Viết đoạn văn (khoảng 150 đến 200 chữ) kể về một kỉ niệm của em với người thân mà em xem là điểm tựa tinh thần của mình. Trong đoạn văn có sử dụng dấu ngoặc kép. Đừng lấy trên mạng, mình cần câu trả lời của chính các bạn 💖💖

1 câu trả lời

Trong cuộc sống , ai cũng đã từng mắc sai lầm . Tôi cũng vậy . Kỉ niẹm ngày hôm ấy tôi sẽ luôn giữ mãi trong tim như một bài học đặc biệt về cách sống trung thực trong cuộc đời . Lúc đó là đầu năm lớp 6, tôi luôn là đứa đứng đầu về học tập trong lớp thế nên mẹ tôi tự hào về tôi lắm . Rồi có một ngày trong buổi kiểm tra thường xuyên, chẳng biết đầu óc tôi lú lẫn thế nào lại làm sai hai trên ba bài . Bài kiểm tra ấy tôi được bốn điểm . Cả buổi học hôm ấy tôi không thể vui nổi, tôi sợ mẹ sẽ thất vọng và sẽ buồn vì tôi lắm . Tôi đã giấu nó ở ngăn trong cùng của cặp sách, rồi khóa lại chỉ đơn giản vì tôi nghĩ mẹ sẽ không bao giờ lục cặp sách của tôi đâu. Ai ngờ tôi đã lầm, mẹ đã tìm ra bài kiểm tra của tôi, nhưng mẹ không mắng tôi mà mẹ chỉ nói với tôi: “Mẹ chưa thấy đứa nào dốt như thế này , ai lại đi giấu bài kiểm tra trong cặp sách, tưởng mẹ không xem chắc.” Tôi đứng hình với lời nói của mẹ, bỗng tôi thấy mình ngốc thật, đúng là trẻ con thì khó mà nghĩ xa xôi được. Sau đó mẹ nhẹ nhàng nói với tôi: “Mẹ nói nhé, con người cũng có lúc sai lầm, có lúc thất bại, nhìn xem bố mẹ trồng cây đâu phải chưa từng có cây bị chết, nhưng chính từ những cây chết đó bố mẹ mới rút được kinh nghiệm để trồng thành công cả vườn xanh tốt như bây giờ. Học tập cũng vậy, điểm kém là để con phấn đấu và không lơ là trong học tập, đó là kinh nghiệm dành cho con, chứ không việc gì phải xấu hổ, người thành công sẽ trải qua thất bại con ạ”.Những lời mẹ nói từ lâu ấy, tôi vẫn nhớ mãi đến hôm nay, tôi không biết nó là bài học thứ bao nhiêu mẹ dạy, ít chữ nhưng những gì mẹ dạy đều quý giá vô cùng.