Đóng vai nhân vật XIU kể lại quá trình hồi sinh của Giôn Xi MB TB KB Đầy đủ nha ! Em cảm ơn

2 câu trả lời

Bạn xem hình

`↓↓↓↓`

A. Mở bài

- Bệnh tình của Giôn-xi ngày càng nặng. Cô ấy đã suy sụp tinh thần và đang nghĩ đến cái chết của mình. Cô ấy nghĩ cuộc đời của mình gắn liền với cày thường xuân bám trên tường.

B. Thân bài: 

- Như mọi hôm, sáng nay Giôn-xi bảo tôi kéo tấm mành mành nơi cửa sổ để cô ấy nhìn cây thường xuân sau cơn mưa đêm qua và kì lạ thay trên cây vẫn còn lá chưa rụng.

- Giôn-xi nói với tôi rằng tưởng là trong đêm qua nó sẽ rụng và cô cũng chết.
- Tôi an ủi Giôn-xi nhưng vô ích.
- Một đêm nữa trôi qua, gió bấc lại ào ào, mưa tuyết vẫn đập mạnh vào cửa sổ nơi Giôn-xi nằm. Tôi nghĩ không biết số phận của chiếc lá và cô gái sẽ ra sao?
- Hôm sau, Giôn-xi lại bảo tôi kéo tấm mành lên. Chiếc lá thường xuân vẫn còn đó.
- Nhờ chiếc lá, Giôn-xi đã thay đổi suy nghĩ, cô ấy nói với tôi rằng muốn chết là một tội.
- Giôn-xi bảo tôi đưa một ít cháo và chút sữa pha ít rượu vang đỏ và một chiếc gương tay, đồng thời gọi tôi giúp xếp mấy chiếc gối lại để cô ta ngồi dậy xem tôi nấu nướng.
- Một lúc sau, Giôn-xi bảo: Một ngày nào đó hi vọng sẽ được vẽ vịnh Na-plơ.
- Bệnh tình của Giôn-xi đã giảm đi nhiều sau hôm đó.
- Sức mạnh chủ yếu đã kéo Giôn-xi lại với cuộc sống chính là chiếc lá thường xuân cuối cùng đã không rụng xuống sau hai đêm mưa tuyết dữ dội. Đó không phải chiếc lá thật mà là chiếc lá cuối cùng do cụ Bơ-men vẽ,  một kiệt tác cụ để lại trước khi qua đời để cứu sống cô, mà sau đó tôi mới biết và kể lại cho Giôn-xi nghe.

C. Kết bài:

- Có những lúc, đến cả chúa cũng không thể cứu sống chúng ta nếu chúng ta không còn có niềm tin nào nữa. Chiếc lá vô hồn vậy mà có sức tái sinh kì diệu. Một sự sống đổi lấy một sự sống. Sự hi sinh của củ Bơ-men quả thực cao cả, hết sức đáng khâm phục.