Tả cô giáo đang giảng bài

2 câu trả lời

BÀI LÀM

    Nếu cha mẹ là những người có công sinh thành và dưỡng dục cho em được khôn lớn thành người thì thầy cô chính là những người lái đò cần mẫn đưa em đến bến bờ tri thức. Hình ảnh về cô giáo Mai Hương đã dạy em từ lớp 3 đến nay luôn khắc sâu trong tâm trí em. Điều đặc biệt ấn tượng với em về cô là hình ảnh cô Hương say sưa giảng bài trên lớp.

    Cô Hương còn rất trẻ mặc dù cô ấy đã gần 30 tuổi. Cô giáo của em cao cao, dáng người thon gọn, cân đối. Khuôn mặt của cô tròn đi cùng với nước da trắng hồng. Đôi mắt của cô to và đen láy, luôn nhìn chúng em với ánh mắt thương yêu, trìu mến. Chiếc mũi dọc dừa và đôi môi luôn nở những nụ cười thân thiện được cô khéo thoa một chút son hồng thật đẹp. Khi cười, cô để lộ hàm răng trắng, đều tăm tắp. Nụ cười hiền dịu của cô như cơn gió mát lành đưa chúng em vào những giờ học đầy say mê và hứng thú. Mái tóc mượt mà, đen bóng luôn được cô buông xõa ngang vai. Hàng ngày, cô thường mặc váy đến lớp, những chiếc váy với màu sắc dịu nhẹ càng tôn thêm vẻ đẹp duyên dáng của cô. Cô Hương rất hiền nhưng trong giờ học cô rất nghiêm khắc. Những bạn thuộc bài và làm bài đầy đủ cô cho điểm 10 và khen ngợi, còn bạn nào lười học, không thuộc bài, cô rất buồn và nghiêm khắc phạt. Cô Hương rất công bằng, không bao giờ thiên vị bất cứ ai và luôn quan tâm tất cả học sinh trong lớp. Đối với những bạn có hoàn cảnh khó khăn cô còn đến tận nhà động viên và kêu gọi mọi người ủng hộ bằng vật chất và tinh thần cho các bạn ấy đi học. Nhắc đến cô Hương, em sẽ không thể nào không nhớ đến những tiết học đầy bổ ích và lí thú của cô. Em thích nhất là giờ học Tiếng Việt của cô, giọng giảng bài đều đều, truyền cảm. Từng nét chữ mềm mại, tròn trịa được cô nhẹ nhàng viết lên bảng. Bàn tay cô lướt nhanh như một người họa sĩ làm ảo thuật trên bức tranh của mình. Chỉ một thoáng, hàng chữ đẹp đẽ hiện ra. Cô đọc bài, giọng của cô ngân vang ấm áp, thánh thót. Giọng nói ấy dường như được xuất phát từ sâu thẳm tâm hồn để chúng em cảm nhận được cái hay, cái đẹp của mỗi bài văn, bài thơ. Khuôn mặt cô luôn tươi cười khi giảng giải. Đi kèm theo từng lời giảng, ánh mắt cô đều nhìn thẳng vào học trò như muốn động viên, cổ vũ chúng em. Bàn tay cô nhẹ nhàng đưa theo nhịp câu nói. Cô dẫn dắt chúng em tìm hiểu bài qua các câu hỏi, các vấn đề thảo luận. Có những câu hỏi khó chúng em chưa biết trả lời, cô nhẹ nhàng gợi ý để chúng em khám phá kiến thức. Những điểm quan trọng cần chú ý, cô nhấn mạnh và lặp lại cho chúng em ghi. Khi chúng em chăm chú làm bài tập, cô nhẹ nhàng đi qua từng dãy bàn, quan sát học trò mình làm bài. Khi có bạn nào làm chưa đúng, cô đều tỉ mỉ chỉ ra lỗi sai và sửa cho bạn. Trong mỗi tiết học, bên cạnh việc giảng bài học, cô còn kể cho chúng em nghe những câu chuyện bên lề, những mẩu chuyện vui để giải trí, để chúng em không cảm thấy nhàm chán trong giờ học và có một tinh thần vui vẻ, sảng khoái. Mỗi khi tiết học kết thúc, cô thường tổng kết lại bài học hôm đó và dặn dò chúng em một cách tỉ mỉ. Cô vui vẻ chào cả lớp và ra về. Sau mỗi tiết học của cô, em như biết thêm được nhiều điều mới mẻ, được truyền đạt những kiến thức hay và bổ ích.

    Giờ đây, không còn được cô dìu dắt nữa nhưng chúng em vẫn luôn ghi nhớ những kỉ niệm khi ở bên cô, những giờ học được nghe cô giảng bài. Nhờ có cô, một đứa học trò luôn bị điểm kém môn Văn như em đã tiến bộ theo từng ngày, theo từng câu chữ trong bài giảng của cô. Cô ơi, em yêu cô rất nhiều!

CHO MK CÂU TRẢ LỜI HAY NHẤT VÀ 5 SAO NHA ^^''

Bạn tham khảo 

Những năm đèn sách, ngày ngày đến trường, bạn ghi nhớ hình ảnh nào nhất. Với tôi, tôi luôn nhớ nhất hình ảnh cô giáo giảng bài cho các em học sinh

Tùng...tùng...tùng... 3 hồi trống giòn giã vang lên, các bạn học sinh ổn định chỗ ngồi. Từ phía cửa ra vào, cô giáo trong bộ áo dài thướt tha, nhẹ nhàng bước vào lớp. Tất cả các em học sinh đều nghiêm chỉnh đứng lên chào cô. Cô cho các em ngồi xuống, và giờ học bắt đầu. Cô ghi tên bài lên bảng, tên bài tập đọc được viết bằng phấn đỏ, nổi bật trên bảng xanh. Rồi cô gọi một bạn đứng lên đọc thật to và rõ ràng bài thơ trong sách. Sau cùng, cô đọc truyền cảm lại một lần nữa. Giọng đọc của cô ấm áp, tôi như thấy được mọi nhân vật đang hiện ra trước mắt. Một dòng sông bát ngát, con thuyền đò đưa, tiếng hò xứ Huế,... tất cả như dội vào lòng tôi một xúc cảm mạnh mẽ. Cô giảng giải bố cục tác phẩm, giải thích ý nghĩa nội dung từng đoạn, đoạn này là tình yêu thiên nhiên, đoan kia là tình yêu con người,... Lời giảng của cô nhẹ nhàng, dễ đi vào lòng người. Bài tập đọc khó hiểu nhờ có cô mà trở nên thật dễ dàng. Vừa giảng, cô vừa đặt những câu hỏi cho chúng tôi xung phong trả lời. Mỗi câu trả lời đúng và hay đều được cô thưởng cho một điểm 10 đỏ chói. Sau khi bài giảng kết thúc, cô giao bài tập cho chúng tôi thực hành. Cả lớp chìm trong những sự suy tư im lặng. Lúc này, cô đi từng bàn hướng dẫn các bạn làm bài. Đi đến đâu cô cũng dùng bằng một giọng ân cần hỏi han "Em có hiểu bài không, có chỗ nào thắc mắc cần phải hỏi cô không". Mỗi khi có bạn nào chưa hiểu bài, chưa làm được bài, cô lại bình tĩnh giảng giải từ từ cho đến khi bạn ấy hiểu thì thôi. Có những lúc, bài quá khó, có bạn cô giảng mãi bạn vẫn không hiểu, bạn liền bật khóc dữ dội. Cô khi ấy mới nhẹ nhàng xoa đầu bạn, kéo bạn vào lòng an ủi, dỗ cho bạn nín khóc rồi mới tiếp tục giảng bài.

Giờ học thành công, các bạn ai cũng hiểu bài và có thể làm bài tập một cách nhanh và chính xác nhất. Trên trán cô lấm tấm mồ hôi nhưng nụ cười của cô mãn nguyện khiến ai cũng ấm lòng. Hình ảnh cô trong tà áo dài cần mẫn trên bục giảng đã khắc sâu trong tâm trí tôi hôm nay và mai sau.

Câu hỏi trong lớp Xem thêm