Trả lời bởi giáo viên
- surprised /səˈpraɪzd/ (adj) ngạc nhiên
- confused /kənˈfjuːzd/ (adj) bối rối
- embarrassed /ɪmˈbærəst/ (adj) ngượng ngùng
- bewildered /bɪˈwɪldəd/ (adj) hoang mang, lúng túng
- ashamed /əˈʃeɪmd/ (adj) ngại, xấu hổ
Mary: What’s wrong, my sister? Your face looks like a monkey.
Martha: I’m not a monkey. I’m still in shock.
Mary: What happened to you?
Martha: I said that I went out with Andrew, remember?
Mary: Oh yeah, I remember. So…?
Martha: We were walking. Suddenly, he stopped and said he liked me. I was speechless for about 5 minutes.
Mary: I’m so surprised. You and Andrew are best friends. Right?
Martha: I know. I’m so confused.
Mary: How do you answer him?
Martha: Then I said you called me and I run straight home right away.
Mary: Oh, my girl. Come here. Let me tell you about my memory.
Martha: What’s the memory?
Mary: I used to have a best friend. We were very close. On his birthday, he said he liked me in front of a lot of friends.
Martha: OMG. How many people were there?
Mary: All the members of our class were there.
Martha: Wow. So how did you feel?
Mary: First I was surprised, then I was confused and embarrassed.
Martha: What did you answer him?
Mary: I said we should be friends.
Martha: What happened next?
Mary: He was bewildered, then ashamed and sad. That’s what I felt. Then he said it was just a joke.
Mary: Có chuyện gì vậy, em gái? Khuôn mặt của em trông giống như một con khỉ.
Martha: Em không phải là một con khỉ. Em vẫn còn bị sốc.
Mary: Chuyện gì đã xảy ra với em?
Martha: Em đã nói rằng em đã đi chơi với Andrew, nhớ không?
Mary: Ồ đúng rồi, chị nhớ rồi. Cho nên…?
Martha: Chúng em đang đi bộ. Đột nhiên, anh ấy dừng lại và nói rằng anh ấy thích em. Em đã không nói nên lời trong khoảng 5 phút.
Mary: Chị rất ngạc nhiên. Bạn và Andrew là bạn thân của nhau. Đúng không nhỉ?
Martha: Em biết. Em thấy bối rối.
Mary: Em trả lời anh ấy như thế nào?
Martha: Sau đó, em nói rằng bạn đã gọi cho em và em chạy thẳng về nhà ngay lập tức.
Mary: Ôi, cô gái của tôi. Đến đây. Hãy để chị kể cho bạn nghe về kỷ niệm của chị.
Martha: Kỷ niệm gì vậy ạ?
Mary: chị từng có một người bạn thân nhất. Bọn chị đã rất thân thiết. Vào ngày sinh nhật của mình, anh ấy nói rằng anh ấy thích chị trước rất nhiều bạn bè.
Martha: Ồ. Có bao nhiêu người ở đó?
Mary: Tất cả các thành viên trong lớp của bọn chị đã ở đó.
Martha: Chà. Vậy chị đã cảm thấy thế nào?
Mary: Đầu tiên chị ngạc nhiên, sau đó chị bối rối và xấu hổ.
Martha: Chị đã trả lời anh ấy điều gì?
Mary: Chị đã nói chúng ta nên làm bạn.
Martha: Chuyện gì xảy ra tiếp theo?
Mary: Anh ấy hoang mang, rồi xấu hổ và buồn bã. Đó là những gì chị cảm nhận. Sau đó anh ấy nói đó chỉ là một trò đùa.