Đề kiểm tra học kì 2 - Đề số 3
Kết quả:
0/15
Thời gian làm bài: 00:00:00
Người con đã hỏi người cha câu gì?
NHỮNG CÁNH BUỒM
Hai cha con bước đi trên cát
Ánh mặt trời rực rỡ biển xanh
Bóng cha dài lênh khênh
Bóng con tròn chắc nịch.
Sau trận mưa đêm rả rích
Cát càng mịn, biển càng trong
Cha dắt con đi dưới ánh mai hồng
Con bỗng lắc tay cha khẽ hỏi:
“Cha ơi!
Sao xa kia chỉ thấy nước thấy trời
Không thấy nhà, không thấy cây, không thấy người ở đó?”
Cha mỉm cười xoa đầu con nhỏ:
“Theo cánh buồm đi mãi đến nơi xa
Sẽ có cây, có cửa, có nhà,
Nhưng nơi đó cha chưa hề đi đến.”
Cha lại dắt con đi trên cát mịn
Ánh nắng chảy đầy vai,
Cha trầm ngâm nhìn mãi cuối chân trời.
Con lại trỏ cánh buồm nói khẽ:
“Cha mượn cho con cánh buồm trắng nhé,
Để con đi…”
Lời của con hay tiếng sóng thầm thì
Hay tiếng của lòng cha từ một thời xa thẳm?
Lần đầu tiên trước biển khơi vô tận
Cha gặp lại mình trong những ước mơ con.
HOÀNG TRUNG THÔNG
A. Sao xa kia chỉ thấy nước thấy trời/Không thấy nhà, không thấy cây, không thấy người ở đó?
A. Sao xa kia chỉ thấy nước thấy trời/Không thấy nhà, không thấy cây, không thấy người ở đó?
A. Sao xa kia chỉ thấy nước thấy trời/Không thấy nhà, không thấy cây, không thấy người ở đó?
Đọc phần kết bài sau và cho biết đây là kết bài theo kiểu gì? Đối tượng được miêu tả đối tượng nào?
"Dù đã rời xa làng quê từ lâu, trong cuộc sống bộn bề của chốn thành thị xa hoa, thỉnh thoảng trong tâm trí em vẫn hiện lên hình ảnh oai phong đầy kiêu ngạo của chú ta. Tiếng gáy khí thế ấy len lỏi vào trong những giấc mơ, những niềm nhớ về một miền quê thanh bình, một miền kí ức xa xôi."
C. Kết bài mở rộng, đối tượng được miêu tả là chú gà trống.
C. Kết bài mở rộng, đối tượng được miêu tả là chú gà trống.
C. Kết bài mở rộng, đối tượng được miêu tả là chú gà trống.
Anh nhớ hình ảnh nào của mẹ?
BẦM ƠI
Ai về thăm mẹ quê ta
Chiều nay có đứa con xa nhớ thầm…
Bầm ơi có rét không bầm?
Heo heo gió núi, lâm thâm mưa phùn
Bầm ra ruộng cấy bầm run
Chân lội dưới bùn, tay cấy mạ non
Mạ non bầm cấy mấy đon
Ruột gan bầm lại thương con mấy lần.
Mưa phùn ướt áo tứ thân
Mưa bao nhiêu hạt, thương bầm bấy nhiêu!
Bầm ơi, sớm sớm chiều chiều
Thương con, bầm chớ lo nhiều bầm nghe!
Con đi trăm núi ngàn khe
Chưa bằng muôn nỗi tái tê lòng bầm
Con đi đánh giặc mười năm
Chưa bằng khó nhọc đời bầm sáu mươi.
Con ra tiền tuyết xa xôi
Thương bầm yêu nước, cả đôi mẹ hiền.
TỐ HỮU
C. Hình ảnh mẹ lội ruộng cấy mạ non, mẹ run vì rét quá
C. Hình ảnh mẹ lội ruộng cấy mạ non, mẹ run vì rét quá
C. Hình ảnh mẹ lội ruộng cấy mạ non, mẹ run vì rét quá
Con hiểu nghĩa của từ trẻ em như thế nào?
C. Người dưới 16 tuổi
C. Người dưới 16 tuổi
C. Người dưới 16 tuổi
Vì sao áo dài được coi là biểu tượng cho y phục truyền thống của Việt Nam ?
TÀ ÁO DÀI VIỆT NAM
Phụ nữ Việt Nam xưa hay mặc áo lối mớ ba, mớ bảy, tức là mặc nhiều áo cánh lồng vào nhau. Tuy nhiên, với phong cách tế nhị, kín đáo, người phụ nữ Việt thường mặc chiếc áo dài thẫm màu bên ngoài, lấp ló bên trong mới là các lớp áo cánh nhiều màu (vàng mỡ gà, vàng chanh, hồng cánh sen, hồng đào, xanh hồ thủy,…)
Từ đầu thế kỉ XIX đến sau năm 1945, ở một số vùng, người ta mặc áo dài kể cả khi lao động nặng nhọc. Áo dài phụ nữ có hai loại: áo tứ thân và áo năm thân. Phổ biến hơn là áo tứ thân, được may từ bốn mảnh vải, hai mảnh sau ghép liền ở giữa sống lưng. Đằng trước là hai vạt áo, không có khuy, khi mặc bỏ buông hoặc buộc thắt vào nhau. Áo năm thân cũng may như áo tứ thân, chỉ có điều vạt trước phía trái may ghép từ hai thân vải, thành ra rộng gấp đôi vạt phải.
Từ những năm 30 của thế kỉ XX, chiếc áo dài cổ truyền được cải tiến dần thành chiếc áo tân thời. Chiếc áo tân thời là sự kết hợp hài hòa giữa phong cách dân tộc tế nhị, kín đáo với phong cách phương Tây hiện đại, trẻ trung.
Áo dài trở thành biểu tượng cho y phục truyền thống của Việt Nam. Trong tà áo dài, hình ảnh người phụ nữ Việt Nam như đẹp hơn, tự nhiên, mềm mại và thanh thoát hơn.
Theo TRẦN NGỌC THÊM
A. Bởi vì trong tà áo dài, hình ảnh người phụ nữ Việt Nam như đẹp hơn, tự nhiên, mềm mại và thanh thoát hơn.
A. Bởi vì trong tà áo dài, hình ảnh người phụ nữ Việt Nam như đẹp hơn, tự nhiên, mềm mại và thanh thoát hơn.
A. Bởi vì trong tà áo dài, hình ảnh người phụ nữ Việt Nam như đẹp hơn, tự nhiên, mềm mại và thanh thoát hơn.
Qua lời tâm tình của anh chiến sĩ con hiểu gì về người mẹ của anh?
BẦM ƠI
Ai về thăm mẹ quê ta
Chiều nay có đứa con xa nhớ thầm…
Bầm ơi có rét không bầm?
Heo heo gió núi, lâm thâm mưa phùn
Bầm ra ruộng cấy bầm run
Chân lội dưới bùn, tay cấy mạ non
Mạ non bầm cấy mấy đon
Ruột gan bầm lại thương con mấy lần.
Mưa phùn ướt áo tứ thân
Mưa bao nhiêu hạt, thương bầm bấy nhiêu!
Bầm ơi, sớm sớm chiều chiều
Thương con, bầm chớ lo nhiều bầm nghe!
Con đi trăm núi ngàn khe
Chưa bằng muôn nỗi tái tê lòng bầm
Con đi đánh giặc mười năm
Chưa bằng khó nhọc đời bầm sáu mươi.
Con ra tiền tuyết xa xôi
Thương bầm yêu nước, cả đôi mẹ hiền.
TỐ HỮU
B. Mẹ anh chiến sĩ là một điển hình cho người phụ nữ Việt Nam: hiền hậu, chịu thương, chịu khó, yêu thương con,…
B. Mẹ anh chiến sĩ là một điển hình cho người phụ nữ Việt Nam: hiền hậu, chịu thương, chịu khó, yêu thương con,…
B. Mẹ anh chiến sĩ là một điển hình cho người phụ nữ Việt Nam: hiền hậu, chịu thương, chịu khó, yêu thương con,…
Những câu hỏi ngây thơ cho thấy con có ước mơ gì?
NHỮNG CÁNH BUỒM
Hai cha con bước đi trên cát
Ánh mặt trời rực rỡ biển xanh
Bóng cha dài lênh khênh
Bóng con tròn chắc nịch.
Sau trận mưa đêm rả rích
Cát càng mịn, biển càng trong
Cha dắt con đi dưới ánh mai hồng
Con bỗng lắc tay cha khẽ hỏi:
“Cha ơi!
Sao xa kia chỉ thấy nước thấy trời
Không thấy nhà, không thấy cây, không thấy người ở đó?”
Cha mỉm cười xoa đầu con nhỏ:
“Theo cánh buồm đi mãi đến nơi xa
Sẽ có cây, có cửa, có nhà,
Nhưng nơi đó cha chưa hề đi đến.”
Cha lại dắt con đi trên cát mịn
Ánh nắng chảy đầy vai,
Cha trầm ngâm nhìn mãi cuối chân trời.
Con lại trỏ cánh buồm nói khẽ:
“Cha mượn cho con cánh buồm trắng nhé,
Để con đi…”
Lời của con hay tiếng sóng thầm thì
Hay tiếng của lòng cha từ một thời xa thẳm?
Lần đầu tiên trước biển khơi vô tận
Cha gặp lại mình trong những ước mơ con.
HOÀNG TRUNG THÔNG
C. Con muốn đi tới thật nhiều nơi, khám phá những điều mà con chưa từng được biết đến.
C. Con muốn đi tới thật nhiều nơi, khám phá những điều mà con chưa từng được biết đến.
C. Con muốn đi tới thật nhiều nơi, khám phá những điều mà con chưa từng được biết đến.
Bài thơ Sang năm con lên bảy là lời của ai nói với ai?
SANG NĂM CON LÊN BẢY
Sang năm con lên bảy
Cha đưa con tới trường
Giờ con đang lon ton
Khắp sân trường chạy nhảy
Chỉ mình con nghe thấy
Tiếng muôn loài với con.
Mai rồi con lớn khôn
Chim không còn biết nói
Gió chỉ còn biết thổi
Cây chỉ còn là cây
Đại bàng chẳng về đây
Đậu trên cành khế nữa
Chuyện ngày xưa, ngày xửa
Chỉ là chuyện ngày xưa.
Đi qua thời ấu thơ
Bao điều bay đi mất
Chỉ còn trong đời thật
Tiếng người nói với con
Hạnh phúc khó khăn hơn
Mọi điều con đã thấy
Nhưng là con giành lấy
Từ hai bàn tay con.
VŨ ĐÌNH MINH
D. Cha nói với con
D. Cha nói với con
D. Cha nói với con
Điền dấu gạch ngang vào câu sau sao cho hợp lí?
a. Những cuốn sách cần mua:
Sách Tiếng Việt 5 tập 2
Sách Toán tập 2
Sách Tiếng Anh tập 2
b. Thấy mọi người xôn xao, lo lắng, Minh lên tiếng:
Mọi người cứ bình tĩnh đợi xem kế quả như thế nào đã.
a. Những cuốn sách cần mua:
Sách Tiếng Việt 5 tập 2
Sách Toán tập 2
Sách Tiếng Anh tập 2
b. Thấy mọi người xôn xao, lo lắng, Minh lên tiếng:
Mọi người cứ bình tĩnh đợi xem kế quả như thế nào đã.
Ý nghĩa câu chuyện Nhà vô địch?
NHÀ VÔ ĐỊCH
1. Hôm ấy, bọn trẻ trong làng chọn hố cát cạnh con mương đào làm nơi tổ chức cuộc thi nhảy xa. Chị Hà được mời làm trọng tài. Khán giả là mấy cô cậu tí hon ngồi ở bên kia bờ mương mắt hau háu chờ xem.
Chị Hà dõng dạc hô:
- Các thí sinh chuẩn bị! Người số một: Hưng!
Hưng Tồ bậm bạch như một chú vịt chạy vào vị trí. Nghe tiếng hô: “Bắt đầu!”, nó chạy lấy đà nhanh đến bất ngờ. Gần đến nơi, miệng nó bặm lại. “Phốc”, nó nhảy đúng vào miệng hố bên kia, đất lún xuống. Nó đứng dậy, hãnh diện nhìn mọi người.
Người tiếp theo là Dũng Béo.Vừa nghe gọi tên, cậu ta vỗ đùi đen đét để thị uy. Rồi cậu cũng nhảy qua hố có phần dễ dàng hơn Hưng Tồ. Chỉ phải cái chân cậu lún sâu xuống lớp đất mềm khiến cả bọn phải xúm vào “nhổ” cậu lên. Cậu ta cười toe toét:
- Tớ sẽ nhảy lại để tự phá kỉ lục.
Người thứ ba vượt qua chiếc hố nhẹ như mèo là Tuấn Sứt, cậu ta đã từng thi nhảy xa cấp huyện. Xong việc, cậu nằm vắt chân chữ ngũ trên cỏ để chờ nhận giải.
2. Chị Hà gọi đến Tôm Chíp. Tôm Chíp bé nhất bọn, tính tình lại rụt rè, mới nghe gọi tên mặt đã đỏ lên. Chị Hà ái ngại, bảo:
- Nếu em không nhảy thì làm khán giả vậy.
Tôm Chíp càng bối rối. Dũng Béo thấy vậy cười bảo:
- Làm khán giả thì sang bờ mương bên kia.
Có thể vì tự ái, Tôm Chíp quyết định vào vị trí.
- Hai… ba!
Tôm Chíp giật bắn người lao lên. Đến gần điểm đệm nhảy thì cậu đột nhiên đứng sựng lại, chân miết xuống đất.
- Không nhảy được thì chạy qua.
- Hay là để tớ cắp vào nách rồi nhảy qua.
- Tớ cho cậu thành tích lúc nãy đấy.- Dũng, Hưng và mấy bạn khác nhao nhao khích bác.
Tôm Chíp suýt khóc vì giận mình và tức bạn. Chị Hà nhẹ nhàng an ủi:
- Hay em để Dũng nhảy lại trước đã.
3. Nhưng Tôm Chíp kiên quyết nhảy lại lần hai. Lần này cậu lấy đà đúng kiểu hơn. Đúng lúc cậu đạp chân vào mô đất lao lên thì có tiếng kêu thất thanh phía bên kia bờ mương. Mọi người đang tập trung theo dõi cuộc thi nên chỉ có cậu mới trông thấy một bé trai do xô đẩy đang lăn theo bờ mương xuống dòng nước. Cậu lao nhanh như tên bắn. Đến gần hố nhảy, cậu quặt sang bên, tiếp tục lao lên khiến mọi người cười ồ lên. Khi đứa bé đã ở sát mép nước, Tôm Chíp cũng đã tới bờ mương. Có tiếng hét tuyệt vọng. Lúc tất cả cùng nhận ra mối nguy hiểm thì họ cũng đã thấy Tôm Chíp đã nhảy như bay qua con mương kịp giữ đứa bé lại. Ai nấy thở phào.
4. Chị Hà lội sang bờ mương bên kia. Mấy đứa lần lượt lội sang theo. Cả bọn đều le lưỡi, lắc đầu không hiểu Tôm Chíp làm thế nào để nhảy qua con mương rộng nhường kia. Dũng Béo tuyên bố:
- Chức vô địch thuộc về Tôm Chíp. Nhưng phải khám xem nó có lắp chiếc cánh quạt nào không đã.
Cả bọn cười ồ lên và phục Tôm Chíp ra mặt. Còn Tôm thì nhớ lại lúc đó cậu không nghĩ đến cuộc thi mà chỉ nghĩ đến việc cứu em bé khỏi rơi xuống nước.
A. Khen ngợi Tôm Chíp dũng cảm, quên mình cứu người bị nạn, trong tình huống nguy hiểm đã bộc lộ nhiều phẩm chất đáng quý.
A. Khen ngợi Tôm Chíp dũng cảm, quên mình cứu người bị nạn, trong tình huống nguy hiểm đã bộc lộ nhiều phẩm chất đáng quý.
A. Khen ngợi Tôm Chíp dũng cảm, quên mình cứu người bị nạn, trong tình huống nguy hiểm đã bộc lộ nhiều phẩm chất đáng quý.
Bấm chọn vào từ viết sai chính tả trong đoạn tin sau và sửa lại cho đúng:
Ông
đã được
Nhà nước
trao
tặng
danh
hiệu
cao quý
như:
Huân
chương
kháng
chiến
hạng
ba
,
Huân
chương
lao
động
Hạng
Nhì
,
Huân chương
độc
lập
hạng
nhất
,
Giải
thưởng
Hồ
Chí
Minh
Ông
đã được
Nhà nước
trao
tặng
danh
hiệu
cao quý
như:
Huân
chương
kháng
chiến
hạng
ba
,
Huân
chương
lao
động
Hạng
Nhì
,
Huân chương
độc
lập
hạng
nhất
,
Giải
thưởng
Hồ
Chí
Minh
Tìm tên các danh hiệu, giải thưởng điền vào chỗ chấm sau:
a. Huân chương cao quý của nước ta là
b. Danh hiệu cao quý nhất dành cho nghệ sĩ tài năng là
c. Danh hiệu dành cho cầu thủ xuất sắc nhất là
d. Giải nhất trong các hội diễn thể thao, nghệ thuật là
a. Huân chương cao quý của nước ta là
b. Danh hiệu cao quý nhất dành cho nghệ sĩ tài năng là
c. Danh hiệu dành cho cầu thủ xuất sắc nhất là
d. Giải nhất trong các hội diễn thể thao, nghệ thuật là
Xác định bộ phận thứ hai trong tên các cơ quan, đơn vị, tổ chức sau:
a.
Hội
Liên
hiệp
Phụ
nữ
Việt
Nam
b.
Phòng
Giáo dục
Tiểu
học
-
Sở
Giáo dục và
Đào
tạo
Hà Nội
a.
Hội
Liên
hiệp
Phụ
nữ
Việt
Nam
b.
Phòng
Giáo dục
Tiểu
học
-
Sở
Giáo dục và
Đào
tạo
Hà Nội
Xác định bộ phận thứ ba trong tên các cơ quan, đơn vị, tổ chức sau:
a.
Bộ
trưởng
Bộ
Lao động
–
Thương binh
và Xã hội
b.
Đội
Thiếu niên
Tiền phong
Hồ Chí Minh
a.
Bộ
trưởng
Bộ
Lao động
–
Thương binh
và Xã hội
b.
Đội
Thiếu niên
Tiền phong
Hồ Chí Minh
Ý nghĩa của bài thơ Những cánh buồm?
NHỮNG CÁNH BUỒM
Hai cha con bước đi trên cát
Ánh mặt trời rực rỡ biển xanh
Bóng cha dài lênh khênh
Bóng con tròn chắc nịch.
Sau trận mưa đêm rả rích
Cát càng mịn, biển càng trong
Cha dắt con đi dưới ánh mai hồng
Con bỗng lắc tay cha khẽ hỏi:
“Cha ơi!
Sao xa kia chỉ thấy nước thấy trời
Không thấy nhà, không thấy cây, không thấy người ở đó?”
Cha mỉm cười xoa đầu con nhỏ:
“Theo cánh buồm đi mãi đến nơi xa
Sẽ có cây, có cửa, có nhà,
Nhưng nơi đó cha chưa hề đi đến.”
Cha lại dắt con đi trên cát mịn
Ánh nắng chảy đầy vai,
Cha trầm ngâm nhìn mãi cuối chân trời.
Con lại trỏ cánh buồm nói khẽ:
“Cha mượn cho con cánh buồm trắng nhé,
Để con đi…”
Lời của con hay tiếng sóng thầm thì
Hay tiếng của lòng cha từ một thời xa thẳm?
Lần đầu tiên trước biển khơi vô tận
Cha gặp lại mình trong những ước mơ con.
HOÀNG TRUNG THÔNG
B. Cảm xúc tự hào của người cha khi thấy con mình cũng ấp ủ những ước mơ đẹp như ước mơ của mình thời thơ ấu. Ca ngợi ước mơ khám phá cuộc sống của trẻ thơ, những ước mơ làm cho cuộc sống không ngừng tốt đẹp hơn.
B. Cảm xúc tự hào của người cha khi thấy con mình cũng ấp ủ những ước mơ đẹp như ước mơ của mình thời thơ ấu. Ca ngợi ước mơ khám phá cuộc sống của trẻ thơ, những ước mơ làm cho cuộc sống không ngừng tốt đẹp hơn.
B. Cảm xúc tự hào của người cha khi thấy con mình cũng ấp ủ những ước mơ đẹp như ước mơ của mình thời thơ ấu. Ca ngợi ước mơ khám phá cuộc sống của trẻ thơ, những ước mơ làm cho cuộc sống không ngừng tốt đẹp hơn.