Xe chạy chậm chậm... Mẹ tôi cầm nón vẫy tôi, vài giây sau, tôi đuổi kịp. Tôi thở hồng hộc, trán đẫm mồ hôi, và, khi trèo lên xe, tôi ríu cả chân lại. Mẹ tôi vừa kéo tay tôi, xoa đầu tôi hỏi, thì tôi òa lên khóc rồi cứ thế nức nở. Mẹ tôi cũng sụt sùi theo: - Con nín đi! Mợ đã về với các con rồi mà. *Cảm nhận nhân vật "tôi" trong đoạn trích trên bằng 1 đv từ 5-7cau có sử dụng câu ghép

1 câu trả lời

  Cảm nhận nhân vật "tôi" trong đoạn trích trên bằng 1 đv từ 5-7 câu có sử dụng câu ghép

     Qua câu truyện "Trong lòng mẹ" ta thấy được tình mẫu tử thiên liêng sâu sắc giữa chú bé Hồng (nhân vật "tôi") và người mẹ. Trong đoạn trích miêu tả hình ảnh của một chú bé đang cố chạy theo chiếc xa kiến người đọc tuông lệ, thương xót cho tình mẫu tử cùng với những hình ảnh của người mẹ hiên lên trước mắt cậu rất quên thuộc làm cho chú bé không thể thôi bước mà chạy theo. Câu nói "Con nín đi mợ đã về rồi mà!" có sử dụng tình thái từ càng làm cho người nghe cảm thấy sao xuyến, bồi hồi và cảm động. Chú bé Hồng rất câm hận cái mà gọi bằng "hủ tục" và có một câu nói "Giá những cổ tục đã dày đọa mẹ tôi là một vật như hòn đá...mà nghiến cho kì nát vụn mới thôi". Những hờn ghen tủi nhục của cậu như dần tan biến, khi giờ đây cậu đang rất hạnh phúc khi được gặp lại người mẹ của mình!

*Câu ghép: Những hờn ghen tủi nhục của cậu như dần tan biến, khi giờ đây cậu đang rất hạnh phúc khi được gặp lại người mẹ của mình!

Phân tích:

Chủ ngữ 1: Những hờn ghen tủi nhục của cậu

Vị ngữ 1: như dần tan biến

Trạng ngữ: khi giờ đây

Chủ ngữ 2: cậu

Vị ngữ 2: đang rất hạnh phúc khi được gặp lại người mẹ của mình!

Mình làm như thế cảm giác nó hơi lạc đề nhỉ:)! Có gì bạn chỉnh sửa thêm nhá!

Chúc bạn học tốt!^^