văn tự sự: “Chiếc lá cuối cùng của O.Hen-ri là bức thông điệp xanh về tình thương và sự sống của con người”. (viết thành đoạn văn ngắn khoảng 6-8 câu) Giúp mình mình cho ctlhn

2 câu trả lời

O.Hen-ri là cây bút truyện ngắn xuất sắc của nền văn học Mĩ đầu thế kỉ 20Truyện “Chiếc lá cuối cùng” là tác phẩm tiêu biểu cho bút pháp nghệ thuật của O.Hen-ri. Truyện có kết cấu chặt chẽ, hầu như không có chi tiết nào thừa, diễn biến xúc động như khi nói về trận ôm kéo dài của Giôn-xi và cái chết bất ngờ của cụ Bơ- men. Có thể xem tác phẩm là bức thông điệp màu xanh về tình thương và sự sống của con ngườiTruyện “Chiếc lá cuối cùng” của O.Hen-ri dã thể hiện một tình bạn cao quý và cảm động. Giôn-xi và Xiu là hai nữ họa sĩ trẻ, tuy nghèo khó mà lắm ước mơ, nhiều yêu thương. Họ gắn bó với nhau về những sở thích và về nghệ thuật mà kết thành chị em, cùng chung nhau thuê một phòng trọ vùng ngoại ô để vẽ. Mùa đồng năm ấy, chứng viêm phổi hoành hành đã “đánh ngã hùng chục nạn nhân”. Giôn-xi cũng bị cảm lạnh, nằm liệt giường. Mọi thứ thuốc men đều trở thành “vô dụng”. Trước bệnh tật, cô yên trí là mình “không thể khỏi được”. Quá tuyệt vọng, Giôn-xi nghĩ rằng khi chiếc lá thường xuân cuối cùng phía ngoài cửa sổ mà cô trong thấy rụng xuống thì cô cũng ra đi. Sự sụp đổ về tinh thần của cô họa sĩ trẻ bất hạnh làm cho bệnh tình ngày thêm trầm trọng.Chính trong hoàn cảnh bi đát ấy, tình bạn được thử thách cao độ. Xiu thương đứa em nuôi vô cùng. Cô đã khóc “đến ướt đầm cả một chiếc khăn trải bàn Nhật Bản” Xiu lo âu. Xiu săn sóc và hết lòng chạy chữa cho em. Xiu làm việc nhiều hơn để kiếm thêm tiền mua thuốc và thức ăn cho Giôn-xi. Khi đứa em tội nghiệp “nằm yên lặng và trắng nhợt như mật pho tượng bị đổ” thì Xiu vẫn kiên nhẫn an ủi em bằng những lời lẽ đầy cảm thông và động viên.Xiu đã không nghĩ gì cho riêng mình. Cô dành tất cả cuộc sống và sự quan tâm cho Giôn-xi. Cô đã tận tình săn sóc em, lúc thì quây nước súp gà, lúc thì pha sữa với rượu Boóc-đô, lúc thì đặt thêm gốì, lúc thì mời bác sĩ, lúc thì cầu cứu bác Bơ-men. Xiu đã giành giật với tử thần để chạy chữa cho đứa em nuôi bé bỏng lội nghiệp.Có thể nói, Xiu là hiện thân của tấm lòng trắc ẩn vị tha, là một con người giàu đức hi sinh thầm lặng, có một trái tim nhân hậu mênh mông. Tình yêu thương của Xiu khiến cho người đọc xúc động và ngưỡng mộ về một tình bạn, tình chị em thủy chung, cao quý. Nhân vật Xiu tỏa sáng “bức thông điệp màu xanh” của “Chiếc lá cuối cùng”.“Bức thông điệp màu xanh về tình thương và sự sống của con người” thể hiện sâu sắc qua nhân vật Xiu nhưng được khẳng định ở nơi nhân vật cụ Bơ-men, một lão họa sĩ cô độc và thất bại.Bơ-men là một họa sĩ giàu khát vọng và thủy chung với nghề. Cụ đã 60 tuổi và sống khắc khổ trong một phòng trọ tồi tàn. Đã 40 năm cầm bút vẽ mà cụ vẫn không với tới được “gấu áo vị nữ thần” của nghệ thuật. Tuy vậy, cụ đã nói với cô Xiu: “Một ngày kia tôi sẽ vẽ một tác phẩm kiệt xuất… ”. Ông không ngồi làm mẫu nữa, mà đã đứng trong cơn mưa lạnh lẽo, dai dẳng, pha lẫn tuyết đang đổ xuống, chỉ mặc một cái áo sơ mi cũ màu xanh, đứng suốt đêm âm thầm sáng tạo nên “chiếc lá cuối cùng”, “chiếc lá dũng cảm”. Gió bấc lồng lộn, nhưng chiếc lá thường xuân “đơn độc” ấy vẫn bám chắc lấy cành. Giày và áo quần cụ họa sĩ đã ướt sũng và lạnh buốt.Cụ Bơ-men đã chết vì sưng phổi. Chiếc lá cuối cùng do cụ “vẽ” nên đã đánh lui thần chết, cứu sống cô Giôn-xi. Quên mình để cứu người là một hành động cao cả. Cái chết của cụ già Bơ-men đẹp hơn mọi bài ca. Nếu chúa bị đóng đinh chịu nạn vì hạnh phúc của con người, thì cụ Bơ-men cao đẹp thay đã xả thân Vì sự sông của Giôn-xi. Cụ đã vĩnh viễn ra đi, nhưng chiếc lá cuối cùng trở thành một kiệt tác bất hủ mà cụ để lại cho đời, vì sự sông và hạnh phúc của con người thì còn lại mãi mãi. Giôn-xi khỏi bệnh, cô lặng ngắm “tác phẩm kiệt xuất” của cụ Bơ-men, và cô xúc động nghĩ: “Cụ vẽ nó vào cái đêm mà chiếc lá cuối cùng đã rụng” với tất cả tình thương và đức hi sinh vô hạn. Hơn một thế kỉ nay hàng triệu độc giả trên hành tinh đã cúi đầu nghiêng minh trước nghĩa cử và cái chết của họa sĩ già Bơ-men.“Chiếc lá cuối cùng” là một trong những tác phẩm văn học nước ngoài đã đem đến cho chúng ta nhiều suy nghĩ về tình người, tình đời trong cuộc sống này. “Bức thông điệp màu xanh” ấy, mãi mãi tươi non trong lòng người. Tình bạn bè, tình chị em, tâm lòng nhân hậu, đức hi sinh của họa sĩ trẻ và già ấy làm cho người đọc tin yêu hơn vào lòng tốt của con người. Nó nhắn nhủ nhân loại: hãy phấn đấu cho hạnh phúc của con người, hãy đem nghệ thuật phục vụ con người, vẻ đẹp nhân văn, giá trị nhân bản của “Chiếc lá cuối cùng” đã rung động tâm hồn mỗi chúng ta. Nghệ sĩ Bơ-men đã ngã xuống vì nghệ thuật, đã hi sinh vì sự sống và hạnh phúc của con người. Nghệ thuật hướng tới con người là nghệ thuật đẹp nhất, lâu bền nhất!
tham khảo nha

 Có thể nói trong truyện ngắn "Chiếc lá cuối cùng" của O.Hen-ri, chiếc lá cuối cùng do cụ Bơ-men vẽ trên tường là một kiệt tác. Chiếc lá ấy là sản phẩm nghệ thuật của một họa sĩ. Nó là một kiệt tác trước hết bởi nó sinh động và giống như thật. Giống đến mức con mắt họa sĩ của cả Giôn-xi và Xiu-đi đều không phát hiện ra. Cụ Bơ-men đã vẽ chiếc lá ấy với tất cả tài năng, tâm huyết của cả đời mình. Tấm vải vẽ căng ra chờ đợi hai mươi năm trong phòng cụ chứng tỏ chiếc lá là tác phẩm duy nhất trong khoảng thòi gian đằng đẵng ấy. Hơn thế, cụ đã vẽ nó bởi tình yêu thương tha thiết cụ dành cho Giôn-xi, con mèo nhỏ, người họa sĩ trẻ mà cụ coi như đứa con, đứa cháu nhỏ của mình. Chiếc lá đã được vẽ bằng tâm hồn, bằng tấm lòng và cả mạng sống của một người nghệ sĩ tâm huyết với nghệ thuật và cuộc đời. Không những thế, chiếc lá cuối cùng đã cứu sống được Giôn-xi, nhờ chiếc lá, cô đã khỏi bệnh. Kiệt tác của cụ Bơ-men đã khẳng định sự phụng sự chân thành của nghệ thuật đến sự sống tuyệt vời của con người.