Viết văn kỉ niệm lần đầu tiên đến trường -bc vào ngôi trường cấp 1

2 câu trả lời

1. Mở bài:

- Có thể dẫn dắt bằng một đôi câu thơ hay bài hát "Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt tay đến trường,... "

- Ngày đầu tiên đi học luôn là ngày để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng chúng ta.

2. Thân bài:

- Cảm xúc, tâm trạng cúa tôi trong đêm trước khi ngày mai đi học:

+ Bồn chồn, háo hức đến lạ.

+ Chuẩn bị đầy đủ quần áo, cặp sách,... sần sàng cho ngày mai đi học.

+ Lo lắng, trằn trọc, khó ngủ.

+ Đã đi ngủ sớm nhưng vẫn không chợp mắt được vì mải lo nghĩ đến ngày mai sẽ ra sao?

- Ngày đầu tiên đến trường:

+ Mẹ dắt tay em đi học với sự háo hức và lòng tràn đầy niềm vui.

+ Con đường quen thuộc sao mà hôm nay bỗng nhiên thấy cái gì cũng lạ lẫm: hàng cây, tiếng chim hót, đường phố xe cộ đông đúc qua lại,...

+ Nhìn xung quanh, em nhận thấy có nhiều bạn cũng giống mình, cũng lần đầu tiên đến trường với biết bao điều thú vị.

- Khi tới trường:

+ Đứng trước cổng trường: cổng trường to lớn, hàng cây thật đẹp, bảng tên trường rất to cùng cờ bay rợn ngợp,...

+ Mẹ dắt em bước qua cánh cổng trường, trong lòng em xiết bao hồi hộp, lo lắng.

+ Sân trường rộng lớn, từng dãy phòng họ khang trang, đẹp đẽ hiện lkeen ngay trước mắt khiến em thích thú và muốn khám phá thế giới diệu kì này.

+ Xếp hàng: cô giáo chủ nhiệm của em trong tà áo dài thướt tha màu tím, cô dịu dàng nắm lấy bàn tay em và dắt em đứng ngay ngắn vào hàng lớp 1C. Đôi mắt em cứ dõi theo mẹ, lưu luyến không rời.

+ Mẹ tươi cười, dùng ánh mắt đầy yêu thương để khích lệ em hãy mạnh dạn hơn.

- Trong giờ học:

+ Chúng em bước theo cô chủ nhiệm, giống như đàn gà con đang ríu rít chạy theo mẹ bước vào lớp.

+ Phòng học đẹp đẽ và khang trang tới nỗi ai cũng phải trầm trồ: từng cái bàn, cái ghế được xếp gọn gàng, ngăn nắp. Các bức tường được trang trí bởi những hình ảnh dễ thương, bắt mắt.

+ Em hào hứng bước vào bài học đầu tiên trong cuộc đời mình.

+ Cô giảng bài thật hay. Giọng nói của cô du dương, ngọt ngào mở ra cho chúng em một thế giới bao la, diệu kì.

+ Sau tiết học, em muốn được gắn bó hơn với mái trường này. Rồi em sẽ có thêm thật nhiều người bạn mới và khám phá được thật nhiều kiến thức hay.

- Giờ tan trường:

+ Em vui mừng chạy đến bên và hôn lên má mẹ.

+ Mẹ hỏi em nhiều điều về lớp học, về cô giáo, về bài học ngày hôm nay. Em ríu rít kể lại cho mẹ nghe bằng giọng sung sướng, tự hào.

+ Trong ánh mắt mẹ hiện lên niềm hạnh phúc khó tả.

3. Kết bài:

Kỉ niệm ngày đầu tiên đi học sẽ còn in đậm mãi trong tâm trí em với bao cảm xúc ngọt ngào xen kẽ.

“Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt em tới trường, em vừa đi vừa khóc. Mẹ dỗ dành yêu thương,...” Đó là những cảm xúc đầu tiên của tôi khi chuẩn bị vào lớp một. Khi tôi ngân nga bài hát này thì lòng tôi lại nhớ đến những kỉ niệm đẹp của ngày đầu tiên đi học.

Nhớ lại lúc ấy, cái thuở tôi còn bé xíu cùng mẹ bước chân vào một ngôi trường tiếu học rộng thênh thang. Khi mới vừa bước chân vào trường thì tôi nắm lấy tay mẹ tôi thật chặt chứ không như những lúc ở nhà; đi đâu cùng được và cũng chẳng sợ gi. Có lẽ vì tôi đã quá quen với từng con hèm nhỏ ở nhà tôi nên tôi chẳng sợ gì cả, tôi chạy bỏ mẹ lại thật xa. Vậy mà lúc ấy tôi lại chẳng dám rời khỏi mẹ dù chỉ một bước. Giờ học bắt đầu, cồng trường đóng lại, tôi bơ vơ trong lớp nhìn ra ngoài cổng xem còn có mẹ không. Tôi như ở một thế giới hoàn toàn khác khi tôi vừa chia tay mẹ. Lúc đó tôi chẳng biết phải làm gì chỉ biết đứng đỏ mà khóc. Và rồi, cô đến bên tôi, cô nắm lấy tay tôi và cô nói ràng: “Đừng sợ, có cô đây” Tôi nghe cô nói, lời nói thật ngọt ngào và dịu dàng biết bao. Tôi cứ ngỡ cô là người mẹ thứ hai của tôi, che chở, quan tâm, chăm sóc và dạy dỗ tôi. Tôi lúc ấy không còn đi chơi như ngày trước nữa mà tôi đã đi học.

Ngày đầu đi học thật khó, tôi chẳng biết gì cả. Tôi chẳng biết cầm bút, chẳng biết sách vở là gì nhưng điều đó chẳng khó gì khi có cô bên cạnh tôi. Cô đã chỉ tôi cách cầm bút, tập cho tôi viết chữ. Và rồi ba tiếng trống trường vang lên, báo hiệu giờ về đã đến. Những bạn khác thì được ba mẹ đón về nhà. Cô cũng về nhà, chỉ còn lại một mình tôi - cậu học trò lớp một cô đơn trong căn phòng lạnh lẽo. Tôi đã khóc, khóc rất to rồi đột nhiên có ai đó khẽ đặt tay lên vai tôi và nói: “Mình về nhà thôi con”, lúc đó tôi mới nhận ra là mẹ đã ở bên tôi.

Ôi! Sao tôi thương đến thế, sao tôi nhớ đến thế. Cái ngày đầu tiên đi học của tôi. Cái ngày mà tôi có nhiều ki niệm nhất trong tuổi thơ của mình.