• Lớp 11
  • Ngữ Văn
  • Mới nhất

Đọc đoạn trích: Trái tim con người cũng giống như một trạm kiểm soát vậy. Trong nhiều năm, tôi đã quyết định nhiều thứ theo cách mà tôi cho rằng nó nên như thế. Tôi cố gắng kiểm soát cuộc đời mình. Đôi lúc, tôi áp đặt cách giải quyết của mọi người khiến mọi chuyện trở nên thật tồi tệ. Dần dần, tôi nhận ra suy nghĩ chính là nhân tố ảnh hưởng trực tiếp đến đời sống của bản thân. Một vài người nói rằng họ đã cố gắng điều khiển mọi thứ thuộc về bản thân nhưng tất cả vẫn không như ý muốn; rằng họ không biết phải làm sao một khi không kiểm soát được suy nghĩ và hành động của mình; rằng điều gì sẽ xảy ra nếu họ mất đi niềm tin và bị tổn thương quá nhiều? Nếu có lúc nào bạn rơi vào tình trạng bế tắc như vậy, hãy nhớ bất cứ con đường nào cũng chứa đầy chông gai, thử thách. Những lúc ấy, bạn nên dành thời gian để nhìn nhận lại bản thân, đừng bao giờ đánh mất niềm tin yêu cuộc sống. Và để mọi thứ bắt đầu, hãy dạo một khúc nhạc vui tươi trong tâm hồn. Hãy lắng nghe và cảm nhận xem có phải đó là bản nhạc hay nhất mà bạn từng trải nghiệm? (Wayne Cordeiro – Thái độ quyết định thành công, NXB Tổng hợp TP.HCM, 2016, tr.100) Thực hiện các yêu cầu sau: Câu 1. Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn trích. Câu 2. Theo tác giả, đâu là nhân tố ảnh hưởng trực tiếp đến đời sống của bản thân? Câu 3. Theo anh/chị chúng ta có thể làm gì để không mất đi niềm tin trong cuộc sống? Câu 4. Thông điệp nào của đoạn trích trên có ý nghĩa nhất đối với anh/chị? Vì sao?

1 đáp án
51 lượt xem
1 đáp án
62 lượt xem

Anh / Chị hãy lấy dẫn chứng cho các luận điểm sau để làm sáng tỏ vẻ đẹp tâm hồn nhân vật Liên . - Luận điểm 1 Liên là người nhạy cảm và tinh tế , cảm nhận được mọi biến thái tinh vi của thiên nhiên : ........................................................................................ ............................................................................................................................... - Luận điểm 2 Liên là người gắn bó thiết tha với quê hương : ..................................................................................................................................... - Luận điểm 3 giàu tình yêu thương và sự cảm thông : .......................................................................................................................................................................................................................................................................... - Luận điểm 4 Liên luôn khao khát , mơ tưởng về một thế giới mới, tươi đẹp hơn ............................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................... (Bài hai đứa trẻ nha)

1 đáp án
129 lượt xem

Đêm hôm ấy, lúc trại giam tỉnh Sơn chỉ còn vẳng có tiếng mõ trên vọng canh, một cảnh tượng xưa nay chưa từng có, đã bày ra trong một buồng tối chật hẹp, ẩm ướt, tường đầy mạng nhện, đất bừa bãi phân chuột, phân gián. Trong một không khí khói tỏa như đám cháy nhà, ánh sáng đỏ rực của một bó đuốc tẩm dầu rọi lên ba cái đầu người đang chăm chú trên một tấm lụa bạch còn nguyên vẹn lần hồ. Khói bốc tỏa cay mắt, làm họ dụi mắt lia lịa. Một người tù, cổ đeo gông, chân vướng xiềng, đang dậm tô nét chữ trên tấm lụa trắng tinh căng trên mảnh ván. Người tù viết xong một chữ, viên quản ngục lại vội khúm núm cất những đồng tiền kẽm đánh dấu ô chữ đặt trên phiến lụa óng. Và cái thầy thơ lại gầy gò, thì run run bưng chậu mực. Thay bút con, đề xong lạc khoản, ông Huấn Cao thở dài, buồn bã đỡ viên quản ngục đứng thẳng người dậy và đĩnh đạc bảo: - Ở đây lẫn lộn. Ta khuyên thầy Quản nên thay chốn ở đi. Chỗ này không phải là nơi để treo một bức lụa trắng với những nét chữ vuông tươi tắn nó nói lên những cái hoài bão tung hoành của một đời con người. Thoi mực, thầy mua ở đâu mà tốt và thơm quá. Thầy có thấy mùi thơm ở chậu mực bốc lên không?... Tôi bảo thực đấy, thầy Quản nên tìm về nhà quê mà ở, thầy hãy thoát khỏi cái nghề này đi đã, rồi hãy nghĩ đến chuyện chơi chữ. Ở đây, khó giữ thiên lương cho lành vững và rồi cũng đến nhem nhuốc mất cái đời lương thiện đi. Lửa đóm cháy rừng rực, lửa rụng xuống nền đất ẩm phòng giam, tàn lửa tắt nghe xèo xèo. Ba người nhìn bức châm, rồi lại nhìn nhau. Ngục quan cảm động, vái người tù một vái, chắp tay nói một câu mà dòng nước mắt rỉ vào kẽ miệng làm cho nghẹn ngào: “Kẻ mê muội này xin bái lĩnh”. Câu 5. Xác định phong cách ngôn ngữ của văn bản trên. Câu 6. Anh/chị nhận xét như thế nào về hành động “vái người tù một vái, chắp tay nói” của viên quản ngục? Câu 7. Anh (chị) có suy nghĩ gì về nhân vật Quản ngục trong cảnh cho chữ trên? Câu 8. Hãy cho biết, Huấn Cao cho chữ trong hoàn cảnh nào? Câu 9. Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ trong câu: “Trong một không khí khói tỏa như đám cháy nhà, ánh sáng đỏ rực của một bó đuốc tẩm dầu rọi lên ba cái đầu người đang chăm chú trên một tấm lụa bạch còn nguyên vẹn lần hồ.”. Câu 10. Anh/chị có đồng tình với ý kiến: “Cảnh cho chữ chính là một cuộc hạnh ngộ của hai tâm hồn tri kỉ.” hay không? Vì sao? Câu 11. Theo anh (chị), câu nói sau có ý nghĩa gì: “Ở đây, khó giữ thiên lương cho lành vững và rồi cũng đến nhem nhuốc mất cái đời lương thiện đi.”?

1 đáp án
60 lượt xem
2 đáp án
64 lượt xem

Với đồng bào mình ở vùng dịch nguy nan Chính phủ đón về cách ly trong doanh trại Bộ đội vào rừng chịu nắng dầm sương dãi Để họ nghỉ ngơi nơi đầy đủ chiếu giường. Với chuyến du thuyền đang khóc giữa đại dương Mình mở cửa đón họ vào bến cảng Chẳng phải bởi vì mình không lo dịch nạn Mà chỉ là vì mình không thể thờ ơ. Thủ tướng phát lệnh rồi, em đã nghe rõ chưa “Trong cuộc chiến này sẽ không có một ai bị để lại” Chẳng có điều gì làm cho mình sợ hãi Khi trong mỗi người nhân ái được gọi tên… (Đất nước ở trong tim, Chu Ngọc Thanh) Câu 1. Xác định thể thơ, phương thức biểu đạt của văn bản? Câu 2. Xác định phong cách ngôn ngữ và thể loại văn bản? Câu 3. Văn bản trên nói về sự kiện gì? Việc trích dẫn ý kiến của Thủ tướng trong đoạn thơ có tác dụng gì? Câu 4: Nêu cách hiểu của em về hai câu thơ sau: Chẳng có điều gì làm cho mình sợ hãi Khi trong mỗi người nhân ái được gọi tên. Câu 5. Chỉ ra những cụm từ trong đoạn trích diễn tả hành động tích cực của đất nước mình trước dịch bệnh hiểm nguy ngày càng lan rộng? Nhận xét về những hành động đó? Câu 6. Anh/Chị hãy nhận xét về phẩm chất người Việt trong dịch bệnh Covid–19 được tác giả gợi lên trong đoạn trích. Câu 7.  Nêu cách hiểu của em về dòng thơ “Trong cuộc chiến này sẽ không có một ai bị để lại”?

1 đáp án
67 lượt xem

“… Có gì đâu, có gì đâu Mỡ màu ít chắt dồn lâu hoá nhiều Rễ siêng không sợ đất nghèo Tre bao nhiêu rễ bấy nhiêu cần cù Vươn mình trong gió tre đu Cây kham khổ vẫn hát ru lá cành Yêu nhiều nắng nỏ trời xanh Tre xanh không đứng khuất mình bóng râm Bão bùng thân bọc lấy thân Tay ôm tay níu tre gần nhau thêm…” (Trích "Tre Việt Nam", Nguyễn Duy) Câu 1. Xác định thể thơ, phương thức biểu đạt của văn bản? Câu 2. Xác định phong cách ngôn ngữ và thể loại văn bản? Câu 3. Tìm và nêu hiệu quả nghệ thuật của biện pháp tu từ qua khổ thơ sau: Rễ siêng không sợ đất nghèo Tre bao nhiêu rễ bấy nhiêu cần cù Vươn mình trong gió tre đu Cây kham khổ vẫn hát ru lá cành Câu 4. Trình bày cách hiểu của em về ý nghĩa của câu thơ “Tre xanh không đứng khuất mình bóng râm” ? Câu 5.. Chỉ ra và nêu hiệu quả của hai từ láy trong đoạn thơ trên. Câu 6. Xác định và nêu tác dụng của biên pháp tu từ trong hai câu thơ: "Bão bùng thân bọc lấy thân Tay ôm tay níu tre gần nhau thêm…” Câu 7. Anh/chị hãy chỉ ra những phẩm chất của cây tre qua đoạn thơ sau: Vươn mình trong gió tre đu Cây kham khổ vẫn hát ru lá cành Yêu nhiều nắng nỏ trời xanh Tre xanh không đứng khuất mình bóng râm

1 đáp án
69 lượt xem

"Đại đa số thanh niên thời trước không ai suy nghĩ, trăn trở gì lắm về cuộc đời, vì ai đã có phân nấy. Phận là cải phần mà cuộc sống, xã hội dành cho mỗi người: phận làm trai, phận giàu, phận nghèo, phận đàn bà, phận làm tôi, ... Con nhà lao động nghèo, nhiều lắm học đến chín, mười tuổi, đã phải lo làm ăn mong kế nghiệp cha, anh. Con nhà giàu theo học lên cao thì làm quan, kém hơn thì làm thầy. Sinh ra ở phận nào, theo phận ấy, chi số ít là thoát khỏi. [1] Trái lại, thanh niên ngày nay tuy cái phận mỗi người vẫn còn, song trước mặt mọi người đều có khả năng mở ra nhiều con đường. Ngày nay sự lựa chọn và cố găng của bản thán, sự giúp đỡ của bạn bè đóng vai trò quyết định. Có lựa chọn tất phải có suy nghĩ, trăn trở. [2] Hết lớp tám, lớp chín, học gì đây? Trung học hay học nghề, hay đi sản xuất? Trai gái gặp nhau bắt đầu ngập ngừng. Yêu ai đây? Yêu như thế nào? Sức khỏe tăng nhanh, kiến thức tích lũy đã khá, sống như thế nào đây? Ba câu hỏi ám ảnh: Tình yêu, nghề nghiệp, lối sống. Không thể cho số phận. Cơ hội cũng chia đều sàn sàn cho mọi người. [3] quy Thanh niên ngày xưa bước vào đời như ngưrời đi xem phim đã biết trước ngồi ở rạp nào, xem phim gì, ghế số bao nhiêu, cứ thể mà ngồi vào. Ngày nay, chưa biết sẽ xem phim gì, ở rạp nào, ngồi ghế số mấy, cạnh ai. Cho đến khi ổn định được chỗ ngồi trong xã hội, xác định đúng được vai trò và vị trí của mình là phải trải qua cả một thời gian dài.[4] Thời gian sẽ xây dựng cho mình một niềm tin và đạo lí. Xây dựng nên thì như tàu ra biển rộng, có kim chỉ nam xác định hướng đi; không thì như chiếc bách giữa dòng, e dè gió dập, hãi hùng sóng va".[5] (Theo Nguyễn Khắc Viện; Dẫn theo SGK Ngữ văn 11 nâng cao - tập II, NXB Giáo dục - 2007) Câu 1. Xác định phong cách ngôn ngữ văn bản? Câu 2. Theo tác giả đoạn trích trên, vì sao đại đa số thanh niên ngày xưa không trăn trở suy nghĩ về cuộc đời, về số phận bản thân? Câu 3. Ở đoạn văn [1] và [2], tác giả sử dụng thao tác lập luận nào? Mục đích của việc tác giả sử dụng thao tác lập luận này? Câu 4. Em có đồng ý với quan điểm của tác giả: “Trái lại, thanh niên ngày nay tuy cái phận mỗi người vẫn còn, song trước mặt mọi người đều có khả năng mở ra nhiều con đưong. Ngày nay sự lựa chọn và cô gắng của bản thân, sự giúp đỡ của bạn bè đóng vai trò quyết định"

2 đáp án
67 lượt xem

“Nhưng người đàn bà ấy lại chính là thị Nở, một người ngẩn ngơ như những người đần trong cổ tích và xấu ma chê quỷ hờn. Cái mặt của thị đích thực là một sự mỉa mai của hóa công: nó ngắn đến nỗi người ta có thể tưởng bề ngang lớn hơn bề dài, thế mà hai má nó lại hóp vào mới thật là tai hại, nếu má nó phinh phính thì mặt thị lại còn được hao hao như mặt lợn, là thứ mặt vốn nhiều hơn người ta tưởng, trên cổ người. Cái mũi thì vừa ngắn, vừa to, vừa đỏ, vừa sần sùi như vỏ cam sành, bành bạnh muốn chen lẫn nhau với những cái môi cũng cố to cho không thua cái mũi: có lẽ vì cố quá cho nên chúng nứt nở như rạn ra. Ðã thế thị lại ăn trầu thuốc, hai môi dày được bồi cho dày thêm, cũng may quyết trầu sánh lại, che được cái màu thịt trâu xám ngoách. Ðã thế những cái răng rất to lại chìa ra: ý hẳn chúng nghĩ sự cân đối chữa được một vài phần cho sự xấu. Ðã thế thị lại dở hơi; đó là một ân huệ đặc biệt của Thượng đế chí công; nếu sáng suốt thì người đàn bà ấy sẽ khổ sở ngay từ khi mua cái gương thứ nhất. Và thị lại nghèo nếu trái lại, ít nhất đã có một đàn ông khổ sở. Và thị lại là dòng giống của một nhà có mả hủi: cái này khiến không một chàng trai nào phải phân vân. Người ta tránh thị như tránh một con vật rất tởm. Ngoài ba mươi tuổi, thị vẫn chưa có chồng. Ở cái làng Vũ Ðại này người ta kết bạn từ khi lên tám, và có khi có con từ lúc mười lăm; không ai đợi đến năm hai mươi đẻ đứa con thứ nhất. Cứ nhìn tình hình ấy thì ta nói quách: thị Nở không có chồng. (Trích Chí Phèo – Nam Cao) Câu 1: Xác định phong cách ngôn ngữ của văn bản trên. (1.0đ) Câu 2: Chỉ ra các chi tiết miêu tả ngoại hình nhân vật thị Nở (1.0đ) Câu 3: Xác định và nêu tác dụng của biện pháp tu từ trong đoạn văn sau: “Ðã thế thị lại ăn trầu thuốc, hai môi dày được bồi cho dày thêm, cũng may quyết trầu sánh lại, che được cái màu thịt trâu xám ngoách. Ðã thế những cái răng rất to lại chìa ra: ý hẳn chúng nghĩ sự cân đối chữa được một vài phần cho sự xấu. Ðã thế thị lại dở hơi; đó là một ân huệ đặc biệt của Thượng đế chí công; nếu sáng suốt thì người đàn bà ấy sẽ khổ sở ngay từ khi mua cái gương thứ nhất.” (2.0đ) Câu 4: Nêu nhận xét của anh, chị về nhân vật thị Nở. (1.0đ)

1 đáp án
64 lượt xem
1 đáp án
112 lượt xem

I. ĐỌC HIỂU (3.0 điểm) Tất cả chúng ta ai cũng mong muốn có một cuộc sống tốt đẹp, và chúng ta biết phải làm gì để đạt được điều đó. Nhưng trước khi bắt tay vào việc, ta lại quyết định rằng mình cần có một kì nghỉ nho nhỏ ở vùng đất kì ảo mang tên: đảo Một - Ngày - Nào – Đó. Chúng ta nói rằng: Một ngày nào đó, mình sẽ đọc quyển sách này. Một ngày nào đó, mình sẽ bắt đầu chương trình tập luyện kia. Một ngày nào đó, mình sẽ nâng cao kĩ năng và kiếm tiền nhiều hơn…Một ngày nào đó, mình sẽ thực hiện hết những việc cần làm để đạt được mục tiêu. Một ngày nào đó…Có khoảng 80% dân số dành phần lớn thời gian sống trên đảo Một - Ngày - Nào – Đó. Họ nghĩ ngợi, mơ mộng và tưởng tượng những thứ họ sẽ thực hiện vào “ một ngày nào đó”…Họ đều mắc phải căn bệnh “ viện cớ”, thứ âm thầm giết chết thành công. Tất cả họ đều có những dự định tốt đẹp, nhưng…nói thì phải làm, nếu không chỉ là lời nói gió bay mà thôi. Nguyên tắc thành công đầu tiên rất đơn giản: Hãy cuốn gói khỏi đảo Một - Ngày - Nào – Đó! Ngừng viện cớ! Làm hoặc không làm – chứ đừng viện cớ. Đừng nghĩ ra lí lẽ hay lời biện minh vòng vo cho việc mình không chịu hành động. Hãy bắt tay vào thực hiện. Làm bất cứ việc gì. Hãy hành động! Lặp đi lặp lại điều này: Nếu điều đó xảy ra, thì tôi phải là người làm cho nó xảy ra! Nếu người ta dốc sức để chinh phục mục tiêu cũng như khi người ta biện hộ cho sự thất bại, thì họ sẽ bất ngờ về chính mình. Nhưng trước hết, bạn phải thoát khỏi đảo Một - Ngày - Nào – Đó đã. ( Trích Ngừng viện cớ, Brian Tracy, TGM Books dịch, NXB Phụ nữ, tr.2) Đọc đoạn trích trên và thực hiện các yêu cầu sau: Câu 1: Trong đoạn trích, tác giả cho rằng phần lớn dân số dành thời gian để làm gì? Câu 2: Chỉ ra một biện pháp tu từ được sử dụng trong những câu sau: "Chúng ta nói rằng: Một ngày nào đó, mình sẽ đọc quyển sách này. Một ngày nào đó, mình sẽ bắt đầu chương trình tập luyện kia. Một ngày nào đó, mình sẽ nâng cao kĩ năng và kiếm tiền nhiều hơn…Một ngày nào đó, mình sẽ thực hiện hết những việc cần làm để đạt được mục tiêu. Một ngày nào đó…" Câu 3: Anh(chị) có đồng tình với quan niệm " Nhưng trước hết, bạn phải thoát khỏi đảo Một - Ngày - Nào – Đó đã". Vì sao?

1 đáp án
65 lượt xem
1 đáp án
64 lượt xem

I. ĐỌC HIỂU (3.0 điểm) Tất cả chúng ta ai cũng mong muốn có một cuộc sống tốt đẹp, và chúng ta biết phải làm gì để đạt được điều đó. Nhưng trước khi bắt tay vào việc, ta lại quyết định rằng mình cần có một kì nghỉ nho nhỏ ở vùng đất kì ảo mang tên: đảo Một - Ngày - Nào – Đó. Chúng ta nói rằng: Một ngày nào đó, mình sẽ đọc quyển sách này. Một ngày nào đó, mình sẽ bắt đầu chương trình tập luyện kia. Một ngày nào đó, mình sẽ nâng cao kĩ năng và kiếm tiền nhiều hơn…Một ngày nào đó, mình sẽ thực hiện hết những việc cần làm để đạt được mục tiêu. Một ngày nào đó…Có khoảng 80% dân số dành phần lớn thời gian sống trên đảo Một - Ngày - Nào – Đó. Họ nghĩ ngợi, mơ mộng và tưởng tượng những thứ họ sẽ thực hiện vào “ một ngày nào đó”…Họ đều mắc phải căn bệnh “ viện cớ”, thứ âm thầm giết chết thành công. Tất cả họ đều có những dự định tốt đẹp, nhưng…nói thì phải làm, nếu không chỉ là lời nói gió bay mà thôi. Nguyên tắc thành công đầu tiên rất đơn giản: Hãy cuốn gói khỏi đảo Một - Ngày - Nào – Đó! Ngừng viện cớ! Làm hoặc không làm – chứ đừng viện cớ. Đừng nghĩ ra lí lẽ hay lời biện minh vòng vo cho việc mình không chịu hành động. Hãy bắt tay vào thực hiện. Làm bất cứ việc gì. Hãy hành động! Lặp đi lặp lại điều này: Nếu điều đó xảy ra, thì tôi phải là người làm cho nó xảy ra! Nếu người ta dốc sức để chinh phục mục tiêu cũng như khi người ta biện hộ cho sự thất bại, thì họ sẽ bất ngờ về chính mình. Nhưng trước hết, bạn phải thoát khỏi đảo Một - Ngày - Nào – Đó đã. ( Trích Ngừng viện cớ, Brian Tracy, TGM Books dịch, NXB Phụ nữ, tr.2) Đọc đoạn trích trên và thực hiện các yêu cầu sau: Câu 1: Trong đoạn trích, tác giả cho rằng phần lớn dân số dành thời gian để làm gì? Câu 2: Chỉ ra một biện pháp tu từ được sử dụng trong những câu sau: "Chúng ta nói rằng: Một ngày nào đó, mình sẽ đọc quyển sách này. Một ngày nào đó, mình sẽ bắt đầu chương trình tập luyện kia. Một ngày nào đó, mình sẽ nâng cao kĩ năng và kiếm tiền nhiều hơn…Một ngày nào đó, mình sẽ thực hiện hết những việc cần làm để đạt được mục tiêu. Một ngày nào đó…" Câu 3: Anh(chị) có đồng tình với quan niệm " Nhưng trước hết, bạn phải thoát khỏi đảo Một - Ngày - Nào – Đó đã". Vì sao? II. LÀM VĂN (7.0 điểm) Câu 1 (2.0 điểm): Từ nội dung đoạn trích ở phần Đọc hiểu anh(chị) hãy viết một đoạn văn (khoảng 150 chữ) trình bày suy nghĩ về tác hại của thói quen trì hoãn và viện cớ. Câu 2 (5.0 điểm): Phân tích diễn biến tâm trạng của Chí Phèo sau khi bị thị Nở từ chối chung sống ( trong tác phẩm" Chí Phèo" của Nam Cao).Từ đó, nhận xét về tấm lòng của Nam Cao dành cho nhân vật. *LƯU Ý PHẦN VĂN K CHÉP MẠNG

2 đáp án
68 lượt xem