1. Nội dung
Mọi người trong cộng đồng phải biết quan tâm chia sẻ lẫn nhau. Sự quan tâm và sẵn sàng chia sẻ với mọi người xung quanh sẽ làm cho mỗi người cảm thấy những lo lắng, buồn phiền như dịu bớt đi, cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn.
2. Giải nghĩa từ khó
3. Phương pháp
- Đọc bài trôi chảy, diễn cảm.
+ Lời nói của các em nhỏ: nhẹ nhàng, trong sáng.
+ Lời ông cụ: trầm ấm, nghẹn ngào.
- Nắm được nội dung chính của bài.
- Trả lời câu hỏi ngắn ngọn, chính xác.
4. Trả lời câu hỏi
1) Điều gì gặp trên đường khiến các bạn nhỏ phải dừng lại ?
- Các em nhỏ thấy một cụ già mệt mỏi, với cặp mắt u sầu đang ngồi ở vệ cỏ ven đường.
2) Các bạn nhỏ quan tâm đến ông cụ như thế nào ?
Các bạn nhỏ bàn tán sôi nổi, có bạn đoán cụ bị ốm, bạn khác đoán cụ bị mất gì rồi tới hỏi han cụ.
3) Ông cụ gặp chuyện gì buồn ?
Bà lão nhà ông ốm nặng, đang nằm bệnh viện mấy tháng nay, khó mà qua khỏi.
4) Vì sao trò chuyện với các bạn nhỏ cụ thấy lòng nhẹ hơn ?
- Cụ cảm thấy nỗi buồn của mình khi được chia sẻ sẽ trở nên nhẹ nhàng hơn.
- Cụ cảm động trước sự quan tâm, an ủi của bọn trẻ, đó là những hành động, cử chỉ vô cùng ấm áp.
5) Chọn một tên khác cho truyện theo gợi ý dưới đây :
a) Những đứa trẻ tốt bụng.
b) Chia sẻ.
c) Cảm ơn các cháu.
Lựa chọn tên “Chia sẻ” vì câu chuyện muốn nói: chính vì có sự chia sẻ của các bạn nhỏ nên ông cụ cảm thấy dễ chịu và ấm áp hơn.
5. Kể chuyện
Kể lại câu chuyện Các em nhỏ và cụ già theo lời một bạn nhỏ.
Hướng dẫn kể :
Sau một cuộc dạo chơi vui vẻ, tụi trẻ chúng tôi bước ra về khi trời sắp tối. Đột nhiên, chúng tôi nhìn thấy một cụ già có dáng vẻ buồn bã đang ngồi bên vệ cỏ. Rất ngạc nhiên, tôi nói:
- Chuyện gì xảy ra với ông cụ thế nhỉ ?
Các bạn của tôi đoán có thể cụ đang bị ốm hoặc đã đánh mất thứ gì. Cuối cùng, chúng tôi quyết định bước tới gần và lễ phép hỏi :
- Thưa cụ, chúng cháu có thể giúp gì cụ không ạ ?
Cụ già thở nặng nhọc nhưng mắt vẫn ánh lên những tia ấm áp :
- Cảm ơn các cháu. Nhưng các cháu không giúp ông được đâu. Ông đang rất buồn. Bà lão nhà ông đang nằm bệnh viện mấy tháng nay rồi. Bà ốm nặng lắm, khó mà qua khỏi. Ông ngồi đây chờ xe buýt để đến bệnh viện. Ông cảm ơn lòng tốt của các cháu. Dẫu các cháu không giúp gì được, nhưng ông cũng thấy lòng nhẹ hơn.
Chúng tôi cùng lặng đi, nhìn cụ đầy thương cảm. Một lát sau, xe buýt đến, chúng tôi đứng nhìn theo chiếc xe mãi rồi mới rảo bước chân quay về.