tìm và ghi lại mtj thành ngữ ca ngợi sự giàu đẹp của tổ quốc ta

2 câu trả lời

1. Chủ quyền biển đảo

Bước chân ra đầu tán

Cảm thấy lòng chơi vơi

Tinh thần nơi biển đảo

Giục trùng khơi trong lòng

Anh bộ đội biên phòng

Giữ gìn từng tấc đất

Cuộc sống còn chật vật

vẫn ngời một niềm tin

Các anh giữ hoà bình

Nơi tuyến đầu tổ quốc

Cuộc sống còn phía trước

Vĩnh Thực ánh bình minh

Bài thơ muốn nói về “chủ quyền biển đảo” của nước ta. Miêu tảnhững người lính biên phòng nói riêng và những người lính biển nói chung đều trở thành những cột mốc chủ quyền của đất nước cũng như đất nước luôn là điểm tựa vĩnh hằng của chiến sĩ chúng ta

2. Đất nước ta

Ba Đình nắng đẹp rực cờ hoa

Hơn sáu mươi năm đã trải qua

Nơi này Bác đọc tuyên ngôn nước

Khai sinh Tổ Quốc Việt Nam ta.

Lời Bác ấm vang khắp mọi nhà

Tự do, độc lập dải sơn hà

Rừng núi, nông thôn cùng thành thị

Đất trời, biển đảo thuộc về ta.

Phát huy truyền thống của ông cha

Lớp lớp cháu con kết một nhà

Vâng lời Bác dạy cùng chung sức

Xây dựng huy hoàng Đất nước ta.

Bài thơ như là một lời khẳng định chủ quyền của nước ta vậy, tuy lời thơ nhẹ nhàng mộc mạc nhưng thực chất là một lời răn đe, khuyên bảo con rồng cháu tiên cần phải luôn tỉnh táo và hiểu biết để bảo vệ, giữ gìn lãnh thổ nước nhà.

3. Giữ vững đất trời...

"Quân đội Nhân Dân" nước Việt ta

Người con yêu quí của muôn nhà

Trung thành, tận tuỵ cùng Dân Đảng

Son sắt, thuỷ chung giữ nước nhà.

Chiến đấu ngoan cường vì nghĩa lớn

Hy sinh anh dũng chẳng nề hà

Chủ quyền biên giới luôn toàn vẹn

Giữ vững đất trời, biển đảo xa.

Bài thơ “giữ vững đất trời” tức là bảo về chủ quyền của nước ta, đặc biệt là “biển đảo xa”. Quân đội nhân dân Việt Nam ta luôn làm tròn trách nhiệm và bổn phận được giao, kể cả đánh đổi tính mạng của mình vẫn phải bảo vệ mảnh đất thiêng liêng này.

- Thích đoạn nào thì ghi nhé ❤️❤️

Rủ nhau xem cảnh Kiếm Hồ

Xem cầu Thê Húc, xem chùa Ngọc Sơn

Đài Nghiên, Tháp Bút chưa mòn

Hỏi ai gây dựng nên non nước này?

Câu hỏi trong lớp Xem thêm

Đề bài: BỘ ĐỒ CỦA BA Lúc nhỏ, bộ đồ ba mặc luôn khiến tôi thấy ngượng ngùng. Tôi muốn ba ăn mặc giống mấy vị bác sĩ, luật sư chứ không như cách tôi trông thấy ba hàng ngày. Ba ưa mặc chiếc quần jean cũ mèm, với những dấu dao nhíp ở đũng quần và chiếc áo vải với nhiều móc khóa, gài đủ thứ ở các túi áo. Ba là một thợ sửa máy lạnh, mà nghề nghiệp của ba cũng làm tôi thấy xấu hổ ghê gớm. Tuy vậy, vì vẫn còn là con nít nên tôi thường lén vào phòng ba, bắt chước mặc đồ của ba và săm soi trước gương. Chính nhờ cái mùi mồ hôi quen thuộc trên cổ áo ba mà tôi trấn át được nỗi sợ bóng tối của mình. Hôm ba mặc bộ đồ ấy đi dự lễ phát thưởng lớp 5 của tôi thì tôi ước gì ba ở nhà còn hơn. Sau buổi lễ, tôi đánh bạo nói hết với ba về điều bị coi như sai trái đã sỉ nhục tôi ở tuổi lên 10. - Tại sao ba không ăn mặc “tử tế” như ba của mấy đứa bạn con? – Tôi chất vấn. Ba sửng sốt nhìn tôi với ánh mắt đau buồn, cố tìm câu trả lời. Rồi trước khi đi khuất vào nhà ba nói: - Ba thích bộ đồ của mình. Đến khi trưởng thành hơn, tôi nghiệm ra rằng: “Có những thứ quan trọng hơn quần áo bên ngoài và ba không thể tiêu phí đồng tiền nào cho bản thân vì con cần nhiều thứ”. Ba chẳng cần nói thêm lời nào nhưng tôi hiểu ba muốn nói: “Ba hy sinh để cuộc đời con sau này sẽ khá hơn cuộc đời ba.” Qua câu chuyện, em rút ra được bài học gì? ............................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................

6 lượt xem
2 đáp án
16 giờ trước
4 lượt xem
2 đáp án
16 giờ trước