Nghe tin bác bị bệnh, em thay mặt gia đình viết thư thăm hỏi

Hai bác kính yêu. Các anh chị thân mến!

Hôm qua chú Thành nhân vào Nam công tác, ghé lại nhà cháu. Qua câu chuyện chú cho biết là bác mới bị bệnh thần kinh toạ, hiện nay chỉ nằm một chỗ. Cả nhà cháu buồn lắm. Bữa cơm tối đó khá sang, có cá, có thịt nhưng chỉ có chú Thành và cháu ngồi ăn. Mẹ cháu xin lỗi chú Thành là mới bị cảm nên phải vào buồng nằm. Cơm xong, cháu vào buồng, mẹ cháu ngồi ôm mặt khóc. Mẹ bảo cháu: "Bố con ở chiến trường phía Bắc, chẳng biết sống chết ra sao. Các chị con thì đã đi lấy chồng, công tác ở xa. Lỡ bác có mệnh hệ nào thì cái trụ của gia đình ta không còn nữa...”. Cháu buồn quá.

Bác thân mến,

Chú Thành có cho biết là lâu nay bác dùng thuốc đông y, tình hình có chuyển biến nhưng chậm. Chú bảo: “Giá có vài hộp Téc-nơ-rin thì chắc là bác sẽ đỡ".

Nghe nói vậy, mẹ cháu nói với chú Thành là công tác xong, trở về Bắc thì nhớ ghé để mẹ cháu gửi thuốc. Thấy chú có vẻ ái ngại, mẹ cháu bèn nói:

- Chú cứ yên tâm, chị có cặp heo mỗi con trên một tạ cũng đang cần bán. Mua vài hộp Téc-nơ-rin thì cũng chỉ đến mấy chục nghìn, số tiền còn lại, chị sẽ mua mấy cặp heo con...

Chú Thành cũng cho biết là bác gái khoẻ, các anh chị học tập tốt. Mẹ cháu mừng lắm.

Giờ cháu xin báo tin sơ qua về gia đình. Độ vài tháng là bố cháu và anh cháu lại biên thư về, báo tin vẫn khoẻ mạnh. Có thể chiến tranh kết thúc.

Hàng tháng hai chị cháu vẫn về thăm mẹ con cháu, hai chị tỏ ra rất vui vì tuy đời sống không cao nhưng được cấp trên tạo điều kiện phát huy khả năng chuyên môn. Chị Thảo mới mổ thành công ca sỏi thận. Chị Hiền thì vữa hoàn thành báo cáo về ghép giống hoa, về phần cháu, từ đầu năm đến nay đều đứng nhất nhì lớp. Cháu dược giải nhất Toán học sinh giỏi lớp 5 của tỉnh, sắp tới cháu sẽ tham gia đợt bồi dưỡng để thi quốc gia.

Thư đã dài, cháu xin hứa là một tuần cháu sẽ viết một thư gửi hai bác. Kính chúc bác chóng bình phục.

Cháu của bác