Kể về một lần em mắc khuyết điểm khiến thầy cô giáo buồn

1 câu trả lời

Nếu có ai hỏi em: "Người thầy, cô giáo em quý mến nhất trong suốt năm năm học tiểu học của em là ai?" Thì em sẽ không ngần ngại mà trả lời ngay: "Đó là cô Hồng". Người cô đã tận tình dạy dỗ em trong suốt năm lớp một, đồng thời cũng là người mẹ thứ hai của em.

Cho dù đã xa nhau rất lâu rồi nhưng những kỉ niệm sâu sắc khi em còn học lớp 1E của cô thì không thể nào quên được. Ở lớp, em là người duy nhất không biết viết nói thật rằng em viết rất tệ nên cô luôn luôn cầm bàn tay em nắn nót từng nét chữ. Đã rất nhiều lần em viết xấu, làm cô buồn lòng, điều đó khiến em rất hối hận và nghĩ rằng cô sẽ không yêu quý em nữa. Ấy vậy mà cô vẫn luôn uốn nắn bàn tay em và nhờ công lao của cô mà em đã viết đẹp hơn nhiều. Một hôm, khi tới giờ tập viết - tiết học em sợ nhất ngày ấy. Cô bảo em đưa vở lên chấm. Em hồi hộp đưa mắt nhìn cô, bỗng cô ngồi dậy, xoa đầu em:

- Hôm nay Vy giỏi quá! Viết đẹp ghê ta! Có sự tiến bộ vượt bậc đấy.

Rồi thầy quay xuống lớp kêu to:

- Để mừng sự tiến bộ của bạn, các em cho một tràng pháo tay nào!

Em đã rất vui mừng cảm ơn cô. Từ khi có lời khen ấy của cô dường như nét chữ của em đã tiến bộ hơn rất nhiều, đồng thời nó đó cũng là động lực học của em.

Em xin hứa sẽ luôn học hành thật chăm chỉ để không phụ lòng của cô.

$#Zyy_mood$

`text[Nhóm: Try Your Best]`