Cảm nhận về hai câu thơ sau: Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng, Cả thân hình nồng thở vị xa xăm ; (Chi tiết đầy đủ giúp em nha, và đừng sao chép ạ, em cảm ơn rất nhiều).
1 câu trả lời
Chào em, em tham khảo gợi ý:
Trong cảm xúc tự hào, khâm phục về những người dân chài vừa vượt qua một hành trình lao động. Tế Hanh viết nên hai câu thơ thật hay khắc họa vẻ đẹp người dân chài:
Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng
Cả thân hình nồng thở vị xa xăm.
Thật hiếm có bức vẽ nào về người lao động đẹp đến thế! Vẻ đẹp của cơ thể khỏe khoắn, rắn rỏi; của phong thái từng trải, phong trần. Nhưng đẹp hơn cả là ở sức sống mạnh mẽ của họ giữa biển cả, đất trời. Họ vất vả, vật lộn để mưu sinh, dẻo dai, kiên cường để sống, họ như trở thành những đứa con của lòng biển, của đại dương. “Cả thân hình nồng thở vị xa xăm” – cái vị mặn mòi của muối biển, nồng đượm thấm sâu trong từng thớ thịt, từng hơi thở của người dân chài. Cụm từ “vị xa xăm” còn gợi nên hơi thở của đại dương, của lòng biển sâu, của những chân trời tít tắp, của phong ba dữ dội. Bởi thế, những người dân chài lưới như trở thành những chiến binh kiên cường dũng cảm trong sử thi, thần thoại. Những người dân chài, những đứa con của biển cả được miêu tả vừa chân thực, vừa lãng mạn trở nên vừa gần gũi, thân thương, vừa phi thường, kì diệu.