I. Khái niệm trọng âm
Âm tiết nào được phát âm to hơn, giọng cao hơn và kéo dài hơn so với các âm khác trong cùng 1 từ thì ta nói âm tiết đó được nhấn trọng âm. Hay nói cách khác trọng âm rơi vào âm tiết đó.
Khi nhìn vào phiên âm của một từ, thì trọng âm của từ đó được ký hiệu bằng dấu phẩy (') ở phía trước, bên trên âm tiết đó.
Ví dụ:
relax /rɪˈlæks/
II. Một số quy tắc trọng âm từ 2 âm tiết
Quy tắc 1: Hầu hết các danh từ có hai âm tiết trong tiếng Anh thì trọng âm thường rơi vào âm tiết thứ nhất.
Ví dụ:
Một số trường hợp ngoại lệ:
Quy tắc 2: Động từ có 2 âm tiết thì trọng âm thường rơi vào âm tiết thứ hai
Ví dụ:
Một số trường hợp ngoại lệ:
Quy tắc 3: Tính từ có 2 âm tiết thì trọng âm thường rơi vào âm tiết thứ nhất
Ví dụ:
Một số trường hợp ngoại lệ:
Quy tắc 4: Các từ 2 âm tiết bắt đầu bằng “a” thì trọng âm nhấn vào âm tiết thứ 2
Ví dụ:
Quy tắc 5: Các tiền tố (prefix) và hậu tố không bao giờ mang trọng âm, mà thường nhấn mạnh ở từ gốc – Tiền tố không làm thay đổi trọng âm chính của từ
Ví dụ:
perfect /ˈpɜː.felt/ - imperfect /ɪmˈpɜː.felt/
appear /əˈpɪər/ - disappear /ˌdɪs.əˈpɪər/
crowded /ˈkraʊ.dɪd/ - overcrowded /ˌəʊ.vəˈkraʊ.dɪd/