Kể lại một câu chuyện em thích nhất trong những truyện đã được học

2 câu trả lời

$\textit{@thuminh277}$

`=>`$\text{Bài làm:}$ ( lưu ý: bài tự làm ).

Bài học tri thức bổ ích, câu chuyện đã cho em một bài học về sự tham lam của con người. Câu chuyện mà tôi sẽ kể đó là: câu chuyện “Điều ước của vua Mi - đát”. Nội dung câu chuyện như sau:

Từ xa xưa, tại đất nước Hy Lạp xinh đẹp có một vị vua nổi tiếng và rất tham lam tên là Mi - đát.  Một ngày nọ, khi vua Mi - đát đang dạo chơi thì bỗng dưng thần Đi - ô - ni - dốt chợt xuất hiện ra, phán rằng:

- Ngươi hãy ước những gì ngươi muốn nhưng với chỉ một điều ước.

Vì vị thần Đi - ô - ni - dốt biết được lòng tham không có đáy của ông ta nên đã cố ý xuất hiện và cho nhà vua một bài học.

Vì quá tham lam, ông đã không hề ngần ngại mà đáp lại ngay:

- Xin hãy cho mọi vật tôi chạm vào đều biến thành vàng!

Thần ban cho ông điều ông muốn rồi biến mất. Vua Mi - đát sung sướng bẻ thử cành sồi, cành cây lập tức biến thành vàng. Ông ta lượm một quả táo, quả táo biến thành vàng nốt. Nhưng đến bữa ăn, ngồi vào bàn tiệc, chờ người hầu dọn thức ăn lên. Thế nhưng bao nhiêu là cao lương mĩ vị, bát đũa, cốc chén... trên bàn ăn đều ngay lập tức biến thành vàng khi ông ta chạm tay tới. Bụng vì quá là đói nên, vua vội vàng run run quỳ xuống khấn xin thần Đi - ô - ni - dốt. Vị thần hiện ra:

- Nhà ngươi hãy mau tới sông Pác - tôn, nhúng mình vào dòng nước và phép màu sẽ biến mất.

Ông ta làm như vậy và quả nhiên phép màu biến mất.

Không nên tham lam, tham lam sẽ không đem lại cho chúng ta hạnh phúc. Ngược lại tham lam còn đem đến những hậu quả khó lường.Quả là rất đúng, qua câu chuyện, tôi đã hiểu ra được nhiều điều.

$\text{~ Học tốt ~}$

$\text{#Xin 5sao + hay nhất + cám ơn}$

đây là bài của mình ko chép

Cây tre trăm đốt là một câu chuyện cổ tích rất hay và được nhiều người yêu thích. Trong đó có em.

Hồi còn nhỏ, em thường được bà nội kể nhiều truyện dân gian. "Cây tre trăm đốt" là một trong những truyện mà em rất thích. Vì hồi đó còn quá bé nên em xin kể lại như sau: Ngày xưa, ở một làng nọ có một anh trai cày mô côi cha mẹ từ bé. Anh được một lão nhà phú hộ thuê. Vốn hiền lành, chất phác nên lão bảo gì anh làm nấy. Một hôm, lão gọi anh đến dỗ ngon, dỗ ngọt: "Con ở nhà ta đã lâu, lại thấy con ngoan ngoãn, hiền lành nên ta định gả con gái cho con. Với điều kiện trong ba năm, con phải làm ăn đến nơi đến chốn". Thấy lão nói thế, anh mừng lắm, cứ tưởng thật nên anh càng làm việc hăng say hơn.

Nhờ ba năm làm việc cực nhọc của anh, giờ đây lão đã tậu thêm được ruộng vườn, nhà cửa và nhiều thóc lúa. Trong ba năm đó, lão đã ngầm hứa gả con một lão buôn giàu có. Gần đến ngày lão nói với anh là gả con gái cho anh, lão bảo anh vào rừng tìm một cây tre trăm đốt làm của hồi môn. Anh liền vào rừng tìm cây tre trăm đốt. ở nhà, lão phú hộ nghĩ thầm: "Làm gì có tre trăm đốt mà tìm thể nào nó cũng bị rắn cắn, hổ vồ". Trong rừng anh đang cố gắng tìm được thứ lão phú hộ cần, nhưng nhiều lắm cũng chỉ có năm mươi đốt. Anh tìm đến hai ngày sau vẫn không thấy cây tre trăm đốt. Buồn quá, anh ngồi xuống cạnh một cái cây mà khóc. Thấy thế, Bụt hiện lên hỏi: "Tại sao con khóc". Anh trai cày kể lại đầu đuôi câu chuyện cho Bụt, Bụt bảo: "Chuyện đó khó gì, con hãy tìm cho ta một tram đốt tre và hô "khắc nhập, khắc nhập" thì các đốt tre sẽ liền lại thành một cây, còn hô "khắc xuất, khắc xuất" thì cây lại rời ra". Anh định cảm ơn thì Bụt đã biến mất. Anh tìm đủ một trăm đốt tre rồi bó lại mang về. Đến nơi, anh thấy tiệc tùng linh đình trong nhà phú hộ. Anh tức lắm nhưng vẫn hô: Khắc nhập, khắc nhập, cây nhập liền lại vươn thẳng lên trời. Mọi người ngạc nhiên chạy ra xem. Lão phú hộ chen trong đám người bước ra với vẻ mặt ngạc nhiên. Anh liền đọc: "Khắc nhập, khắc nhập" thế là lão phú hộ dính chặt vào cây. Lão phú hộ van xin anh. Mãi sau anh mới khoan thai đọc: "Khắc xuất, khắc xuất" thế là lão phú hộ rời ra khỏi cây tre và phải gả con gái cho anh. Hai vợ chồng anh trai cày sống với nhau vui vẻ.

xin cho mình hay nhất nhé :)))))))))))))))))))

Câu hỏi trong lớp Xem thêm