viết một đoạn văn xử lí tình huống nếu chứng kiến hoàn cảnh cô bé bán diêm (ko chép trên mạng)

2 câu trả lời

Đêm giáng sinh thật lạnh, những cơn gió lạnh lẽo tưởng chừng cắt da cắt thịt khiến con người ta không thể ra đường. Không khí ấm cúng từ những gia đình bao trùm lên không khí lạnh lẽo, duy chỉ có 1 cô bé với bộ quần áo rách rưới đang len lỏi trên bãi tuyết trắng. Bàn chân em bỗng tím dần lên vì cái lạnh ngắt thấu xương thịt. Trên bờ môi em bỗng tím tái hẳn lên, làn da nhợt nhạt, đôi bàn chân của em không thể đứng vững được nữa. Cô bé đó cũng bằng tuổi tôi, nhưng hoàn cảnh của cô bé đó thật tội nghiệp, điều đó khiến tôi vô cùng thương xót. Tôi liền cởi chiếc khăn quàng đang đeo trên cổ mình quàng lên người cô bé. Trong tay tôi chỉ có 1 ít tiền mẹ cho để mua quà lưu niệm cùng với mấy lũ trẻ trong xóm làm quà Noel. Không suy nghĩ nhiều, tôi liền dùng số tiền đó để mua hết số diêm cho cô bé. Nhưng buồn thay, số tiền đó quá ít để mua hết số diêm, nên tôi chỉ có thể mua hộ cô bé một nửa, sau đó vội vã về xin tiền bố mẹ để mua hết số diêm còn lại. Nhưng khi quay lại, cô bé đã không còn nữa, bây giờ chỉ còn những nốt chân được in xuống nền tuyết trắng. Tôi vô cùng đau xót cho hoàn cảnh của cô bé, mong là cô bé không có chuyện gì xảy ra !

$Táo ^^$

Chào em, em tham khảo:

Trời đã về khuya, gió tuyết và lặng im như chỉ chực chờ đợi người ra ngoài đường là ào ào xô tới. Một mình đi giữa thời tiết lạnh lẽo, khắc nghiệt ấy, tôi chỉ mong sớm được về bên gia đình của mình. Đang đi, bỗng tôi nhìn thấy ở góc tường một em bé nhỏ nhắn, quần áo rách rưới, người run cầm cập vì giá rét. Em bé chỉ biết co ro một mình trong bóng tối, dường như em không dám nhìn vào ai, mà cũng chẳng ai bắt chuyện với em. Tôi tiến lại gần, làm quen và trò chuyện với cô bé. Biết hoàn cảnh của em, tôi thương lắm, tôi quyết định mua hết chỗ diêm còn lại để em có thể trở về nhà trước thời khắc giao thừa. Em vui mừng, nói lời cảm ơn tôi rồi chạy thật nhanh về nhà. Cầu chúc cho em bình an trong cuộc sống.