viết đoạn văn nêu cảm nghĩ về nhân vật : +Lão Hạc +Chị Dậu +Cô bé bán diêm +Bé hồng Lưu ý: k copy trên mạng

2 câu trả lời

Lão Hạc trong tác phẩm cùng tên của Nam Cao là một người nông dân giàu lòng thương và tự trọng. Trước hết ta thấy Lão Hạc là một người yêu thương con vô bờ. Kể từ khi con lão bỏ đi đồn điền cao su lão ngày đêm mong nhớ con, trông thư con. Lão luôn để dành mảnh đất cho con trai để e sau này lấy vợ còn có chốn nương thân và đã dành một số tiền sau này cho con cưới vợ. Không những yêu thương con, lão Hạc còn rất yêu con chó của mình. lão gọi nó là cậu Vàng và đối xử với nó như con ruột của mình, lão ăn cái gì thì nó ăn cái đó. Khi lừa bán cậu Vàng đi vì quá túng quẫn, lão đã trằn trọc day dứt và luôn tự trách mình. Lão đau đớn đến mức những nếp nhăn xô lại với nhau ép cho nước mắt chảy ra. Khi không còn gì để ăn lão đã lấy tất cả số tài sản của mình có để gửi ông giáo, một phần để cho đứa con trai, một phần làm ma chay tế lễ cho mình. Lão nhất quyết không nhận sự giúp đỡ của ai kể cả người thân nhất là ông Giáo. Khi lâm vào cảnh khốn cùng, Lão Hạc đã kết liễu cuộc đời mình bằng cách ăn bả chó. Cái chết của Lão Hạc không chỉ ám ảnh người dân ở đó mà còn ám ảnh sâu sắc cho người đọc.

Nhân vật lão Hạc trích trong truyện ngắn cùng tên của nhà văn Nam Cao là một ông lão nông dân giàu lòng nhân hậu. Vợ mất sớm, lão chỉ còn lại 1 người con trai, một con chó vàng và một mảnh vườn nhỏ. Do không đủ tiền cưới vợ cho con, người con trai lão phẫn chí, bỏ đi làm đồn điền cao su. Còn lại mình lão Hạc sống thui thủi một mình với con chó, ông Lão yêu thương chăm sóc nó như một thành viên trong gia đình (âu yếm gọi nó là "cậu Vàng"; cho nó ăn trong bát như của nhà giàu; Lão Hạc cứ ăn một miếng thì lại gắp cho nó một miếng; rồi tắm rửa, bắt rận cho nó; mắng yêu nó...). Khi hoàn cảnh quá khó khăn, lão bị ốm một trận dài làm sức khỏe giảm sút, bao nhiêu tiền bạc đổ hết vào thuốc men, lão không kiếm được việc làm, bao nhiêu việc nhẹ đàn bà con gái trong làng tranh nhau làm hết, đắn đo mãi, Lão Hã buộc lòng phải bán cậu Vàng mặc dù vô cùng đau khổ, thương xót nó vì lão đã quá nặng lòng yêu thương nó, nhất là lão đã tự dằn vặt, tự trách mình, day dứt, ấn hận tự cho là mình đã lừa một con chó (gọi nó về ăn cơm để cho thằng Mục, thằng Xiên đến bắt nó đi giết thịt) và lão khóc vô cùng đau khổ: "Những nếp nhăn xô vào nhau ép cho nước mắt chảy ra". Nói tóm lại, lão Hạc tuy chỉ là một lão nông dân nghèo khổ, hiền lành chất phác song ở lão có một tấm lòng nhân hậu đáng quý. Tình cảm của lão dành cho con chó Vàng khiến cho người đọc phải xúc động tận đáy lòng

Câu hỏi trong lớp Xem thêm