Write a short paragraph about my house ( 100 - 120 words ) mik cảm ưn

2 câu trả lời

My home is in a peaceful and quiet countryside. It is extremely simple with an ancient style but still exudes an extraordinary majesty. Wooden houses usually have only one floor but are very wide, inclined to the width. The house has three compartments, made of ironwood, the doors are painted glossy brown to look more realistic. My house is surrounded by luxuriant trees, soothing the harsh heat of summer, as a shield to protect my home in rainy and stormy days. Behind the house there is a small garden where I relax after tiring school hours. Spring is coming, the peach tree in the garden is also sprouting tiny flower buds, they look so beautiful. Every time it's quiet, I hear the ducks playing on the pond in the distance. On New Year's Day, my dear family and I gather together, under a small house, to welcome New Year's Eve. My house to others is normal and simple, but for me it is a place to keep beautiful childhood memories.

Dịch: 

Nhà của tôi ở một vùng quê yên bình và yên tĩnh. Nó vô cùng giản dị với phong cách cổ kính nhưng vẫn toát lên vẻ uy nghiêm lạ thường. Nhà gỗ thường chỉ có một tầng nhưng rất rộng, thiên về chiều ngang. Căn nhà có ba gian, làm bằng gỗ lim, các cánh cửa được sơn màu nâu bóng để trông thực tế hơn. Nhà của tôi được bao quanh bởi những hàng cây xanh um tùm, làm xoa dịu đi cái nóng gay gắt của mùa hè, làm lá chắn bảo vệ nhà của tôi trong những ngày mưa giông, gió bão. Phía sau nhà có một khu vườn nhỏ, nơi tôi thư giãn sau những giờ học mệt mỏi. Mùa xuân đang đến cận kề, cây hoa đào trong vườn cũng nhú ra những nụ hoa tí hon, chúng trông thật đẹp. Mỗi lần yên tĩnh, tôi lại nghe thấy tiếng bầy vịt đang đùa nghịch trên bờ ao ở phía xa xa. Vào những ngày Tết, tôi cùng gia đình thân yêu của mình quây quần bên nhau, dưới căn nhà nhỏ, cùng đón đên giao thừa. Căn nhà của tôi đối với người khác thật bình thường và giản dị nhưng đối với tôi nó là nơi lưu giữ những kỉ niệm tuổi thơ tươi đẹp.

$\underline{BẠN THAM KHẢO NHÉ!!!}$

Write a short paragraph about my house ( 100 - 120 words )

My house is located in a small quiet alley. That’s a pretty pink house with 6 rooms in totally: a living room, a kitchen, a toilet, a bathroom and two bedrooms. There are a white leather sofa, a television and a sideboard in the living room. Next to the living room is the kitchen where is used for cooking and enjoying the meals. In the middle of the room is a dinner table which is made from wood. Three cookers, a refrigerator and all the neccesary stuff for cooking is arranged carefully in the right corner of the room. In the left of the kitchen is a clean toilet. Beside the toilet is the bathroom which is equipped a shower and a bathtub. There are only two rooms upstairs that is my parents’ room and my private room. I’ve decorated my bedroom with adorable wallpaper and many lovely stuffed animals. A single bed is placed next to the window so that I can stargaze before falling asleep. In the opposite of the bed are my desk and my bookshelf that contain many kinds of book. There are also an old television and a piano in my bedroom. Although my house is not too big but to me that is the most beautiful house in the world.
*DỊCH:
Nhà tôi nằm trong một con hẻm nhỏ yên tĩnh. Đó là một ngôi nhà màu hồng xinh xắn với tổng thể 6 phòng: phòng khách, nhà bếp, nhà vệ sinh, phòng tắm và hai phòng ngủ. Trong phòng khách có một chiếc ghế sofa bọc da màu trắng, một chiếc tivi và một tủ quần áo. Bên cạnh phòng khách là phòng bếp dùng để nấu nướng và thưởng thức các bữa ăn. Ở giữa phòng là bàn ăn được làm từ gỗ. Ba cái bếp, một cái tủ lạnh và tất cả những thứ cần thiết để nấu nướng được sắp xếp cẩn thận ở góc bên phải của căn phòng. Bên trái bếp là nhà vệ sinh sạch sẽ. Bên cạnh nhà vệ sinh là phòng tắm được trang bị vòi hoa sen và bồn tắm. Chỉ có hai phòng trên lầu là phòng của bố mẹ tôi và phòng riêng của tôi. Tôi đã trang trí phòng ngủ của mình bằng giấy dán tường đáng yêu và nhiều thú nhồi bông đáng yêu. Một chiếc giường đơn được kê bên cạnh cửa sổ để tôi có thể ngắm cảnh trước khi chìm vào giấc ngủ. Đối diện với giường là bàn làm việc và giá sách của tôi chứa nhiều loại sách. Ngoài ra còn có một chiếc tivi cũ và một chiếc đàn piano trong phòng ngủ của tôi. Tuy ngôi nhà của tôi không quá lớn nhưng với tôi đó là ngôi nhà đẹp nhất trên thế giới.

$\text{#QHBB.}$

Câu hỏi trong lớp Xem thêm

Ngày xưa, Rùa có một cái mai láng bóng. Trên mai không có những vết rạch ngang dọc như ta thấy ngày nay. Rùa rất tự hào về cái mai của mình. Mỗi buổi sớm, Rùa đem mai ra phơi nắng. Ánh nắng trên mai Rùa sáng rực, làm cái mai như toả ánh hào quang.

Tính Rùa thích đi đây đi đó ngắm xem phong cảnh tươi đẹp của đất nước:

- Sống có nghĩa là đi. Một ngày không đi là một ngày bỏ phí. Phải đi như ngọn gió kia, đi mãi, đi mãi. Đi nhiều càng tốt. Đi nhiều mới xem hết những vẻ đẹp trong thiên hạ. Đi nhiều mới thấy hết được những đổi mới của đất nước.

Nhưng Rùa phải cái tính hay ngại. Mùa đông, Rùa ngại cái rét. Cái rét nép trong bờ bụi cứ thổi vù vù làm buốt đến tận xương. Phải đợi đến mùa xuân. Mùa xuân nhiều hoa. Đi trên một con đường rải đầy hoa thơm cũng thú vị. Nhưng mùa xuân vẫn là đứa em của mùa đông, vì mưa phùn vẫn cứ lai rai, và gió bấc vẫn cứ thút thít ở các khe núi. Phải đợi đến mùa hè. Mùa hè tạnh ráo. Cây cối có nhiều quả chín thơm tho. Nhưng cái nóng cứ hầm hập. Cả ngày bụi cuốn mịt mùng. Hễ có cơn giông thì đất đá như sôi lên, nước lũ đổ ào ào. Phải đợi đến mùa thu. Quả thật đến mùa thu, Rùa mới cảm thấy rõ rệt mình đang cần một chân trời và một khoảng rộng. Nhìn ra, mây đùn tan biến. Đồi núi trải ra như đàn rùa bò lóp ngóp. Và xa, rất xa, trên ngọn một quả núi cao, một lâu đài hiện ra như một hòn ngọc. Có người bảo đó là lâu đài của Rùa vàng. Rùa lẩm bẩm:

- Ừ! Ta phải đến xem cho biết! Rùa vàng chắc còn giữ cái nỏ bắn một phát giết nghìn giặc của cụ tổ. Chưa đến thăm lâu đài của Rùa vàng thì đến lúc chết ta khó nhắm mắt.

Rùa ra đi. Ngày đầu Rùa chạy, như có ai đẩy sau lưng. Ngày thứ hai, Rùa chạy chậm. Ngày thứ ba, Rùa đi. Ngày thứ tư, đi chậm. Ngày thứ năm, Rùa lê từng bước. Cái gì đẩy sau lưng đã biến mất. Con đường hoá gồ ghề. Rùa bước chậm dần… chậm dần rồi… dừng lại!

- Ô kìa! Có ai đó không? Có phải ta đã dừng lại không? Ta mệt rồi! Ta phải nhờ một người khác đi hộ ta. Có thể một con chim Đại Bàng sẽ bay tới. Nó sẽ mời ta: “Mời ngài hãy tạm lên đôi cánh của tôi. Tôi vô cùng sung sướng được đưa ngài đến nơi ngài thích!”. Nhưng ta cũng phải để Đại Bàng nó khẩn khoản năm lần bảy lượt, ta mới chịu ngồi lên lưng nó.

Ngày ngày Rùa nhìn khắp bốn phương. Mịt mù chẳng thấy tăm hơi Đại Bàng đâu cả! Chỉ thấy bên triền núi một chú ngựa chạy nhong nhong.

- Này anh ngựa kia! Chim Đại Bàng đã đến chưa?

Ngựa dừng lại ngạc nhiên:

- Từ khi lọt lòng mẹ, tôi chưa hề nghe tên một con chim kì lạ như thế!

- Nếu vậy, ai đi thế cho ta?

- Cái đó tôi không biết. Nhưng nếu bác đã mỏi chân, thì mời bác cứ lên lưng tôi, tôi chở một chặng…

- Lên lưng…! Ồ!... Ta muốn hỏi: Lưng có phải là chỗ chạy nhanh nhất không? Ta không muốn chậm trễ.

- Chỗ chạy nhanh nhất của tôi là bốn vó.

- Ta phải ngồi vào chỗ đó.

Ngựa đưa ra một chân. Rùa bò lên. Ngựa nhắc Rùa phải bíu vào thật chặt.

Lộp cộp! Lộp cộp! Gió thổi vù vù hai bên tai Rùa. Cây hai bên đường lao về phía sau vun vút. Lá cây cào trên mai Rùa. Một cành cây quật vào đầu Rùa đau điếng. Rùa kêu:

- Ôi! Chậm lại! Chậm lại!

Nhưng cơn lốc càng to. Chợt: Rầm! Đất trời như tối kịt lại. Rùa văng ra xa, chết ngất.

Rùa dần dần tỉnh lại, khắp người như có hàng vạn kim đâm. Rùa mở mắt. Thật quá rùng rợn! Ràu đang nằm giữa vũng máu, và cái mai bị vỡ ra nhiều mảnh!

Cũng may, những mảnh vỡ sau đó lành lại. Nhưng những vết sẹo ngang dọc trên mai vẫn còn trông thấy. Cũng rất may, từ đó Rùa rút ra được bài học tốt. Rùa đã quyết rèn luyện cho mình có được tính kiên nhẫn luyện tập thành công và đã thắng trong cuộc thi với Thỏ. Riêng về chuyện cái mai, mời các bạn hãy xem thật kĩ một con Rùa để biết chuyện tôi kể là có thật.

Viết bài văn cảm nhân về chú rùa ....

Ai dúp với

9 lượt xem
1 đáp án
21 giờ trước