Viết 1 đoạn văn ngắn ( không quá 10 dòng ), nêu cảm nhận của em về nhân vật cô bé bán diêm. Trong đó có sử dụng trợ từ, thán từ.

2 câu trả lời

Hình ảnh cô bé bán diêm tội nghiệp khiến lòng tôi thổn thức mãi. Người đời đối xử tàn nhẫn với em ấy biết bao nhiêu. Trong cái lạnh buốt đó, họ chẳng thèm để ý đến những lời chào hàng của em thậm chí đến lúc chết, cái thi thể lạnh cóng của em cũng chỉ nhận được những ánh nhìn lạnh nhạt. Trong cái xã hội thiếu tình thương ấy, nhà văn An-đéc-xen đã bảy tỏ lòng thương cảm sâu sắc đối với cô bé đầy bất hạnh. Chính tình yêu ấy đã khiến nhà văn miêu tả cái chết của em với đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười, đồng thời tưởng tượng ra cảnh huy hoàng của hai bà cháu lúc về trời. Qua cả câu chuyện nói chung và đoạn kết của truyện nói riêng là một cảnh tượng thương tâm thực sự. Nó gợi lên ở chúng ta bao nỗi xót xa cho những kiếp người nghèo khổ.

Em tham khảo câu trả lời dưới đây nhé:

  Trong chuyện cổ tích "Cô bé bán diêm" của An-đéc-xen nhân vật cô bé bán diêm hiện lên thật đáng thương. Trước hết ta thấy cô bé có cuộ sống chẳng hề hạnh phúc: mẹ và bà ngoại mất sơm phải sống cùng cha, cha thì không quan tâm đến cô. Trong đêm giao thừa giá rét người ta đi chơi cùng nhau, người ta cùng nhau sưởi ấm đón năm mới thì cô bé phải đi bán diêm vì từ sáng đến giờ cô không bán được bao diêm nào. Trong sự đói rét và tuyệt vọng, cô đã thắp nhưng que diêm hi vọng co thể giúp bản thân sưởi ấm phần nào. Qua những lần quẹt diêm của cô bé ta thấy đó là những ước mơ chẳng hề lớn lao nhưng đối với cô bé lại vô cùng xa xỉ. Cô khao khát được sưởi ấm, được ăn ngon, được bà yêu thương. Nhưng đó cũng chỉ là giấc mơ mà thôi, diêm tắt thì ước mơ cũng biến mất. Chao ôi! Cô bé thật đáng thương làm sao khi chết cóng ngoài đường vào đúng sáng mùng một đầu năm. Có lẽ. cái chết cũng chính là sự giải thoát cho cô bé khỏi chốn trần gian lạnh lẽo. Đó là kết thúc có hậu mà nhà văn dành cho nhân vật của mình.