kể câu chuyển cảm động về tình yêu thương mà em biết (chú ý có yếu tố miêu tả biểu cảm )
2 câu trả lời
Trong cuộc sống này, có rất nhiều những hoàn cảnh éo le, bất hạnh, vì vậy, nếu có thể, chúng ta nên giúp những những người cần giúp đỡ. Trong đại dịch Covid, những người đó càng nhiều hơn. Bản thân em cũng đã rất vui vì đã giúp được một bà cụ trong đại dịch.
Hôm ấy, như thường lệ, chúng em tan học, trên đường về nhà em đã gặp một bà cụ ngồi ở dưới gốc cây bên đường, trông cụ già và có vẻ rất xanh xao. Vẻ mặt của cụ rất mệt mỏi, cụ ngồi dựa vào tường trông rất đáng thương. Em tiến lại gần và hỏi cụ:
- Cụ làm sao thế ạ? Cụ có cần cháu giúp đỡ gì không?
Cụ ngước lên nhìn em mệt mỏi trả lời:
- Đại dịch cả, cụ khó khăn, phải ra đường bán mấy tờ vé số để có cái ăn, không thì đói mất
Thấy vậy, chúng em đã cùng nhau bàn bạc xem là có nên quyên góp tiền ủng hộ cụ không. Cụ cũng đã ngoài 70, nên việc kiếm ăn khó khăn, nên chúng em quyết định giúp đỡ cụ. Mỗi đứa lấy hai chục nghìn, tổng là tám chục đưa cho cụ:
- Cụ ơi, đây là tấm lòng của bọn cháu, dù không nhiều nhưng cũng đủ tiền ăn độ ba bữa cho cụ.
Cụ không nhận, nhất quyết không nhận. Em thuyết phục cụ nhận:
- Cụ cứ nhận để có cái ăn. Người già không ăn thì nhanh ốm lắm
Thế là cụ mới nhận. Cụ ríu rít cảm ơn chúng em
Giúp đỡ người khác không chỉ người được giúp cảm thấy vui mà bản thân người giúp cũng thấy vô cùng hạnh phúc. Chúng ta hãy sống biết sẻ chia và quan tâm đến người khác bởi giúp đỡ người khác là cách tự nâng tâm hồn mình cao đẹp hơn. Đó còn là một cách để lan tỏa tình nhân ái đến mọi người.
@linhh
Xin CTLHN, lấy lại bài cũ
Làng tôi có một gia đình nông dân nghèo, hai mẹ con nương tựa vào nhau mà sống. Người mẹ dù nghèo khó nhưng vẫn cố gắng làm lụng lo cho con gái bằng bạn bằng bè. Bạn con gái là Lan bằng tuổi tôi, là một cô gái rất xinh xắn, hoạt bát, năng động và rất hiếu thảo. Lan hiểu được sự vất vả của mẹ với mình nên rất hiếu thảo và chăm chỉ giúp đỡ bạn. Nhưng không may biễn cố đột nhiên xảy ra, mẹ cậu bị tai nạn giao thông cần phỗ thuật rất nhiều tiền. Thế giới của một cô bé 13 tuổi như sụp đổ hoàn toàn. Nụ cười tươi không còn trên môi mà thay vào đó là tiếng cười nhạt mang dầy sắc thái u uất. Một hôm tôi thấy bạn đi từ đồn cảnh sát khu ra tôi rất lo lắng không biết có điều gì xảy ra nữa. Hàng vạn câu hỏi xuất hiện trong đầu tôi. Tôi chạy đến và hỏi han cậu. Thì ra cậu đã nhặt được một số tiền rất lớn của người ta, cậu đã quyết định trả lại. Tôi rất khâm phục tấm lòng của lan. Tôi cùng Lan đến bệnh viện thăm mẹ Lan. Nhìn thấy mẹ, nụ cười của cô gái ấy lại được thắp lên mạnh mẽ. Chúng tôi ở một lúc rồi cũng đi học. Đến gần quầy thanh toán tiền, Lan chợt chững lại, một bầu tâm trạng. Cậu đến nói với các bác sĩ liệu có thể dời tiền viện phí hay không, thì câu trả lời của bác sĩ lại khiến chúng tôi sửng sốt, đó là tiềm viện phí đã được thanh toán hết. Đang loay hoay trong đám câu hỏi thì một người đàn ông bước đến bên cạnh Lan. Lan chào chú ấy và hỏi rằng chú đã trả viện phí cho mẹ Lan à. Chú nói rằng số tièn ấy có là gì so với những thứ mà Lan đã trả cho chú ấy, Lan đã cho chú ấy cảm nhận được giá trị của một con người giàu phẩm chất là thế nào. Trước khi ra về, chú ấy còn đưa cho Lan số điện thoại và dặn nếu khu nào cần giúp đỡ thì hãy gọi cho chú ấy và hãy mãi giữ tấm lòng thiện lương như vậy.