian ngắn ngủi thôi, em phải xa người anh trai mà em hết lòng tôn sùng và yêu mến. Hai anh em cũng chỉ là hai con búp bê có cảm xúc phải chia tay nhau khi còn quá nhỏ để luyến lưu một góc trời ký ức đầy dư âm và kỷ niệm. Hai em không phải là người quyết định cuộc chia tay ấy mà chính quyết định ly hôn của ba mẹ hai em đã khiến cho hai em phải xa nhau, xa những tháng ngày hạnh phúc và đầy những ký ức đẹp như cổ tích.

Khi biết chuyện, cô và các bạn của Thủy đã rất đau lòng, càng đau lòng hơn khi phải đối mặt với một sự thật phũ phàng rằng từ nay Thủy sẽ không còn được đi học nữa. Sự thật vẫn là sự thật. Em chỉ ước một điều là cái tổ ấm nhỏ bé ấy sẽ không bị tan vỡ và nụ cười lại nở trên mối hai anh em tội nghiệp. Người lớn thì có bao giờ hiểu được con trẻ nghĩ gì khi tuy còn nhỏ mà chúng phải chứng kiến cảnh ba mẹ bỏ nhau và phải nói lời chia xa với những người mà mình yêu thương nhất. Hai con búp bê cũng phải chúng kiến cảnh tượng đau lòng đó. Em không biết là chúng có khóc không nếu chúng phải chia tay nhau sau một thời gian dài bên nhau, chơi đùa cùng hai con người đáng yêu và dễ thương như hai thiên thần. Có thể chúng sẽ không khóc đâu vì búp bê làm gì có nước mắt. Nhưng cuộc chia tay đã làm nhói đau Thành và Thủy, để lại trong tim hai em một vết thương rất lớn không gì hàn gắn nổi. Dù vậy thì cuộc sống vẫn tiếp tục trôi, “mọi người vẫn đi lại bình thường và nắng vẫn vàng um trùm lên cảnh vật”. Hai em có thể xa rời nhau, nhưng tôi tin chắc một điều là chúng vẫn luôn nhớ về nhau, nhớ khung trời tuổi thơ với những cảnh vật quen thuộc, mãi mãi không quên. Em thấy lòng mình đau đớn khi trong phút giây nói lời tạm biệt, Thủy bắt thành phải hứa là sẽ không bao giờ để hai con búp bê ngồi xa nhau, cũng giống như hai sinh linh ấy sẽ mãi dõi theo nhau trên mọi nẻo đường đời.

Câu chuyện là một bài học về tình anh em, để lại trong lòng người đọc những ấn tượng khó có thể phai mờ. Búp bê có lỗi gì mà phải chia tay? Búp bê vẫn muốn mình được hạnh phúc trong vòng tay đùm bọc, chở che của ba mẹ. Cuộc chia tay đau đớn và đầy cảm động của hai em bé trong truyện có lẽ sẽ nhắc nhở chúng ta rằng: Gia đình chiếm một vị trí quan trọng trong trái tim mỗi người. Để bảo vệ và gìn giữ được hạnh phúc gia đình không có gì hơn là chúng ta phải đừng để những cuộc chia ly như thế diễn ra để con trẻ tự nhiên lại phải hứng chịu những mất mát không gì hàn gắn được.

Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài 15

Truyện “Cuộc chia tay của những con búp bê” của Khánh Hoài là một tác phẩm rất hay và ý nghĩa, câu chuyện không chỉ xúc động bởi tình cảm hồn nhiên và ấm áp của hai anh em Thành và Thủy mà còn lấy đi nước mắt của không ít bạn đọc trước cuộc chia li đột ngột giữa hai anh em, giữa hai tâm hồn trong sáng và đáng thương ấy.

Búp bê vốn chỉ là thứ đồ chơi vô tri vô giác, chúng không biết bộc lộ cảm xúc, nhưng con người thì khác, con người ta với vô vàn cảm xúc khác nhau, vui có, buồn có, và đứng trước mỗi hoàn cảnh khác nhau tâm trạng con người thường khác nhau. Và thường là hoàn cảnh sẽ chi phối tâm trạng và cảm xúc của con người. Thành và Thủy cũng vậy, họ là hai anh em không chỉ biết yêu thương, đùm bọc cho nhau mà còn rất mong muốn bố mẹ không chia tay để gia đình tránh cảnh tan vỡ.

Thành là một cậu anh trai rất hiền lành và yêu thương, chiều chuộng em gái, dù cũng chỉ có ít đồ chơi nhưng anh vẫn muốn dành hết cho em gái mình. Về phía Thủy, tuy còn rất nhỏ và trẻ con nhưng những hành động của Thủy lại xuất phát từ tình cảm chân thật nhất, khi anh đi chơi đá bóng chẳng may bị rách áo, Thủy đã mang kim chỉ ra tận sân vận động vá áo cho anh, sợ anh bị mẹ mắng, em gái rất thương anh mà lại còn khéo tay nữa. Rồi với suy nghĩ rằng “võ trang cho con Vệ Sĩ” đặt ở đầu giường để bảo vệ cho anh trong những giấc mơ, giúp anh không gặp ác mộng cũng chính là những tình cảm chân thật nhất.

Thủy bộc lộ thái độ không thể chịu đựng được khi thấy Thành đem chia hai con búp bê ra, càng không thể cầm lòng mình khi biết sắp phải xa người anh trai của mình, người em gái đã khóc suốt đêm, khóc khi mắt sưng híp. Hai anh em Thành và Thủy còn quá nhỏ để phải chịu đựng cảm giác như vậy, chúng cũng chỉ đang như những con búp bê có cảm xúc, nhưng hai anh em không phải là người quyết định sự chia li này mà chính là do hai bố mẹ, từ đó mà gia đình tan vỡ, anh em chia lìa, những ngày tháng hạnh phúc và ngập tràn những kỉ niệm cũng tan biến.

Khi phải đối mặt với sự thật đáng sợ hơn nữa, đó chính là việc Thủy không được đi học nữa, cả Thủy và Thành đều mong ước rằng đây không phải là sự thật, chỉ ước rằng tổ ấm của mình không bị tan vỡ. Cảm xúc của người lớn và trẻ nhỏ khác biệt nhau rất lớn, khi phải nói lời chia xa với những người mà mình yêu thương nhất đó là giây phút đau lòng, xót xa nhất. Cuộc chia tay đã làm nhói đau hai tâm hồn, để lại nỗi đau và sự mất mát lớn trong trái tim của hai em mà không gì có thể chữa lành, bù đắp được.

Hai anh em Thành và Thủy phải xa nhau nhưng chắc chắn rằng chúng luôn nhớ đến nhau, nhớ đến những kỉ niệm kí ức tốt đẹp với nhau. Thủy bắt Thành hứa không bao giờ được để hai búp bê xa nhau và đó cũng đồng nghĩa rằng chúng hai anh em dù ở đâu vẫn luôn nhớ về nhau. Câu chuyện là bài học về tình anh em chân thật mà sâu sắc, để lại trong lòng người đọc những dư âm, ấn tượng khó quên.

Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài  16

Truyện ngắn “ Cuộc chia tay của những con búp bê” của tác giả Khánh Hoài kể về cuộc chia tay đau đớn và đầy cảm động của hai anh em trong truyện. Em cảm thấy rất xúc động thương cảm trước cảnh chia tay của hai anh em khi phải chia búp bê và khi chia tay cả mái trường, thầy cô.

 Hai nhân vật chính trong truyện chính và Thành và Thủy. Cha mẹ của Thành và Thủy li hôn, hai anh em buộc phải chia tay nhau. Cả Thành và Thủy đều không muốn điều này. Trước đêm chia tay Thành và nghe đến tiếng nức nở,tức tưởi của em. Thành chỉ dám cắn chặt môi để khỏi bật lên tiếng khcó to, mà nước mắt cứ tuôn.

Trước đó phải nói, hai anh em Thành và Thủy rất thương nhau. Thủy từng mang kim chỉ ra để vá áo cho anh. Do hồi đó, anh đi chơi đá bóng bị xoạc một miếng áo rất to, sợ mẹ mắng nên thủy để vá áo. Từng mũi kim thoặc thoắt của em mà Thành cảm nhận được. Chiều nào Thành cũng đón em cùng nắm tay và trò truyện rất vui vẻ. Vậy mà giờ đây, hai anh em phải chia tay nhau. Đến lúc phải chia những con búp bê. Thành thương em nên để lại hết đồ chơi cho em từ bộ túi lơ khơ, bàn cá ngựa, những con ốc biển và bộ chỉ màu. Nhưng Thủy không quan tam điều đó. Nhưng khi thấy Thành chia hai con Vệ Sĩ và Em Nhỏ thi Thủy đã giận dữ vì em không muốn chia rẽ chúng. Thủy để lại con Vệ Sĩ cho anh để canh giấc ngủ. Nhưng rồi cuối cùng, hai anh em quyết định để lại chúng khi nhìn thấy chúng quàng lên vai nhau. Chắc là Thủy muốn hai con búp bê này không phải xa nhau giống như hai anh em vậy.

Khi Thành dẫn em đến trường chia tay cô gái và các bạn. Cô giáo đã sửng sốt khi nhìn thấy Thủy đứng ngoài lớp. Cả lớp ai cũng thương em khi biết đến hoàn cảnh của Thủy. Cô Tâm tặng Thủy quyển vở và cây bút màu có nắp vàng. Nhưng Thủy không dám nhận vì em sẽ cùng mẹ bán hoa quả ở chợ. Có lẽ em không được đi học như những bạn cùng trang nứa. Lúc nào, khi nghe đến vậy ai cũng xúc động, cô giáo Tâm nước mắt giàn giụa. Rồi hai anh em phải chia tay nhau Thủy như người mất hồn. Mặt tái xanh. Em khóc nức nở nắm lên tay Thành và dặn dò anh.

Câu chuyện nói đến tình cảm của hai anh em Thành và Thủy để cho chúng ta thấy tình cảm anh em ruột thịt trong gia đình vô cùng thiêng liêng.Sự chia tay của những con búp bê ngây thơ, vô tội cũng giống như Thành và Thủy. Nhưng rồi Thủy vẫn quyết định để lại hai con búp bê để chúng không phải xa nhau như hai anh em.Câu chuyện để lại cho chúng ta bao suy nghĩ về vai trò của người lớn, lỗi lầm của người lớn mà để những đứa trẻ phải gánh chịu.

 Câu chuyện để lại cho người đọc nhiều cảm xúc lớn lao để tình cảm gia đình nhất là tình cảm anh em.Truyện nhắc nhở chúng ta cần biết nâng niu, quý trọng hạnh phúc gia đình. Nó là mái ấm của mỗi chúng ta

Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài 17

            Mỗi chúng ta sinh ra và lớn lên trong vòng tay dịu hiền của mẹ, trong lời dạy bảo ân cần, chu đáo của cha, được sống dưới mái ấm gia đình có anh em sum vầy hoà thuận, yêu thương. Đó là niềm hạnh phúc gần gũi và thiêng liêng nhất. Thế nhưng, không phải ai trong cuộc đời này cũng có được niềm hạnh phúc trọn vẹn ấy. Sự chia li, tan tác của gia đình đã gây ra nỗi đau thương lớn lao cho những người trong cuộc, và đặc biệt là những đứa con thơ dại, những người anh em bỗng chốc phải lìa xa. Thành và Thuỷ, hai nhân vật bé nhỏ, đáng yêu trong tác phẩm “Cuộc chia tay của những con búp bê” là hai anh em phải chịu nỗi đau khổ, mất mát thương tâm như vậy.

            Truyện ngắn “Cuộc chia tay của những con búp bê” của Khánh Hoài được trao giải Nhì trong cuộc thi viết về quyền trẻ em do Việt Nam học giáo dục và tổ chức cứu trợ trẻ em ở Rát-đa, Bác-nen, Thụy Điển tổ chức năm 1992. Câu chuyện kể về hai anh em Thành và Thuỷ rất yêu thương, gắn bó với nhau, thế mà gia đình tan vỡ, cha mẹ li hôn và chúng sắp phải chia tay. Tài sản mà chúng đã từng sở hữu chơi chung là những thứ đồ chơi, bây giờ cũng phải chia đôi trong nỗi đau đớn xót xa.

            Câu chuyện bắt đầu và khép lại gói gọn trong hai chữ “chia tay” nhưng dường như nước mắt của Thuỷ và tâm sự nặng nề bóp chặt lấy trái tim Thành cho ta cái cảm giác hai anh em và cả nhà văn nữa không muốn thấy cảnh chia tay. Truyện dường như không có cốt truyện nhưng chất chứa bao cảnh đời, bao tâm trạng, tâm cảnh sâu lắng tinh tế. Câu chuyện diễn ra trong thời gian ngắn từ sáng cho đến quá trưa, song bằng lời kể chân thành giản dị phù hợp với tâm trạng, cách miêu tả tâm lí nhân vật và cảnh vật, Khánh Hoài đem đến cho người đọc một tình thương yêu hiền hoà, nhân hậu, xót thương chân thành cảnh đời của hai anh em. Người anh, nhân vật trữ tình của câu chuyện cứ nhắc mãi về những hổi ức tươi đẹp, những kỉ niệm ngọt ngào của hai anh em Thành – Thuỷ. Đó là kỉ niệm Thuỷ vá áo cho anh: “Nhìn bàn tay mảnh, mai của em dịu dàng đưa mũi kim thoăn thoắt, không hiểu sao tôi thấy ân hận quá. Lâu nay, mải vui chơi bè bạn, chẳng lúc nào tôi chú ý đến em… Từ đấy chiều nào tôi cũng đi đón em. Chúng tôi nắm tay vừa đi vừa trò chuyện“; rồi có lần Thành nằm mơ thấy ma, chính Thuỷ đã gắn con dao díp vào lưng con Vệ Sĩ canh chừng giấc ngủ cho anh. Ta thấy, cô bé thật đặc biệt và thương anh biết mấy. Tình cảm anh em Thành – Thuỷ ngày càng sâu nặng, càng gắn bó yêu thương. Giờ đây, cha mẹ Thành li dị, hai anh em phải cách xa, đó là một nỗi đau quá lớn. Những giọt nước mắt tức tưởi, nức nở của Thuỷ làm nước mắt của Thành cứ tuôn ra, lăn dài trên má để rồi chảy trên từng câu chữ, trang văn của Khánh Hoài, dội vào trái tim người đọc. Suốt câu chuyện, không biết bao lần anh em Thành – Thuỷ phải khóc. Khóc khi nghĩ đến cảnh chia tay: “Đêm qua, lúc nào chợt tỉnh, tôi cũng nghe tiếng nức nở, tức tưởi của em. Tôi cứ phải cắn chặt môi để khỏi bật lên tiếng khóc to, nhưng nước mắt cứ tuôn ra như suối, ướt đầm cả gối và hai cánh tay áo”. Khóc khi nhìn hai con búp bê gần gũi bên nhau. Khóc khi chia tay trường lớp, thầy cô, bạn bè và nấc lên trong giây phút cuối cùng khi anh em thực sự phải xa nhau. Những giọt nước mắt tội nghiệp, ngây thơ đó chúng ta đều thấy, nhưng thử hỏi ba mẹ Thành, những con người vô tâm kia có nhìn thấy được không. Không! Tôi nghĩ rằng họ sẽ chẳng nhìn thấy gì đâu, bởi những ích kỉ cá nhân đã làm cho mờ mắt họ. Và Thành – Thuỷ cũng như hai con búp bê kia cũng chỉ là những món đồ chơi trong tay họ mà thôi. Nhìn Thành trông theo em, có ai trong mỗi chúng ta không khỏi xót xa đau đớn. “Tôi mếu máo trả lời và đứng như chôn chân xuống đất, nhìn theo cái bóng bé nhỏ liêu xiêu của em tôi trèo lên xe. Chiếc xe tải rồ máy, lao ra đường và phóng đi mất hút” . Ta biết, Thành sẽ vẫn còn đứng đó, hẫng hụt bơ vơ và nỗi mất mát là quá lớn. Không phải vì cảnh sống nghèo khổ với nước mắt của cái đói, miếng ăn, phải lao vào cuộc bon chen giành giật sự sinh tồn mà mảnh đời bất hạnh lẽ ra không nên có. Nhưng thử hỏi trong muôn người chứng kiến cảnh chia li, ai là người biết đặt lên vai Thành bàn tay sẻ chia, thông cảm. Ai sẽ là điểm tựa cho Thành vơi đi nỗi đau? Không phải ngẫu nhiên khi Thành “kinh ngạc thấy mọi người vẫn đi lại bình thường và nắng vẫn vàng ươm trùm lên cảnh vật”. Thành ngạc nhiên vì trong tâm hồn của mình đang nổi dông, nổi bão khi sắp phải chia tay với đứa em gái bé nhỏ thân thương. Cả đất trời như sụp đổ trong tâm hồn em thế mà bên ngoài mọi người với trời đất vẫn bình yên. Bức tranh trong truyện không phải là cảnh vật mà là một bức tranh tâm cảnh. Tâm trạng của con người, nỗi buồn sâu thẳm, trạng thái thất vọng, bơ vơ của những đứa trẻ về sự đổ vỡ quá lớn. Chẳng lẽ câu chuyện không thể kết thúc tốt đẹp hơn sao?

            Tôi nghĩ sự tổn thương tinh thần của hai em nhỏ trong tác phẩm như là lời kêu gọi tha thiết hãy bảo vệ quyền sống của trẻ em. Thành – Thuỷ cũng như hai con búp bê không có tội lỗi gì đang sống yên bình thế mà đành phải rời xa nhau. Trách nhiệm của những người làm cha, làm mẹ là phải giữ gìn lấy tổ ấm gia đình để khỏi tổn hại đến những tâm hồn thơ trẻ. Trong suốt câu chuyện là giọng văn trữ tình đằm thắm, thiết tha, gợi mở trong tâm hồn người đọc những rung động thương cảm cuộc đời những em bé. Chúng cần có cả cha lẫn mẹ, chúng cần được nuôi dạy, được chăm sóc yêu thương và được đến trường.

            Khánh Hoài đã khôn khéo khi lựa chọn ngôi kể. Câu chuyện được kể theo ngôi thứ nhất, người kể xưng “tôi” trong câu chuyện là người trong cuộc vừa chứng kiến được việc xảy ra vừa nếm trải cuộc đau đớn trong tâm hồn. Với ngôi kể này, nhà văn đã thể hiện đầy đủ cuộc đau đớn của hai anh em và đặc biệt Khánh Hoài đã cân nhắc tỉ mỉ trong việc lựa chọn các chi tiết đều hướng tới sáng tác đồng thời kêu gọi hãy đùm bọc, yêu thương những bạn nhỏ không may rơi vào hoàn cảnh bất hạnh. Cuộc chia tay đau đớn và đầy cảm động của hai em bé trong truyện khiến người đọc nhận ra rằng: Tổ ấm gia đình là vô cùng quý giá và quan trọng. Mọi người hãy cố gắng bảo vệ và giữ gìn, không nền dù bất cứ lí do gì làm tổn hại đến tình cảm tự nhiên, trong sáng ấy

Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài  18

Dù trong bất cứ hoàn cảnh nào, vì lí do gì thì sự tan vỡ của mái ấm gia đình cũng để lại một vết thương khó có thể lành trong lòng mỗi người. Thế nhưng sự việc do người lớn làm ra người phải gánh hậu quả, nỗi đau lớn nhất chính là những đứa trẻ thơ. Vết thương để lại với các em quá lớn, chắc chắn chẳng thể xóa nhòa. Khánh Hòa đã cảm thông với nỗi đau ấy, bằng tấm lòng mình viết lên tác phẩm “Cuộc chia ly của những con búp bê”.

Ngay từ nhan đề của tác phẩm đã gợi lên một nỗi buồn man mác, điều gì đã tạo nên sự chia tách của những con búp bê vốn là món đồ chơi vô tri, vô giác của trẻ thơ. Phải chăng sự chia tay của những món đồ chơi ấy cũng là sự chia ly của con người. Đến với tác phẩm, cảm giác u buồn, đau thương càng giăng trùm. Tác phẩm mở đầu bằng mệnh lệnh đầy lạnh lùng của người mẹ về việc chia đồ chơi. Lời nói đó gần như đã thức tỉnh hai an hem Thành và Thủy rằng ba mẹ chúng thật sự đã chia tay và chúng cùng chuẩn bị phải xa cách, kẻ theo cha người theo mẹ, li biệt từ đây. Chúng sững sơf, vẫn cứ ngồi lặng ngoài vườn hàng giờ. Chúng không nói gì, lúc này đây, tất cả lời nói đều không thể thốt ra. Chúng cứ ngồi lặng lẽ như thế, cùng nói lại những kỉ niệm tuổi thơ tốt đẹp với nhau. Thành và Thủy vốn đã yêu thương nhau từ bé. Thủy vá áo cho anh khi Thành đi đá bóng ngã rách, Thành chiều nào cũng đi đón em,… Tình cảm an hem giữa Thành và Thủy luôn gần gũi, yêu thương nhau. Thế mà giờ đây chúng lại sắp phải chia xa, liệu rằng tương lai chúng sẽ thế nào. Hai anh em đến tận khi mẹ giục lần thứ hai mới bắt đầu. Chúng nhường nhịn nhau, muốn nhường lại tất cả đồ chơi cho người còn lại, đến khi mẹ quát lên chúng mới chia nhau đồ chơi. Nhưng đến khi chia hai con búp bê Vệ Sĩ với Em Nhỏ, Thủy gắt lên. Đó là hai kỉ niệm tuổi thơ tốt đẹp nhất, tựa như hai an hem nó vậy, không thể chia xa. Thủy cương quyết nhường hai con lại cho anh, để canh giữ giấc ngủ cho Thành nhưng Thành lại không chịu. Mãi sau, chúng vẫn chưa thể quyết định được.

Thế rồi hai anh em lại dắt tay nhau ra trường để tạm biệt mọi người. Khung cảnh bên ngoài vẫn thế, thậm chí càng thêm rực rỡ, mọi người vẫn bận rộn với công việc của mình. Thế nhưng hai đứa trẻ lòng lại đầy tăm tối, đau thương. Nỗi đau của gia đình chúng không hề ảnh hưởng tới nhịp sống xung quanh. Rồi đến khi cô Tâm hỏi đến việc Thủy có được đến trường nữa không. Nỗi đau càng thêm chồng chất. Thủy sẽ theo mẹ về quê ngoại, liệu rằng ở vùng quê ấy, em có thể đến trường tiếp thu con chữ hay ở nhà phụ giúp cho mẹ. Không ai trả lời em cả. Rồi tương lai em sẽ ra sao, tăm tối, mù mịt. Cuộc chia tay của bố mẹ lại gây nên nỗi đâu cho hai đứa trẻ đáng nhẽ đang phải vô tư, vui cười cùng bè bạn, học tập cùng thầy cô chứ không phải chịu nỗi đau lớn như vậy. Cuộc chia tay ấy còn ảnh hưởng trực tiếp tới tương lai của con trẻ sau này.

Cuối câu chuyện, Thủy để lại hai con búp bê cho Thành, để bảo vệ anh, để anh ngắm nhìn mỗi khi nhớ Thủy. Câu nói “Bao giờ áo anh có rách, anh tìm về chỗ em, em vá cho” làm người đọc phải trào nước mắt. Chúng khát khao rằng chúng sẽ được gặp lại nhau lần nữa, giống như hai con búp bê không phải chia lìa. Tác phẩm thật sự đem lại cho người một một cảm xúc khó tả, đau thương, u buồn.

Khánh Hoài đã dóng lên một hồi chuông cảnh tỉnh đến với mỗi người lớn cho dù vì lí do gì, trước mỗi hành động của mình, mỗi chúng ta đều cần đặ lợi ích của con trẻ lên hàng đầu, đừng vì hành động của mình mà đem lại nỗi đau cho trẻ thơ, ảnh hưởng tới tương lai của chúng. Hãy cho chúng một tuổi thơ thật sự.


Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài  19

Gia đình luôn là mái ấm tình thương chở che cho ta, nhất là đối với những em nhỏ. Ai cũng mong muốn có một gia đình em ấm hạnh phúc, nhưng một số người không may phải chịu cảnh chia tay của bố mẹ. Lấy bối cảnh của một gia đình có bố mẹ li dị, truyên ngắn “Cuộc chia tay của những con búp bê” kể về sự chia xa đầy cảm động của hai anh em, qua đó cho ta thấy được tình cảm anh em ấm áp.

Câu chuyên bắt đầu bằng việc mẹ bắt chia đồ chơi, cũng là dấu hiệu của việc đến lúc hai anh em phải rời xa mãi mãi. Trước lời nói của mẹ, người em “run lên bần bật, kinh hoàng”. Có lẽ biến cố gia đình đến quá nhanh khiến em không kịp thích ứng, và trước lời nói của mẹ, em cảm tháy buồn và mắt như trực khóc. Bố mẹ li dị, gia đình chia lìa, cả hai anh em đều cảm thầy buồn và đau khổ. Người em có thể dễ dàng bật ra tiếng “nức nở, tức tưởi” trong khi người anh chỉ có thể “cắn chặt môi” để không bật ra tiếng khóc to. Cả hai có lẽ vẫn còn bàng hoàng trước sự chia xa đột ngột, họ còn quá nhỏ để có thể dễ dàng chấp nhận sự thật. Nhất là khi cảnh vật cứ tươi đẹp với ánh nắng hừng đông, với hoa khoe sắc, chim đùa chơi và dòng người đi lại tấp nập. Có lẽ cảnh vật vẫn như hôm qua tươi vui, rục rỡ ấy, đã khiến lòng anh em họ càng buồn hơn.

Dòng kí ức ùa về ngày tháng còn hạnh phúc, anh em họ yêu thương đùm bọc lẫn nhau. Kỉ niệm về lần người anh đi đá bóng rách áo, người em đến tận sân bóng đã, khâu lại áo cho người anh. Hay những buổi chiều cùng nhau trò chuyện trên đường về. Những kie niệm ấy khiến họ không thể tin vào thực tại họ sắp phải xa nhau mãi mãi. Trong mong ước của người anh, anh chỉ xin đây là một giấc mơ.

Nhưng tiếng mẹ lại vang lên nhắc nhở anh em họ về thực tại. Giọng mẹ đã dồn dập hơn như báo rằng giờ phút chia xa đang đến rất gần rồi. Tình cảm anh em được thể hiện sâu sắc khi cả hai nhường nhau những món đồ chơi mà thường ngày họ vẫn chơi chung, rồi người anh dành hầu hết cho em. Nhưng khó khăn nảy ra khi học phải chia hai con búp bê. Hai con búp bê ấy luôn gắn kết với nhau như hình với bóng nên người em không nỡ chia xa chúng, nhưng con búp bê Vệ Sĩ lại là người bảo vệ người anh trong giấc ngủ. Mỗi tối, Thủy lại buộc con dao díp vào lưng Vệ sĩ, để Vệ Sĩ bảo vệ những giấc ngủ yên lành cho anh. Nay bắt chúng rời xa không được, để chúng ở cùng không xong.

Việc chia đồ chơi dừng lại khi Thành quyết định dắt em đến trường. Trước những nơi quen thuộc từng đi qua, cả Thành và Thủy đều có tâm trạng quyến luyến không rời. Khung hình chuyển sang cảnh khi Thủy gặp các bạn trong lớp, ai ai cũng buồn khi Thủy phải ra đi với mẹ, thậm chí cô giáo còn bật lên sửng sốt khi nghe tin Thủy phải nghỉ học để đi bán hoa quả. Ta có thể cảm nhận được tình bạn bè, tình cô trò ấm áp trong suốt trang truyện này, xuyên vào đó là những mất mát, những nỗi đau của gia đình đổ vỡ mang lại.

Tình huống kết truyện có lẽ là tình huống cảm động nhất, khi mà cả hai anh em vừa về đến nhà thì hay tin Thủy phải đi. Trước dấu hiệu của sự chia cắt là chiếc xe tải chở hàng đỗ trước cửa, Thủy “như người mất hồn, mặt tái xanh như tàu lá”. Thủy đi đến quyết định đau lòng là tách con Em Nhỏ và Vệ sĩ. Nhưng cuối cùng, trước khi rời đi, em quyết định để Em Nhỏ lại, để cho hai con búp bê ở cạnh nhu và bắt người anh hứa không được để chúng rời xa nhau. Hai con búp bê có lẽ chính là biểu tượng cho anh em Thành và Thủy. Để chúng ở cạnh nhau, chính là đại diện cho ước mở hai anh em sẽ không phải rời xa của Thủy, cũng là của chính tác giả.

“Cuộc chia tay của những con búp bê” đã khai tác một đề tài không quá mới lạ, nhưng lại đặt nó vào một tình huống mới lạ. Các viết truyện giản dị nhưng giàu tình cảm, cốt truyện hấp dẫn đã đẩy tình cảm anh em giữa Thủy và Thành lên thành một điểm sáng. Đây là một tình anh em đẹp, sâu sắc, khó có gì có thể sánh được. Bên cạnh tình anh em đó, ta còn cảm nhận được sự ấm áp của tình bạn bè, tình cô trò. Truyện ngắn thể hiện niềm sót thương trước tình cảnh anh em chia lìa, đồng cảm cho những đứa trẻ bất hạnh trong những gia đình không may có bố mẹ chia tay, bên cạnh đó, nó còn thể hiện nỗi khát khao về niềm hạnh phúc mà mỗi trẻ em đáng nhẽ nên được hưởng.

Không phải ai cũng may mắn có được gia đình hạnh phúc, rất nhiều em nhỏ đã phải chịu sự chia cắt như trong câu chuyện “Cuộc chia tay của những con búp bê”. Vậy nên, nếu bạn có một gia đình hạnh phúc, hãy cố gắng chân trọng nó, yêu thương những người anh, người chị, người em của mình.


Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài 20

Truyện Cuộc chia tay của những con búp bê viết về cuộc chia tay cảm động và đau xót giữa hai anh em Thành và Thuỷ, do bố mẹ các em li hôn.

Câu chuyện được kể theo ngôi thứ nhất. Người kể chính là người chứng kiến câu chuyện xảy ra, trực tiếp tham gia cốt truyện – tức cùng chịu nỗi đau vì sư mất mát về tình cảm như em gái mình. Cách lựa chọn ngôi kể này giúp tác giả có điều kiện trực tiếp thể hiện suy nghĩ, tình cảm và diễn biến tâm trạng của nhân vật, tăng thêm tính chân thực của truyện, làm cho truyện hấp dẫn và sinh động hơn. Chính vì thế, mặc dù tiêu đề của truyện là cuộc chia tay của những con búp bê nhưng người đọc vẫn hiểu là cuộc chia tay của hai anh em Thành và Thuỷ. Tuy nhiên, tiêu đề truyện còn một hàm ý khác. Những con búp bê thường gợi liên tưởng đến sự hồn nhiên, trong sáng, vô tư. Cuộc chia tay của những con búp bê tạo ra một tình huống tâm lí – đó là cuộc chia tay không đáng có, cũng như không đáng có cuộc chia tay giữa Thành và Thuỷ — hai anh em vốn rất mực gần gũi, thương yêu và luôn luôn quan tâm, chia sẻ cùng nhau (biết anh bị rách áo, Thuỷ đem kim chỉ ra tận sân bóng vá áo cho anh ; Thành tận tình giúp em trong học tập, chiều nào cũng đến lớp đón em, vừa đi vừa trò chuyện ; Thành nhường hết đồ chơi cho em nhưng Thuỷ lại sợ “lấy ai gác đêm cho anh” nên lại nhường anh con Vệ Sĩ,…).

Đọc truyện, điều dễ nhận thấy là giữa lời nói và hành động của Thuỷ bộc lộ những mâu thuẫn rõ rệt khi thấy anh chia hai con búp bê Vệ Sĩ và Em Nhổ ra hai bên : Trong suy nghĩ, Thuỷ không muốn chia rẽ hai con búp bê nên Thuỷ vừa ngạc nhiên vừa giận dữ “Sao anh ác thế !” nhưng lại rất thương Thành, sợ đêm đêm không có con Vệ Sĩ canh giấc ngủ cho anh. Để giải quyết được mâu thuẫn ấy, chỉ có một cách duy nhất là bố mẹ các em không chia tay nhau. Nhưng thực tế thật là nghiệt ngã. Cuộc chia tay của người lớn đã để lại hậu quả đau đớn cho các em. Cuối truyện, Thuỷ đã để lại con Vệ Sĩ, với một cử chỉ và giọng nói dứt khoát : “Em để nó ở lại…; Anh phải hứa…, Anh nhớ chưa ? Anh hứa đi”. Mỗi lời khẩn khoản của Thuỷ như một nhát dao cứa vào tâm hồn người đọc. Chứng kiến cảnh Thành và Thuỷ dành sự quan tâm chăm chút cho nhau, ai chẳng động lòng – nhất là đối với Thuỷ, một bé gái giàu lòng vị tha, vừa thương anh, vừa thương cả những con búp bê, không muốn chúng bị chia lìa. Chi tiết để lại con Vệ Sĩ là một chi tiết có tính cao trào, đặc sắc, giàu ý nghĩa nhân văn của truyện.

Bố mẹ chia tay, Thuỷ phải xa ngôi trường thân yêu. Toàn những cảnh quen thuộc trên con đường mà hai anh em đã đi lại hàng nghìn lần từ tuổi ấu thơ, nhưng hôm nay Thuỷ đột nhiên dừng lại, “mắt cứ nhìn đau đáu vào một gốc cây hay một mái nhà nào đó”, rồi đến trước lớp 4B, “cắn chặt môi im lặng”. Bạn bè kinh ngạc. Cô giáo kêu lên sửng sốt, an ủi vỗ về và tặng Thuỷ cuốn sổ cùng cây bút máy. Thật cảm động trước chi tiết cô kêu trời “tái mặt và nước mắt giàn giụa” khi biết rồi đây Thuỷ không được tiếp tục đi học nữa.

Không chỉ tiêu đề của truyện, không chỉ hành động để lại con búp bê Vệ Sĩ, chi tiết khi dắt Thuỷ ra khỏi trường, tâm trạng của Thành “kinh ngạc thấy mọi người đi lại bình thường và nắng vẫn vàng ươm trùm lên cảnh vật” cũng thể hiện rõ sự tương phản và phi lí trong cuộc chia tay. Nó thể hiện tâm trạng bơ vơ, thất vọng của nhân vật trong truyện. Đó cũng là thông điệp về ý thức bảo vệ tình cảm gia đình mà nhà văn muốn gửi đến người đọc.

Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài 21

   - Nín đi em, bố mẹ bận ra tòa!

                                                                    Chị lên bảy dỗ em trai ba tuổi

                                                                    Thằng bé khóc, bụng chưa quen chịu đói

                                                                    Hai bàn tay xé áo chị đòi cơm.

       Lời bài thơ “Hai chị em” của nhà thơ Vương Trọng cứ khiến tôi vẩn vơ mãi. Trong cuộc đời này, bất cứ cuộc chia tay nào cũng khiến người ta phải đau lòng và thổn thức, trong đó có lẽ đau đớn nhất là viễn cảnh cuộc chia tay của các bậc làm cha, làm mẹ đã vô tình khiến con cái của họ - những đứa trẻ ngây thơ chưa hiểu thế nào là chia ly phải đau đớn, phải chịu cú sốc lớn trong cuộc đời. Thành và Thủy trong Cuộc chia tay của những con búp bê là những nhân vật vô tội như vậy.

      Câu chuyện diễn ra trong hoàn cảnh hết sức buồn bã, bố mẹ của hai đứa trẻ ly hôn, người mẹ được quyền nuôi đứa em là Thủy, còn Thành vì lớn hơn nên ở với bố. Hai đứa trẻ đáng thương chẳng có quyền lựa chọn cuộc sống cho riêng mình, phải chia cắt trong nước mắt. Tờ giấy li hôn như chiếc cưa xẻ ngang tình đoàn tụ. Đứa có mẹ thì thôi không còn bố, hai anh em rồi sẽ mất nhau.

       Nhan đề "Cuộc chia tay của những con búp bê", chính là sự ẩn dụ cho sự chia tay của hai đứa trẻ, búp bê cũng như hai đứa trẻ ấy, chúng chẳng có lỗi lầm gì, lỗi là ở người lớn nhưng tai họa lại đổ lên đầu trẻ con, búp bê vô tri, nhưng vì Thành và Thủy chia tay nên chúng cũng phải xa nhau. Đó chính là mối quan hệ liên hoàn nối tiếp các sự việc. Đặt nhan đề như thế vừa gây ấn tượng với độc giả, vừa gây nên cho người ta những suy nghĩ thật sâu xa, về hành động của con người, của những bậc làm cha làm mẹ đã gián tiếp để lại những đau khổ cho con em của mình như thế nào.

       Câu chuyện có sự xuất hiện của hai nhân vật chính là người anh tên Thành, đứa em gái tên Thủy, toàn bộ câu chuyện và diễn biến tâm lý nhân vật đều được thể hiện thông qua cái nhìn của người anh với ngôi kể thứ nhất. Điều đó là hoàn toàn hợp lý vì Thành đã lớn, đã hiểu chuyện, dưới sự quan sát của cậu, nhân vật Thủy được bộc lộ rõ hơn cả về nội tâm và hành động, khiến câu chuyện trở nên chân thực và cảm động hơn.

       Thành là người có tình yêu thương em sâu sắc. Trong những ngay gia đình hòa thuận, êm ấm, cậu luôn yêu thương, chiều chuộng em, chiều nào cũng đón em đi học về, cùng nắm tay nhau đi và trò chuyện. Cho đến những ngày gia đình sắp phải li tán, anh em mỗi người đôi ngả, tình cảm cậu dành cho em lại càng sâu đậm hơn. Với tâm hồn của một đứa trẻ nhạy cảm, dù đã gắng gượng nhưng cả đêm Thành vẫn khóc, đến mức ướt đầm cả hai gối. Khi chia đồ chơi, Thành nhường tất cả cho em: “Không phải chia nữa, anh cho em tất”. Rồi cậu mong sao tất cả những điều này chỉ là một giấc mơ, sau giấc mơ này mọi việc sẽ trở lại như cũ. Thành còn là một cậu bé có tâm hồn nhạy cảm, tinh tế. Chi tiết Thành nhận xét sự thay đổi của cảnh vật xung quanh: “cảnh vật vẫn như hôm qua, hôm kia thôi mà sao tai họa giáng xuống đầu anh em tôi nặng nề thế này” hay “Ra khỏi trường tôi kinh ngạc khi thấy mọi người vẫn đi lại bình thường và nắng vẫn vàng ươm trùm lên cảnh vật”. Những suy nghĩ đó càng cho thấy rõ hơn sự nhạy cảm tinh tế của Thành, đồng thời sự đối lập giữa ngoại cảnh và tâm cảnh khiến cho người đọc thêm xót xa và cảm thương hơn cho số phận bất hạnh của hai anh em.

       Ta không chỉ ấn tượng với một người anh – Thành yêu thương, chiều chuộng em, mà còn nhớ về một Thủy – người em có tâm hồn, tấm lòng nhân hậu trong sáng và cũng hết sức yêu thương, quan tâm anh.

       Thủy là cô bé chu đáo, luôn quan tâm và yêu thương anh. Bằng đôi bàn tay khéo léo, cô bé đã vá lại chiếc áo rách cho anh thật hoàn hảo; tối tối sau khi học bài xong lại “võ trang” cho con Vệ Sĩ và đem đặt lên đầu giường để canh giấc ngủ cho anh. Cô bé cũng là đứa trẻ có tâm hồn nhạy cảm, trước tình cảnh gia đình phải chia lìa, anh em phải rời xa nhau, Thủy đã khóc cả đêm, đôi mắt em sưng húp lên, như mất hồn, người loạng choạng như sắp ngã khi mẹ yêu cầu chia đồ chơi. Làm sao em có thể sống một cách bình thường khi mà em sắp phải chia tay người anh cùng chung dòng máu. Tác giả đã thật tinh tế và sâu sắc khi nắm bắt chính xác những cung bậc cảm xúc của nhân vật.

       Khi chia đồ chơi trong tâm trạng Thủy xảy ra sự mâu thuẫn: một mặt, Thủy tru tréo giận giữ khi anh để con búp bê ra hai phía, mặt khác lại lo lắng nếu để hai con búp bê theo mình, thì lấy ai gác đêm cho anh ngủ ngon. Rồi cuối cùng em quyết định để hai con búp bê lại cho anh, để chúng không bao giờ phải xa nhau. Những suy nghĩ, hành động của Thủy trong việc chia búp bê cho thấy em là một đứa trẻ hồn nhiên, trong sáng, không chỉ yêu thương anh mà còn có tấm lòng vị tha cao cả. Trong hoàn cảnh này, Thủy là một đứa bé vô cùng đáng thương, em không suy nghĩ cho bản thân, mà chỉ suy nghĩ đến người khác, vì người khác. Trong những giờ phút cuối cùng của cuộc chia li, Thủy đã có hành động vô cùng bất ngờ Thủy tụt xuống xe và chạy về chiếc giường đặt con Em Nhỏ cạnh con Vệ Sĩ. Dù hai anh em phải chia tay nhưng tình cảm của hai em thì mãi không thể chia cắt.

       Số phận của Thủy còn có phần bất hạnh hơn anh trai, có lẽ người anh ở với bố vẫn được tiếp tục học tập, còn với Thủy điều ấy không thể xảy ra. Trong cuộc chia tay với lớp học, khi cô giáo tặng em bút và vở, Thủy đã từ chối không nhận, lí do em đưa ra khiến người đọc ứa nước mắt: “Thưa cô em không dám nhận … em không được đi học nữa. Nhà bà ngoại em ở xa trường học lắm. Mẹ em bảo sẽ sắm cho em một thúng hoa quả để ra chợ ngồi bán”. Tình cảnh của em thật đáng thương, Thủy không chỉ bị cướp đi cuộc sống gia đình hạnh phúc, cướp đi người anh trai yêu quý mà em còn bị cướp đi quyền học tập, vui chơi – quyền cơ bản nhất của mỗi đứa trẻ. Em sớm phải lao vào đời kiếm sống.

       Để tạo nên thành công của tác phẩm, Khánh Hoài đã kết hợp linh hoạt các thủ pháp nghệ thuật. Trước hết là việc lựa chọn ngôi kể, lấy người anh một người trong cuộc chứng kiến và thấu hiểu nỗi đau chia li, qua đó thể hiện một cách chân thành và cảm động những suy nghĩ, tâm trạng đau đớn, xót xa của nhân vật. Xây dựng tình huống truyện đặc sắc, mượn câu chuyện hai anh em Thành và Thủy phải chia lìa vừa thể hiện tâm hồn trẻ thơ trong sáng, vừa thể hiện được nỗi đau của trẻ em khi tổ ấm gia đình tan vỡ. Nghệ thuật phân tích, miêu tả tâm lí nhân vật đặc sắc, phù hợp với tâm lí trẻ em.

       Thành và Thủy là hình ảnh đại diện của rất nhiều đứa trẻ trong xã hội, sớm phải chịu cảnh gia đình li tán. Qua hai nhân vật này, tác giả Khánh Hoài cũng gửi gắm đến người đọc những thông điệp ý nghĩa: Tổ ấm gia đình mỗi người là điều vô cùng quý giá và đáng trân trọng. Bởi vậy, mỗi thành viên trong gia đình, đặc biệt là các bậc cha mẹ phải cố gắng gìn giữ, không nên vì bất cứ lí do nào mà làm tổn hại những tình cảm tự nhiên, trong sáng ấy.

       Đoạn kết truyện mãi để lại cho độc giả những cảm xúc không thể nói thành lời, nỗi xót xa, cảm động cho tình cảm của hai anh em trước cuộc chia ly bất đắc dĩ, mà thủ phạm lại là những người lớn trong gia đình.

       Lời tạm biệt nào cũng khó nói như nhau và lời tạm biệt của những đứa trẻ trên bờ vực cha mẹ chia cắt có lẽ là lời tạm biệt khắc khoải, đớn nhau nhất. Cuộc chia tay của những con búp bê là một truyện ngắn rất sâu sắc và cảm động về tình cảm anh em ruột thịt trong gia đình, về nỗi đau đớn, xót xa khi phải chia lìa nhau. Từ đó mỗi người chúng ta đều rút ra được bài học sâu sắc về tình cảm gia đình, hãy biết trân trọng những người thân yêu ở bên cạnh bạn. Đồng thời các bậc cha mẹ phải ý thức được việc mình làm, đừng vì sự ích kỷ của bản thân mà khiến con trẻ phải chịu tổn thương sâu sắc như hai nhân vật Thành và Thủy trong câu chuyện.

Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài  22

Tác phẩm mang tên là Cuộc chia tay của những con búp bê, nhưng mạch chính của truyện kể về hai bạn nhỏ – hai anh em ruột trong một gia đình khá giả – phải chia tay nhau vì hạnh phúc gia đình đổ vỡ, bố mẹ li hôn. Truyện được kể theo ngôi thứ nhất. Người xưng “tôi” trong truyện (Thành) là người chứng kiến các việc xảy ra, cũng là người cùng chịu nỗi đau như em gái (Thuỷ) của mình. Cách chọn ngôi kể này giúp tác giả thể hiện được sâu sắc tình cảm, tâm trạng của nhân vật, nhất là nỗi lòng người kể chuyện. Thêm nữa, kể chuyện theo cách này, tác phẩm mang tính chân thực cao và do vậy, sức thuyết phục cũng cao hơn. Đọc truyện ngắn này, người đọc – nhất là lớp trẻ chúng ta – hiểu ra và suy ngẫm được nhiều điều về nỗi đắng cay trong cuộc đời và những tình người đằm thắm, nhân hậu, nhất là tình anh em ruột thịt.

Bố cục của truyện gồm ba phần, mạch lạc và chặt chẽ :

1.Mẹ bắt hai anh em Thành – Thuỷ chia đồ chơi. Đây là cuộc chia tay thứ nhất, trong đó có câu chuyện về hai con búp bê, con Vệ Sĩ và con Em Nhỏ.

2.Thành đưa em đến lớp chào, rồi chia tay cô giáo và các bạn. Đây là cuộc chia tay thứ hai, cuộc chia li đẫm nước mắt.

3.Thành và Thuỷ thực sự phải chia tay nhau. Thành ở lại, Thuỷ theo mẹ về quê. Búp bê Vệ Sĩ ở lại. Búp bê Em Nhỏ về quê. Nhưng việc bất ngờ đã xảy ra. Thuỷ quay lại đưa cho Thành con búp bê Em Nhỏ để nó mãi mãi ở bên con Vệ Sĩ, “con Em Nhỏ quàng tay vào con Vệ Sĩ”… Như vậy là những con búp bê bé nhỏ, hồn nhiên kia không bao giờ phải chia li, cũng như tuổi thơ của Thành và Thuỷ không bao giờ muốn chia li.

Nghệ thuật bố cục của nhà văn Khánh Hoài thật tài hoa, đáng học tập. Cách bố cục ấy hài hoà với những chi tiết, những hình ảnh và ngôn ngữ kể chuyện đã thể hiện biết bao nội dung, ý nghĩa của tác phẩm.

Trước hết, chúng ta thấy tình anh em ruột thịt của Thành và Thuỷ thật đằm thắm, trong trẻo. Hai anh em họ rất mực gần gũi, thương yêu, chia sẻ cho nhau mọi buồn vui, quan tâm, chăm sóc, giúp đỡ nhau trong mọi công việc. Thấy áo anh rách, Thuỷ mang kim chỉ ra tận sân vận động vá áo cho anh. Thương anh đêm hay ngủ mê gặp ma, Thuỷ đã “vẽ trang” cho con Vệ Sĩ đặt đầu giường, gác cho Thành ngủ ngon. Rồi Thuỷ nhường tất cả búp bê cho anh,… Còn Thành thì, đáp lại tấm lòng hiển thảo, vị tha của em, cũng đã làm nhiều việc tốt, vì em. Thành giúp em học tập. Chiều nào Thành cũng đón em đi học về, dắt tay nhau vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ. Khi mẹ bắt phải chia đồ chơi, Thành đã nhường hết cho em. Sau dó Thành lại cùng em đến trường để em được chào và chia tay cô giáo, chia tay bạn bè,… Trong quan hệ anh, em giữa Thành và Thuỷ xảy ra một việc thật cám động. Đó là việc chia đồ chơi, chia hai búp bê Vệ Sĩ và Em Nhỏ. Thấy anh lấy hai con búp bê đặt sang hai phía, Thuỷ bỗng “tru tréo lên giận dữ”, nói : “Sao anh ác thế !”. Thành nói : “Anh cho em tất cả”, rồi đặt con Vệ Sĩ vào cạnh con Em Nhỏ giữa đống đồ chơi của Thuỷ. Cặp mắt Thuỷ dịu lại, như có vẻ bằng lòng. Nhưng chợt nghĩ ra điều gì, em lại kêu lên : “Nhưng… lấy ai gác đêm cho anh ?”… Như vậy, lời nói và hành động của Thuỷ trước việc này dường như đầy những mâu thuẫn. Lúc đầu, em không muốn hai con búp bê chia tay nhau. Em “tru tréo lên”, nghĩa là em kêu to lên, gắt gỏng, tỏ ý tức giận, trách Thành “ác thế”. Nhưng sau, khi thấy anh trai để hai búp bê ớ bên nhau theo ý muốn của mình thì… Thủy lại cũng “kêu lên”, nghĩa là cũng không đồng ý cách giải quyết của anh, vì như thế thì “lấy ai gác đêm cho anh”. Rõ ràng, ở đây có điều éo le, trái ngược, đối lập nhau giữa sự thật – búp bê phải chia tay, hai anh em phải chia tay, niềm vui tuổi trẻ bị chia cắt – và tình anh em gắn bó, tấm lòng vị tha của đứa em nhỏ với người anh thân yêu. Sự thật cuộc đời thật cay đắng mâu thuẫn với tình người ngọt ngào, êm dịu. Đưa ra tình huống này, tác giả thiên truyện muốn gợi lên trong lòng bạn đọc những suy nghĩ lắng sâu và đợi chờ câu trả lời của bạn đọc. Vậy, muốn giải quyết mâu thuẫn này thì làm thế nào ? Có lẽ cách tốt nhất là gia đình Thành – Thuỷ phải đoàn tụ, hai anh em không phải chia tay nhau, búp bê Vệ Sĩ và Em Nhỏ cũng không phải chia tay nhau. Cuối truyện, nhà văn kể một chi tiết thật thoả đáng : Thuỷ quay trở lại đặt con Em Nhỏ bên cạnh con Vệ Sĩ để chúng không bao giờ xa nhau. Hành động này của Thuỷ gợi cho người đọc lòng mến trọng đối với Thuỷ, mến trọng một em bé gái giàu lòng vị tha, rất thương anh, thương những con búp bê, thà mình chịu chia lìa chứ không để búp bê phải chia tay, thà mình chịu thiệt thòi để anh luôn có con Vệ Sĩ gác cho giấc ngủ được ngon lành. Xây dựng chi tiết kết thúc truyện như thế, nhà văn muốn nhắn gửi tới mọi người rằng : cuộc chia tay của các em nhỏ là rất vô lí, là không nên có, không nên để nó xảy ra. Ý tưởng ấy nhắc nhỡ những người cha, người mẹ. Ý tưởng ấy cũng chia sẻ nỗi khao khát cháy bỏng của tuổi thơ chúng ta: tuổi thơ phải được hạnh phúc, tuổi thơ không muốn chia tay,…

Tiếp sau những chi tiết, tình huống biểu hiện tấm lòng và hành động cao đẹp của tình anh em Thành – Thuỷ, nhà văn kể vé tình thầy trò, tình bạn, cũng bằng những chi tiết, tình huống truyện thật cảm động. Khi biết Thuỷ đến chào để chia tay, cô giáo Tâm đã “ôm chặt lấy em”, như khôn” muốn chia tay. Còn bạn bè của Thuỷ thì “cả lớp sững sờ… khóc thút thít”, rồi mấy đứa bạn thân bỏ chỗ ngồi, nắm chặt lấy tay Thuỷ như chẳng muốn rời,… Nhưng điều khiến mọi người sửng sốt nhất là lúc nghe Thuỷ nói: “Nhà bà ngoại em ở xa trường lắm. Mẹ em bảo sẽ sắm cho em một thúng hoa quả để ra chợ ngồi bán”. Điều đó nghĩa là sau cuộc chia tay thầy và bạn này, cô bé đáng thương sẽ không được đi học nữa, sẽ bị ném ra cuộc đời kiếm sống, sẽ vĩnh viễn mất niềm vui của tuổi học trò… “Trời ơi !”, cô giáo đã kêu lên, tái mặt và nước mắt giàn giụa. Lũ bạn nhỏ của Thuỷ cũng khóc, mỗi lúc một to hơn. Đọc đến chi tiết này, sống mũi ai mà không cay cay, nước mắt ai mà không rơm rớm… Chúng ta vừa cảm động trước tình cảm thầy trò, bè bạn của cô giáo và các em học sinh lớp cửa Thuỷ, vừa thêm xót thương cảnh ngộ éo le của anh em, gia đình Thành – Thuỷ. Kể lại cuộc chia tay đẫm nước mắt ấy, Thành đã tâm sự : “Ra khỏi trường, tôi kinh ngạc thấy mọi người vẫn đi lại bình thường và nắng vẫn vàng ươm trùm lên cảnh vật”. Tại sao lại như thế ? Phải chăng, Thành thấy “kinh ngạc” vì : trong khi mọi việc đểu diễn ra bình thường, cảnh vật vẫn êm đẹp, cuộc đời vẫn bình yên, thì… hai anh em và gia đình Thành phải chịu sự mất mát, đổ vỡ quá lớn ? Nói cách khác, Thành ngạc nhiên vì : trong tâm hồn mình đang nổi dông bão vì sắp phải chia lìa đứa em thân thương, thế mà bên ngoài, mọi người và trời đất vẫn không có gì thay đổi. Đây là một tình huống trớ trêu, đối chọi giữa nội tâm và ngoại cảnh. Cũng là một diễn biến tâm lí được tác giả miêu tả rất hài hoà, tương tự như một đoạn ở phần đầu truyện : Trong khi hai anh em Thành ngồi dưới gốc cây hồng xiêm, lòng buồn rười rượi, thì “Đằng đông, trời hửng dần. Những bông hoa thược dược trong vườn đã thoáng hiện trong màn sương sớm và bắt đầu khoe bộ cánh rực rỡ của mình. Lũ chim sâu nhảy nhót trên cành và chiêm chiếp kêu…”. Nghệ thuật miêu tả thiên nhiên, tạo vật đẹp đẽ, vô tư, bình thản trước cảnh ngộ bất hạnh của con người làm tăng thêm nỗi buồn sâu thẳm, trạng thái thất vọng, bơ vơ, lạc lõng của nhân vật trong truyện. Nghệ thuật ấy, chúng ta ít thấy trong văn thơ trung đại…

Qua câu chuyện này, tác giả Khánh Hoài muốn nhắn gửi đến mọi người điều gì ? Rõ ràng tên truyện là Cuộc chia tay của những con búp hê, nhưng đây lại là chuyện về con người, của con người. Cuộc chia tay đau đớn và đầy cảm động của hai em bé trong truyện khiến người đọc thấm thìa rằng: tình cảm gia đình, hạnh phúc gia đình vô cùng quý giá và quan trọng. Mọi người hãy cố gắng háo vệ và giữ gìn, không nên vì bất kì lí do gì để làm tổn hại đến những tình cảm tự nhiên, trong sáng ấy, làm tan vỡ hạnh phúc gia đình. Và một mạch ngầm nữa của văn bản phải chăng là: Tuổi thơ không biết và không bao giờ mong muốn chia li?

 Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài 23


Khánh Hoài được biết đến là cây bút truyện ngắn hiện đại nổi tiếng của nền văn học Việt Nam. Ông được vinh dự trao tặng giải thưởng quốc tế văn học viết về “Quyền trẻ em”. Có lẽ vì thế những áng văn chương của ông viết nhiều về đề tài trẻ thơ. Tiêu biểu nhắc tới truyện ngắn : “Cuộc chia tay của những con búp bê”.

Truyện ngắn là một văn bản nhật dụng tiêu biểu đề cập tới vấn đề về quyền trẻ em, và được vinh danh trên sàn đấu quốc tế với giải nhì cuộc thi viết văn quốc tế về quyền trẻ em do Rát-đa Bec nơ tổ chức.

Lấy hình ảnh ẩn dụ là những con búp bê, truyện kể lại cuộc chia tay đầy cảm động của hai anh em Thành và Thuỷ vì cha mẹ ly hôn mà phải sống xa nhau. Nhan đề câu chuyện : “Cuộc chia tay của những con búp bê” gợi lên hình ảnh thật trong sáng. Những con búp bê ẩn dụ cho tâm hồn trẻ thơ, vô tọi của những đứa trẻ. Chính từ nhan đề này khiến người đọc tò mò, gợi ra một tình huống, buộc người đọc phải theo dõi để tìm hiểu. Truyện được kể theo ngôi kể thứ nhất, nhân vật kể chuyện xưng “tôi”, nhập cuộc để kể lại một cách chân thực, chính xác ,thể hiện sâu sắc nhừng suy nghĩ tình cảm tâm trạng của các nhân vật góp phần tăng sức thuyết phục cao cho truyện.

Mở đầu truyện ngắn là tiếng gọi của nhân vật mẹ. Mở đầu bằng một âm thanh khàn đặc, như gợi cái âm hưởng buồn bã xuyên suốt tác phẩm. Những hình ảnh Thành nhớ lại ban đêm với những giọt nước mắt, với những tiếng nức nở khiến người đọc như nao lòng, và càng tò mò muốn tìm hiểu câu chuyện.

Tiếp đến, tác giả vẽ lại bức tranh khung cảnh buổi sáng. Ông sử dụng nhiều láy từ gợi tả âm thanh, màu sắc của các loài chim, loài hoa : “Những bông hoa thược dược trong vườn đã thoáng hiện trong màn sương sớm và bắt đầu khoe bộ cánh rực rỡ của mình. Lũ chim sâu nhảy nhót trên cành và chiêm chiếp kêu. Ngoài đường, tiếng xe máy, tiếng ô tô và tiếng nói chuyện của những người đi chợ mỗi lúc một ríu ran.”. Khung cảnh thiên nhiên bình dị, thân thuộc, tưởng chừng cuộc sống thật yên bình. Nhưng ngay câu văn tiếp theo: “ Cảnh vật vẫn cứ như hôm qua, hôm kia thôi mà sao tai họa giáng xuống đầu anh em tôi nặng nề thế này .” khiến cả đoạn văn như trùng xuống, người đọc dường như ngờ ngợ hình dung ra được câu chuyện xảy ra. Cảnh vật thì cứ đẹp mà lòng người thì đau khổ buồn bã. Nghệ thuật đối lập giữa cảnh và người khắc sâu sự hồn nhiên vô tư và nỗi bất hạnh của những đứa trẻ

Nhân vật “tôi” nhớ lại những kỉ niệm đẹp giữa hai anh em. Thành đi đá bóng ở sân vận động bị ngã rách áo, Thủy đã mang kim chỉ ra tận sân vận động khâu áo cho anh. Từ đó chiều nào Thành cũng đi đón Thủy, hai anh em vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ. Kỉ niệm ngây thơ hồn nhiên ấy dội về trong kí ức của Thành khắc sâu hơn nỗi đau khổ bất hạnh của hai anh em. Tình cảm ngây thơ, gần gũi của hai anh em càng đẹp bao nhiêu thì hiện thực lại càng đau khổ bấy nhiêu.

Truyện dâng lên cao trào khi người mẹ nhắc hai anh em chia đồ chơi. Khi Thành mang hai con búp bê chia ra thì Thuỷ tru tréo lên giận dữ vì em không muốn hai con Vệ Sĩ và Em Nhỏ phải rời xa nhau. Thành nhớ lại kỉ niệm về hai con búp bê, đó là sự quan tâm lẫn nhau của hai anh em. Hai con búp bê luôn ở cạnh nhau không bao giờ xa cách là biểu tượng cho tình cảm anh em bền chặt không bao giờ xa nhau của Thành và Thủy. Bởi có lẽ búp bê là hình ảnh của gia đình sum họp, sự gắn bó của hai anh em, là kỉ niệm đẹp của thời thơ ấu, là hình ảnh trung thực của hai anh em Thành và Thủy.

Trong cuộc chia tay của Thủy với lớp học 4B thân yêu khi Thủy cho biết mình không được đi học nữa khiến cho không chỉ cô giáo, các bạn trong lớp xúc động mà còn khiến người đọc thật xót xa. Về quê ngoại ở xa trường học quá nên em không thể tiếp tục đến trường được. Về quê cũng đồng nghĩa với việc em không thể được vui chơi như những đứa trẻ khác mà sẽ phải đi bán hoa ngoài chợ không những khiến cả lớp mà còn khiến người đọc chúng ta cảm thấy thật bàng hoàng. Em mới chỉ là một em bé còn rất nhỏ vậy mà cuộc đời em lại phải lặn lội kiếm sống ngoài chợ thật khiến người đọc cảm thấy nghẹn ngào xiết bao. Với một đưa trẻ, điều quan trọng nhất, đáng quý nhất chính là giáo dục. Được đi học là trách nhiệm, là niềm vui của mỗi đứa trẻ. Nhưng với Thuỷ đó là điều xa vời với em. Em sẽ không được đi học, em quá nhỏ để phải lăn lộn với cuộc đời khổ cực. Thuỷ trở thành cô bé vừa thiếu tình cảm gia đình vừa thiếu đi kiến thức.

Với Thành, em là đứa trẻ ít nói, không thích bộc lộ những cảm xúc ra bên ngoài nhưng từ những suy nghĩ, hành động nhường nhịn của em với Thuỷ cũng đủ để thấy em là đứa trẻ sống tình cảm, yêu thương, nhường nhịn em gái. Em sống rất tình cảm và có những suy nghĩ chững trạc về cuộc sống.

Bằng nghệ thuật đối lập trong miêu tả ngoại cảnh và nội tâm nhân vật, Khánh Hoài đã xuất scaws kể lại câu chuyện thấm đẫm tình cảm nhân văn sâu sắc. Câu chuyện đã ca ngợi tình cảm anh em thắm thiết trong sáng để từ đó lên tiếng phê phán những cặp cha mẹ vô trách nhiệm với con cái, đẩy con cái mình vào những hoàn cảnh bế tắc, éo le.

Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài 24


Dù trong hoàn cảnh hay xã hội ra sao, một cuộc hôn nhân tan vỡ luôn là vết nứt dễ gây tổn thương cho bất cứ một người nào trong gia đình mà nhất là đối với những đứa trẻ. Đọc “Cuộc chia tay của những con búp bê” của Khánh Hoài, ta càng cảm nhận rõ hơn sự mất mát, ảnh hưởng này mà trong đó, nổi trội hơn cả là nỗi đau gia đình chia cắt.

Truyện mở đầu bằng tiếng ra lệnh chia đồ chơi lạnh lùng của mẹ trong sự lưỡng lự của anh em Thành và Thủy. Việc mà bố mẹ li dị có lẽ không còn bất ngờ với hai anh em, đồng thời những đứa trẻ nhạy cảm hiểu rằng chúng sắp phải xa nhau. Vì thế mà Thủy “hai bờ mi đã sưng mọng lên vì khóc nhiều”. Thành và Thủy cùng ngồi ra vườn, nhớ lại những kỉ niệm của hai anh em trước đây và chẳng bao giờ có suy nghĩ sẽ xa nhau. Hình ảnh hai đứa trẻ ngồi trong vườn đợi bình minh lên với đôi mắt buồn bã vô ngần khiến cho không người đọc nào có thể cầm được cảm xúc thương xót cho những tâm hồn trẻ thơ vốn còn trong trẻo đã phải hứng chịu những đau khổ tột cùng về tinh thần. Trong mỗi ánh nhìn, hành động của hai anh em đều toát lên những giọt buồn của sự lo sơ về một tương lai không mong muốn.

Hẳn chúng muốn cứ mãi ngồi bên nhau như vậy nhưng rồi chúng vẫn phải lăn buồn bã theo vòng quay của thời gian và bắt buộc phải làm theo những điều đầu tiên mà số phận yêu cầu, và sự kiện đầu tiên bắt đầu cho nỗi đau xót chia li của hai đứa trẻ là chia đồ chơi. Chúng lưỡng lự rồi lại nhường nhau hết món này đến món nọ, chúng yêu thương và lo lắng cho nhau, muốn những món đồ chơi ấy ở lại thay chúng để chăm sóc cho người kia. Chúng đâu muốn chia năm sẻ bảy những món đồ chơi mà chúng vốn dĩ dành để chơi chung với nhau trong bấy lâu, có lẽ đối với hai anh em thì những món đồ chơi ấy là cùng một nhà giống như họ là một gia đình không thể chia cắt và cũng không muốn phải chia cắt. Và có lẽ đỉnh điểm của nỗi đau chia li là những giọt nước mắt trong lời hứa, lời dặn dò, ánh nhìn trìu mến, cái níu tay của hai anh em dành cho nhau vào những giây phút cuối trước lúc Thủy lên xe theo mẹ về quê ngoại. Thủy đã chia đôi búp bê ra để mong mỗi người sẽ có cho mình một món kỉ niệm về tuổi thơ của hai anh em. Cuộc chia li ấy có lẽ khiến cho chính những búp bê cũng buồn bởi chính con người cũng không sao giấu được nỗi buồn của lòng mình. Người đọc thậm chí vỡ òa cảm xúc vì thương xót biết bao Thành và Thủy- những đứa trẻ đáng thương chịu nỗi đau gia đình phân li, mỗi đứa một nơi.

Nhưng đối với cô bé Thủy, sự li dị của cha mẹ đâu chỉ khiến cô chịu nỗi đau chia lìa anh Thành mà còn chia lìa cả tuổi thơ trong sáng, êm đềm khi phải xa các bạn, xa trường, xa lớp nơi cô bé đã gắn bó suốt quãng đời tuổi thơ. Thậm chí, cô còn phải xa cả một tươi lai tươi sáng khi có nguy cơ phải xa cả việc học để bước vào cuộc sống mưu sinh. Cuộc sống cô bé từ nay thay đổi theo chiều hướng tiêu cực hẳn với một thương tâm hồn sẽ không bao giờ lành miệng và có lẽ cô bé sẽ mất đi vẻ hồn nhiên, ngây thơ, cuộc sống vô lo vô nghĩ của tuổi học trò mà đáng ra cô phải được hưởng.

Người lớn luôn là người đưa ra những quyết định và những đứa trẻ đôi khi phải hứng chịu khổ đau vì những quyết định ấy bởi dường như họ chẳng buồn quan tâm đến suy nghĩ của chính con cái mình. Li dị là quyết định của cha mẹ nhưng họ làm không đủ tốt, giải quyết không đủ sáng suốt để bảo vệ con cái họ khỏi những mất mát.

Câu chuyện như là một lời cảnh tỉnh cho tất cả chúng ta để chúng ta hiểu, những đứa trẻ cũng biết tổn thương và đừng khiến cho chúng phải xa những điều chúng yêu thương chỉ vì lỗi lầm của người lớn.

Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài 25 

Khánh Hoài - nhà văn đạt giải trong cuộc thi viết về quyền trẻ em. "Cuộc chia tay của những con búp bê" là tác phẩm rút trong tuyển tập thơ văn được giải thưởng trong cuộc thi viết về quyền trẻ em. Truyện viết về cuộc chia tay đầy cảm động, quyến luyến giữa hai anh em Thành và Thủy do bố mẹ phải chia tay, từ đó nhắn gửi đến mọi người hãy biết trân trọng, giữ gìn và bảo vệ tổ ấm gia đình.

Truyện được kể theo ngôi thứ nhất là nhân vật Thành - người anh xưng tôi giúp thể hiện sâu sắc những suy nghĩ, tình cảm, tâm trạng nhân vật đồng thời làm tăng tính chân thực, sức thuyết phục của truyện. Thông qua cảnh ngộ gia đình tan vỡ vì bố mẹ ly hôn, truyện đã thể hiện nỗi đau xót, tủi hờn của những em bé chẳng may rơi vào hoàn cảnh bất hạnh, đặc biệt ca ngợi tình cảm trong sáng, cao đẹp và tấm lòng vị tha của hai anh em Thành và Thủy. 

Mở đầu câu chuyện là lời yêu cầu của mẹ về việc đem chia đồ chơi. Cuộc chia tay có lẽ quá đột ngột, hai anh em Thành và Thuỷ không có thời gian chuẩn bị. Đây là cú sốc đầu tiên trong đời, tổn thương quá nhiều về tinh thần. Nỗi đau đã giày vò hay em mấy ngày qua. Lúc này, Thủy thực sự hốt hoảng, sợ hãi. Thành hiểu em nhưng là anh, Thành không muốn em thấy sự yếu đuối mặc dù Thành rất đau khổ. Cảnh vật bên ngoài vẫn nhộn nhịp tươi vui đón chào ngày mới, đối lập hoàn toàn với tâm trạng hai anh em. Sự tương phản ấy càng làm nổi bật nỗi bất hạnh, trớ trêu của hai anh em trong lúc đau khổ. Càng nhớ lại kỉ niệm sâu sắc với em hồi lớp Năm khiến Thành càng thương em nhiều hơn.

Khi mẹ giục chia đồ chơi lần thứ ba, mẹ quát thì Thủy mới quyết định chia đồ chơi mặc dù em không hề muốn. Em không quan tâm bởi vì những thứ đồ chơi không quan trọng, không còn ý nghĩa gì nữa, mà em sắp phải xa anh, xa trường, xa phố, xa bố,... nên là em rất đau lòng. Khi Thành chia hai con búp bê, Thủy giận dữ và cho là anh nhẫn tâm. Lời nói và hành động của Thủy rất mâu thuẫn: một mặt Thủy rất giận dữ, không muốn chia rẽ hai con búp bê, mặt khác lại rất thương anh, sợ đêm đêm không có con Vệ Sĩ canh gác giấc ngủ cho anh nên em rất bối rối sau khi đã "tru tréo lên giận dữ". Như vậy, Thủy là một em bé có tâm hồn nhân hậu, giàu thương cảm và luôn quan tâm đến anh, là một người con hiếu thảo.

Trong buổi chia tay cô giáo và các bạn, tâm trạng của Thủy buồn nhớ, xót xa, nuối tiếc. Em muốn níu giữ những hình ảnh thân quen của thời cắp sách với nỗi nuối tiếc không muốn chia xa. Cuộc chia tay với cô giáo và các bạn thật cảm động. Em không được đi học nữa, em phải chịu một thiệt thòi quá lớn: thiếu sự quan tâm che chở của cha và anh, giờ đây lại mất luôn cả sự vô tư, hồn nhiên của tuổi thơ. Tâm trạng của Thành trên đường về là "kinh ngạc". Em ngạc nhiên vì trong tâm hồn của mình đang trải qua một cơn bão tố khi phải chia tay đứa em nhỏ thân thiết. Tất cả như sụp đổ, tan vỡ trong tâm hồn em, thế mà bên ngoài mọi người và đất trời vẫn ở trạng thái bình thường. Nghệ thuật đối lập giữa cảnh vật xung quanh và tâm trạng của hai anh em càng khắc sâu nỗi buồn sâu thẳm, trạng thái bơ vơ, thất vọng của nhân vật.

Cuộc chia tay đột ngột cuối cùng, em Thủy đặt con búp bê Em Nhỏ ở lại cạnh con Vệ Sĩ. Như vậy, Thủy rất thương anh, thà rằng phải chia tay anh chứ nhất định không để búp bê chia tay. Hình ảnh hai con búp bê bên nhau thể hiện tình anh em gắn bó, bền chặt, mãi không chia xa. Đó là hình tượng Nghệ thuật biểu tượng cho khát vọng đoàn tụ của những đứa con trong gia đình, một biểu tượng giàu chất nhân văn để lại những suy ngẫm sâu sắc trong lòng người đọc.

Truyện kể theo ngôi thứ nhất kết hợp giữa miêu tả và biểu cảm. Tác giả sử dụng nghệ thuật đối lập khi miêu tả tâm lí nhân vật nhằm đi sâu miêu tả thế giới nội tâm giằng xé của nhân vật. Lời kể chân thành, giản dị phù hợp với tâm lí nhân vật nên có sức truyền cảm sâu xa. Qua câu chuyện này tác giả muốn nhắn gửi đến mọi người thông điệp sâu sắc: mái ấm gia đình là vô cùng quý giá và quan trọng, mọi người hãy cố gắng bảo vệ và giữ gìn, không nên vì bất kỳ lý do gì để làm tổn hại đến những tình cảm tự nhiên trong sáng ấy, làm tan vỡ hạnh phúc gia đình.

Truyện khép lại nhưng để lại trong lòng người đọc một nỗi buồn sâu sắc. "Cuộc chia tay của những con búp bê" - đó là cuộc chia tay của đồ vật, cuộc chia tay của con người, cuộc chia tay của tình cảm, là sự đổ vỡ của một gia đình. Ta càng thêm trân trọng biết bao hạnh phúc gia đình - tổ ấm thân yêu mà ta đang may mắn có được. 

Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài 26

Ngày nay có một vấn đề khến chúng ta vừa bức xúc cũng đầy xót thương: nhiều trẻ em đang bị bạo hành, không có một mái ấm gia đình đúng nghĩa. Không được đảm bảo quyền lợi của mình.Chính vì vậy, truyện ngắn ” Cuộc chia tay của những con búp bê” của Khánh Hoài là một câu chuyện vô cùng cảm động, là tiếng chuông cảnh tỉnh người lớn, cho ta những bài học đáng giá.

Búp bê vốn là đồ chơi của trẻ nhỏ, thường gợi lên sự ngộ nghĩnh, ngây thơ, vô tội. Hai anh em Thành -Thủy cũng trong sáng, hồn nhiên như thế, vậy mà buộc phải chia tay bởi cuộc li hôn của cha mẹ. Tên truyện đã gợi ra một tình huống bất thường, thu hút sự chú ý của người đọc và góp phần thể hiện mục đích của người viết. Truyện được kể ở ngôi thứ nhất, nhân vật “tôi” – người anh là người trong cuộc chứng kiến và chịu những đau khổ, bất hạnh của cuộc chia li này nên câu chuyện diễn ra vô cùng chân thực, cảm động.

Trước khi hai anh em chia li là những lời tâm sự thẫm đẫm nước mắt, đọc đến đây có lẽ không ai có thể cầm được nước mắt trước tình cảnh đau lòng của chúng. Thủy khóc cả đêm trước ngày lên xe theo mẹ về quê, “đôi mắt tuyệt vọng” “buồn thăm thẳm, hai bờ mi đã sưng mọng lên vì khóc nhiều”. Thành cũng chẳng thể khá hơn, dù đã cố gắng kìm nén sự đau khổ nhưng “nước mắt cứ tuôn ra như suối, ướt đầm cả gối và hai cánh tay áo”. Làm sao có thể không đau đớn, xót xa cho được khi giây phút chia tay của hai anh em mỗi lúc một gần hơn.Nguyên nhân bởi khi bố mẹ chia tay nhau, mọi thứ trong gia đình cũng đều chia đôi. Đến cả những món đồ chơi của hai anh em cũng được mẹ bảo chia đôi, khiến cho hai anh em vô cùng buồn khổ Thành lo sợ sẽ phải xa em mãi mãi, em không muốn tin điều ấy và chỉ mong đó chỉ là một giấc mơ thôi. Thành kinh ngạc khi thấy cảnh vật, con người vẫn như hôm qua, hôm kia, vẫn diễn ra đông vui tấp nập, nắng vẫn vàng ươm mà cuộc sống của hai em lại tăm tối ảm đảm khôn cùng. Sự đối lập giữa ngoại cảnh và tâm cảnh càng thể hiện rõ hơn tâm trạng bơ vơ, thất vọng của em.

Đau xót trước sự chia li của hai anh em bấy nhiêu người đọc lại càng thêm cảm động trước tình cảm anh em thắm thiết sâu nặng, sự quan tâm, chăm sóc của hai đứa trẻ tội nghiệp .Thành muốn “nhường”  lại hai con búp bê Vệ sĩ và Em nhỏ cho cô em gái của mình là Thủy. Nhưng Thủy lại sợ anh chia đôi hai con búp bên nên vội nói ” Sao anh ác thế? Anh định chia rẽ chúng sao?”,Nhưng rồi cô bé lại sợ không có vệ sĩ thì không có người canh gác cho anh ngủ. Điều này thể hiện tình cảm của Thủy dành cho anh trai mình vô cùng sâu sắc, một cô em gái nhỏ giàu tình cảm luôn lo lắng cho những người thân yêu của mình.Nghĩ thế nên Thủy quyết định để lại hết hai con búp bê lại cho Thành anh trai của mình. Hai con búp bê mãi mãi sẽ không phải rời xa nhau như Thủy và Thành. Hành động này của cô bé khiến người đọc không cầm được nước mắt bởi em dường như lớn hơn tuổi thực của mình biết suy nghĩ vô cùng sâu sắc, thấu tình đạt lý, biết hy sinh chịu thiệt thòi.

Cuộc chia tay của Thủy với lớp và cô giáo cũng khiến người đọc vô cùng xúc động. Trong lần chia tay này có lẽ chi tiết xúc động nhất chính là khi cô giáo tặng Thủy quyển sổ và cây bút nhưng em không dám nhận vì: “em không được đi học nữa” “nhà bà ngoại em ở xa trường học lắm. Mẹ em bảo sẽ sắm cho em một thúng hoa quả để ra chợ ngồi bán”, đọc đến đây có lẽ chúng ta không thể cầm được nước mắt về lời chia sẻ chân thật mà cũng hết sức đau lòng của em. Thủy không chỉ bị tước đi quyền được sống trong một gia đình yên ấm, hạnh phúc mà còn bị tước đi quyền học tập, vui chơi. Em buộc phải lao mình vào vòng xoáy cuộc sống kiếm tiền ngay từ khi còn nhỏ.

Tác giả Khánh Hòa với những câu văn đầy nhân văn, giàu cảm xúc của mình cùng nghệ thuật miêu tả tâm lí, xây dựng tình huống truyện độc đáo đã khiến người đọc cảm nhận được sự mất mát quá lớn của những đứa trẻ khi gia đình tan vỡ, khiến các em phải trưởng thành sớm, và đánh mất đi tuổi thơ vui vẻ, thơ ngây hồn nhiên của mình.Qua tác phẩm của mình tác giả muốn gửi gắm tới những người lớn hãy biết sống tích cực hơn đừng để trẻ con phải gánh chịu những hậu quả do gia đình ly tán. Bởi trong bất kỳ cuộc chia ly nào thì trẻ nhỏ luôn là người gánh chịu nhiều thiệt thòi nhất.

Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài  27

Đã có rất nhiều những tác phẩm nhạc, kịch, tranh ảnh, hay văn học nói đề cập tới vấn đề quyền trẻ em. Bởi vấn đề này đang là một mối bận tâm hàng đầu của xã hội. Trẻ em là những trang giấy trắng, mỏng manh và dễ tổn thương. Chúng cần được che chở, bảo vệ và chăm sóc. Thế nhưng thực tế lại có rất nhiều cặp cha mẹ li hôn, làm tan vỡ gia đình và tổ ấm của các em. Truyện “Cuộc chia tay của những con búp bê” đã phản ánh sâu sắc hiện thực đó.

Hai nhân vật chính là Thành và Thủy vốn là hai anh em rất yêu thương nhau, rất biết đùm bọc, che chở cho nhau. Tình cảm đó được tác giả Khánh Hoài miêu tả rất cụ thể trong một số chi tiết như: Thành đi đá bóng bị rách áo, Thủy đem kim chỉ ra rân sân để vá cho anh. Đó là một minh chứng tuy bình dị và giản đơn nhưng đã thể hiện được tình cảm rất chân thành và tình nghĩa của hai anh em. Hai anh em luôn đi học cùng nhau và “vừa đi vừa trò chuyện”.

Cho tới khi hai bố mẹ quyết định bỏ nhau, đồng nghĩa với việc hai anh em cũng phải chia đôi, anh theo bố, em theo mẹ. Nỗi đau ấy của những đứa trẻ khiến chúng đau đớn đến ngạt thở, Thủy “khóc nức nở, tức tưởi”, còn Thành “cắn chặt môi để khỏi bật ra tiếng khóc to, nhưng nước mắt của tuôn ra như suối, ướt đẫm cả gối”. Đó là nước mắt của sự đau đớn, tủi nhục khi gia đình tan vỡ, khi tình cảm bị chia cách. Đến lúc phải chia đồ chơi thì hai anh em ai cũng muốn nhường cho người kia, ngay cả con búp bê và hai anh em đều không muốn chia xa. Khi phải chia hai con búp bê Em nhỏ và Vệ sĩ ra, một mặt Thủy nghĩ đó là hành động ác, nhưng một mặt Thủy lại rất lo cho anh vì sợ rằng không có người “gác đêm cho anh”.

Thật là một cô bé giàu tình cảm, giàu lòng yêu thương tha thiết và chân thành. Cuối cùng Thủy đã để hai con búp bê lại cho anh, để cho hai con búp bê không phải xa nhau, đó là một tình cảm vị tha rất đáng ngưỡng mộ. Chi tiết Thủy đến trường chi tay lớp đã khiến cho người đọc không còn kìm được cảm xúc của mình. Chi tiết ấy đã phản ảnh một thực tế đau lòng của những đứa trẻ bị rơi vào bế tắc, không còn đườn đi và lối thoát. Em không còn được đi học, tương lai của em mù mịt tối tăm, cha mẹ em đã không làm tròn trách nhiệm, đã phá vỡ mái ấm lại lấp đi tương lai của em.

Tác giả đã tái hiện lại quang cảnh sau khi hai anh em rời khỏi trường học “mọi người đi lại bình thường và nắng vẫn vàng ươm trùm lên cảnh vật”. Thành kinh ngạc vì mọi thứ vẫn diễn ra bình thường vậy àm hai anh em lại phải chịu tai họa giáng xuống. Gia đình em đã không còn nguyên vẹn, cuộc sống sẽ trở nên khắc nghiệt hơn, và đáng lẽ ra những đứa trẻ ấy phải được hưởng và sống trong hạnh phúc gia đình.

Với giọng văn nhẹ nhàng mà da diết, đầy day dứt, tác giả Khánh Hoài đã cho người đọc cảm nhận được nỗi đau và sự mất mát của những đứa trẻ khi gia đình tan vỡ. Nỗi đau ấy bao tùm lên toàn bộ tác phẩm và chạm vào mỗi tấm lòng của người đọc, từ đó làm bài học về hạnh phúc gia đình và việc gìn giữ tổ ấm của những bậc làm cha mẹ.

Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài 28

Quyền trẻ em là một vấn đề đang được mọi người quan tâm hiện nay. Bởi trẻ em là những mầm non tương lai của đất nước, hơn thế nữa các em còn non nớt cần được sự quan tâm chăm sóc từ phía gia đình. Tuy nhiên, hiện nay việc ly hôn diễn ra ngày càng nhiều, cha mẹ chia tay. gia đình đổ vỡ, các em chịu tổn thương về mặt tinh thần rất nhiều. Truyện ngắn “Cuộc chia tay của những con búp bê “ của Khánh Hoài đã cho ta thấy được rõ những đau thương mất mát mà các em phải chịu và thậm chí còn khiến người đọc không kìm được xúc động khi chứng kiến cảnh chia tay của 2 anh em trong truyện

Trước hết ngay từ nhan đề câu chuyện đã thu hút chúng ta nó gợi ra một tình huống đáng được chú ý khiến chúng ta phải quan tâm. Nhan đề này nó. mang một hàm ý sâu sắc. Bởi như chúng ta đã biết búp bê là đồ chơi quen thuộc gắn liền với trẻ em nó thể hiện sự ngây thơ trong sáng của các em. Khi “búp bê” chia tay cũng là lúc những đứa trẻ đó rơi và nỗi đau không thể dấu. Và cuộc chia tay của thành và thủy trong truyện ngắn “ cuộc chia tay của những con búp bê”. Cách chọn ngôi kể của tác giả ( ngôi thứ 1) đã tạo nên ấn tượng và xúc động mạnh cho người đọc và cứu vào lòng người đọc những nhức nhối về quyền trẻ em.

Tiếp theo ta nói đến thành và thủy, hai anh em luôn yêu thương quan tâm chăm sóc lẫn nhau. Nó được thể hiện qua nhiều chi tiết trong truyện như khi thành đi đá bóng áo bị rách, thủy đã mang kim chỉ ra tận bãi bóng để khâu áo cho anh vì sợ anh bị mẹ mắng.Còn thành thì hay giúp em học chiều chiều lại đón em ở trường về. Rồi 2 ae hay đi học cùng nhau “ vừa đi vừa nói chuyện “. Những cử chỉ hành động của 2 anh em thật giản dị nhưng thấm đượm tình nghĩa

Bố mẹ bỏ nhau, đây là một nỗi đau đến ngạt thở đối với 2 anh em – một vết sẹo được hằn sâu trong trái tim non nớt. Thủy “khóc nức nở, tức tưởi”, Thành “ cắn chặt răng để không bật lên tiếng khóc to, nhưng nước mắt cứ tuôn ra như suối ướt đẫm cả gối”. Đây là nước mắt của sự đau đớn và tủi nhục khi gia đình tan vỡ. Các em phải chịu những mất mát đau thương quá lớn dường như nó đã quá sức chịu đựng. Đáng ra các em cần được yêu thương quan tâm chăm sóc từ bố mẹ mà giờ đây Thành và Thủy lại phải chia lìa mỗi đứa một nơi. Vậy khi bố mẹ các em chia tay có nghĩ đến nỗi đau mà các em phải gánh chịu không. Có lẽ là không rồi. Các em chỉ biết đón nhận nó một cách bất ngờ và đau đớn đến tận cùng. Để giờ đây các em sống một cuộc sống thiếu thốn đi tình cảm của bố hoặc mẹ cái mà các em phải được nhận đầy đủ

Khi phải chia đồ chơi ra, Thành và thủy cứ nhường nhau đến lúc mẹ thì hai đứa mới ngậm ngùi chia ra. Nhưng khi chia đến hai con búp bê thì cô bé thủy lại không muốn chia chúng ra còn nói sao “ sao anh ác thế “. Không muốn hai con búp bê chia tay hay dường như đây chính là nỗi lòng của thủy không muốn hai anh em chia tay nhau. Đọc đến đoạn này lòng người đọc dường như lặng đi vì tình cảm của 2 anh em. Tuy nhiên cô bé lại lo cho anh mình vì sợ “ không có người gác đêm cho anh “. Thật là một cô bé giàu tình cảm và lòng yêu thương mọi người. Để giải quyết được việc này chỉ có cách là bố mẹ 2 e không chia tay nhau nhưng thực tế thật nghiệt ngã. Cuộc chia tay của người lớn để lại hậu quả to lớn cho các em.

Bất ngờ thay, trong cách giải quyết của bé thủy chính là để lại con búp bê bé nhỏ lại để chúng không bao giờ chia tay nhau và sẽ mãi luôn cạnh nhau và anh trai sẽ không phải sơ ma nữa. Người đọc xúc động trước những cử chỉ và hành động đầy tình yêu thương của cô bé. Đây có thể coi như một chi tiết đắt giá nhất trong tác phẩm. Một tình cảm vi tha thật đáng ngưỡng mộ. Hoặc đây là một hi vọng mong manh yếu ướt của cô bé về sự tan vỡ của gia đình mình. Tuy nhiên nó có lẽ sẽ không thành sự thật và bị vỡ tan từ trong trứng nước.

Tác giả kể về khoảnh khắc lúc thủy đến chia tay lớp học. Lúc này người đọc không thể kìm được cảm xúc của mình nữa. Khi em không dám nhận quyển sách và cây bút mà cô giáo tặng vì em không được đi học nữa vì “ mẹ sẽ sắm cho em một thúng hoa quả để mang ra chợ bán “ Chi tiết này đã tái hiện thực tế nghiệt ngã khi bố mẹ chia tay các em không những chịu thiếu thốn về mặt tinh thần mà thậm chí còn về thể xác nữa. Một đứa trẻ đang tuổi ăn tuổi học mà giờ đây phải đi kiếm sống phải bước vào đời khi em còn quá non nớt. Thật đau lòng. Trách nhiệm của bố mẹ đã không hoàn thành khi không thể cho con mình được đến trường

Tác giả tái hiện lại khung cảnh khi hai anh em ra khỏi trường “ thành không khỏi kinh ngạc khi thấy mọi người vẫn đi lại bình thường và nắng vàng vẫn bao trùm mọi cảnh vật” Mọi thứ vẫn như vậy vẫn còn vẹn nguyên chỉ có gia đình hai anh em phải chia xa mỗi người một nơi. Cuộc sống là vậy đó nó vẫn trôi qua diễn ra một cách bình thường và tàn nhẫn. Còn sự đau thương và nỗi đau của những đứa trẻ đáng nhận được hạnh phúc thì vẫn hiển hiện và đang khoét sâu vào tâm hồn chúng.

Với giọng văn nhẹ nhàng và da diết Khánh Hoài đã tái hiện lên thật sâu sắc về cuộc chia tay của 2 anh em. Thông qua đó đã làm cho người đọc thấu hiểu được phần nào nỗi đau mà những đứa trẻ phải chịu đựng khi bố mẹ chia tay. Vậy số phận của những đứa trẻ đó sẽ ra sao?

Phân tích tình cảm cảm động giữa Thành và Thuỷ trong truyện ngắn Cuộc chia tay của những con búp bê của tác giả Khánh Hoài 29

Tình cảm cảm động giữa Thành và Thuỷ trong truyện ngắn Cuộc chia tay của những con búp bê của tác giả Khánh Hoài.​

Tình thương của Thành dành cho em còn thể hiện trong việc Thành dẫn em đến trường để chào từ biệt bạn bè. Ra khỏi trường, Thành kinh ngạc khi thấy mọi người vẫn đi lại bình thường và nắng vẫn vàng ươm trùm lên cảnh vật. Chi tiết này làm nổi bật hoàn cảnh đáng thương của hai em. Đáng lẽ nỗi buồn của hai em phải được mọi người quan tâm chia sẻ nhưng mọi người vẫn dửng dưng như không có chuyện gì xảy ra. Điều này càng làm tăng thêm tâm trạng xót xa, buồn tủi của hai em.
Tình cảm giữa hai anh em Thành và Thuỷ được thể hiện rất cảm động trong truyện Cuộc chia tay của những con búp bê. Hai anh em rất yêu thương nhau, luôn lo lắng cho nhau và biết hi sinh cho nhau. Nhưng nghịch cảnh trớ trêu lại đẩy cả hai vào một nỗi bất hạnh. Những tình cảm trong truyện:

 Thành đi chơi bóng, không may bị rách một mảng ảo. Em không dám về nhà vì sợ mẹ đánh. Nghe bạn của Thành nói lại, Thuỷ đã mang kim chỉ ra chỗ Thành chơi để khâu áo cho anh. Những lời Thuỷ nói với Thành thật hồn nhiên, trong sáng: “Anh cởi áo ra, em vá lại cho. Em vá khéo, mẹ không biết được đâu”. Sự quan tâm của Thuỷ khiến Thành nhận ra một điều là lâu nay Thành chỉ lo chơi đùa với dám bạn mà quên mất là mình có một người em gái. Thành cảm thấy ân hận vì điều đó và từ đó, Thành mới biết quan tâm đến em và chiều nào cũng đón em.

– Khi hai anh em sắp chia tay nhau vì cuộc li dị của cha mẹ, Thành biết được nỗi buồn và tuyệt vọng của Thuỷ. Thành cũng xót xa không kém khi phải xa em, xa mẹ. Những câu văn diễn tả tâm trạng của hai anh em càng làm cho người đọc ngậm ngùi: “Cặp mắt đen của em lúc này buồn thăm thẳm, hai bờ mi đã sưng lên vì khóc nhiều” và “Tôi phải cắn chặt môi để khỏi bật lên tiếng khóc to, nhưng nước mắt cứ tuôn ra như suối, đẫm ướt cả gối và hai canh-tay áo”.

– Khí mẹ bắt hai anh em phải chia đồ chơi thì cả Thành và Thuỷ đều muốn nhường cho nhau. Khi bị mẹ giục nhiều hơn, Thành cho hai con búp bê đứng về hai phía thì Thuỷ “tru tréo lên giận giữ: – Anh lại chia rẽ con Vệ Sĩ với con Em Nhỏ à? Sao anh ác thế!”. Lời của Thuỷ thật ngây thơ nhưng hàm chứa một ý nghĩa nhân đạo. Con Vệ Sĩ và con Em Nhỏ là hiện thân của Thành và Thuỷ. Hai anh em Thành và Thuỷ phải xa nhau nhưng Thủy thì không muốn như thế. Hai từ ác thế chính là dành tặng cho những người lớn, những người đã đang tâm chia lìa hai anh em Thành và Thuỷ.Thuỷ muốn hai con búp bê mãi sống bên nhau chính là mong cho hai anh em không bị chia lìa.

– Hành động nhường búp bê cho nhau vừa thể hiện tình yêu thương của hai anh em vừa muốn nhắn nhủ với các bậc cha mẹ về sự đau đớn của cảnh chia lìa trong lòng con trẻ.

– Tình thương của Thành dành cho em còn thể hiện trong việc Thành dẫn em đến trường để chào từ biệt bạn bè. Ra khỏi trường, Thành kinh ngạc khi thấy mọi người vẫn đi lại bình thường và nắng vẫn vàng ươm trùm lên cảnh vật. Chi tiết này làm nổi bật hoàn cảnh đáng thương của hai em. Đáng lẽ nỗi buồn của hai em phải được mọi người quan tâm chia sẻ nhưng mọi người vẫn dửng dưng như không có chuyện gì xảy ra. Điều này càng làm tăng thêm tâm trạng xót xa, buồn tủi của hai em.

– Tình cảm giữa Thành và Thuỷ được biểu hiện cảm động nhất vào lúc hai anh em chuẩn bị chia tay nhau. “Cuộc chia tay đột ngột quá. Thuỷ như người mất hồn, mặt tái xanh như tàu lá. Em chạy vội vào trong nhà mở hòm đồ chơi của nó ra. Hai con búp bê tôi đã đặt gọn vào trong đó. Thuỷ lấy con Vệ Sĩ ra đặt lên giường tôi, rồi bỗng ôm ghì lấy con búp bê, hôn gấp gáp lên mặt nó và thì thào: – Vộ Sĩ thân yêu ở lại nhé! Ởlại gác cho anh tao ngủ nhé! Xa mày, con Em Nhỏ sẽ buồn lắm đấy, nhưng biết làm thế nào… Lời nói và hành động của Thuỷ xuất phát từ tình cảm sâu đậm của em. Hành động “đặt con Em Nhỏ quàng tay vào con Vệ Sĩ” thể hiện cao độ mong ước được bên anh của Thuỷ. Trước những hành dộng của Thuỷ, Thành chỉ biết đứng nhìn và không nói nên lời. Sự đau xót đang nén chặt trong lòng Thành và còn chờ một cảm xúc nữa là thể hiện ra ngoài bằng nước mắt. Và quả thực Thành đã “mếu máo trả lời và đứng như chônchân xuống đất”. Hai từ “Anh xin hứa” là tất cả những gì Thành có thể làm cho em trong lúc anh em sắp xa nhau.

Câu chuyện là bài học sâu sắc cho các bậc cha mẹ. Những gì con trẻ thể hiện thật ngây thơ nhưng cũng thật sâu sắc. Những gì các em cần là hạnh phúc gia đình, là mái nhà ấm cúng có mẹ và có cha.

Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài 30

Văn bản Cuộc chia tay của những con búp bê là một câu chuyện buồn xoay quanh hai nhân vật Thành và Thủy. Vì bố mẹ li hôn, gia đình tan vỡ mà các em phải chia lìa mỗi người một ngả, tác phẩm mang đến cho người đọc sự xót xa, ngậm ngùi về hoàn cảnh éo le của hai anh em, chính sự gắn bó, yêu thương của hai anh em càng làm cho tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê thấm đượm được tinh thần nhân văn sâu sắc.

Cuộc chia tay của những con búp bê được nhà văn Khánh Hoài lựa chọn điểm nhìn là từ nhân vật Thành, tức theo ngôi kể thứ nhất, cách lựa chọn này khiến cho tác phẩm có cái nhìn chân thực, từng sự kiện, cảm xúc trong tác phẩm cũng gần gũi, sống động hơn trong cảm nhận của người đọc. Mặt khác, lời kể là của nhân vật Thành còn thể hiện được sâu sắc tình cảm yêu thương, gắn bó giữa hai anh em, Thành và Thủy. Có thể nói, hai nhân vật Thành và Thủy được đặt trong hoàn cảnh vô cùng éo le, đó là hạnh phúc gia đình tan vỡ, bố mẹ li hôn, tình cảm an hem bị chia lìa. Cao trào của cảm xúc chính là khoảnh khắc chia tay đầy nghẹn ngào của Thành và Thủy.

Vì những bất đồng trong cuộc sống, bố mẹ của Thành và Thủy đã đi đến quyết định li hôn, mái ấm gia đình tan vỡ là điều không ai mong muốn nhưng người đáng thương, bàng hoàng nhất không phải bố hay mẹ của Thành mà là hai anh em Thành và Thủy. Hai em còn quá nhỏ để chịu đựng nỗi đau đớn, mất mát này. Sự chia lìa này khiến cho các em mất đi một mái ấm gia đình trọn vẹn, tình cảm bị tổn thương sâu sắc, không chỉ không được sống với cả bố và mẹ, mà ngay cả tình cảm anh em thiêng liêng là vậy cũng bị hoàn cảnh nhẫn tâm chia lìa, ngăn cản.

Hai anh em Thành và Thủy vốn có tình cảm vô cùng sâu đậm, luôn yêu thương, nhường nhịn và quan tâm nhau, những cử chỉ của sự quan tâm trong tác phẩm khiến cho chúng ta, những độc giả, người đứng ngoài câu chuyện phải mỉm cười trong hạnh phúc, nhưng sau nụ cười ấy lại là những giọt nước mắt xót xa, thương cho hoàn cảnh chia lìa của hai anh em. Thành là một người anh mẫu mực, luôn yêu thương chăm sóc em gái bằng những hành động tự nhiên, chân thành nhất, Thành giúp em gái học, hay đến trường đón em vào mỗi chiều tan học. Khi trở về nhà thì hai anh em vừa nắm tay nhau vừa trò chuyện vui vẻ.

Thủy lại là một cô em gái vô cùng dễ thương, dễ mến, hồn nhiên ngây thơ như chính lứa tuổi của em. Nhưng cô bé ấy cũng rất đảm đang, nữ tính, để ý đến những thứ nhỏ nhặt và giúp đỡ anh trai mỗi khi cần. Thành vì mải mê đá bóng mà làm rách áo, Thủy đã mang kim chỉ ra tận sân vận động để vá áo cho anh. Những cử chỉ quan tâm của hai anh em Thành và Thủy tuy dung dị nhưng sao thật ấm áp, đó là tình cảm anh em thiêng liêng, cao quý hơn bất cứ thứ tình cảm nào khác. Càng ngưỡng mộ tình cảm của hai anh em thì ta lại càng xót xa khi những khuôn mặt ngây thơ, non nớt ấy thấm đượm nỗi buồn của sự chia li, mất mát.

Hai anh em đã quen với sự hiện diện của nhau trong cuộc sống của mình, nên khi biết tin bố mẹ li hôn, mỗi người một nơi, không còn được gặp nhau như mọi khi thì đó chính là khoảnh khắc khủng hoảng đau đớn nhất đối với cả Thành và Thủy. Hai em còn quá nhỏ để đón nhận nỗi đau không tưởng này. Hai anh em chia đồ chơi, Thành đã nhường hết đồ chơi cho em gái, ngay trong phút chia li, sự nhường nhịn của người anh đối với cô em gái nhỏ cũng khiến ta cảm động.

Thủy vì sợ anh trai không có người canh gác lúc đêm khuya nên đã đưa cho anh con búp bê Vệ Sĩ, người em gái nhỏ ấy luôn nghĩ về người anh, vì muốn anh được yên tâm ngủ mà đã nhường còn búp bê Vệ Sĩ để nó ở bên bảo vệ anh mình. Giây phút chia tay đã đến, hai anh em đều bật khóc, đó là những giọt nước mắt của đau đớn, bất lực, dù không muốn nhưng hai anh em vẫn phải chia tay, Thành ở lại với bố, còn Thủy về quê với mẹ.

Điều đau đớn hơn nữa, đó là Thủy sẽ không được tiếp tục học nữa vì nhà bà ngoại cách xa trường học, từ nay em sẽ theo mẹ ra chợ để bán hoa. Hình ảnh một cô bé còn nhỏ tuổi bị tước đoạt đi hạnh phúc, tước đoạt đi nụ cười của trẻ thơ mà phải sống, bươn chải cuộc sống của những người lớn khiến cho ta vừa đồng cảm, vừa xót xa.

Cuộc chia tay của những con búp bê thực chất là cuộc chia tay của hai anh em Thành và Thủy, cuộc chia tay ấy thấm nước mắt của sự bi thương, mất mát. Văn bản thể hiện được một triết lí nhân sinh vô cùng sâu sắc: hạnh phúc gia đình tan vỡ, nạn nhân đáng thương nhất chính là những đứa trẻ vô tội, chứng kiến nỗi đau chia li khiến cho tâm hồn non nớt của chúng bị tổn thương, tiếng cười tuổi thơ cũng vì thế mà mang một màu sắc u buồn, thê lương.

Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài  31

Cuộc chia tay của những con búp bế là một truyện ngắn cảm động, đã được trao giải Nhì trong cuộc thi thơ văn viết về quyền trẻ em do Viện Khoa học giáo dục và Tổ chức cứu trợ trẻ em Thụy Điển Rát-đa Bác-nen ( Radda Barnen) tổ chức năm 1992.

Các vấn đề bức xúc của gia đình và xã hội được tác giả Khánh Hoài đặt ra trong truyện với thái độ phê phán những bậc cha mẹ thiếu trách nhiệm đã đẩy con cái vào hoàn cảnh bất hạnh và ca ngợi tình cảm trong sáng, vị tha của hai em bé ngây thơ. Đồng thời thể hiện nỗi đau xót, tủi hờn của những đứa trẻ chẳng may rơi vào hoàn cảnh bất hạnh.

Búp bê vốn là đồ chơi của trẻ nhỏ, thường gợi lên sự ngộ nghĩnh, ngây thơ, vô tội. Hai anh em Thành -Thủy cũng trong sáng, hồn nhiên như thế, vậy mà buộc phải chia tay bởi cuộc li hôn của cha mẹ. Tên truyện đã gợi ra một tình huống bất thường, thu hút sự chú ý của người đọc và góp phần thể hiện mục đích của người viết.

Truyện được kể theo ngôi thứ nhất (tôi), người kể là chú bé Thành. Ngôi kể này giúp tác giả thể hiện được suy nghĩ, tình cảm và tâm trạng của nhân vật một cách chân thực và tinh tế, do vậy sức thuyết phục của truyện cao hơn.

Thành đã là một thiếu niên. Chú rất đau lòng khi bố mẹ li hôn, gia đình tan vỡ, khiến chú phải chia tay với đứa em gái yêu quý của mình! Từ trước đến nay, hai anh em vốn yêu thương, gắn bó với nhau thân thiết và Thành nhường nhịn, chiều chuộng em hết mực. Giờ đây, khi nghe mẹ từ trong màn nói vọng ra : Thôi, hai đứa liệu mà đem chia đồ chơi ra đi, thì trái tim chú quặn thắt bởi cảm nhận được nỗi đau đớn tột cùng của đứa em bé hồng: Vừa nghe thấy thế, em tôi bất giác run lên bần bật, kinh hoàng đưa cặp mắt tuyệt vọng nhìn tôi – Cặp mắt đen của em lúc này buồn thăm thẳm, hai bờ mi đã sưng mọng lên vì khóc nhiều.

Đêm qua, lúc nào chợt tỉnh, tôi cũng nghe tiếng khóc nức nở, tức tưởi của em. Tôi cứ phải cắn chặt môi để khỏi bật lên tiếng khóc to, nhưng nước mắt cứ tuôn ra như suối, ướt đầm cả gối và cả hai cánh tay áo.

Đây là đoạn văn miêu tả tâm trạng rất xúc động. Nỗi khổ tâm của hai anh em đã kéo dài suốt chuỗi ngày cha mẹ sông không hòa thuận.

Cha mẹ li hôn. Thành ở với cha, bé Thủy ra đi theo mẹ. Nỗi đau chia cắt khiến Thành phải cắn chặt môi để kìm tiếng khóc nhưng nước mắt cứ tuôn trào. Người đọc dường như cũng rơi nước trước cảnh hai đứa trẻ, một đứa mất tình thương của mẹ, một đứa mất sự che chở của cha.

Thành sống nội tâm. Cậu cố giấu kín nỗi buồn trong lòng. Sáng nay, Thành rón rén đi ra vườn, ngồi xuống gốc cây hồng xiêm. Chợt thấy động phía sau, Thành quay lại và nhận thấy em đã theo ra từ lúc nào: Thành thương em vô cùng! Phải chia tay bố và anh trai, bé Thủy sẽ rất đau khổ. Để an ủi, Thành kéo em ngồi xuống và khẽ vuốt lên mái tóc.

Ngồi bên em gái, Thành buồn bã ngắm nhìn cảnh vật: Đằng đông, trời hửng dần. Những bông hoa thược dược trong vườn đã thoáng hiện trong màn sương sớm và bắt đầu khoe bộ cánh rực rỡ của mình. Lũ chim sâu, chim chiền chiện nhảy nhót trên cành và chiêm chiếp hót. Ngoài đường, tiếng xe máy, tiếng ô tô và tiếng nói chuyện của những người đi chợ mỗi lúc một ríu ran.

Chú bé thốt lên chua chát: Cảnh vật vẫn cứ như hôm qua, hôm kia thôi mà sao tai họa giáng xuống đầu anh em tôi nặng nề thế này.

Thiên nhiên vẫn đẹp, cuộc sống vẫn vui, trái ngược hẳn với hoàn cảnh đáng buồn hiện tại của Thành và Thủy. Bằng nghệ thuật tương phản, tác giả đã làm nổi bật bi kịch trong cuộc đời của hai đứa trẻ. Tuy không nói gì về sự bất hòa giữa bố mẹ Thành nhưng tác giả vẫn giúp người đọc hiểu rõ nguyên nhân của nỗi bất hạnh này.

Trước lúc buộc phải chia tay, những kỉ niệm của tình anh em sống dậy trong tâm trí Thành:

Gia đình tôi khá giả. Anh em tôi rất thương nhau. Phải nói em tôi rất ngoan. Nó lại khéo tay nữa. Hồi còn học lớp năm, có lần tôi đi đá bóng, bị xoạc một miếng áo rất to. Sợ mẹ đánh, tôi cứ ngồi lì ngoài bãi không dám về. Nghe lũ bạn tôi mách, em đã đem kim chỉ ra tận sân vận động. Nó bảo:

– Anh cởi áo ra, em vá lại cho. Em vá khéo, mẹ không biết, được đâu:

 Nhìn bàn tay mảnh mai của em dịu dàng đưa mủi kim thoăn thoắt, không hiểu sao tôi thấy ân hận quá. Lâu nay, mải vui chơi bè bạn, chẳng lúc nào tôi chú ý đến em… Từ đấy, chiều nào tôi cũng đi đón em. Chúng tôi nắm tay nhau vừa đi vừa trò chuyện.

Tình anh em hồn nhiên, giản dị nhưng cảm động xiết bao! Thế mà giờ đây, hai anh em sắp sửa phải xa nhau. Thành khống muôn chấp nhận hiện thực phũ phàng ấy và cậu lạy trời đây chỉ là giấc mơ.

Ước nguyện của Thành – Thủy là hai anh em được sống bên nhau. Ước nguyện ấy thật bình thường, có gì là cao xa đâu mà không được? Nhưng biết làm sao bây giờ? Bố mẹ không thể tiếp tục chung sống. Hai anh em không dám oán trách vì quý bố và thương mẹ. Câu hỏi đầy băn khoăn, day dứt về sự phức tạp khó hiểu trong quan hệ của cha mẹ ẩn trong dòng nước mắt chứa chan của hai đứa trẻ tội nghiệp, đáng thương.

Mẹ ra lệnh đem chia đôi đồ chơi. Cái lệnh nghiệt ngã ấy làm cho hai trái tim non rớm máu. Thành nhường hết đồ chơi cho em nhưng Thủy không lấy mà cũng cho anh hết. Mẹ giận dữ quát lên thì hai anh em đành phải đem chia số đồ chơi ít ỏi:

Đồ chơi của chúng tôi cũng chẳng có nhiều. Tôi dành hầu hết cho em: bộ tú lơ khơ, bàn cá ngựa, những con ốc biển và bộ chỉ màu. Thủy chẳng quan tâm đến chuyện đó, mắt nó cứ ráo hoảnh nhìn vào khoảng không, thỉnh thoảng lại nức lên khe khẽ.

Thấy Thành lấy hai con búp bê từ trong tủ ra, đặt sang hai phía thì không còn kìm giữ được lòng mình nữa, bé Thủy trút bực tức vào anh trai: – Anh lại chia rẽ con Vệ Sĩ với con Em Nhỏ ra à? Sao anh ác thế!

Thủy không muốn hai con búp bê phải chia tay nhưng lại rất thương anh, sợ đêm đêm không có con Vệ Sĩ canh giấc ngủ cho anh. Mâu thuẫn ấy khiến cô bé bối rối, khó xử. Thành kể lại rằng:

Trước đây có thời kì tôi mê ngủ thấy ma, Thủy bảo: “Để em bắt con Vệ Sĩ gác cho anh”.

Em buộc con dao vào lưng con búp bê lớn và đặt ở đầu giường tôi. Đêm ấy, tôi không chiêm bao thấy ma nữa. Từ đấy, tối tối, sau khi học bài xong, Thủy lại “võ trang" cho con Vệ Sĩ và đem đặt trên đầu giường tôi. Buổi sáng em tháo dao ra, đặt nó về chỗ củ, cạnh con Em Nhỏ. Hai con quàng tay lên vai nhau, ghé đầu vào nhau thân thiết. Từ khi về nhà tôi, chúng chưa phải xa nhau ngày nào, nên bây giờ thấy tôi đem chia chúng ra, Thủy không chịu đựng nổi.

Qua đoạn văn, tác giả gợi lên trong bạn đọc suy nghĩ là muôn giải quyết mâu thuẫn này, chỉ có cách là gia đình Thành – Thủy phải đoàn tụ.

Chiều nay, hai anh em phải chia tay mà giờ này bố vẫn chưa về. Thủy muốn chào bố trước khi đi. Chợt cô bé nảy ra ý định rủ anh đến trường để tạm biệt cô giáo và các bạn. Hình ảnh bé Thủy đứng trước lớp học, đôi mắt buồn bã đăm đăm nhìn ngôi trường, nhìn cô giáo và các bạn cứ ám ảnh mãi trong lòng người đọc:

Gần trưa, chúng tôi mới ra đến trường học. Tôi dẫn em đến lớp 4B. Cô giáo Tâm đang giảng bài. Chúng tôi đứng nép vào một gốc cây trước lớp. Em cắn chặt môi im lặng, mắt lại đăm đăm nhìn khắp sân trường từ cây bàng, tấm bảng tin và những vạch than vẽ ô ăn quan trên nền gạch, rồi bật lên khóc thút thít.

Trong đoạn văn có nhiều chi tiết cảm động: Cô giáo Tâm tặng cho Thủy quyển sổ và chiếc bút máy nắp vàng. Cô muôn Thủy giữ mãi hình ảnh ngôi trường và bạn bè cùng lớp. Cô động viên em sang trường mới cố gắng học tập. Nghe Thủy nói rằng em phải nghỉ học để ra chợ bán hoa quả kiếm sống, cô giáo tái mặt đi và nước mắt giàn giụa. Cả lớp cũng khóc, mỗi lúc một to hơn. Thủy phải chịu thiệt thòi quá lớn. Cô bé sẽ không được vui chơi, học tập như các bạn cùng trang lứa nữa.

Ra khỏi trường, Thành kinh ngạc thấy mọi người vẫn đi lại bình thường và nắng vẫn vàng ươm trùm lên cảnh vật. Thành kinh ngạc là phải vì cậu không hiểu nổi tại sao trong khi mọi việc vẫn diễn ra tốt đẹp mà riêng hai anh em lại phải chịu đựng sự mất mát quá lớn như thế này ?! Sự tương phản trớ trêu đó làm tăng thêm nỗi xót xa, cay đắng trong tâm trạng cậu.

Người đọc ứa nước mắt xót thương trước cuộc chia tay bất đắc dĩ của hãi anh em:

Cuộc chìa tay đột ngột quá. Thủy như người mất hồn, mặt tái xanh như tàu lá. Em chạy vội vào trong nhà mở hòm đồ chơi của nó ra. Hai con búp bê tôi đã đặt gọn vào trong đó. Thủy lấy con Vệ Sĩ ra đặt lên giường tôi, rồi bỗng ôm ghì lấy con búp bê, hôn gấp gáp lên mặt nó và thì thào:

– Vệ Sĩ thân yêu ở lại nhé ! Ở lại gác cho anh tao ngủ nhé ! Xa mày, con Em. Nhỏ sẽ buồn lắm đấy, nhưng biết làm thế nào…

Em khóc nức lên và chạy lại nắm tay tội dặn dò:

– Anh ơi ! Bao giờ áo anh có rách, anh tìm về chỗ em, em vá cho, anh nhé…

Tôi khóc nấc lên. Mẹ tôi từ ngoài đi vào. Mẹ vuốt tóc tôi và nhẹ nhàng dắt tay em Thủy:

– Đi thôi con !

Qua màn nước mắt, tôi nhìn theo mẹ và em trèo lên xe. Bỗng em lại tụt xuống chạy về phía tôi, tay ôm con búp bê. Em đi nhanh về chiếc giường, đặt con Em Nhỏ quàng tay vào con Vệ Sĩ.

– Em để nó ở lại – giọng em ráo hoảnh – Anh phải hứa với em không bao giờ để chúng nó ngồi cách xa nhau. Anh nhớ chưa ? Anh hứa đi!

– Anh hứa !

Tôi mếu máo trả lời và đứng như chôn chân xuống đất nhìn theo cái bóng bé nhỏ liêu xiêu của em tôi trèo lên xe. Chiếc xe tải rồ máy, lao ra đường và phóng đi mất hút.

Đây là đoạn văn miêu tả diễn biến tâm lí nhân vật hay nhất của truyện. Giọng văn đầy cảm xúc, diễn tả được nỗi đau đớn tột cùng của hai tâm hồn trẻ dại.

Mặc dù thương búp bê, không muốn chúng phải xa nhau nhưng bé Thủy vẫn thương anh hơn. Cuối cùng, cô bé để con Em Nhỏ ở lại bên cạnh con Vệ Sĩ và bắt anh hứa không bao giờ để chúng ngồi cách xa nhau. Những suy nghĩ và hành động của Thủy gợi lên trong lòng người đọc mối thương cảm sâu xa. Chúng ta thương cô bé có trái tim nhân hậu, giàu lòng vị tha. Chi tiết này cho thấy sự chia tay của hai anh em là vô cùng đau đớn. Liệu các bậc cha mẹ có thấu hiểu nỗi đau khổ của những đứa con?!

Viết về đề tài trẻ em, các tác giả thường khai thác nỗi khổ về vật chất và nỗi đau tinh thần. Một trong nỗi đau tinh thần đó là cuộc sống thiếu cha, thiếu mẹ. Cha mẹ không may mất đi đã đành, cha mẹ còn sống mà con cái vẫn bị chia lìa, xa cách mới là điều đáng nói. Bi kịch này là do các bậc cha mẹ gây ra cho chính bản thân mình và con cái.

Thông qua truyện, tác giả đề cập tới vấn đề li hôn một cách kín đáo và tế nhị. Li hôn là hiện tượng xã hội khá phức tạp. Nó thường kéo theo những hậu quả nghiêm trọng, đáng lo ngại.

Bố mẹ chia tay, gia đình tan vỡ, con cái chịu nhiều bất hạnh. Đó là một sự thật nhức nhối trong đời sống. Đây không còn là chuyện cần phải giấu giếm, che đậy mà nên cho các em biết và giải thích cho các em hiểu để giúp đỡ cha mẹ hàn gắn những rạn nứt trong quan hệ, để tránh sự đổ vỡ đáng tiếc của hạnh phúc gia đình.

Truyện Cuộc chia tay của những con búp bê phản ánh khá sinh động hoàn cảnh đáng thương của những em bé chẳng may rơi vào hoàn cảnh éo le. Cuộc chia tay đau đớn và đầy cảm động của hai anh em trong truyện khiến người đọc thấm thìa rằng: Gia đình là tổ ấm hạnh phúc vô cùng quý giá nên mọi người phải cố gắng bảo vệ và giữ gìn.

Bài học mà truyện đặt ra có ý nghĩa giáo dục không chỉ với các em nhỏ mà còn cho cả những bậc làm cha, làm mẹ. Truyện có một sức truyền cảm khá mạnh, khiến người đọc thực sự xúc động.

Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài  32

Quyền trẻ em là một quyền là một vấn đề rất bức thiết trong tất cả mọi thời đại. Bàn về vấn đề này có rất nhiều tác phẩm đã nêu ra những vấn đề cấp bách liên quan đến trẻ em hiện nay. Trong số đó tác phẩm “cuộc chia tay của những con búp bê” là một tác phẩm cảm động nói về số phận thương đau của hai anh em buộc phải chia cách do người lớn. Tác phẩm đồng thời cũng đánh vào thái độ của những người lớn đối với thân phận những trẻ em nhiều bất hạnh.

Truyện kể về hai anh em Thành và Thủy rất yêu thương nhau, tình cảm thân thiết của hai anh em họ tưởng chừng như không thể chia lìa. Thế nhưng chuyện không thể ngờ được ấy cũng xảy ra. Hai anh em buộc phải chia lìa do tình cảm cha mẹ. Bố mẹ hai anh em đã quyết định li hôn và mỗi người nuôi một đứa trẻ. Vậy là hai anh em phải chia cách và không thể ở bên nhau được nữa. Câu chuyện nói về cuộc chia tay của những con búp bê của hai anh em cũng là nói đến cuộc chia tay của hai anh em, cuộc chia tay không biết trước quá bất ngờ và cũng quá khốc liệt không biết đến khi nào mới có thể gặp lại được. Chỉ vì những sự ích kỉ của người lớn đã dẫn đến cuộc chia tay của hai anh em và cũng là cuộc chia tay của những con búp bê.

Trước tiên Thủy là một em bé rất nhân hậu, giàu tình thương rất quan tâm đến anh trai. Mỗi con búp bê Thủy đặt cho nó một cái tên như con vệ  sĩ con em nhỏ. Thủy luôn đặt chúng cạnh nhau quàng chúng lên tay nhau thân thiết. Điều đó thể hiện đó là một cô bé giàu tình cảm không chỉ đối với an trai mình và còn đối với cả những vật vô tri vô giác như những con búp bê. Em coi trọng chúng như những  người anh em chị em ruột thịt của mình vậy.

Em không bao giờ để chúng có thể xa cách nhau mà em luôn để chúng được gần nhau bên cạnh nhau mỗi lúc. Cũng tưng chừng như tình cảm của những con búp bê với nhau cũng như tình cảm của hai anh em không thể nào chia cách. Vậy mà điều đau lòng ấy cuối cùng cũng xảy ra. Cuộc chia tay đầy nước mắt của những con búp bê khiên cho người đọc cảm động xót xa không chỉ vì cuộc chia tay cuộc chia tay mà còn là những tình cảm của người em dành cho những con búp bê và người anh khiến cho người đọc cảm động xót xa. Trước khi Thủy theo mẹ về quê ngoại em không quên dặn anh trai “Anh ơi bao giờ áo rách anh tìm về chỗ em em vá cho anh nhé”. Đó dường như là những câu nói thân thương đầy tình cảm cuối cùng mà em dành cho anh. Câu nói của Thủy dường như cũng ẩn chứa một nhắn nhủ rằng anh hãy về thăm em anh nhé em lúc nào cũng nhớ anh. Thành thì nằm ngủ hay mơ thấy mà, Thủy biết điều đó nên đã bảo anh là sẽ để con vệ sĩ bên cạnh để bảo vệ anh. Đúng là một người em chu đáo luôn nghĩ đến anh mình kể cả khi đến giờ phút chia tay em vẫn không thôi dành những tình cảm thân thương đối với anh trai. Tình cảm đó thật khiến người khác không nỡ chia lìa bọn trẻ, thế những những người thân nhất với chúng cha mẹ của chúng lại nỡ lòng nào khiến chúng phải chia cách như thế.

Trong cuộc chia tay của Thủy đối vói cả lớp chi tiết Thủy cho biết mình không được đi học nữa khiến cho chúng ta cảm thấy thật đau xót. Về quê ngoại ở xa trường học quá nên em không thể tiếp tục đến trường được. Về que cũng đồng nghĩa với việc em không thể được vui chơi như những đứa trẻ khác mà sẽ phải đi bán hoa ngoài chợ không những khiến cả lớp mà còn khiến người đọc chúng ta cảm thấy thật bàng hoàng. Em mới chỉ là một em bé còn rất nhỏ vậy mà cuộc đời em lại phải lặn lội kiếm sống ngoài chợ thật khiến người đọc cảm thấy nghẹn ngào xiết bao. Cha mẹ của hai em chia tay đối với họ cũng là một nỗi đau khá lớn bởi họ ít nhiều cũng đã chung sống với nhau có hai đứa con. Thế nhưng đối với Thủy em còn quá nhỏ  để bước vào đường đời sớm như vậy. Khi đó chi tiết khiến chúng ta cảm động nhất có lẽ chính là hình ảnh cô Tâm tặng cho Thủy quyển sách và cây bút nắp đó là sự chết lặng đi của cô Tâm cùng những giọt nước mắt từ từ rơi khi nghe tin em không thể được đi học nữa.

Còn Thành em có lẽ là một đứa trẻ khá ít nói và em cũng không biểu, lộ nhiều tình cảm như Thủy. Nhưng qua cách em không lấy đồ chơi Thủy đưa cho mà cho Thủy hết khiến chúng ta thấy được đây là một người anh rất nhường nhịn em gái luôn dành hết tình cảm cho em gái một cách chân thành thật khiến chúng ta cảm thấy ngưỡng mộ tình cảm anh em của hai em. Thành kinh ngạc khi trong tâm hồn mình đang diễn ra những mất mát đau đớn qua lớn mất mái ấm gia đình mất đi người em thân yêu nhất trong khi đó cuộc đời kia vẫn trôi bình thường. Dường như em cảm nhận thấy xã hội ngoài kia không hề có hai em, em dường như đã không là một con người trong xã hội nữa bởi gia đình chính là cội nguồn của xã hội để đưa các em đến với xã hội thế nhưng giờ đây mái ấm của em đâu còn nữa. Em hụt hẫng cô đơn của em đã tác động mạnh mẽ đến trách nhiệm của mỗi chúng ta trước những người xung quanh và cuộc sống của cộng đồng.

Qua cảnh chia tay của những con búp bê ta thấy được ước muốn của Thành và Thủy đó chính là ước muốn được mãi mãi sống cùng cha mẹ dưới mái ấm hạnh phúc và những con búp bê không bao giờ phải chia cách nhau cũng như hai anh em sẽ không bao giờ phải chia xa.

Qua câu chuyện tác gia muốn đề cập đến chúng ta một lời nhắn nhủ rằng mái ấm gia đình là một tài sản vô vùng quý giá. Nó là nơi lưu gìn giữ những tình cảm cao quý thiêng liêng. Hãy gìn giữ nó đừng bao giờ vì một lí do nào đó để làm tổn hại  đến những tình cảm cao quý và thiêng liêng ấy bởi những tình cảm chân thành ấy một đi đã mất đi thì thật khó mà quay trở lại như trước kia.

Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài 33

Qua truyện Cuộc chia tay của những con búp bê, người đọc không chỉ cảm nhận được nỗi đau trong tâm hồn Thủy, đó là còn những tổn thương sâu sắc  của Thành khi chứng kiến những đổ vỡ của gia đình.
Thành là một người anh trai rất mực yêu thương và chiều chuộng em gái. Trước giây phút phải chia xa, những kỉ niệm về tuổi thơ  của hai anh em lại ùa về Thành lớn lên trong cuộc sống hạnh phúc bên bố mẹ và em gái. Thành và em rất yêu thương nhau, luôn quan tâm và bảo vệ lẫn nhau. Chiều nào em cũng đi đón Thủy đi học và hai anh em. Khi thấy em gái khâu áo cho mình, Thành bỗng tháy ân hận khi mải chơi với bạn mà không để ý đến em. Đó là tình cảm anh em thật đáng trân trọng bởi không có tình cảm nào đáng quý hơn tình thân thiết ruột thị trong gia đình
Thành còn là cậu bé sống nội tâm và có trái tim yêu thương sâu sắc. Tình cảm cha mẹ rạn nứt, hai anh em chia đôi theo bố và mẹ. Tác giả đã rất khéo léo lựa chọn ngôi kể là nhân vật Thành, để em chứng kiến mọi chuyện xảy ra trong một nỗi đau như khứa sâu vào tâm hồn đứa trẻ mới lớn. Khi biết Thủy khóc nức nở trong đêm, Thành đã “cắn chặt môi để khỏi bật lên tiếng khóc to” thế nhưng “nước mắt cứ tuôn ra như suối”. Thành không muốn để em gái nghe thấy tiếng khóc của mình, em muốn tỏ ra mạnh mẽ để làm chỗ dựa cho Thủy trong lúc này. Nhưng những giọt nước mắt trào ra như tận cùng của nỗi đau, em thấu hiểu được sự mất mát trong tâm hồn khi cuộc chia xa này có thể là mãi mãi. Và rồi em ngồi lặng im bên Thủy trong buổi sáng sớm, bởi em chỉ muốn tranh thủ từng phút giây được ở bên em gái. Khi mẹ yêu cầu phải chia đồ chơi, Thành đã nhường hết cho em gái. Hai anh em đùn đẩy cho nhau vì không ai muốn những món đồ chơi phải xa cách như chúng. Thành cố tỏ ra vui vẻ nhưng em cũng đã khóc, khóc khi chứng kiến đứa em nhỏ tội nghiệp đau đớn khi phải chia lìa. Tác giả đã hai lần nhắc đến khung cảnh khi hai anh em ngồi lặng im trong buổi sáng sớm và khi ra khỏi lớp học, đó là cảnh vật vẫn vui tươi và dòng người qua lại vẫn như ngày thường. Dường như chẳng có ai có thể cảm nhận nỗi đau, sự mất mát trong lòng hai đứa trẻ, chúng cô đơn và yếu đuối giữa cuộc sống rộng lớn này.
Nhưng dù kiên cường và mạnh mẽ chịu đựng đến đâu, trước giờ phút chia tay em gái và mẹ, Thành đã không thể kìm nén nổi những cảm xúc dâng lên trong lòng. Em khóc nấc lên, nước mắt trào ra. Giọt nước mắt cay đắng của trẻ thơ khiến chúng ta không khỏi xót xa. Vì những sai lầm, ích kỉ của người lớn khiến các em phải chịu nỗi đau thương và mất mát quá lớn trong tâm hồn.
Nhân vật Thành đã cho người đọc cảm nhận rõ từng trạng thái cảm xúc, giúp cho người đọc dường như đang thực sự chứng kiến sự việc. Những tâm trạng, cảm xúc của em khiến chúng ta thấy được nỗi đau trong tâm hồn cậu bé khi phải chia li em gái và chứng kiến sự đổ vỡ của gia đình. Qua đó, tác giả như muốn gửi gắm đến mọi người lời nhắn nhủ, hãy trân trọng và gìn giữ hạnh phúc gia đình bởi đó là điểm tựa và bến đỗ bình yên của mỗi người

Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài  34

     “Cuộc chia tay của những con búp bê” là một truyện ngắn cảm động nhà văn Khánh Hoài đã phơi bày ra các vấn đề bức xúc của xã hội và gia đình khi các bậc cha mẹ đã thiếu trách nhiệm, vô tình đẩy con cái vào cảnh bất hạnh, éo le. Đồng thời nhà văn cũng bộc lộ nỗi đau xót đối với hai anh em Thành nói riêng hay những đứa trẻ chẳng may rơi vào cảnh bất hạnh nói chung.

     Nhân vật Thành cũng chính là nhân vật kể chuyện, Thành và Thủy là hai anh em, họ đều rất đau lòng khi bố và mẹ chia tay, gia đình tan vỡ. Vốn là một người anh rất thương em, gắn bó với nhau thân thiết, Thành chiều chuộng và luôn nhường nhịn em hết mực. Khi phải chia tay đứa em gái yêu quý Thành đã rất khổ tâm, cậu bé “cứ phải cắn chặt môi để khỏi bật lên tiếng khóc to”.

Thành là một cậu bé sống nội tâm, dù đứng trước hoàn cảnh chia li tình thương nhưng cậu vẫn cố giấu nỗi buồn trong lòng, biết rằng xa nhau em Thủy cũng rất đau khổ, để an ủi em, Thành kéo em ngồi xuống và khẽ vuốt lên mái tóc. Từng cử chỉ nhẹ nhàng nhưng cũng chứa đầy tình thương. Trước khung cảnh quen thuộc, cảnh vật vẫn như ngày hôm qua mà hôm nay anh em Thành lại phải chịu tai họa giáng xuống. Thành cảm nhận rằng thiên nhiên vẫn tươi đẹp, cuộc sống vẫn nhộn nhịp nhưng trái ngược trong lòng cậu bé là nỗi buồn và nỗi bất hạnh trước tai họa bất ngờ ập xuống.

     Rồi khi sắp phải xa nhau, những kỉ niệm êm đẹp của tình anh em bỗng sống dậy mạnh mẽ trong tâm trí Thành. Nhớ về cuộc sống của một gia đình khá giả, hai anh em rất thương nhau, em gái còn rất ngoan và khéo tay “Hồi còn học lớp năm, có lần tôi đi đá bóng…em đã mang kim chỉ ra tận sân vận động. Nó bảo: Anh cởi áo ra, em vá lại cho. Em vá khéo mẹ không biết được đâu”. Nghĩ về em gái, Thành có chút ân hận vì chính bản thân mình đã mải chơi, ít khi để tới em rồi Thành quyết định “chiều nào tôi cũng đi đón em. Chúng tôi nắm tay nhau vừa đi vừa trò chuyện”.

     Thành không muốn chấp nhận hiện thực phải xa em, cậu ước rằng đây chỉ là giấc mơ. Rồi khi Thành đến lớp cùng với Thủy, sau khi cùng em chia tay trường lớp, Thành sững sờ trước và kinh ngạc khi thấy mọi người đi lại bình thường, nắng vẫn vàng ươm trùm lên cảnh vật. Thành không thể giải thích được tại sao trong khi mọi người và mọi việc vẫn đang diễn ra bình thường ngoài kia mà chỉ riêng hai anh em lại phải chịu đựng sự mất mát, chia li đau khổ đến thế. Sự tương phản ấy đã phần nào khắc họa rõ nét tâm trạng xót xa, cay đắng trong tâm trạng của Thành.

     Khi phải chia tay, Thành đã hứa với em mình rằng không bao giờ để hai con búp bê ngồi cách xa nhau “Tôi mếu máo trả lời và đứng chôn chân xuống đất nhìn theo cái bóng bé nhỏ liêu xiêu của em tôi trèo lên chiếc xe”. Sự thật là Thành đã phải xa em, và Thành như đành cam chịu, chết lặng trước khoảnh khắc chia li ấy, cậu không thể làm gì để thay đổi được hiện thực, dù còn quá nhỏ nhưng cậu đành phải tự mình kiên cường chấp nhận sự đau thương đó.

     Nhân vật Thành đã cho người đọc cảm nhận rõ từng trạng thái cảm xúc, giúp cho người đọc dường như đang thực sự chứng kiến sự việc, thấu hiểu nội tâm nhân vật và đồng cảm sẻ chia với nhân vật. Thành đã làm nên sức cuốn hút và sự lôi cuốn, hấp dẫn của câu chuyện, mà có lẽ đó không chỉ là sự cuốn hút đối với các bạn trẻ mà ngay cả đối với các bậc phụ huynh cũng đáng phải suy nghĩ.


Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài  35

Chúng ta đã từng bắt gặp rất nhiều cuộc chia li thông qua các tác phẩm văn học tiêu biểu như "Cuộc chia li màu đỏ" (Nguyễn Mĩ), "Việt Bắc" (Tố Hữu), "Tống biệt hành" (Thâm Tâm),...và tất cả những cuộc chia li ấy đều ẩn chứa nỗi buồn. Cuộc chia tay của Thành và Thủy trong "Cuộc chia tay của những con búp bê" (Khánh Hoài) cũng là một cuộc chia li như vậy.

Thành và Thủy đều là những đứa trẻ đáng thương, nạn nhân vô tội trong cuộc li hôn của bố mẹ. Nếu bố mẹ không li hôn thì có lẽ hai anh em đã có một cuộc sống ngập tràn tình yêu thương. Vì những lí do riêng của bố mẹ mà hai anh em phải xa cách. Điều ấy thật đáng buồn và nó có ảnh hưởng không nhỏ đến tâm lí của trẻ thơ. Là một người anh trai, Thành biết nhường nhịn và yêu thương em gái. Sự quan tâm của Thành được thể hiện qua hành động chiều nào Thành cũng đi đón em. Khi biết bố mẹ li dị, Thành rất đau lòng. Thành thương đứa em gái bé nhỏ phải theo mẹ về quê ngoại. Nghe tiếng khóc nức nở của Thủy mà Thành "cứ phải cắn chặt môi để khỏi bật lên tiếng khóc to, nhưng nước mắt cứ tuôn ra như suối, ướt đẫm cả gối và hai cánh tay áo". Hai anh em cùng lớn lên bên nhau bây giờ chia cách mỗi người một nơi có ai không đau lòng?. Tuy trong lòng đang chất chứa nỗi buồn nhưng Thành vẫn an ủi, vỗ về em bằng cách "kéo em ngồi xuống và khẽ vuốt lên mái tóc". Phải là một người anh hết mực yêu thương em thì mới có những hành động như vậy. Thành nhớ lại kỉ niệm một lần đi đá bóng bị rách áo, vì sợ mẹ mắng nên không dám về nhà. Chính Thủy đã đem kim chỉ ra sân vận động để vá áo cho anh. Cũng bởi hành động đó mà Thành ân hận nhận ra bao lâu nay mình mải chơi với bè bạn mà không quan tâm đến em. Thành là người anh trai biết suy nghĩ và biết hối lỗi về sự vô tâm của mình. Không chỉ vậy, anh còn nhường cho Thủy hết đồ chơi mà không chịu chia ra theo lời của mẹ. Anh muốn dành tất cả những thứ đó cho đứa em gái đáng thương. Thành muốn Thủy giữ hai con búp bê vì đó có thể là niềm an ủi cuối cùng mà anh dành cho cô.

Thủy là cô em gái ngoan ngoãn, thông minh khi biết vá áo lại cho anh để Thành không bị mẹ mắng. Bàn tay Thủy đưa những mũi kim thoăn thoắt chứng tỏ Thủy là một người khéo léo. Biết rằng sắp phải xa bố và anh, Thủy rất buồn, "hai bờ mi đã sưng mọng lên vì khóc nhiều". Cũng giống như Thành, cô nhường hết đồ chơi cho anh: "Không, em không lấy. Em để hết lại cho anh". Ở Thủy không có sự tranh giành với anh như những đứa trẻ khác. Cô biết nhường cho anh và yêu thương anh. Thủy vô cùng chu đáo khi đã bắt con Vệ Sĩ gác cho anh ngủ vì có thời kì Thành ngủ mê thấy ma. Thủy lấy con dao díp buộc vào con búp bê đặt ở đầu giường để nó canh cho anh ngủ. Cả Thành và Thủy đều rất yêu quý hai con búp bê đó. Họ gọi chúng bằng cái tên thân mật là Vệ Sĩ và Em Nhỏ. Hai con búp bê ấy không bao giờ cách xa nhau cũng như tình cảm anh em khăng khít của Thành và Thủy. Vậy mà khi Thành chia tách chúng ra thì Thủy "không chịu đựng nổi". Thủy giận dữ khi Thành đặt con Vệ Sĩ và Em Nhỏ ra hai phía: "Anh lại chia rẽ con Vệ Sĩ với con Em Nhỏ ra à? Sao anh ác thế"! Trước giây phút chia xa, Thủy còn "ôm ghì lấy con búp bê, hôn gấp gáp lên mặt nó và thì thào: "Vệ Sĩ thân yêu ở lại nhé! Ở lại gác cho anh tao ngủ nhé"! Đó là những lời nói hồn nhiên của một đứa trẻ nhưng ẩn sâu trong đó là biết bao sự đau lòng khi phải cách xa người anh trai ruột thịt mà không biết khi nào mới có thể gặp lại. Ngỡ tưởng Thủy sẽ giữ con Em Nhỏ bên mình nhưng cô đã quay lại đặt nó quàng tay vào con Vệ Sĩ và nói với anh: "Anh phải hứa với em không bao giờ để chúng nó ngồi cách xa nhau. Anh nhớ chưa? Anh hứa đi". Không chỉ chu đáo, Thủy còn là một cô bé hiếu thảo khi muốn gặp và chào bố trước khi đi nhưng bố vẫn biệt tăm mấy ngày hôm nay.

Rồi mai đây, tương lai của Thủy sẽ ra sao khi theo mẹ về quê ngoại cô sẽ không được đi học nữa. Mẹ Thủy bảo rằng sẽ sắm cho Thủy thúng hoa quả để bán ngoài chợ. Cả Thành, cô giáo và các bạn học sinh đều xót xa trước những chia sẻ ấy. Cuộc chia tay kết thúc bằng hình ảnh Thành mếu máo, "đứng như chôn chân xuống đất" và "nhìn theo cái bóng bé nhỏ liêu xiêu" của em gái trèo lên xe. Có lẽ phải rất lâu sau họ mới có cuộc tái ngộ.

Hai anh em đều rất buồn khi phải cách xa nhau nhưng họ không có sự lựa chọn nào khác. Nếu tổ ấm gia đình không tan vỡ thì có lẽ sẽ không có cuộc chia tay thấm đẫm nước mắt này. Cuộc chia tay của Thành và Thủy đã để lại trong chúng ta rất nhiều cảm xúc. Đồng thời qua cuộc chia tay ấy, tác giả Khánh Hoài cũng muốn gửi tới bạn đọc thông điệp hãy bảo vệ, giữ gìn hạnh phúc gia đình để những đứa trẻ vô tội không phải chịu tổn thương, mất mát.

Phân tích tác phẩm Cuộc chia tay của những con búp bê của Khánh Hoài  36

Cuộc chia tay của những con búp bê đã thể hiện được tình cảm mạnh mẽ giữa anh em ruột, sự chia tay đầy đau đớn kèm theo những tình cảm xót xa khiến con người dường như có rất nhiều suy nghĩ về tình cảm gia đình, và có suy nghĩ đúng đắn về nó.

Câu chuyện đã nói về cuộc chia tay của hai anh em, anh phải theo cha, em theo mẹ về quê, anh em đã phải chia cách nhau, những thứ mà trước đây họ chung với nhau giờ đây cũng phải được sẻ chia và có những tình cảm chung với những đồ vật đó, nhưng rồi những tình cảm đó lại không bị phai nhạt, khi chia tay những cảm xúc xúc động đã khắc họa mạnh mẽ trong hai con người này, nó dường như đang bị hoàn cảnh tác động một cách mạnh mẽ nhất, mỗi chúng ta khi nhìn vào cuộc chia tay này cũng thấm thoát và hiểu được giá trị của tình yêu thương, tình cảm của hai anh em keo sơn gắn bó da diết đến vô ngần, mỗi chúng ta đều có thể nhìn thấy điều đó qua những hình ảnh rất xúc động, khi phải chia tay mỗi người một nơi, tình cảm dường như bị chia cắt, những nỗi đau mà cha mẹ gây nên khiến cho con cái của họ lại phải hứng chịu.

Sự chia cắt đó tạo ra những nỗi đau đớn trong tâm hồn hai đứa trẻ này, tác giả đã rất thành công khi nói về cuộc chia tay của những con búp bê, bởi những hình ảnh về đồ vật chơi hàng ngày đều là những vật dụng đã gắn bó với những đứa trẻ này từng ngày, nó như những người bạn gắn bó và da diết vô cùng với nhau, hình ảnh đó đã mạng nặng những yếu tố tâm lý tình cảm của mỗi con người. Tâm hồn trẻ thơ rất dễ bị tổn thương, và những điều mà cha mẹ chúng đã làm nên mà chúng là những người trực tiếp bị ảnh hưởng đó thực sự là những nỗi đau đớn và bất hạnh vô cùng, tình cảm đó dường như đang bị rạn nứt, tình cảm anh em bị chia cắt và nỗi đau đó sẽ thấm vào tâm hồn non dại của chúng thật đau đớn và xót xa biết bao.

Câu chuyện này không chỉ nói về sự chia cắt của hai đứa trẻ mà hình ảnh con búp bê nó còn biểu tượng cho điều đó, những tình cảm gắn bó giữa hai anh em và hình ảnh những con búp bê cùng đôi cùng cặp chúng luôn luôn được xếp cùng với nhau nay lại bị chia cắt mỗi người một phương, hình ảnh đó đã thể hiện một sự thật rất đau đớn, anh em gắn bó nhưng nay lại bị chia cắt và tình cảm đó dường như đang bị kéo xa hơn bởi cha mẹ của họ, và những con búp bê đang quay quần cùng nhau nay cũng chia cắt mỗi người một nơi.


Hình ảnh biểu tượng đó đã thể hiện một cuộc chia cắt đầy xót xa và đau đớn, nó khiến cho người đọc có nhiều suy nghĩ và cảm xúc, chúng ta chắc hẳn ai ai cũng cần phải có những suy nghĩ đúng đắn và chín chắn về việc này, tình cảm của cha mẹ đã làm ảnh hưởng đến tâm hồn con nhỏ, và nó đang làm đau đớn trái tim của những trẻ thơ, sự xót xa đó mang lại những nỗi đau đớn và xót xa đến vô ngần, tình cảm của mỗi người đều mang nặng những cảm xúc và những xót xa đó.

Người đọc chắc hẳn khi đọc xong tác phẩm này đều có lòng thương xót cho tình cảm của những đứa trẻ này khi nó bị chia cắt và tình cảm của hai người đang bị tách ra mỗi người, tình cảm đó đã bị hoàn cảnh và đặc biệt là những người làm cha làm mẹ chúng gây ra, việc cha mẹ làm lại khiến cho nhưng đứa trẻ vô tội này phải hứng chịu đó thật là những việc đau đớn và xót xa đến vô cùng, tình cảm của những người anh người em với nhau đã được gắn bó từng ngày, tình cảm đó chân thành và vô cùng đáng quý nhưng nay nó lại bị những yếu tố ngoài xã hội chi phối và cướp đi tình cảm chân thành và đáng quý đó.

Trong bài nó cũng thể hiện những nỗi buồn đau và không muốn chia cắt của hai đứa trẻ, một gia đình đang ấm cúng và có đầy đủ cha mẹ và những người con nhưng nay nó lại bị ảnh hưởng và chi phối bởi những yếu tố do cha mẹ họ gây nên đây thực sự là nỗi đau không thể nào khuôn nguôi trong tâm hồn của những đứa trẻ thơ. Tình cảm đó đã để lại những suy nghĩ sâu sắc và thấu tình đạt lý trong tâm hồn của mỗi con người.

Mỗi chúng ta đều cần phải có cái nhìn đúng đắn về tình cảm gia đình, và nên chịu trách nhiệm trước những quyết định và hành động do mình gây ra không nên để những đứa trẻ thơ phải chịu những đau đớn do họ để lại đó thật là một nỗi buồn không thể nào khuôn nguôi được.