Viết một đoạn văn ngắn (từ 100 đến 200 từ) trình bày suy nghĩ của em về nhân vật Vũ Nương trong “Chuyện người con gái Nam Xương” của Nguyễn Dữ. Qua nhân vật này em hình dung như thế nào về số phận của người phụ nữ trong xã hội phong kiến? Em full hết điểm cho câu này mong mn lm giúp em câu này nhanh lên ạ tại e đag thi........
2 câu trả lời
Địa vị của phụ nữ trong xã hội cổ đại luôn nằm dưới quyền của nam giới và dưới các chuẩn mực xã hội. Đàn bà dù xinh đẹp, tài giỏi đến đâu cũng chỉ là con gái và không có tiếng nói. Trong các tác phẩm trung đại Việt Nam, nhiều nhà văn, nhà thơ đã sử dụng lời ca để nói lên số phận bi thảm của người phụ nữ. Trong số đó“Chuyện người con gái Nam Xương” của Nguyễn Dữ là một trong những người phụ nữ có cuộc đời đầy bi kịch. Vũ Nương là người phụ nữ tiêu biểu trong xã hội Việt Nam xưa, rất truyền thống và đầy đủ phẩm chất tốt đẹp. Nàng không chỉ xinh đẹp, đoan trang, đức độ, hiếu thảo hơn người mà còn phải chịu đựng những nỗi đau, bất công không thể hàn gắn, tất cả đều do chồng và thói xã hội.Nguyễn Dữ đã xây dựng lên Vũ Nương bằng cả yếu tố tự sự và kì ảo nhằm mang đến cho người đọc những cái nhìn toàn diện nhất về số phận những người phụ nữ Việt.Nguyễn Du sử dụng yếu tố tự sự và kì ảo để dựng nên Vũ Nương nhằm mang đến cho người đọc những hiểu biết toàn diện nhất về số phận của người phụ nữ Việt Nam. Đồng thời, ông cũng muốn lên án xã hội cũ bất công, hủ tục cũ, những kẻ giàu có, thất học đã đẩy những người phụ nữ xinh đẹp, đức hạnh ra đường cùng với những đau khổ, bất công và bi kịch của cuộc đời họ.
#$QuangDung09$
Vũ Nương là một phụ nữ đảm đang, giàu tình thương. Chồng ra trận mới được một tuần thì nàng sinh ra một đứa cọn trai đặt tên là Đản. Mẹ chồng già yếu, ốm đau, nàng "hết sức thuốc thang", "ngọt ngào khôn khéo khuyên lơn". Vừa phụng dưỡng mẹ già, vừa chăm sóc nuôi dạy con thơ. Lúc mẹ chồng qua đời, nàng đã "hết lời thương xót", việc ma chay tế lễ được lo liệu, tổ chức rất chu đáo "như đối với cha mẹ đẻ mình". Qua đó, ta thấy trong Vũ Nương cùng xuất hiện 3 con người tốt đẹp: nàng dâu hiếu thảo, người vợ đảm đang thủy chung, người mẹ hiền đôn hậu. Đó là hình ảnh người phụ nữ lí tưởng trong xã hội phong kiến ngày xưa.