phần tập làm văn: kể chuyện đời thường: chủ đề: nhân ái
2 câu trả lời
Dân tộc Việt Nam có truyền thống tương thân, tương ái từ lâu đời được ông cha ta thể hiện qua các câu tục ngữ như “Lá lành đùm lá rách”; “Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ”. Tinh thần nhân ái được thể hiện ở mọi nơi trên đất nước ta và ở trường em cũng vậy, tinh thần này luôn được gìn giữ và phát huy.
Trong một năm học, trường em tổ chức rất nhiều các hoạt động thể hiện lòng nhân ái. Dịp đầu năm thầy cô và các bạn học sinh trong trường đã tấp nập tổ chức hoạt động khuyên góp quần áo, sách vở và đồ dùng cũ để ủng hộ các bạn học sinh ở vùng núi, các dân tộc thiểu số xa xôi, là những nơi thiếu thốn về điều kiện để học tập góp phần giúp đỡ được phần nào về mặt vật chất và tinh thần để các bạn cố gắng phấn đấu hơn trong học tập.
Hoạt động này thu hút rất nhiều thầy cô giáo và các bạn học sinh trong trường tham gia, thậm chí cả những bậc phụ huynh của các bạn học sinh cũng muốn góp một chút sức mình vào hoạt động có ý nghĩa này. Dù ít hay nhiều thì đây cũng chính là tấm lòng của mọi người muốn gửi tới các bạn ở vùng núi còn gặp nhiều khó khăn.
Hoạt động này thu được kết quả rất tốt đẹp hứa hẹn nhiều hoạt động ý nghĩa tiếp theo. Không dừng lại ở đó, đến khoảng giữa năm học cũng là khoảng thời gian gần cuối của một năm, cả nước đang tấp nập chuẩn bị cho một cái Tết Nguyên Đán truyền thống của cả dân tộc, thì trường em cũng có những hoạt động riêng của mình, đó là việc khuyên góp để mua quà Tết cho những bạn học sinh nghèo, có hoàn cảnh khó khăn. Đây là hoạt động không phải ép buộc đối với các bạn học sinh trong trường mà là tùy vào tấm lòng của mỗi học sinh và giáo viên.
#Noicomdien1
Trong cuộc sống này, có rất nhiều những hoàn cảnh éo le, bất hạnh, vì vậy, nếu có thể, chúng ta nên giúp những những người cần giúp đỡ. Trong đại dịch Covid, những người đó càng nhiều hơn. Bản thân em cũng đã rất vui vì đã giúp được một bà cụ trong đại dịch.
Hôm ấy, như thường lệ, chúng em tan học, trên đường về nhà em đã gặp một bà cụ ngồi ở dưới gốc cây bên đường, trông cụ già và có vẻ rất xanh xao. Vẻ mặt của cụ rất mệt mỏi, cụ ngồi dựa vào tường trông rất đáng thương. Em tiến lại gần và hỏi cụ:
- Cụ làm sao thế ạ? Cụ có cần cháu giúp đỡ gì không?
Cụ ngước lên nhìn em mệt mỏi trả lời:
- Đại dịch cả, cụ khó khăn, phải ra đường bán mấy tờ vé số để có cái ăn, không thì đói mất
Thấy vậy, chúng em đã cùng nhau bàn bạc xem là có nên quyên góp tiền ủng hộ cụ không. Cụ cũng đã ngoài 70, nên việc kiếm ăn khó khăn, nên chúng em quyết định giúp đỡ cụ. Mỗi đứa lấy hai chục nghìn, tổng là tám chục đưa cho cụ:
- Cụ ơi, đây là tấm lòng của bọn cháu, dù không nhiều nhưng cũng đủ tiền ăn độ ba bữa cho cụ.
Cụ không nhận, nhất quyết không nhận. Em thuyết phục cụ nhận:
- Cụ cứ nhận để có cái ăn. Người già không ăn thì nhanh ốm lắm
Thế là cụ mới nhận. Cụ ríu rít cảm ơn chúng em
Giúp đỡ người khác không chỉ người được giúp cảm thấy vui mà bản thân người giúp cũng thấy vô cùng hạnh phúc. Chúng ta hãy sống biết sẻ chia và quan tâm đến người khác bởi giúp đỡ người khác là cách tự nâng tâm hồn mình cao đẹp hơn. Đó còn là một cách để lan tỏa tình nhân ái đến mọi người.
@linhh
Xin CTLHN, lấy lại bài cũ