Ta sống mãi trong tình thương nỗi nhớ, Thuở tung hoành hống hách những ngày xưa. Nhớ cảnh sơn lâm, bóng cả, cây già, Với tiếng gió gào ngàn, với giọng nguồn hét núi, Với khi thét khúc trường ca dữ dội, Ta bước chân lên, dõng dạc, đường hoàng, Lượn tấm thân như sóng cuộn nhịp nhàng, Vờn bóng âm thầm, lá gai, cỏ sắc. Trong hang tối, mắt thần khi đã quắc, Là khiến cho mọi vật đều im hơi. Ta biết ta chúa tể cả muôn loài, Giữa chốn thảo hoa không tên, không tuổi. Tìm BPTT,nghệ thuật,ý nghĩa

1 câu trả lời

Đoạn 2 bài "Nhớ Rừng"

Biện pháp tu từ và nghệ thuật:

+ Từ ngữ gợi tả giàu đường nét.

+ Điệp từ với (lặp lại 2 lần) kết hợp với nghệ thuật liệt kê.

+ Các động từ, tính từ chỉ sự mạnh mẽ to lớn (cả, già, gào, hét, thét).

+ Điệp ngữ "đâu", "những".

Ý nghĩa:

- Thể hiện nỗi nhớ núi rừng rộng lớn, kì vĩ, phi thường, bí hiểm, lạ lùng, ghê gớm của chúa sơn lâm. Các biện pháp tu từ để nhấn mạnh và bộc lộ thấm thía nỗi tiếc nuối khôn nguôi cuộc sống tự do.