Viet mot doan van ta canh canh dong lua buoi trua

2 câu trả lời

   Quê em có lũy tre xanh rì rào trong gió, dòng sông trong vắt chảy ngang qua, nhưng đặc sản nổi tiếng của làng quê em vẫn là ruộng lúa bạt ngàn thẳng cánh cò bay. Vào những mùa lúa chín, buổi trưa cánh đồng vàng rộm, thơm mùi lúa chín với hương gió lào đặc trưng. mỗi hạt lúa chín như một hạt vàng lấp lánh, nặng chĩu. Buổi trưa, khắp cánh đồng vắng lặng ko một bóng ng khiến cho những ruộng lúa cảm thấy cô đơn, buồn tủi. Quê em là vậy đó, dù có đi đâu, ở đâu thì em vẫn mãi nhớ về cội nguồn của mk và cánh đồng lúa quê hương

Cánh đồng lúa buổi trưa mang vẻ đẹp thật đặc biệt. Trưa cũng là thời điểm mà mặt trời lên cao nhất. Ông mặt trời chiếu những tia nắng rực rỡ xuống làm cánh đồng thêm phần rực rỡ. Nhưng bông lúa như nàng thơ nghiêng mình e lệ. Lũa trĩu nặng bông và vàng tươi một màu. Cả cánh đồng đều yên ả vì mọi trưa nắng nên mọi người không ra đồng. Gió thổi liên tục làm tấm thảm vàng trước mắt em lay chuyển ,gợn sóng và đẹp xinh vô cùng, vô tận. 

Câu hỏi trong lớp Xem thêm

BỘ ĐỒ CỦA BA

Lúc nhỏ, bộ đồ ba mặc luôn khiến tôi thấy ngượng ngùng. Tôi muốn ba ăn mặc giống mấy vị bác sĩ, luật sư chứ không như cách tôi trông thấy ba hàng ngày.

Ba ưa mặc chiếc quần jean cũ mèm, với những dấu dao nhíp ở đũng quần và chiếc áo vải với nhiều móc khóa, gài đủ thứ ở các túi áo. Ba là một thợ sửa máy lạnh, mà nghề nghiệp của ba cũng làm tôi thấy xấu hổ ghê gớm. Tuy vậy, vì vẫn còn là con nít nên tôi thường lén vào phòng ba, bắt chước mặc đồ của ba và săm soi trước gương. Chính nhờ cái mùi mồ hôi quen thuộc trên cổ áo ba mà tôi trấn át được nỗi sợ bóng tối của mình.

Hôm ba mặc bộ đồ ấy đi dự lễ phát thưởng lớp 5 của tôi thì tôi ước gì ba ở nhà còn hơn. Sau buổi lễ, tôi đánh bạo nói hết với ba về điều bị coi như sai trái đã sỉ nhục tôi ở tuổi lên 10.

- Tại sao ba không ăn mặc “tử tế” như ba của mấy đứa bạn con? – Tôi chất vấn.

Ba sửng sốt nhìn tôi với ánh mắt đau buồn, cố tìm câu trả lời. Rồi trước khi đi khuất vào nhà ba nói:

- Ba thích bộ đồ của mình.

Đến khi trưởng thành hơn, tôi nghiệm ra rằng: “Có những thứ quan trọng hơn quần áo bên ngoài và ba không thể tiêu phí đồng tiền nào cho bản thân vì con cần nhiều thứ”. Ba chẳng cần nói thêm lời nào nhưng tôi hiểu ba muốn nói: “Ba hy sinh để cuộc đời con sau này sẽ khá hơn cuộc đời ba.”

Theo Hạt giống tâm hồn.

Câu 4: Lý do cậu bé lại ước ba ở nhà vào buổi lễ phát thưởng lớp 5 là gì? (0,5đ)

A. Vì ba cậu bé mặc chiếc áo đầy mùi mồ hôi.

B. Vì ba cậu bé hy sinh cho cậu có cuộc đời khá hơn.

C. Vì ba cậu bé có ánh mắt đau buồn khi nhìn cậu.

D. Vì ba cậu bé không ăn mặc “tử tế” như ba của các bạn.

Câu 5: Theo em, vì sao ba cậu bé nói: “Ba thích bộ đồ của mình”? (1đ)

A. Ba không thể tiêu phí đồng tiền nào cho bản thân vì cậu bé

cần nhiều thứ.

Đúng - Sai

B.Vì đó là bộ đồ có thể đựng được nhiều thứ, thích hợp cho

nghề nghiệp của ba.

Đúng - Sai

Câu 6: Qua câu chuyện, em rút ra được bài học gì? (1đ)

…………………………………………………………………………………………

…………………………………………………………………………………………

…………………………………………………………………………………………..

Câu 7: Em hãy điền vào chỗ trống từ: phúc hậu hoặc phúc đức. (0,5đ)

Bà tôi thường bảo người ta phải ăn ở tử tế để ……………. lại cho con cháu.

1 lượt xem
2 đáp án
1 giờ trước