2 câu trả lời
Ngỡ gió sẽ cuốn nỗi buồn bay
Nhưng ngày hôm đó không thể phai tàn trong ký ức
Ngày hôm đó một ngày rất thực
Tôi khóc một mình dưới tán bằng lăng
Nỗi đau một mình tôi gánh chịu phải chăng
Ngày bà tôi mất, tôi không về kịp
Cái nắm tay tôi rất mong trễ nhịp
Hối hận một đời cả tuổi đôi mươi
Tôi yêu bà lặng im xoắn xuýt
Muốn ở gần bà, muốn thấy bà vui
Nhưng tôi đã lỡ mất thời gian dài một phút
Để được gần bà lần cuối, bà ơi!!! TToTT
Đáp án:
Vầng trăng vàng tỏa sáng trong đêm tối,
Em bồi hồi nhìn những vì sao kia.
Ngước lên trời nhìn người trong thầm lặng,
Nước mắt này vẫn chảy giọt lệ rơi.
Tít trên cao là bầu trời tĩnh lặng,
Gió nằng nặc thổi lá rừng vi vu,
Cả vùng trời như một vùng sao nở,
Soi sáng mãi trong một màn đêm dài.
Vì sao nào cũng có người bên cạnh,
Nhưng tại sao chỉ mỗi em một mình?
#_Ka_