Rút gọn thân bài hộ mk nha mk sợ dài quá đi thi hông viết kịp ak đừng lm choa thiếu ý đc rùi ak chủ đề về tình bn nha Nó là một cô bé khá là ngây thơ, vì đó là lúc chúng tôi còn nhỏ. Cũng chẳng để ý gì đến chuyện là thân hay không thân.Nó có dáng người nhỏ nhắn. Một khuôn mặt tròn trĩnh, đầy đặn chính là khuôn mặt của nó, đôi mặt thù luôn nũng nịu để làm vui mọi người xung quanh. Mũi Linh khá là thấp, tôi nhớ là còn thấp hơn mũi của tôi. Chao ôi ! Tại mũi thấp nên mỗi lần có đồ ăn là nó cứ hỉnh lên và hửi nhìn như một con heo vô cùng đáng yêu. Đó là một đôi mắt buồn với cái nhìn lúc nào cũng xa xăm, chứa đầy hoài niệm. Linh là một con người vui vẻ, nên trên môi luôn nở nụ cười tươi. Nhưng không vì thế mà nó không biết buồn, con người mà, luôn có những cảm xúc nhưng chẳng bao giờ giới hạn ở mãi một trạng thái cả. Linh nhoi lắm, nó thích làm mọi việc một cách năng động và nhanh chóng. Khi ở bên cạnh Linh, trong tôi có cảm giác rất kì lạ nhưng lại vô cùng thoải mái. Không tồn tại giận dỗi, buồn bã hay những muộn phiền xung quanh. Linh là vậy đó, quậy phá như còn con nít nhưng cũng lại sống rất tận tình, chân thật. Nó chẳng làm phiền lòng ai hay là hại gì ai cả. Một con người vô cùng hoàn hảo, một người bạn tốt luôn bên cạnh khi người khác cần mà không yêu cầu đền đáp. Tôi với Linh chơi với nhau đến nay cũng đã được khoảng 5 năm.Chúng tôi luôn sẻ chia với nhau vui buồn trong cuộc sống, cũng như có những kỉ niệm chẳng thể quên. Và đây là một trong số đó. Vì bản tính tò mò nên có lần tôi đã đọc trộm nhật kí của Linh. Chuyện xảy ra vào hôm thứ bảy, chúng tôi thường hẹn đến nhà nhau để học nhóm, hôm ấy là tới nhà Linh. Trong lúc Linh đi xuống uống nước, tôi đi loanh quanh phòng và chợt phát hiện ra một quyển sổ xinh xinh rơi trên sàn nhà. Bìa sổ không quá cầu kì, màu hồng nhạt và có điểm nhấn là những họa tiết trái tim xung quanh. Tò mò nhặt lên, tôi phát hiện ra đó là sổ nhật kí của Linh. Tuy chúng tôi là bạn thân nhưng Linh rất ít khi nói chuyện, kể cả với tôi, vì Linh là con người hướng nội. Thế mà, trên tay tôi lúc này đây lại chính là một cuốn sổ chứa đựng bao tâm tư của cô bạn nhỏ này, chỉ cần mở ra là tôi sẽ biết được con người mới của Linh. Thế nhưng, trong lòng tôi lại hiện lên không ít mâu thuẫn: Đây vốn là sự riêng tư của nó, mình thậm chí còn chưa xin phép, nó sẽ giận mình chăng? Rồi lại tự nói với mình: Chắc không đâu, mình với Linh là bạn thân, bí mật của Linh cũng là bí mật của mình,chỉ cần mình không chia sẻ cho ai biết là được. Sau đó, tôi đã không kìm được và mở ra đọc. Trong lúc đang say sưa lật mở từng trang giấy thì bỗng nhiên một âm thanh đẩy cùng tiếng bước chân dồn dập khiến tôi giật thót. Linh vào phòng, mặt nó đỏ bừng bừng, tôi chưa từng thấy Linh giận dữ như vậy bao giờ. Linh giật phắt quyển sổ trên tay tôi và nói: -Tại sao cậu lại đọc trộm nhật kí của tớ cơ chứ?! Tôi ấp úng không nói được gì: -Tớ.. tớ thấy .. nó rơi trên sàn...

1 câu trả lời

Cái Linh có dáng người nhỏ nhắn , khuôn mặt tròn trĩnh, đầy đặn, nó hay bày ra cái vẻ nũng nịu để làm mọi người xung quanh bật cười vui vẻ. Mũi Linh khá là thấp, tôi nhớ là còn thấp hơn mũi của tôi , mỗi lần có đồ ăn là nó cứ hỉnh lên và hửi nhìn như một con heo vô cùng đáng yêu. Tôi để ý đôi mắt Linh luôn tràn ngập buồn với cái nhìn lúc nào cũng xa xăm, chứa đầy hoài niệm , vậy mà bề ngoài lại là một con người vui vẻ, trên môi luôn nở nụ cười tươi. Khi ở bên cạnh Linh, trong tôi có cảm giác rất kì lạ nhưng lại vô cùng thoải mái : không bao giờ tồn tại giận dỗi, buồn bã hay những muộn phiền xung quanh. Bên cạnh những lúc quậy phá như còn con nít , Linh lại vô cùng tận tình, chân thành , nó chẳng làm phiền lòng ai hay là hại gì ai cả.

Có thể nói , với tôi Linh là một con người vô cùng hoàn hảo, một người bạn tốt luôn bên cạnh khi người khác cần mà không yêu cầu đền đáp. Vậy mà tôi lại suýt đánh mất đi tình bạn chỉ vì tính tò mò của mình. Chuyện xảy ra vào hôm thứ bảy, chúng tôi thường hẹn đến nhà nhau để học nhóm, hôm ấy là tới nhà Linh. Trong lúc nó đi xuống uống nước, tôi đi loanh quanh phòng và chợt phát hiện ra một quyển sổ xinh xinh rơi trên sàn nhà. Bìa sổ không quá cầu kì, màu hồng nhạt và có điểm nhấn là những họa tiết trái tim xung quanh. Tò mò nhặt lên, tôi phát hiện ra đó là sổ nhật kí của Linh. Tuy chúng tôi là bạn thân nhưng Linh rất ít khi nói chuyện, kể cả với tôi, vì Linh là con người hướng nội. Cầm trên tay cuốn sổ chứa đựng bao tâm tư của cô bạn nhỏ này, trong tôi hiện lên không ít mâu thuẫn: Đây vốn là sự riêng tư của nó, mình thậm chí còn chưa xin phép, liệu nó có giận mình không? Đắn đo hồi lâu , tôi quyết định mở ra đọc .Trong lúc đang say sưa lật mở từng trang giấy thì bỗng nhiên một âm thanh đẩy cùng tiếng bước chân dồn dập khiến tôi giật thót. Linh đứng trước cửa phòng, mặt nó đỏ bừng bừng giận dữ. Linh giật phắt quyển sổ trên tay tôi và nói: "-Tại sao cậu lại đọc trộm nhật kí của tớ cơ chứ?!" . Tôi ấp úng :" -Tớ.. tớ thấy .. nó rơi trên sàn..."