Kể về 1 lần mắc lỗi của em với người bạn thân

2 câu trả lời

Tôi và Hằng là bạn thân từ năm lớp 2. Cả hai đều vô cùng yêu mến nhau. Chúng tôi thường chia sẻ cho nhau rất nhiều chuyện.

Một hôm, sau giờ ra chơi đầu giờ chiều, tôi phát hiện ra mình đã bị mất một số tiền ở để ở trong cặp. Đây là số tiền mà bố mẹ đã cho tôi để đóng tiền học thêm Toán. Chính vì vậy, tôi cảm thấy vô cùng lo lắng và sợ hãi. Tôi nghĩ lại trong khi mình ra khỏi lớp thì trong lớp còn có những ai. Và tôi chợt nhớ ra lúc đó Hằng vẫn còn ở trong lớp, Hằng còn ngồi cùng bạn với tôi nữa. Tôi bắt đầu cảm thấy nghi ngờ Hằng. Cuối tiết học, tôi có lên báo cáo với cô giáo và nhờ cô giúp đỡ.

Cô đã bắt đầu cuộc “truy tìm kẻ trộm” bằng nhiều cách nhưng vẫn không tìm ra thủ phạm. Trong suốt khoảng thời gian còn lại, Hằng có hỏi han tôi nhưng tôi tìm cách né tránh, không trả lời. Có lẽ Hằng cũng cảm nhận được rằng tôi đang nghi ngờ bạn ấy. Cuối cùng, cô yêu cầu cả lớp đặt những đồ dùng cá nhân lên bàn để cô kiểm tra. Khi cô kiểm tra đến tôi thì phát hiện ra một chiếc phong bì trong túi của chiếc áo khoác. Đó chính là chiếc phong bì đựng số tiền đã mất. Tôi chợt nhớ ra trước khi đi học mình đã để vào đó thay vì để trong cặp.

Tôi cảm thấy vô cùng xấu hổ rồi lên tiếng xin lỗi cô giáo và cả lớp. Nhưng lúc này, người tôi cảm thấy có lỗi nhất lại chính là Hằng. Hết giờ học, tôi không đợi Hằng cùng về như mọi khi mà về cố ý về trước. Trên đường về, tôi suy nghĩ lại hành động của mình ngày hôm nay, tôi rất hối hận và tự nhủ ngày mai sẽ đến xin lỗi Hằng. Qua kỉ niệm đó, tình bạn của tôi và Hằng ngày càng gắn bó hơn.

Tôi và Lan học chung với nhau hồi năm ngoái. Hai chúng tôi được giáo viên chủ nhiệm xếp cho ngồi cạnh bên nhau. Cả hai chúng tôi chơi với nhau cũng khá hợp nhau về tính tình.

Một ngày nọ, tôi phát hiện số tiền mà mẹ cho để đóng tiền cho cô chủ nhiệm đã không cánh mà bay. Tôi lo sợ, tôi không biết mình đã làm mất khi nào nữa. Và rồi tôi nghi ngờ Lan cũng chỉ bởi vì Lan ngồi cạnh bên tôi. Tôi tỏ vẻ nghi ngờ ra mặt, tôi không nói chuyện với nhau trong suốt buổi học hôm đó. Tôi biết rằng Lan cũng biết được điều mà tôi đang suy nghĩ trong đầu, Lan định nói với tôi điều gì đó, thế nhưng tôi không cho Lan cơ hội để giải thích. Sau buổi học, tôi về nhà và nhận ra rằng mình đã để số tiền đó trong hộc tủ bàn học mà quên đem theo. Lúc đó tôi giận bản thân mình lắm! Tôi tự hỏi: "Tại sao mình lại có thể nghi ngờ Lan chứ? Mình có làm cho Lan bị tổn thương hay không? Liệu Lan có giận mình không?" Rất nhiều câu hỏi hiện lên trong đầu tôi suốt ngày hôm đó. Sáng hôm sau, tôi không dám đi đến trường. Tôi không biết là mình làm sao để đối mặt với Lan nữa. Và rồi tôi quyết định sẽ xin lỗi Lan. Mẹ chở tôi đến trường, tôi và Lan gặp nhau ở cổng trường. Tôi xấu hổ bước đến bên Lan và nói: "Lan, cho mình xin lỗi chuyện ngày hôm qua nhé!". Lan mỉm cười nhìn tôi rồi nói: "Không sao đâu. Chuyện hôm qua mình quên rồi". Trái với những suy nghĩ trong đầu của tôi: "Chắc Lan sẽ giận mình lắm!"

Thế nhưng không. Lan tỏ ra vui vẻ và đã tha thứ cho tôi. Vậy mà tôi thấy giận bản thân mình lắm. Kể từ đó, tôi luôn dặn mình phải suy nghĩ cho thật kĩ trước khi làm 1 việc gì đó để không vướng phải sai lầm như lần đó nữa.

Câu hỏi trong lớp Xem thêm
2 lượt xem
1 đáp án
1 giờ trước