Viết 1 bài văn tự sự về một việc làm tốt trong dịch COVID 19 mà e đã làm hoặc chứng kiến #Làm ơn đừng copy cái bài trên hcmcpv rồi bảo kham thảo nữa #2 lần đặt câu hỏi thì cả 2 bài đều là copy

1 câu trả lời

      Trong khi “kẻ địch” Covid rất ngoan cố biến đổi khó lường, tấn công lần thứ 4 đã chọc thủng sâu phòng tuyến bảo vệ, xâm nhập vào cộng đồng mà mất dấu nguồn lây, dù các biện pháp đánh trả rất quyết liệt nhưng chưa đủ sức mạnh để tiêu diệt. Chống dịch như chống giặc, khi Covid đã biến đổi nhanh, nguy hiểm, khó lường thì quy trình chống dịch cũng cần phải có cách đánh mới, thích ứng trong tình hình mới. Chúng ta phải kích hoạt toàn hệ thống, toàn dân chống dịch, xem đây là “chiến tranh nhân dân”, phải dừng lại các công việc khác chưa cấp thiết để ưu tiên tối đa nguồn lực tập trung dập dịch càng nhanh càng tốt, phải xây dựng lại quy trình chống dịch thích ứng với tình hình của từng địa phương và phải đoàn kết đồng lòng chung tay góp sức để kiên quyết tiêu diệt Covid ra khỏi đất nước.

      Trong quá trình chống dịch bệnh gian nan ấy thì rất nhiều nghĩa cữ cao đẹp được mọi người tôn vinh,  trân trọng là được coi là anh hùng trong lòng mọi người bởi đó chính là tinh thần ngoan cường , anh dũng, dám đương đầu với thử thách từ xưa tới nay cũa người dân Việt Nam. Điển hình những chiến sĩ áo xanh dag ngày đêm đấu tranh, giành giựt từng sinh mạng bé nhỏ tưỡng chừng như đã rơi vào tay tữ thần, hay là những người bộ đội cụ hồ, chiến sĩ cùng góp phần vào tinh thần chống dịch ấy.

        Dạo gần đây trên tivi , đài báo, các phương tiện truyền thông có rất nhìu mẩu chuyện nói về tinh thần lạc quan khi chống dịch, chiến sĩ, bộ quốc phòng , các hội thiện nguyện chung tay góp những số tiền tuy ko phải là lớn nhưng tấm lòng họ cho đi sẽ là còn mãi, nhưng với em điều khiến em cảm động mà trân quý công việc cx như con người ấy  đó là nghề y.

        Trong khi chúng ta đang cố gắng thực hiện các quy định về chống dịch 1 cách nhàn hạ thì những con người ấy đang gồng mình cứu chữa những bệnh nhân bị dính covid dù cho nó chỉ là 1 tia hi vọng mong mang . Họ phải chạy đôn chạy đáo để chuẩn bị cho việc xấu nhất khi bệnh nhân chuyển nặng. Những con người trong bộ đồ bảo hộ đã phải bất lực, cố gắng đến nhường nào đễ cứu vớt từng mạng sống khỏi bàn tay tử thần ,những khuôn mat84 sau những lớp khẩu trang ấy  hằn rõ từng vết nhăn, những vết hằn khi bịt khẩu trang quá lâu, những giọi mồ hôi họ đổ ra chỉ để để cứu người, thậm chí quên ăn , quên ngủ để túc trực bên bệnh nhân, có người thậm chí 2,3 ngày chux được mọt giọt nước nào để nhấm nhám, họ cố gắng thay phiên nhau để có thể bên bệnh nhân khi họ cần . Vậy tại sao lại như vậy ? Trong khi tất cả mọi người ko thân thích với họ, và cũng chẳng phải ruột thịt cơ mà ?Với cả đối đầu với nó"covid" là đối đầu với cái chết hay sao?

         Nhưng biết làm sao đây, ko có họ thì ai sẽ cứu những người vô tội này .Đối với họ điều vinh quang nhất đó là  cứu người.  Họ luôn có những mục tiêu to lớn nhưng ko chẵng cao sang gì chỉ đơn giản là cứu được bao nhiêu người thì tốt bấy nhiu, dù họ chỉ còn là nhữn hơi thở yếu ớt thì cx phải cứu cho bằng được.Nhưng họ luôn là người đứng giửa 2 ranh giới để kéo tửng bệnh nhân thoát khỏi cửa tử

         Nói đến đây chắc hẵng các bạn đã hĩu dc sự khổ sở, sự mệt mỏi cũng như nhìu điều vinh quang của người ngành i rồi chứ. Nhưng nhìu người vẫn thờ ơ trước sữ ngang tàn của covid , nó chẳng khác ji bọn Mông nguyên cả, nó sẽ bất chấp tất cả để giết bạn nếu như bạn không ngăn chặn nó . Nhìu người cứ nghĩ là chống dịch là việc của người ngàng i và các chiến sĩ tuyến đầu và họ ko thực hiện tốt nội qui chống dịch và chính họ ngày càng làm gánh nặng cho những người dag ngày đêm cứu vớt từng mạng sống.

       Vì vậy từ bây giờ hãy tự bản thân nhân thức được vấn đề nguy hiểm của dịch bệnh và tuyên truyền đến mọi người và cùng mọi người xung quanh cùng chung tay chống dịch bệnh các bạn nhé !

@@@ cho mik cllhn bạn nhó@@@'

ko chép mạng đó