viết bài văn khoảng 400 chữ kể lại 1 trải nghiệm của em hơn cx đc và chép mạng cx đc nhưng chép ít thôi

2 câu trả lời

Vào năm ngoái,tôi đã đạt đươc danh hiệu học sinh giỏi nên bố mẹ đã cho tôi đi bãi biển Vũng Tàu.Vào ngày hôm ấy,tôi rất vui mừng và phấn khích khi được ba mẹ cho đi biển vì điều đó xứng đáng cho tôi khi đã nỗ lực có danh hiệu học sinh giỏi. Vào lúc đó,khoảng 6 giờ sáng thì có một chiếc xe taxi do gia đình tôi gọi đến và đưa gia đình tôi đi.Khi đi vào buổi sáng sớm,các cảnh vật vào buổi sáng mà tôi thấy nó rất đẹp.Đi được khoảng 1 tiếng thì gia đình tôi đã đến được bãi biển Vũng Tàu.Khi xuống xe,tôi thấy cảnh đẹp ở đây rất hồn nhiên,mơ mộng,không khí mát mẻ và trong lành.Tôi và gia đình thuê phòng nghỉ,khi gia đình tôi đi nhận phòng, từ cửa sổ nhìn ra tôi thấy được những cơn sóng biển ập ùa ập ùa nghe rất là vui tai. Bầu trời xanh biếc trông rất đẹp.Có những con chim hải âu bay lượn trên bầu trời, trên bãi biển thì các du khách trải tấm thảm ra và nằm phơi nắng,tắm biển và chơi đùa trên bãi biển.Khi tôi bắt đầu xuống tắm biển thì ba mẹ nói tôi phải khởi động trước khi xuống biển và làm nóng người để tránh bị chuột rút.Khi tôi đã khởi động và làm nóng người xong thì tôi bắt đầu xuống tắm,vừa bước chân vô nước biển thì tôi thấy rất mát,tôi và gia đình cùng chơi đùa với nhau thật vui vẻ.Khi tắm biển chán thì tôi lên bờ và chơi lâu đài cát,tôi xây xong thì sóng biển đánh tan mất lâu đài cát của tôi và những cơn sóng biển đánh vào bờ tạo thành những bọt trắng xóa.Khi đi tắm biển xong thì tôi và gia đình đi ra chỗ nghỉ và ăn.Các món ăn ở khu nghỉ gồm có cua biển hấp,cá ngừ chiên giòn,tôm sú chiên xù.Tôi cảm thấy ăn những món ăn này rất ngon.Khi ăn xong thì tôi và gia đình ra bờ biển để bắt các loại hải sản.Tôi bắt được những con tôm tích,ốc đinh.Tuy không bắt được nhiều nhưng tôi bắt để giải trí và tôi thả chúng ra biển.Sau đó là buổi chiều,tôi và gia đình ra ban công phòng nghỉ để ngắm hoàng hôn.Hoàng hôn rất đẹp và ngắm một lúc rồi tôi và gia đình tôi phải tạm biệt bãi biển Vũng Tàu này để đi về nhà. Chuyến đi này rất vui và tôi sẽ cố gắng học tập thật tốt để được bố mẹ cho đi biển hoặc đi những nơi khác.Đó là một trải nghiệm đi biển tuyệt nhất trong đời của tôi.

$#daothanhson187$

ko chép mạng,bài này em mik làm nha

Tôi là một đứa trẻ ham chơi nên đã từng gây ra nhiều lỗi lầm. Câu chuyện xảy ra khi tôi còn học lớp 5, nhưng là một trải nghiệm mà bây giờ tôi vẫn còn nhớ mãi.

Vì là con trai nên tôi rất mê chơi game. Hôm đó là buổi tối thứ năm. Tôi đang ngồi học bài nhưng lại suy nghĩ về trận đấu lúc chiều. Càng nghĩ, tôi càng cảm thấy không phục vì đã thua Hoàng - cậu bạn cùng lớp mới chơi game chưa được bao lâu nhưng đã đánh thắng mình. Bởi vậy, tôi quyết tâm phải luyện tập thêm để phục thù. Nghĩ vậy, tôi liền thu dọn sách vở rồi xuống nhà. Thấy mẹ đang ở trong bếp, tôi nói với mẹ:

– Mẹ ơi, con có bài tập khó quá không làm được. Con mang sang nhà Tuấn nhờ bạn giải giúp nhé?

Mẹ đồng ý và dặn tôi về sớm vì bố sắp đi làm về. Tôi chỉ vâng dạ cho có rồi nhảy lên xe đạp đi luôn. Nhưng tôi không sang nhà Tuấn mà đến quán điện tử gần trường. Ngồi vào bàn, tôi cảm thấy phấn chấn lạ lùng, mải chơi đến quên cả thời gian. Bỗng có một bàn tay đập vào vai tôi:

– Muộn quá rồi, về cho bác còn đóng cửa!

Bác chủ nhà nhắc nhở rồi chỉ tay lên đồng hồ. Mười một giờ ba mươi phút. Tôi nhanh chóng trả tiền cho bác chủ quán rồi dắt xe ra về. Vừa đạp xe, tôi vừa nghĩ sẽ giải thích cho bố mẹ như thế nào. Chắc chắn bố mẹ sẽ rất tức giận. Bỗng nhiên tôi nghe thấy tiếng xe máy quen thuộc đang tới gần, một giọng nói nghiêm nghị vang lên:

– Đức, con đã đi đâu mà giờ mới về nhà?

Hai đầu gối bủn rủn, tôi đứng như trời trồng, miệng lắp bắp:

– Bố… bố… đi tìm con ạ?

– Đúng vậy! Mẹ nói là con đến nhà Tuấn nhờ bạn giảng bài, nhưng bố sang nhà bạn thì không thấy con ở đó nên đã đi tìm.

– Con… con…

– Thôi, muộn rồi, mau về nhà đi con!

Tôi đi bên cạnh bố mà lòng cảm thấy thật có lỗi. Khi bước vào nhà, tôi thấy mẹ vẫn đang ngồi chờ ở phòng khách. Tôi chỉ biết im lặng chờ đợi những câu mắng của bố. Nhưng không, tôi chỉ nghe thấy mẹ hỏi:

– Đức, con đi đâu mà giờ này mới về? Đã ăn cơm chưa?

Khi nghe mẹ nói vậy, tôi òa khóc. Tôi liền xin lỗi bố mẹ, rồi thành thật kể lại mọi chuyện. Bố liền nói với tôi:

– Tuổi trẻ thường hiếu thắng, thích hơn thua với bạn bè. Đó không phải là điều gì sai trái. Nhưng việc con nói dối mẹ để đi chơi là điều không đúng. Việc chơi game, bố mẹ không phản đối nhưng nếu con chơi quá nhiều sẽ không tốt cho sức khỏe, hay việc học tập. Bố mong con ý thức được điều đó.

Tôi nhìn bố, ánh mắt nghiêm nghị của bố nhìn tôi. Tôi đã nhận ra sai làm của mình. Tôi liền hứa với bố mẹ sẽ không tái phạm cũng như cố gắng học hành chăm chỉ hơn. Cũng nhờ có trải nghiệm này, mà tôi nhận ra tình yêu thương lớn lao mà bố mẹ dành cho mình.

#Chucbanhoctot