Hai nhân vật trong bức tranh là ai?
Cô chủ nhà tí hon
Ông ngoại ở quê ra chơi.
Đến bữa cơm, thấy thức ăn mẹ nấu hấp dẫn, Vân liền chạy tới bàn, định nếm thử. Ông nhìn Vân, nheo mắt cười:
- Mời cả nhà cùng ăn cơm nào!
Nghe ông nói, Vân bẽn lẽn:
- Cháu mời ông, con mời bố mẹ.
Ăn xong, ông nhìn Vân âu yếm:
- Tăm nhà mình để ở đâu nhỉ? Cô chủ nhà tí hon lấy giúp ông với nào.
Ông gọi Vân là "cô chủ nhà tí hon" đấy! Vân bỗng thấy mình thật quan trọng. Cô bé bèn chạy đi lấy tăm, lễ phép đưa cho ông. Em cũng không quên mang tăm cho cả bố và mẹ.
- Cô chủ nhà tí hon ngoan quá! – Ông cười khích lệ.
Chỉ ra chơi mấy hôm, ông đã mang đến cho Vân biết bao điều thú vị. Vân cảm thấy mình ra dáng một cô chủ nhà tí hon, đúng như lời ông nói.
Thu Hằng
Bẽn lẽn: có dáng điệu rụt rè, thiếu tự nhiên vì chưa quen.
Hấp dẫn: lôi cuốn, làm cho người ta thích
Thú vị: làm cho người ta hào hứng, vui thích
B. Ông ngoại và Vân
B. Ông ngoại và Vân
B. Ông ngoại và Vân
Hai nhân vật trong bức tranh là ông ngoại và Vân.
Chọn đáp án: B
Ông đã nói gì khi Vân định nếm thử thích ăn?
Cô chủ nhà tí hon
Ông ngoại ở quê ra chơi.
Đến bữa cơm, thấy thức ăn mẹ nấu hấp dẫn, Vân liền chạy tới bàn, định nếm thử. Ông nhìn Vân, nheo mắt cười:
- Mời cả nhà cùng ăn cơm nào!
Nghe ông nói, Vân bẽn lẽn:
- Cháu mời ông, con mời bố mẹ.
Ăn xong, ông nhìn Vân âu yếm:
- Tăm nhà mình để ở đâu nhỉ? Cô chủ nhà tí hon lấy giúp ông với nào.
Ông gọi Vân là "cô chủ nhà tí hon" đấy! Vân bỗng thấy mình thật quan trọng. Cô bé bèn chạy đi lấy tăm, lễ phép đưa cho ông. Em cũng không quên mang tăm cho cả bố và mẹ.
- Cô chủ nhà tí hon ngoan quá! – Ông cười khích lệ.
Chỉ ra chơi mấy hôm, ông đã mang đến cho Vân biết bao điều thú vị. Vân cảm thấy mình ra dáng một cô chủ nhà tí hon, đúng như lời ông nói.
Thu Hằng
Bẽn lẽn: có dáng điệu rụt rè, thiếu tự nhiên vì chưa quen.
Hấp dẫn: lôi cuốn, làm cho người ta thích
Thú vị: làm cho người ta hào hứng, vui thích
C. Nhìn Vân và nheo mắt cười: “Mời cả nhà cùng ăn cơm nào!”
C. Nhìn Vân và nheo mắt cười: “Mời cả nhà cùng ăn cơm nào!”
C. Nhìn Vân và nheo mắt cười: “Mời cả nhà cùng ăn cơm nào!”
Khi Vân định nếm thử đồ ăn, ông đã nheo mắt cười và nói “Mời cả nhà cùng ăn cơm nào!”
Chọn đáp án: C
Nghe ông nói, Vân đã làm gì?
Cô chủ nhà tí hon
Ông ngoại ở quê ra chơi.
Đến bữa cơm, thấy thức ăn mẹ nấu hấp dẫn, Vân liền chạy tới bàn, định nếm thử. Ông nhìn Vân, nheo mắt cười:
- Mời cả nhà cùng ăn cơm nào!
Nghe ông nói, Vân bẽn lẽn:
- Cháu mời ông, con mời bố mẹ.
Ăn xong, ông nhìn Vân âu yếm:
- Tăm nhà mình để ở đâu nhỉ? Cô chủ nhà tí hon lấy giúp ông với nào.
Ông gọi Vân là "cô chủ nhà tí hon" đấy! Vân bỗng thấy mình thật quan trọng. Cô bé bèn chạy đi lấy tăm, lễ phép đưa cho ông. Em cũng không quên mang tăm cho cả bố và mẹ.
- Cô chủ nhà tí hon ngoan quá! – Ông cười khích lệ.
Chỉ ra chơi mấy hôm, ông đã mang đến cho Vân biết bao điều thú vị. Vân cảm thấy mình ra dáng một cô chủ nhà tí hon, đúng như lời ông nói.
Thu Hằng
Bẽn lẽn: có dáng điệu rụt rè, thiếu tự nhiên vì chưa quen.
Hấp dẫn: lôi cuốn, làm cho người ta thích
Thú vị: làm cho người ta hào hứng, vui thích
D. Bẽn lẽn nói: “Cháu mời ông, con mời bố mẹ.”
D. Bẽn lẽn nói: “Cháu mời ông, con mời bố mẹ.”
D. Bẽn lẽn nói: “Cháu mời ông, con mời bố mẹ.”
Nghe ông nói, Vân bẽn lẽn: “Cháu mời ông, con mời bố mẹ”. Lúc này cô bé đã nhận ra sự vô tư của mình khi chưa mời ông và bố mẹ đã muốn nếm thử thức ăn.
Chọn đáp án: D
Ai đã gọi Vân là “Cô chủ nhà tí hon”?
Cô chủ nhà tí hon
Ông ngoại ở quê ra chơi.
Đến bữa cơm, thấy thức ăn mẹ nấu hấp dẫn, Vân liền chạy tới bàn, định nếm thử. Ông nhìn Vân, nheo mắt cười:
- Mời cả nhà cùng ăn cơm nào!
Nghe ông nói, Vân bẽn lẽn:
- Cháu mời ông, con mời bố mẹ.
Ăn xong, ông nhìn Vân âu yếm:
- Tăm nhà mình để ở đâu nhỉ? Cô chủ nhà tí hon lấy giúp ông với nào.
Ông gọi Vân là "cô chủ nhà tí hon" đấy! Vân bỗng thấy mình thật quan trọng. Cô bé bèn chạy đi lấy tăm, lễ phép đưa cho ông. Em cũng không quên mang tăm cho cả bố và mẹ.
- Cô chủ nhà tí hon ngoan quá! – Ông cười khích lệ.
Chỉ ra chơi mấy hôm, ông đã mang đến cho Vân biết bao điều thú vị. Vân cảm thấy mình ra dáng một cô chủ nhà tí hon, đúng như lời ông nói.
Thu Hằng
Bẽn lẽn: có dáng điệu rụt rè, thiếu tự nhiên vì chưa quen.
Hấp dẫn: lôi cuốn, làm cho người ta thích
Thú vị: làm cho người ta hào hứng, vui thích
A. Ông ngoại
A. Ông ngoại
A. Ông ngoại
Người đã gọi Vân là “Cô chủ nhà tí hon” là ông ngoại. Vì trong bài ông ngoại có nói:
- Tăm nhà mình để ở đâu nhỉ? Cô chủ nhà tí hon lấy giúp ông với nào.
Chọn đáp án: A
Ông đã nói thế nào để ăn cơm xong, Vân biết đi lấy tăm cho mọi người?
Cô chủ nhà tí hon
Ông ngoại ở quê ra chơi.
Đến bữa cơm, thấy thức ăn mẹ nấu hấp dẫn, Vân liền chạy tới bàn, định nếm thử. Ông nhìn Vân, nheo mắt cười:
- Mời cả nhà cùng ăn cơm nào!
Nghe ông nói, Vân bẽn lẽn:
- Cháu mời ông, con mời bố mẹ.
Ăn xong, ông nhìn Vân âu yếm:
- Tăm nhà mình để ở đâu nhỉ? Cô chủ nhà tí hon lấy giúp ông với nào.
Ông gọi Vân là "cô chủ nhà tí hon" đấy! Vân bỗng thấy mình thật quan trọng. Cô bé bèn chạy đi lấy tăm, lễ phép đưa cho ông. Em cũng không quên mang tăm cho cả bố và mẹ.
- Cô chủ nhà tí hon ngoan quá! – Ông cười khích lệ.
Chỉ ra chơi mấy hôm, ông đã mang đến cho Vân biết bao điều thú vị. Vân cảm thấy mình ra dáng một cô chủ nhà tí hon, đúng như lời ông nói.
Thu Hằng
Bẽn lẽn: có dáng điệu rụt rè, thiếu tự nhiên vì chưa quen.
Hấp dẫn: lôi cuốn, làm cho người ta thích
Thú vị: làm cho người ta hào hứng, vui thích
B. Nhìn Vân âu yếm: “Tăm nhà mình để ở đâu nhỉ? Cô chủ nhà tí hon lấy giúp ông với nào?”
B. Nhìn Vân âu yếm: “Tăm nhà mình để ở đâu nhỉ? Cô chủ nhà tí hon lấy giúp ông với nào?”
B. Nhìn Vân âu yếm: “Tăm nhà mình để ở đâu nhỉ? Cô chủ nhà tí hon lấy giúp ông với nào?”
Để Vân biết ăn cơm xong đi lấy tăm cho mọi người, ông đã nhìn Vân âu yếm và nói: “Tăm nhà mình để ở đâu nhỉ? Cô chủ nhà tí hon lấy giúp ông với nào?”
Chọn đáp án: B
Ông đã giúp Vân biết thêm những điều gì?
Cô chủ nhà tí hon
Ông ngoại ở quê ra chơi.
Đến bữa cơm, thấy thức ăn mẹ nấu hấp dẫn, Vân liền chạy tới bàn, định nếm thử. Ông nhìn Vân, nheo mắt cười:
- Mời cả nhà cùng ăn cơm nào!
Nghe ông nói, Vân bẽn lẽn:
- Cháu mời ông, con mời bố mẹ.
Ăn xong, ông nhìn Vân âu yếm:
- Tăm nhà mình để ở đâu nhỉ? Cô chủ nhà tí hon lấy giúp ông với nào.
Ông gọi Vân là "cô chủ nhà tí hon" đấy! Vân bỗng thấy mình thật quan trọng. Cô bé bèn chạy đi lấy tăm, lễ phép đưa cho ông. Em cũng không quên mang tăm cho cả bố và mẹ.
- Cô chủ nhà tí hon ngoan quá! – Ông cười khích lệ.
Chỉ ra chơi mấy hôm, ông đã mang đến cho Vân biết bao điều thú vị. Vân cảm thấy mình ra dáng một cô chủ nhà tí hon, đúng như lời ông nói.
Thu Hằng
Bẽn lẽn: có dáng điệu rụt rè, thiếu tự nhiên vì chưa quen.
Hấp dẫn: lôi cuốn, làm cho người ta thích
Thú vị: làm cho người ta hào hứng, vui thích
Cần mời mọi người trong gia đình trước khi bắt đầu bữa ăn.
Khi ăn cơm xong, cần lấy tăm cho mọi người trong gia đình.
Cần mời mọi người trong gia đình trước khi bắt đầu bữa ăn.
Khi ăn cơm xong, cần lấy tăm cho mọi người trong gia đình.
Cần mời mọi người trong gia đình trước khi bắt đầu bữa ăn.
Khi ăn cơm xong, cần lấy tăm cho mọi người trong gia đình.
Ông đã giúp Vân biết rằng:
- Cần mời mọi người trong gia đình trước khi bắt đầu bữa ăn.
- Khi ăn cơm xong, cần lấy tăm cho mọi người trong gia đình.
Khi được ông gọi là cô chủ nhà tí hon, Vân cảm thấy thế nào?
Cô chủ nhà tí hon
Ông ngoại ở quê ra chơi.
Đến bữa cơm, thấy thức ăn mẹ nấu hấp dẫn, Vân liền chạy tới bàn, định nếm thử. Ông nhìn Vân, nheo mắt cười:
- Mời cả nhà cùng ăn cơm nào!
Nghe ông nói, Vân bẽn lẽn:
- Cháu mời ông, con mời bố mẹ.
Ăn xong, ông nhìn Vân âu yếm:
- Tăm nhà mình để ở đâu nhỉ? Cô chủ nhà tí hon lấy giúp ông với nào.
Ông gọi Vân là "cô chủ nhà tí hon" đấy! Vân bỗng thấy mình thật quan trọng. Cô bé bèn chạy đi lấy tăm, lễ phép đưa cho ông. Em cũng không quên mang tăm cho cả bố và mẹ.
- Cô chủ nhà tí hon ngoan quá! – Ông cười khích lệ.
Chỉ ra chơi mấy hôm, ông đã mang đến cho Vân biết bao điều thú vị. Vân cảm thấy mình ra dáng một cô chủ nhà tí hon, đúng như lời ông nói.
Thu Hằng
Bẽn lẽn: có dáng điệu rụt rè, thiếu tự nhiên vì chưa quen.
Hấp dẫn: lôi cuốn, làm cho người ta thích
Thú vị: làm cho người ta hào hứng, vui thích
D. Cả A và B
D. Cả A và B
D. Cả A và B
Khi được ông gọi là cô chủ nhà tí hon, Vân cảm thấy mình thật quan trọng. Vân cũng biết mình cần phải tự làm mọi việc cho đúng với việc là một “cô chủ nhà tí hon”
Chọn đáp án: D
Em rút ra bài học gì sau khi đọc xong bài Cô chủ nhà tí hon?
Cô chủ nhà tí hon
Ông ngoại ở quê ra chơi.
Đến bữa cơm, thấy thức ăn mẹ nấu hấp dẫn, Vân liền chạy tới bàn, định nếm thử. Ông nhìn Vân, nheo mắt cười:
- Mời cả nhà cùng ăn cơm nào!
Nghe ông nói, Vân bẽn lẽn:
- Cháu mời ông, con mời bố mẹ.
Ăn xong, ông nhìn Vân âu yếm:
- Tăm nhà mình để ở đâu nhỉ? Cô chủ nhà tí hon lấy giúp ông với nào.
Ông gọi Vân là "cô chủ nhà tí hon" đấy! Vân bỗng thấy mình thật quan trọng. Cô bé bèn chạy đi lấy tăm, lễ phép đưa cho ông. Em cũng không quên mang tăm cho cả bố và mẹ.
- Cô chủ nhà tí hon ngoan quá! – Ông cười khích lệ.
Chỉ ra chơi mấy hôm, ông đã mang đến cho Vân biết bao điều thú vị. Vân cảm thấy mình ra dáng một cô chủ nhà tí hon, đúng như lời ông nói.
Thu Hằng
Bẽn lẽn: có dáng điệu rụt rè, thiếu tự nhiên vì chưa quen.
Hấp dẫn: lôi cuốn, làm cho người ta thích
Thú vị: làm cho người ta hào hứng, vui thích
A. Cần phải biết ơn, kính trọng và hiếu thảo với ông bà, bố mẹ.
A. Cần phải biết ơn, kính trọng và hiếu thảo với ông bà, bố mẹ.
A. Cần phải biết ơn, kính trọng và hiếu thảo với ông bà, bố mẹ.
Bài học mà em thu được sau khi đọc xong bài Cô chủ tí hon là: Cần phải biết ơn, kính trọng và hiếu thảo với ông bà, bố mẹ.
Chọn đáp án: A